• Khi vừa về đến Đồng Nai, trưa 16-4, 5 lao động "bị kẹt" ở Nga đã gặp phóng viên Báo Người Lao Động để gửi lời cảm ơn và chia sẻ rằng gia đình rất vui khi họ trở về an toàn. 

    Tuy nhiên, kèm theo niềm vui đoàn tụ là nỗi ám ảnh và gánh nặng nợ nần hiện rõ trên gương mặt và lời kể của các lao động vừa trở về khi mỗi người phải bồi thường hơn 100 triệu đồng. Nhớ lại 5 tháng ở xứ người, chị Th. chỉ có thể khái quát đó là "địa ngục"!

    Phần 1: 30 ngày đeo bám nhóm người Việt "bị kẹt" ở Nga

    Ngập nợ, ngập nước mắt

    "Chúng tôi gần như bị giam lỏng trong xưởng. Hoàn cảnh vốn đã khó khăn, tưởng rằng kéo nhau đi làm thợ nơi miền đất hứa để được cải thiện cuộc sống, ai ngờ mất cả chì lẫn chài, cuộc sống càng thêm lận đận…" - chị Th. tâm sự trong nước mắt khi nghĩ đến món nợ đang phải đối diện.

    Số là, sau khi sang Nga, ngoài mức thu nhập theo hứa hẹn không đạt được, thì theo chị Th., trong lúc làm việc luôn bị chửi bới, đe dọa. "Họ đâu có coi chúng tôi là người, nếu thực sự việc làm không nặng nhọc ngoài sức tưởng tượng thì chúng tôi đâu phải cầu cứu để được trở về quê và chấp nhận đền bù hợp đồng cả trăm triệu đồng. Rõ ràng chúng tôi bị gài bẫy mà" - chị Th. tiếp tục khóc.

    Tiếp lời chị Th., anh Q. kể dù là sức đàn ông nhưng anh vẫn không thể chịu nổi áp lực và lượng công việc phải làm, trong khi điều kiện sống và ăn uống quá kham khổ. "Trời lạnh, ăn uống thất thường, lương thấp, bị chửi mắng, bị nhốt không được tự do, sức khỏe không cho phép vì lao động quá sức… Thoát về được đây, chúng tôi mới thấy mình đã quá dại, quá ngây thơ khi nghe lời "rỉ tai" của người môi giới" - anh Q. buồn bã nói nhưng cũng không quên gửi lời cảm ơn đến Báo Người Lao Động khi đã kịp thời lên tiếng để anh và 4 lao động nêu trên được sớm trở về quê.

    Gương mặt trầm ngâm, anh S. nhẩm tính tổng cộng mỗi lao động bị "mắc kẹt" khi trở về quê bị mất 5.000 USD, trong đó bao gồm các chi phí vé máy bay, phí làm thủ tục cư trú, xuất nhập cảnh và tiền bồi thường 100% hợp đồng. Theo anh S., tất cả họ đều là lao động phổ thông ít học, khó nắm rõ hết các điều khoản hợp đồng với đơn vị sử dụng lao động cũng như thủ tục về cư trú nước sở tại nên đã bị bắt chẹt. "Tiền đền bù hợp đồng cộng với số tiền thế chân hiện tôi đang gánh món nợ hơn 150 triệu đồng. Lãi mẹ đẻ lãi con giờ vẫn chưa biết tính thế nào…" - anh S. rơi nước mắt.

    Còn ông Dương Viết H. có vợ là bà Phạm Thị S. (người duy nhất trong nhóm vẫn bị "mắc kẹt" ở Nga) thì chia sẻ gia đình vừa mới cắt đi khoảnh đất để rao bán, những mong không phải vay nợ để bồi thường hợp đồng… "Khổ thì cũng đã khổ rồi. Mắc bẫy thì cũng đã thấy rồi. Giờ chỉ mong vợ chồng con cái được đoàn tụ" - ông Viết H. nói.

    Những người trong nhóm lao động “bị kẹt” ở Nga vừa trở về đã lập tức gặp phóng viên Báo Người Lao Động để kể về những gì họ đã phải gánh chịu. Ảnh: XUÂN HOÀNG

    Yêu cầu làm rõ hành vi môi giới

    Trong buổi nói chuyện, từ ông Dương Viết H. cho đến 5 lao động vừa trở về đều mong muốn cơ quan chức năng làm rõ vai trò của bà B., được cho là người môi giới. "Chúng tôi đề nghị làm rõ hành vi môi giới của bà B., làm rõ việc tổ chức đi lao động xuất khẩu có hợp pháp hay không. Không thể để hành vi lập lờ, có dấu hiệu lừa đảo, đưa nhiều người vào hoàn cảnh khốn khổ như chúng tôi nữa" - ông Viết H. và những lao động vừa trở về từ nước Nga nêu đề nghị.

    Theo hồ sơ mà chúng tôi có được, bước đầu xác định đơn vị sử dụng lao động là công ty may mặc ở Nga nhưng do ông Th. người Việt Nam làm chủ tịch hội đồng quản trị. Cũng theo tìm hiểu, dù đến hiện tại chưa xác định việc tuyển dụng lao động tại đơn vị nói trên và các thủ tục liên quan có tính hợp pháp như thế nào nhưng trước mắt có thể thấy những người đi xuất khẩu lao động trước khi đi đã không tìm hiểu kỹ nên phải trả giá đắt.

    Với cách tuyển dụng lao động kiểu "rỉ tai" với việc qua đến Nga mới ký hợp đồng, dù lao động có từ chối ký, đơn vị sử dụng vẫn nắm đằng cán; còn khi ký vào thì coi như làm việc gần như không công trong cả năm trời để trả món nợ chi phí khi xuất cảnh. Đặc biệt, hủy hợp đồng thì chủ sở hữu lao động càng "mừng" vì ngoài việc phải bồi thường 100% hợp đồng, người lao động còn phải trả chi phí ăn ở theo tính toán của chủ sử dụng trước khi về nước.

    Luật sư Trần Cao Đại Kỳ Quân (Đoàn Luật sư tỉnh Đồng Nai) đề nghị cơ quan chức năng cần làm rõ hành vi của người môi giới, nếu có yếu tố lừa đảo thì xử lý hình sự. Ngoài ra, làm rõ động cơ, hoạt động của đơn vị sử dụng lao động cũng như việc xuất khẩu lao động như trên có hợp pháp hay không.

    Cảnh báo từ cơ quan chức năng

    Trao đổi với phóng viên, một lãnh đạo Sở Lao động - Thương binh và Xã hội (LĐ-TB-XH) tỉnh Đồng Nai khẳng định qua rà soát, thời gian qua không có trường hợp cá nhân nào đăng ký đi lao động xuất khẩu sang Nga thông qua sở. Theo quy định, các trường hợp xuất khẩu lao động đăng ký theo hồ sơ cá nhân buộc phải đăng ký qua sở này. Còn nếu làm hồ sơ tập thể, trong đó những người đi xuất khẩu lao động bằng cách hợp tác với các doanh nghiệp dịch vụ cung ứng lao động hợp pháp thì không phải thông qua sở.

    Đáng chú ý, Sở LĐ-TB-XH tỉnh Đồng Nai còn khẳng định hiện tỉnh không có doanh nghiệp dịch vụ cung ứng lao động ra nước ngoài. Thế nhưng, thời gian qua, đã có không ít trường hợp lao động tại tỉnh Đồng Nai bị mắc "bẫy lừa" của các công ty dịch vụ "ma" khi đóng tiền cọc tham gia thi tuyển, làm hồ sơ, ký hợp đồng… Do đó, người dân chỉ nên đi xuất khẩu lao động theo đường chính thống, không đi "chui" qua đường du lịch, du học… Ngoài ra, phải tìm hiểu kỹ chi phí, tiền đặt cọc, quy trình, thủ tục, công việc cụ thể, thu nhập, phúc lợi… trước khi ra nước ngoài làm việc. 

    Quay trở lại việc 5 lao động bị kẹt" ở Nga vừa mới về nước, ông Phạm Văn Cộng, Phó Giám đốc Sở LĐ-TB-XH tỉnh Đồng Nai, cho hay thông qua Báo Người Lao Động ông mới biết vụ việc. Sở sẵn sàng hỗ trợ người lao động nếu có thông tin từ gia đình. 

    Chiều 16-4, một điều tra viên của Công an tỉnh Đồng Nai cho biết hiện công an đang làm rõ sự việc và sẽ thông báo khi có kết quả.

    Đại sứ quán Việt Nam sẽ can thiệp

    Khi chúng tôi đang viết bài báo này cũng là lúc bà Phạm Thị S. (người duy nhất trong nhóm vẫn bị "mắc kẹt" ở Nga) nhắn tin với nội dung: "Họ nói do tôi chống đối, rồi do thủ tục làm chưa xong, cứ chờ chưa biết lúc nào sẽ về. Tôi gần như bị giam lỏng. Tôi sợ lắm. Mong quý báo và ban, ngành can thiệp giúp cho tôi được về nước...".

    Một góc xưởng may nơi bà S. nói rằng bà đang gần như bị giam lỏng. (Ảnh do nhân vật cung cấp)

    Sau khi trấn an, chúng tôi khuyên bà S. tiếp tục liên lạc với nhân viên Đại sứ quán Việt Nam tại Nga. Đến chiều 16-4, bà S. nhắn lại với nội dung: "Họ (tức nhân viên Đại sứ quán) cho biết sẽ tiếp cận vụ việc để có động thái hỗ trợ". Ngoài ra, bà S. còn thông tin nhân viên Đại sứ quán đề nghị các lao động làm đơn nêu rõ nội dung sự việc để có cơ sở giải quyết. "Do hiện tại tôi không tiện viết đơn tại chỗ nên đã liên lạc về gia đình ở Việt Nam, nhờ chính quyền địa phương và các đơn vị tư vấn pháp luật hỗ trợ làm đơn để chuyển đến Đại sứ quán Việt Nam tại Nga nhờ can thiệp" - bà S. nhắn.

    Ở một diễn biến khác, Vụ Báo chí - Bộ Ngoại giao Việt Nam cũng đã có động thái tiếp cận hồ sơ để tìm hiểu vụ việc.

    Phần 1: 30 ngày đeo bám nhóm người Việt "bị kẹt" ở Nga

    Viethome (theo Người Lao Động)

  • Người thân của gần chục lao động quê Đồng Nai bị kẹt ở Nga đã tìm đến Báo Người Lao Động cầu cứu. Sau 1 tháng vào cuộc điều tra, phóng viên đã góp phần tác động đưa ít nhất 5 lao động về nước an toàn.

    Trở lại sự việc cách đây đúng 1 tháng - chiều 16-3, với gương mặt âu lo, ông Vũ Trọng H. (57 tuổi; ngụ thị xã Long Khánh, tỉnh Đồng Nai) đã tìm gặp phóng viên Báo Người Lao Động để nhờ lên tiếng về trường hợp vợ ông là bà Nguyễn Thị Ánh H. cùng con ông và một số người hàng xóm, đi lao động và bị "mắc kẹt" ở Nga, dù họ đang khẩn thiết muốn trở về Việt Nam ngay nhưng không được.

    "Quý báo đã từng theo đuổi và giải cứu thành công những lao động ở miền Tây dính bẫy xuất khẩu lao động sang Nga nên nhiều người chỉ tôi tìm đến" - ông H. mở đầu câu chuyện.

    Khi chồng xót vợ, thương con

    Ông H. kể giữa tháng 11-2018, với sự môi giới của bà Phạm Thị Lệ B. (58 tuổi; ngụ phường Xuân An, thị xã Long Khánh), vợ ông cùng con là Vũ Đình Kh. và những người hàng xóm là Tr., T., S., Q., Th. đã theo một đường dây xuất khẩu lao động sang Nga làm việc. Theo đó, mọi thủ tục được công ty lo. Công việc theo hợp đồng thuộc ngành may mặc. Mức thu nhập theo giao kèo từ 500-700-1.000 USD/tháng. Mức phí để được đi xuất cảnh là 2.000 USD/người, trong đó trước khi đi mỗi người trả trước 500 USD, số còn lại trừ vào lương trong quá trình làm việc.

    "Những tưởng với 2 lao động làm việc ở Nga sẽ giúp gia đình cải thiện đời sống. Ấy vậy mà trong ngôi nhà chục năm chưa sửa tường thấm khắp nơi, hằng đêm tôi còn bị ám ảnh bởi tiếng kêu cứu của vợ con nơi xứ người…" - ông H. kể tiếp câu chuyện trong nấc nghẹn.


    Ông Vũ Trọng H. (trái) cầm trên tay lá đơn cầu cứu khi trao đổi với phóng viên Báo Người Lao Động Ảnh: XUÂN HOÀNG

    Sau thời gian chờ đợi, ngày 15-11-2018, vợ con ông H. cùng những người hàng xóm được làm thủ tục xuất cảnh đến nước Nga. Nhưng chưa đầy 1 tháng sau đó, vợ và con ông liên lạc về kêu cứu, bởi cuộc sống nơi "miền đất hứa" không như mô tả của người môi giới hay trong suy nghĩ của vợ con ông.

    "Họ đang sống trong địa ngục! Hãy lên tiếng để cứu lấy vợ con tôi cũng như cảnh báo những người muốn sang Nga lao động thông qua môi giới kiểu "rỉ tai" - ông H. thảng thốt.

    Theo lá đơn kêu cứu tập thể mà ông H. gửi, chúng tôi lập tức tìm gặp ông Dương Viết H., có vợ là bà Phạm Thị S. (ngụ phường Xuân Bình, thị xã Long Khánh) đang ở Nga cùng với vợ con ông H. Vừa nghe chúng tôi giới thiệu, ông Viết H. đã nói: "Giờ chỉ có công luận lên tiếng và chất vấn kẻ môi giới hòng tác động cho chủ sở hữu lao động bên Nga thì vợ tôi mới mong sớm thoát được cảnh bị "giam lỏng" nơi xứ người".

    Theo ông Viết H., cũng như những gia đình trót dại khác, vì quá tin viễn cảnh tốt đẹp mà người môi giới vẽ ra cũng như mong sớm có tiền sửa lại nhà mà vợ ông đã chạy vạy để vay mượn hòng được sang Nga lao động với mức thu nhập cao. "Nay thì tiền sửa sang nhà cửa đâu chưa thấy, chỉ thấy vợ thì cầu cứu, cả nhà ăn không ngon ngủ không yên, nợ vay để có tiền sang Nga thì đến ngày phải trả… Lần này mà vợ về nước an toàn, tôi hứa có rau ăn rau, có cháo ăn cháo chứ không bao giờ để vợ đi kiểu này nữa…" - ông Viết H. nói.

    Những tin nhắn, cuộc gọi khẩn thiết

    Để có những bằng chứng xác thực về vụ việc, thông qua người thân của những lao động bị "mắc kẹt", cuối tháng 3, phóng viên bắt đầu tìm bằng chứng từ các nạn nhân bằng tin nhắn và cuộc gọi nhờ tính năng của mạng xã hội. Nếu như ngày đầu thông tin qua lại giữa phóng viên và nạn nhân còn hạn chế vì các nạn nhân lo sợ bị "gài bẫy" thì ngay sau khi phóng viên chứng minh bằng hình ảnh gặp gia đình nạn nhân, các nạn nhân mới hoàn toàn tin tưởng. Thông tin chuyển về càng lúc càng nhiều với lời lẽ ngày càng khẩn thiết từ nạn nhân.

    Cụ thể, qua trao đổi, bà Phạm Thị S., cho hay cả 6 lao động trong đợt đi chung với bà đang hết sức bất an. "Khi vừa qua, một phần thấy nhiều cái bị phạt vạ vô lý, một phần bị bắt làm việc với cường độ cao hơn bình thường nên cả 6 người chúng tôi đuối sức không thể kham được, riêng tôi đã ngã bệnh. Đặc biệt, vì bị phạt vạ vô lý nên nếu có làm đến kiệt sức thì phải đến 3 năm may ra mới trả hết nợ nần chi phí khi đi, vì vậy cả nhóm xin được về nước với lý do trái với những lời hứa ban đầu từ người môi giới" - bà S. nhắn.


    Kể từ khi sang Nga, nhóm lao động ở Đồng Nai không được bước chân ra khỏi xưởng, ăn uống kham khổ và mọi sinh hoạt chỉ ở trong căn phòng nhỏ hẹp này. (Ảnh do nhân vật cung cấp)

    Theo bà S., kể từ khi chủ xưởng biết được ý định của nhóm bà cũng là lúc cả nhóm rơi vào cảnh bị "giam lỏng", với việc lo sợ nguy hiểm có thể xảy đến bất cứ lúc nào. "Đến giờ ăn thì họ cho ăn, tất cả thời gian còn lại trong ngày chúng tôi không được rời xưởng dù là nửa bước. Mọi di chuyển của chúng tôi đều bị giám sát chặt chẽ. Chúng tôi sợ lắm…" - bà S. lo lắng.

    Tương tự, khi trao đổi với chúng tôi, bà H. và 4 người còn lại nói rằng khi mới vào làm, họ bị người của chủ xưởng bắt phạt liên tục vì cho là không hoàn thành công việc. Đến khi thấy sức khỏe đi xuống, khả năng trả nợ chi phí kéo dài không lối thoát bà H. xin được về nước thì mọi việc càng trở nên tồi tệ. Bằng chứng là từ các hình ảnh do nạn nhân chụp và quay clip gửi về, cho thấy cảnh ăn ở, sinh hoạt của các lao động này đang trong môi trường hết sức tồi tàn. "Ở lại thêm ngày nào, chúng tôi càng sợ hãi ngày ấy. Đó là chưa kể, chủ xưởng còn khẳng định những ngày ở lại đây, chúng tôi phải gánh chịu tất cả chi phí phát sinh. Tôi cầu cứu các anh (tức PV) cùng chính quyền địa phương, ban ngành ở Đồng Nai can thiệp, giúp đỡ để chúng tôi được về nước với gia đình" - các nạn nhân khẩn cầu thông qua cuộc gọi trao đổi với phóng viên.

    Kẻ môi giới... phủi tay!?

    Quay lại những buổi tiếp xúc với gia đình các nạn nhân, chúng tôi nhận thấy đa phần họ không hề biết rõ về đường dây lao động xuất khẩu sang Nga mà người thân họ tham gia. Theo họ, tất cả đều do người môi giới và đơn vị sử dụng lao động lo. "Chúng tôi tin tưởng bà B. là chỗ quen biết, nói có công ty của người quen bên Nga đang tuyển dụng lao động. Bà này cũng nói là công ty này sẽ lo hỗ trợ hết các thủ tục, chúng tôi chỉ việc đóng tiền. Thế là chúng tôi gom góp kinh phí, lo cho vợ và con, cháu xuất ngoại làm ăn để cải thiện cuộc sống..." - những người trong gia đình các lao động đang ở Nga trình bày.

    Khi trao đổi với phóng viên, các nạn nhân khẳng định toàn bộ việc đi xuất khẩu lao động của đường dây này là do bà B. lo. "Bà B. cho biết ngày đi là chúng tôi đi. Còn visa và vé máy bay tất cả tới sân bay chúng tôi mới nhận. Trong thời gian chờ đợi xuất cảnh, chúng tôi có hỏi bà B. là chúng tôi có phải đi phỏng vấn không nhưng bà bảo không cần vì công ty là của cháu bà, còn tất cả giấy tờ thì khi sang Nga chúng tôi sẽ ký như bà B. đã hứa" - bà S. khẳng định.

    Thế nhưng, khi phóng viên liên lạc được với bà Phạm Thị Lệ B. thì bà này cho hay bà và những người lao động trên quen biết nhau nên bà mới giới thiệu cho họ sang Nga làm việc. Tuy nhiên, bà B. cho rằng bà không phải là người môi giới để lấy tiền huê hồng. "Tôi chỉ làm ơn, giúp hai bên chứ không ăn tiền. Những người tôi giới thiệu toàn thân quen, việc ký hợp đồng là do hai bên. Giờ họ đòi về thì phải đền bù hợp đồng. Khi đền bù hợp đồng, họ phải đền đủ tiền và cần có thời gian làm thủ tục theo quy định mới có thể về nước được…" - bà B. nói và khẳng định mình vô can(!?). 

    Những lời hứa từ địa phương

    Để hỗ trợ các lao động đang "mắc kẹt" tại Nga sớm về nước, ngay sau khi xác minh sự việc là có thật, chúng tôi đã liên hệ với chính quyền địa phương. Thông qua phóng viên, lãnh đạo các địa phương hứa sẽ hỗ trợ thủ tục để thúc đẩy việc "giải cứu" công dân về nước. "Chúng tôi sẽ hỗ trợ người dân trong phạm vi trách nhiệm của mình. Chúng tôi sẽ tiếp nhận thông tin từ gia đình của các lao động" - lãnh đạo các xã, phường nơi các lao động bị "mắc kẹt" cho biết.

    “Sau khi biết mình mắc bẫy, chúng tôi đã tìm cách liên lạc với Đại sứ quán Việt Nam tại Nga để nhờ can thiệp nhưng lại nhận được câu trả lời đây chỉ là vấn đề quan hệ lao động nên phải tự thỏa thuận, giải quyết” - bà Phạm Thị S. hiện đang “mắc kẹt” ở Nga nói. 

    Phần 2: Sự trở về của nhóm người Việt ở Nga: ngập nợ, ngập trong nước mắt

    Viethome (theo Người Lao Động)

  • Tại Anh, thỉnh thoảng lại có tin một số trẻ em mất tích ở vùng Đông Nam, mà đáng chú ý là tới phân nửa các trường hợp đều mang quốc tịch Việt Nam.

    Vào tháng 11/2018, bốn trẻ Việt Nam bị thông báo mất tích chỉ vài ngày sau khi được địa phương nhận chăm sóc.

    Phóng viên BBC Glen Campbell đã lần theo hành trình vào Anh bất hợp pháp của các em, và của người Việt nhập cư lậu nói chung, từ "điểm tập kết" của họ tại Pháp, và tìm hiểu lý do những người Việt này thường bỏ trốn khi được đưa vào trung tâm bảo trợ xã hội, cũng như nguyện vọng của họ nếu tới được Anh.

    Từ làng Vietnam City đến Vietnam City mới

    Điểm bắt đầu của phóng viên Campbell là một thị trấn khai thác than cổ ở miền Bắc nước Pháp - Angres, nơi có khu lán trại được gọi là 'Vietnam City'.

    Vào năm 2010, người dân địa phương khi đi bộ qua đã phát hiện thấy một số người Việt sống trong khu lán trại bỏ hoang của khu khai mỏ, nằm trong rừng.

    'Vietnam City' tồn tại tám năm tại khu lán trại bỏ hoang trong rừng, trước khi bị chính quyền địa phương phá bỏ vào 2018.

    Nơi này được biết đến với tên gọi Vietnam City, và những người trú ngụ ở đó được dân địa phương giúp đỡ. Họ được cho quần áo, thức ăn và các nhu yếu phẩm khác.

    Tuy nhiên, hồi cuối 2018, nơi này đã bị chính quyền địa phương phá bỏ.

    Benoit Decq, đại diện cho một chuyên giúp đỡ những người Việt này, nói rằng tại Vietnam City, luôn có khoảng từ 20 đến 200 người trú ngụ trong suốt thời gian tám năm tồn tại.

    Trước khi bị phá bỏ, nơi đó có một ngôi nhà, một nhà kho, khu vệ sinh, một vài nhà tắm, thậm chí một vườn rau nơi họ trồng trọt và nuôi vài con gà để thịt.

    Dân địa phương nói tại trại Vietnam City luôn có từ 20 đến 200 người trú ngụ, tất cả đều là di dân người Việt và đều là nam giới.

    Sau khi bị phá bỏ, các di dân bất hợp pháp người Việt chuyển tới một nơi ở mới, nằm cách chỗ cũ 45km, nằm gần đường cao tốc.

    Ở chỗ mới, phóng viên BBC thấy mọi thứ trông tươm tất, ngăn nắp. Khu Vietnam City mới có khu bếp, khu ở, nhà vệ sinh và chỗ tắm.

    Lucille Vallin, một trong những người dân địa phương giúp đỡ các di dân Việt Nam, nói rằng "Vietnam City mới xuất hiện rất nhanh chóng", và chỉ trong hai tuần đã xong việc dựng nhà.

    Điều đặc biệt là tại đây chỉ toàn người Việt, và tất cả đều là nam giới, khác với các trại di dân khác ở miền bắc nước Pháp.

    'Cơ ngơi' hiện nay của các di dân Việt, Vietnam City mới, nằm gần đường cao tốc và cách một bãi đỗ xe tải khoảng 2km.

    Vào Anh bằng cách chui vào xe tải

    Đây là trạm trung chuyển cuối cùng trước khi họ đến điểm cuối là Anh, và nó nằm gần bãi đỗ xe tải, phương tiện chính để người Việt vào lậu nước Anh.

    Một trong những thanh niên có mặt tại khu trại nói với BBC rằng anh đã trả 16 ngàn đô la Mỹ để được đưa tới đây.

    Hoàng từng tìm cách vào Anh nhưng đến nay vẫn thất bại.

    Anh nói anh quyết tâm bằng được.

    "Tôi từng đến Bỉ và nghĩ đó là Anh. Tôi bị bắt sau khi nhảy ra khỏi xe tải," Hoàng nói.

    "Tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc, ngày nào cũng sẽ tìm cách."

    Tại bãi xe tải cách đó 2km, 'mục tiêu công thành' của những người này, phóng viên BBC nhận thấy đó là nơi thiếu giám sát an ninh, không có bảo vệ, không có camera giám sát và tương đối tối tăm.

    Khi đi quanh bãi xe, phóng viên Campbell nhận thấy nhiều xe đã bị phá khóa. Nếu lọt được vào thùng xe, các di dân sẽ theo hành trình tới bến phà Calais của Pháp, từ đó sang các bến phà của Anh.

    Phóng viên Glen Campbell đứng tại trại Vietnam City đã bị phá.

    Clip Hành trình đi lậu từ Vietnam City ở Pháp đến Anh Quốc - BBC News Tiếng Việt

    ''Trẻ vị thành niên Việt mất tích''

    Trong trường hợp bị giới chức phát hiện, bắt giữ khi đã vào tới lãnh thổ Anh, các di dân nếu dưới 18 tuổi sẽ được đưa vào các trung tâm bảo trợ xã hội địa phương.

    Tuy nhiên, hiện tượng chung là họ đều biến mất chỉ vài ngày sau đó.

    Debbie Beadle từ ECPAT, tổ chức từ thiện bảo vệ trẻ em khỏi nạn buôn người, cho biết:

    "Dù đã được đưa vào trung tâm chăm sóc tại địa phương, nhiều em đã quay lại với kẻ buôn người vì các em sợ những hậu quả khi không trả nợ."

    "Từ nhiều năm trở lại đây, trẻ em Việt mất tích là một vấn nạn lớn. Chúng tôi có thể khẳng định nhiều trong số các em là nạn nhân của hoạt động buôn người."

    "Các em khi tới được đây là đã mắc nợ những kẻ buôn người. Các em sẽ bị bắt trả nợ. Đó là một áp lực lớn. Rõ ràng nếu không trả hết nợ, bản thân các em hoặc gia đình sẽ gặp rắc rối."

    Phóng viên BBC nói chuyện với các di dân người Việt (thông qua phiên dịch) tại trại Vietnam City mới.

    Ước mơ

    Khi BBC nói chuyện với những người trú tại trại Vietnam City mới ở Pháp, tất cả họ đều nói thông qua phiên dịch viên rằng họ muốn làm việc trong tiệm móng tay sau khi tới Anh.

    Nhưng vì sao lại là tiệm móng tay?

    "Có một mạng lưới tiệm móng tay to lớn của người Việt ở Anh, cho nên có vẻ họ sẽ dễ tiếp cận được mảng thị trường đó. Và đây là điều bọn buôn người dễ dàng lợi dụng khai thác," bà Debbie Beadle giải thích.

    Năm 2016, cảnh sát nghi ngờ một tiệm móng tay của chủ người Việt bóc lột lao động trẻ em. Vụ này dẫn tới việc truy tố thành công đầu tiên dựa theo Đạo luật Nô lệ Hiện đại 2015 liên quan tới trẻ em.

    Bà Eran Cutliffe, công tố viên chính trong vụ án trên nói rằng buôn người là một loại tội phạm hình sự có tổ chức, và liên quan tới rất nhiều tiền.

    "Con người bị hoa mắt bởi lợi nhuận từ tội ác này," bà nói.

    "Những nạn nhân bị coi là món hàng. Dù là những món hàng đắt giá, nhưng vẫn chỉ là những món hàng. Việc đối xử với con người như vậy là tội ác nghiêm trọng."

    Phóng sự đã được phát trong chương trình Inside Out của BBC hồi 2/2019.

    Viethome (theo BBC)

  • Tiếp theo vụ việc Duy Mạnh tức giận khi bị gọi tên trong vụ cô trợ lý ''hờ'' trốn ở lại Anh, mới đây trên facebook của anh Tuan Vu lại xuất hiện những email được cho là bằng chứng vợ chồng ca sĩ Duy Mạnh đã sắp đặt cho cô gái tên S. trốn ở lại Anh. Nguyên văn bài post của anh Tuan Vu như sau:

    ''Một tuần qua chúng tôi chưa đưa ra bằng chứng là trên cơ sở đã để cho ca sĩ Duy Mạnh (CS) và những kẻ tòng phạm tự giải quyết nội vụ: CS đưa người sang được thì CS đưa người về được; cô S. (người mà CS Duy Mạnh nhận là "trợ lý") nếu trở về bây giờ cũng chưa muộn. Tuy nhiên, cho đến nay chúng tôi nghĩ là đã đến lúc cần thiết để mọi người, và cơ quan chức năng biết:

    1- Ca sĩ Duy Mạnh đã tự bán rẻ danh dự của mình; bán rẻ lòng tin tưởng tuyệt đối của chúng tôi vào một người nổi tiếng như CS.

    2- Ca sĩ Duy Mạnh càng đưa ra lý luận và bằng chứng của mình thì càng chứng tỏ CS đang tìm cách chống chế mà thiếu sự trung thực với chính bản thân mình.

    3- Chúng tôi hy vọng rằng các cơ quan chức năng ở Việt Nam như Cục Quản lý Xuất nhập cảnh, Cục Biểu diễn hãy xem xét tư cách của ca sĩ Duy Mạnh để có hình thức kỷ luật thích đáng về hành vi vi phạm pháp luật. Về phía công ty chúng tôi, chúng tôi đã báo cáo sự việc lên Cục Di trú VQ Anh.

    Sau đây là toàn bộ diễn tiến sự việc theo thời gian.

    * Ngày 13/1/2019: CS Duy Mạnh chuyển cho chúng tôi 2 emails liền về hồ sơ cô trợ lý. Những thông tin này được vợ của CS (chị Huyền) chuyển đến cho CS. Đặc biệt thông tin hồ sơ cá nhân người trợ lý được chị Huyền đánh máy giúp.

    Điều này làm chúng tôi suy nghĩ liệu người đó có phải thực sự là trợ lý của CS? Vì thông thường người trợ lý phải rất nhanh nhẹn, và chính là người chạy lo các giấy tờ cho CS vì các ca sĩ thường rất bận rộn. Nhưng đây lại là CS lo giấy tờ cho trợ lý?


    Email vợ ca sĩ Duy Mạnh cung cấp thông tin cá nhân của cô S. để bên công ty CED Corporation Limited lo hồ sơ visa

    * Ngày 14/1/2019: Vì thế, ngoài việc tôi đã giải thích với CS Duy Mạnh qua phone những hệ quả nghiêm trọng nếu sự việc xảy ra trái chiều, tôi buộc phải viết email đề nghị CS xác nhận một lần nữa. Điều này được CS xác nhận (ngay sáng 14/1/2019). Ngoài ra, CS Duy Mạnh còn nói cho chúng tôi biết cô S. quen vợ CS, sống cùng nhà với vợ chồng CS và làm cùng công ty biểu diễn với ca sĩ. Những thông tin này đều ghi trong hồ sơ xin visa lao động biểu diễn nghệ thuật ngắn hạn của CS và cô trợ lý. Trên cơ sở này chúng tôi không còn lý do để nghi ngờ và tiến hành thủ tục xin visa cho cả CS và cô "trợ lý".


    Email yêu cầu Duy Mạnh phải xác nhận không có hành vi lợi dụng show diễn để cho người đi chui.

    Sau đó một thời gian, cô S. đã được cấp visa lao động có thời hạn hiệu lực từ 2/3/2019 đến 24/3/2019.

    * Sáng ngày thứ Bảy 9/3/2019, CS và cô "trợ lý" hạ cánh Luân Đôn để phục buổi biểu diễn tại Club 701 đêm cùng ngày.

    Tuy nhiên đêm hôm đó 9/3/2019, cô S. không có mặt tại Club và kể cả những ngày sau đó. Vì chuyến bay về Việt Nam của cô S. là ngày 14/3/2019, nên ngày 12/3/2019 tôi nhắn tin cho CS Duy Mạnh đề nghị anh nhắc cô S. gửi cho tôi dấu nhập cảnh VN ngày 15/3/2019 như tôi đã đề nghị CS từ lúc bắt đầu làm thủ tục visa. CS cũng đồng ý sẽ như vậy (xem hình tin nhắn của CS). Đến lúc này, ngày 13/3/2019 (sau khi CS trả lời tôi 1 hôm), cô S. nhắn cho tôi nói lý do là ốm và nói lùi ngày về 23/3/2019 sát nút hạn cuối visa của cô. Chẳng còn cách nào khác tôi buộc phải chờ đến 25/3/2019 là ngày cô chắc chắn phải ở VN rồi. Tôi nhắn tin cho cô S., thấy lặng lẽ, tôi nhắn tin cho CS. Đến lúc này CS Duy Mạnh mới nói là anh Tuấn (người thuộc bên thuê club đêm 9/3/2019, và không thuộc công ty chúng tôi) chuyện âm mưu và đồng phạm.


    Tin nhắn trao đổi với Duy Mạnh.

    Chúng tôi là đơn vị kinh doanh, và không phải là cơ quan hình sự hay nhà chức trách mà đi truy cứu xem anh Tuấn có phải đồng lõa hay không. Chúng tôi đã báo cáo sự việc sang Cục Di trú VQ Anh theo đúng nguyên tắc quy định và sẽ đáp ứng những yêu cầu điều tra sắp tới. Tuy nhiên những điều chúng tôi cần nói ở đây là những điều đã được liệt kê ở trên, và là, khi chúng tôi bảo lãnh cho CS và cô trợ lý của CS sang biểu diễn cho chúng tôi, thì đó là trách nhiệm và uy tín của CS trực tiếp đáp trả cho chúng tôi bằng hành động trung thực của mình. Tại sao CS lại nói do người này người khác? Và CS nói rằng công ty chúng tôi cũng lợi dụng CS để đưa người. Xin thưa rằng, nếu chúng tôi định làm điều phạm pháp như vậy thì chúng tôi không cần nhờ đến bất cứ ai, kể cả CS.


    Tin nhắn trao đổi với cô gái tên S.

    CS là một người nổi tiếng, có tiền có của so với số đông bình dân khác; bình thường không ai nghĩ CS lại làm chuyện này. Nhưng chúng tôi nghĩ rằng người ta có thể "Khôn ba năm, dại một giờ". Rất tiếc chiếc bình vỡ không thể nào gắn lại được như ban đầu''.

    Nguyên văn bài đăng trên facebook Tuan Vu. Trái với lần bị tố cáo trước đây, lần này ca sĩ Duy Mạnh hầu như không có phản ứng gì trước bằng chứng được cho là ''rõ ràng'' này. Ở lần trước, nam ca sĩ đã vào thẳng facebook Tuan Vu để mạt sát, dùng những lời lẻ hết sức chợ búa để phủ bỏ hết mọi sự liên quan của mình và cô S.

    Dưới đây xin đăng lại nội dung bài tố cáo đầu tiên của facebook Tuan Vu:

    ''THÔNG BÁO KHẨN

    Công ty www.cedcorporation.ltd.uk chúng tôi thông báo nếu bạn bè FB nào biết cô gái sau đây, tên thật là Trần Thị S., sinh năm 1996 (23 tuổi), sinh tại Quảng Bình, hiện đang ở địa chỉ nào ở Vương quốc Anh, bất kể từ nay về sau, xin báo cho chúng tôi được rõ (Chúng tôi sẽ giữ kín thông tin).

    Nguyên cô gái này được ca sĩ Duy Mạnh, đứng bảo lãnh với cty chúng tôi là trợ lý của ca sĩ Duy Mạnh, sang để phục vụ hát của ca sĩ Duy Mạnh buổi biểu diễn tối 9/3/2019 vừa qua tại Club 701, London. Tuy nhiên, khi sang đến nơi, cô gái này đã không có mặt trong buổi biểu diễn, và chúng tôi hoàn toàn mất liên lạc. Theo thông tin chúng tôi nhận được từ sự thừa nhận của ca sĩ Duy Mạnh và những bằng chứng thông tin khi làm việc với ca sĩ Duy Mạnh, ca sĩ Duy Mạnh đã bảo lãnh cô gái này trên cơ sở thông đồng với một vài người đang sống tại VQ Anh mục đích ăn tiền và đưa người vượt biên trái phép trên cơ sở bán đứng sự tin tưởng tuyệt đối của cty chúng tôi vào ca sĩ Duy Mạnh để bảo lãnh giấy phép lao động cho cô ta.

    * Nếu bà con cho biết thông tin thì sẽ giúp công ty chúng tôi và Phòng Điều tra Tội phạm Nghiêm trọng và Cục Di trú VQ Anh tìm ra những kẻ âm mưu đưa người vượt biên trái phép này và nghiêm trị để răn đe những người khác có ý định lạm dụng pháp luật.

    * Việc làm trên đây của ca sĩ Duy Mạnh đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của cty chúng tôi trong việc tiếp tục bảo lãnh anh chị em nghệ sĩ khác từ Việt Nam qua biểu diễn tại VQ Anh.

    * Cô Trần Thị S. nếu sớm trở về VN vẫn chưa muộn. Và những người dính lứu vào việc tổ chức, bao che cho cô ta hãy kịp thời thức tỉnh.''

    Tuy nhiên, ngay dưới bài post này, ca sĩ Duy Mạnh (fb Thien Manh Nguyen) đã tuyên bố mình không liên quan, bởi vì cô S. là người quen của bầu show và chuyện kí kết, lo giấy tờ cho cô S. sang đây là chuyện giữa bầu show và công ty tổ chức sự kiện. Ca sĩ Duy Mạnh chỉ có nhiệm vụ đi hát và về nước, nên nếu ai cho rằng anh ''được tiền ăn chia'' để đưa cô này sang Anh là hoàn toàn sai. Duy Mạnh không buôn người hay làm gì phạm pháp.

    Duy Mạnh còn cho rằng chắc gì cô gái đã có ý định trốn, có thể cô chỉ đi thăm người quen mà thôi. Bên cạnh đó, Duy Mạnh còn tố ngược rằng chính những người tổ chức sự kiện này đã tìm cách đưa cô gái sang với danh nghĩa trợ lý của anh. Vì mâu thuẫn trong chuyện tiền bạc mà lôi anh vào làm ầm lên vì anh là người nổi tiếng.

    Viethome

  • Thủ tướng ban hành Kế hoạch thực hiện Bản Ghi nhớ giữa Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland về hợp tác phòng, chống mua bán người.

    Mục đích của Kế hoạch nhằm xác định cụ thể nội dung, tiến độ thực hiện nhiệm vụ và phân công trách nhiệm cho các bộ, ngành và Ủy ban Nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương trong triển khai thực hiện bản Ghi nhớ giữa Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland về hợp tác phòng, chống mua bán người; thúc đẩy hợp tác sâu rộng giữa các cơ quan hữu quan của hai bên trong việc triển khai thực hiện có hiệu quả các kế hoạch, chương trình phòng, chống mua bán người giữa hai nước. 

    Các nạn nhân được giải cứu về Ngôi nhà Nhân ái do Tổ chức Vòng tay Thái Bình tài trợ. (Ảnh: Quốc Khánh/TTXVN)

    Bộ Công an là cơ quan chủ trì thực hiện Kế hoạch, có trách nhiệm tham mưu Thủ tướng Chính phủ, Ban Chỉ đạo phòng, chống tội phạm của Chính phủ thành lập Nhóm công tác liên ngành thực hiện Bản Ghi nhớ; xây dựng kế hoạch, chiến lược và tổ chức thực hiện hoạt động ưu tiên hợp tác giữa cơ quan chức năng hai nước để thực hiện có hiệu quả Bản Ghi nhớ.

    Đồng thời, triển khai thực hiện có hiệu quả công tác nghiệp vụ cơ bản, chủ động nắm chắc tình hình, tập trung điều tra, thu thập, kịp thời bổ sung, điều chỉnh thông tin về địa bàn, tuyến trọng điểm, các đường dây, tổ chức, cá nhân có biểu hiện nghi vấn; tăng cường công tác quản lý xuất nhập cảnh, nhất là các địa phương có nhiều người bị mua bán hoặc di cư trái phép nhằm kịp thời phát hiện, ngăn chặn tội phạm mua bán người và lợi dụng người di cư trái phép để lừa bán nạn nhân sang Vương quốc Anh.

    Bộ Công an tổ chức tiếp nhận, xác minh các nguồn tin báo, tố giác tội phạm của công dân, thông tin, tài liệu trên báo chí hoặc của cơ quan, đơn vị, tổ chức xã hội, cơ quan chức năng Vương quốc Anh chuyển giao nhằm phát hiện, khởi tố điều tra vụ, việc có dấu hiệu tội phạm mua bán người và di cư trái phép xuyên quốc gia, có liên quan đến nạn nhân từ Việt Nam và Vương quốc Anh hoặc các nhóm tội phạm xuyên quốc gia liên quan đến mua bán người hoạt động trên lãnh thổ hai nước.

    Bộ Công An cũng tổ chức tiếp nhận, xác minh, xác định nạn nhân bị mua bán hoặc người nghi bị mua bán từ Vương quốc Anh về Việt Nam và ngược lại; thực hiện các biện pháp bảo vệ nạn nhân, trẻ em đi cùng nạn nhân và người thân thích của họ trong quá trình tiếp nhận, xác minh, xác định nạn nhân theo quy định của pháp luật mỗi nước và Bản Ghi nhớ này.

    Bộ Công an chủ trì, phối hợp giữa các ngành, địa phương trong nước hoặc giữa cơ quan chức năng của Việt Nam với cơ quan hữu quan Vương quốc Anh và các nước, các tổ chức quốc tế trong trao đổi thông tin, thiết lập đường dây nóng, xác định đầu mối hợp tác xác minh, điều tra, bắt giữ, dẫn giải, chuyển giao, truy nã; xử lý đối tượng phạm tội mua bán người và các đối tượng có liên quan; giải cứu, tiếp nhận, xác minh, xác định, hỗ trợ, bảo vệ nạn nhân bị mua bán liên quan trên lãnh thổ hai nước.

    Bộ Quốc phòng chỉ đạo lực lượng Bộ đội Biên phòng, Cảnh sát biển tích cực phối hợp với cơ quan hữu quan, chính quyền địa phương tuyên truyền pháp luật về phòng, chống mua bán người tại khu vực biên giới, hải đảo nhằm nâng cao ý thức cảnh giác cho nhân dân; tăng cường công tác tuần tra, kiểm soát biên giới, vùng biển, quản lý chặt chẽ an ninh, trật tự khu vực biên giới, hải đảo.

    Bộ Thông tin và Truyền thông chỉ đạo các doanh nghiệp cung cấp dịch vụ viễn thông và Internet truyền tải các thông điệp, thông tin về phòng, chống mua bán người bằng nhiều hình thức khác nhau.

    Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội tổ chức hỗ trợ nạn nhân bị mua bán từ Vương quốc Anh về Việt Nam và ngược lại, bố trí nơi lưu trú và thực hiện chế độ hỗ trợ cho nạn nhân theo quy định pháp luật, đảm bảo quá trình hòa nhập an toàn và hiệu quả cho nạn nhân hoặc người có nguy cơ trở thành nạn nhân; nghiên cứu, sửa đổi, bổ sung, ban hành mới theo thẩm quyền hoặc trình cấp có thẩm quyền ban hành các văn bản quy phạm pháp luật về chế độ, chính sách hỗ trợ nạn nhân bị mua bán, đảm bảo phù hợp, đáp ứng yêu cầu thực tế.

    Bộ Ngoại giao chỉ đạo cơ quan đại diện Việt Nam tại Vương quốc Anh và các quốc gia khác có liên quan thực hiện tốt công tác bảo hộ công dân, đặc biệt là nạn nhân bị mua bán hoặc nghi bị mua bán sang Vương quốc Anh; tăng cường hỗ trợ các cơ quan chức năng trong nước hợp tác với các cơ quan chức năng Vương quốc Anh kịp thời phối hợp điều tra các vụ án, triệt phá các đường dây mua bán người có liên quan đến hai nước.

    Viethome (TTXVN/Vietnam+)

  • Nhiều trẻ em Việt Nam sống trong trại tị nạn ở Hà Lan có thể đã bị bọn buôn người chuyển sang Anh để trồng cần sa hoặc làm móng. 

    Một cuộc điều tra phối hợp giữa tờ Observer và đài phát thanh Argos của Hà Lan tiết lộ trong 5 năm qua, ít nhất 60 đứa trẻ Việt Nam biến mất khỏi những trung tâm tị nạn này. Cảnh sát cùng cơ quan quản lý di cư Hà Lan nghi ngờ những đứa trẻ đã bị buôn bán sang Anh trồng cần sa hoặc làm việc trong các tiệm làm móng.

    S, thanh niên 19 tuổi người Việt Nam, bị bắt cóc và vận chuyển sang Anh từ năm 10 tuổi để làm nô lệ trong các trang trại trồng cần sa. Ảnh: Guardian.

    Một ngày mùa đông buốt giá, giữa ngôi làng nhỏ ở miền bắc Hà Lan, một ngôi nhà gạch trông giống như mọi ngôi nhà khác xung quanh. Nhưng nếu hướng mắt nhìn lên mái nhà, người ta sẽ thấy những chiếc camera giám sát an ninh. Và điều khác biệt lớn nhất nằm ở những người sống bên trong căn nhà này: những đứa trẻ là nạn nhân của hoạt động tội phạm buôn bán người xuyên biên giới. Chính phủ Hà Lan dùng căn nhà này làm nơi trú ẩn và che chở cho những đứa trẻ thoát khỏi bàn tay của những kẻ buôn người. Nhiều em trong số đó mang quốc tịch Việt Nam.

    Nghi ngờ này trùng khớp với kết quả một báo cáo do tổ chức hoạt động vì trẻ em EPCAT công bố hồi tháng trước rằng Việt Nam là nước dẫn đầu về số lượng nạn nhân trẻ em bị buôn bán sang Anh. Trẻ em Việt Nam bị cưỡng bức lao động từ việc ép trồng cần sa, làm móng tay, hoặc phải bán dâm để trả nợ cho những kẻ buôn người đưa các em đến châu Âu.

    Kết quả của cuộc điều tra này làm dấy lên những câu hỏi về năng lực của Liên minh châu Âu trong cuộc chiến chống lại nạn buôn bán trẻ em cũng như sự bất lực của cơ quan công quyền Anh và Hà Lan trong việc bảo vệ những nạn nhân chưa đến tuổi thành niên. 

    Cảnh sát Hà Lan ghi nhận nhiều trường hợp trẻ em Việt Nam không có giấy tờ tùy thân đang trên đường di chuyển đến London và Birmingham. Cơ quan chức năng chỉ có thể xác định danh tính được rất ít các em trong số đó. 

    Những cá nhân chưa đến tuổi thành niên đến Hà Lan mà không có người lớn đến cùng sẽ được chính phủ nước này bảo trợ theo quy trình dành cho người tị nạn. Với một đứa trẻ có nguy cơ bị buôn bán, cơ quan chức năng Hà Lan sẽ đưa đứa trẻ đó vào sống trong trại tị nạn. 

    Johan van der Have, lãnh đạo của cơ quan tiếp nhận người tị nạn COA, nói mặc dù tổ chức này đã nỗ lực bảo vệ trẻ em Việt Nam, nhiều em vẫn biến mất khỏi các trại tị nạn. "Bọn trẻ cứ biến mất, dù chúng tôi có làm gì đi chăng nữa", Johan nói. 

    Hàng loạt email trao đổi giữa tổ chức COA và cảnh sát cho thấy những đứa trẻ tị nạn người Việt đã nghiên cứu kỹ bản đồ, dùng dao sắc nhọn để nậy cửa sổ hoặc dàn cảnh báo cháy giả để trốn chạy. Dù các nhân viên của COA dùng nhiều biện pháp, họ hiếm khi ngăn chặn được các vụ chạy trốn. Phát hiện này làm dấy lên nghi ngờ bọn tội phạm buôn người đã tiếp cận những trung tâm tị nạn. 

    Victoria, một điều phối viên làm việc cho COA, nghi ngờ những trung tâm tị nạn ở Hà Lan đã trở thành nơi trung chuyển của bọn buôn người. "Tôi nhận ra rằng chỗ chúng tôi trở thành điểm dừng chân (của những đứa trẻ bị buôn bán) trước khi chúng vào Anh". Bọn tội phạm thường đỗ xe ở bên ngoài khu tị nạn và đợi những đứa trẻ trốn ra ngoài.

    Tuy nhiên, Mark Harbers, bộ trưởng tư pháp và an ninh Hà Lan, cho rằng chưa có bằng chứng chứng minh những vụ trẻ em tị nạn mất tích có liên quan đến tội phạm buôn người. "Hiện các tổ chức thực thi của chúng tôi không nhận được thông tin nào cho thấy các mạng lưới buôn bán người có liên quan đến việc trẻ em vị thành niên Việt Nam mất tích", ông Harbers nói.

    Anh hiện được xem là điểm đến cuối cùng của đường dây buôn người từ Việt Nam qua ngả Đông Âu, vào Hà Lan rồi tới Pháp. Các nghiên cứu cho thấy bọn buôn người yêu cầu nạn nhân trả tới 40.000 USD chi phí đi lại và sắp xếp một công việc tốt ở Anh. Tuy nhiên, không như hứa hẹn về "công việc tốt", nạn nhân thường bị bóc lột trong các trang trại trồng cần sa hoặc các tiệm làm móng. 

    Cơ quan chức năng Anh ước tính mỗi năm có hàng trăm trẻ em Việt Nam bị buôn bán vào Anh, tuy nhiên, con số thực tế có thể cao hơn. Kể từ năm 2009 đến 2018, thống kê của chương trình hỗ trợ nạn nhân buôn bán người (NRM) cho thấy có 3.187 người Việt Nam, bao gồm cả trẻ em, bị buôn bán vào Anh.

    Các tổ chức thiện nguyện chống nạn buôn người ra cảnh báo về thực trạng vận chuyển người Việt trái phép tới Anh. Vào năm 2015, Thủ tướng Anh lúc bấy giờ, ông David Cameron, trong một chuyến thăm Việt Nam đã nêu ra vấn đề này để cả hai bên cùng giải quyết. Lực lượng cảnh sát Anh cũng liên tục triệt phá các trang trại trồng cần sa sử dụng lao động người Việt. Ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy nhiều người Việt đang bị bóc lột như nô lệ tại các tiệm làm móng ở Anh. Tuy nhiên, cho đến nay chưa có một tên tội phạm buôn người nào bị truy tố.

    Viethome (theo VnExpress)

  • Chiếc xe tải đông lạnh chở nhóm người Việt vượt biên vào Anh được ví như "một con tàu nô lệ phiên bản hiện đại".

    Tài xế Andrut Mihai Duma, 29 tuổi, người Romania, hôm 26/3 bị tòa án thị trấn Guildford, Anh, tuyên 6 năm tù sau khi nhận tội tiếp tay cho hành vi nhập cư trái phép.

    Chiếc xe tải đông lạnh chở 21 người Việt vượt biên trái phép vào Anh. Ảnh: PA

    Tháng 11/2018, Duma bị Lực lượng Biên giới ở cảng Newhaven, hạt Đông Sussex, phát hiện giấu 21 người Việt trong hai khoang hàng đông lạnh dài chỉ 4 mét, rộng 1 mét và cao 49 cm trên xe tải. Trong số này có 6-8 trẻ em, nhỏ nhất 12 tuổi.

    "Đó là một chiếc xe tải đông lạnh không có không khí. Những người đó thực sự đang ở trên phiên bản hiện đại của một con tàu nô lệ", thẩm phán Rufus Taylor nói tại tòa, nhấn mạnh chỗ trú ẩn tạm bợ trên xe "rõ ràng cực kỳ nguy hiểm". 

    Khoang hàng chật chội nơi 21 người Việt ẩn náu trên xe tải. Ảnh: PA

    Theo công tố viên Nicholas Corsellis, những khoang hàng trên chiếc xe tải được lắp đặt để chở nước đóng chai đến một doanh nghiệp ở phía bắc London nên rất nguy hiểm cho nhóm người nhập cư nếu chúng sập xuống.

    "Đó là lý do phương pháp xây dựng này được gọi là một cỗ quan tài ẩn nấp", ông nói và thêm rằng hành vi buôn người của Duma là hoạt động của một nhóm tội phạm có tổ chức. "Chắc hẳn những người nhập cư đã trả một lượng tiền đáng kể cho những kẻ buôn người". 

    Ban đầu, khi tiếp cận chiếc xe tải của Duma, lực lượng an ninh ở biên giới Anh không phát hiện dấu hiệu gì khả nghi, cho đến lúc một nhân viên soi đèn pin vào giữa các khe hở và nhìn thấy những mẩu áo khoác lộ ra. Một người Việt bập bẹ tiếng Anh khai rằng họ đã co ro trên xe tải suốt 7 giờ.

    "Không thể nào thoát khỏi chỗ ẩn náu này nếu nó bị sập trong quá trình di chuyển và cũng không ai thoát được ra khỏi xe tải vì hàng hóa được xếp chồng khít còn cửa xe đã khóa", ông Corsellis nói.

    Chiếc xe tải mang biển đăng ký giả và đồng hồ đo tốc độ cũng bị chỉnh sửa.

    Tài xế Andrut Mihai Duma. Ảnh: PA

    Luật sư biện hộ Ahmed Hossain cho rằng Duma không tham gia vào việc lắp đặt các khoang ẩn nấp trên xe. "Vai trò của anh ta rất hạn chế. Anh ta chỉ nhận được thù lao ít ỏi", ông Hossain nói.

    Duma khai rằng được trả 1.000 bảng (1.300 USD) để chở nhóm người Việt vào Anh nhưng các công tố viên cảm thấy không thuyết phục. Tài xế này tham gia phiên tòa với sự hỗ trợ từ một phiên dịch viên Romania và cúi đầu khi thẩm phán cho biết sẽ đề nghị trục xuất anh ta khỏi Anh.

    Viethome (theo VnExpress)

  • Trong ngôi làng của những kẻ buôn lậu nằm ven biển Địa Trung Hải, khoảng 2.000 đàn ông và nam thanh, thiếu niên đã biến mất vì giấc mộng tới châu Âu đổi đời.

    Trên bãi biển đầy cát và gió, 2 người đàn ông Ai Cập đứng nhìn chúng tôi (phóng viên CNN) phỏng vấn các gia đình có con bị đưa sang châu Âu. Một lúc sau, người đàn ông cao hơn xông vào và giải thích lý do những con tàu tiếp tục đưa người đi bằng giọng nói như hét. “Chính phủ đã làm được gì cho chúng ta? Chúng ta là ngư dân nhưng chẳng có gì để đánh bắt ngoài biển”, ông nói.


    Những đứa trẻ ở "làng buôn lậu" nằm ven biển Địa Trung Hải. Ảnh: CNN

    Theo Bộ Lao động Italy, trẻ em Ai Cập đang tràn vào đất nước này vì những kẻ buôn người lợi dụng kẽ hở của luật pháp, cho phép trẻ em dưới 18 tuổi nhập cư bất hợp pháp và người đi cùng được định cư. Tuy nhiên Mahmoud, thuyền trưởng của chiếc tàu chở người buôn lậu, cho biết nhiều đứa trẻ phải bỏ cha mẹ tới châu Âu vì gia đình nghĩ chúng sẽ tìm được việc làm và gửi tiền về nhà.

    Burj Mughayzil được gọi là “làng buôn lậu”. Khoảng 2.000 đàn ông và trẻ em nam ở làng đã biến mất. Nhiều người trong số họ chỉ 11 hoặc 12 tuổi. Họ bị giấc mơ châu Âu cuốn theo nhưng phần lớn đều kết thúc trong nhà tù của Italy hay bỏ mạng trong quá trình vượt Địa Trung Hải.

    CNN cho biết, trẻ em từ những ngôi làng nhỏ ven biển của Ai Cập thường được đưa tới Sicily, Italy bằng thuyền. Sau đó, họ được đưa tới thủ đô Rome của Italy, nơi chúng trở thành nạn nhân của ma túy và mại dâm. Hàng nghìn trẻ em mạo hiểm mạng sống vượt biển để trở thành con mồi cho những kẻ buôn người, chôn vùi vĩnh viễn giấc mơ về một tương lai tốt đẹp hơn nơi xứ người.

    Nhiều bậc sinh thành nói con họ tự nguyện ra đi. Tuy nhiên, phần lớn đứa trẻ cho biết gia đình muốn chúng tới châu Âu làm việc và gửi tiền về nhà. Nhiều người cho biết họ và gia đình bị những kẻ buôn người lừa dối về thiên đường mà họ sẽ không bao giờ tới được.

    “Người dân ở những ngôi làng này đang bán con cái họ. Họ nghĩ rằng sẽ không có đủ thức ăn cho gia đình 10 người. Nếu còn 9, họ sẽ có thêm chút đồ ăn và mọi việc sẽ ổn hơn nếu chỉ còn 8 người. Nếu 2 đứa bị nhốt thì điều này vẫn tốt hơn cả gia đình cùng chết đói. Tuy nhiên, không phải mọi đứa trẻ đều tới được nhà tù ở Italy mà bỏ mạng trên biển. Chúng là nạn nhân của những ông bố bà mẹ không đủ khả năng nuôi sống gia đình”, Mahmoud nói. 

    Mahmoud và Mohammed là thuyền trưởng của một tàu chở người di cư. Thông thường, 20 trẻ nhỏ bị nhồi nhét trên chiếc thuyền đánh cá gắn động cơ. Họ đưa chúng ra biển để lên một con tàu lớn, có thể chở tới 600 người. Mahmoud và Mohammed biết họ sẽ lĩnh án 25 năm tù nếu bị cảnh sát Italy phát hiện.

    Bên cạnh việc ngồi tù, cảnh sát có thể xử phạt 17.000 USD mỗi người trên tàu chở người nhập cư, khiến tổng tiền phạt có thể lên tới hàng triệu USD. Mohammed mô tả: “Có những con cá lớn và cá nhỏ ở khu vực này. Cá nhỏ là những người đang thụ án trong nhà tù Italy trong khi cá lớn là những kẻ đang sống tự do ở Ai Cập và Italy”.

    Bản thân 2 thuyền trưởng người Ai Cập cũng cảm thấy có trách nhiệm với những người họ chuyên chở và cả những người đã chết. Họ cũng chấp nhận để CNN phát sóng cuộc phỏng vấn với hy vọng chính phủ Ai Cập sẽ biết được thực trạng đang xảy ra ở những ngôi làng buôn lậu. 

    VietHome (Theo Zing)

  • Cách đây vài giờ, ca sĩ Duy Mạnh đã bày tỏ sự phẫn nộ khi bị ''gọi hồn'' trong một scandal đi chui vào Anh.

    Trên Facebook của anh Tuan Vu thuộc công ty CED Corporation Limited chuyên về tổ chức các sự kiện âm nhạc, có đăng một ''Thông báo khẩn'' về việc cô gái Trần Thị S. được công ty này bảo lãnh sang Anh với vai trò là trợ lý của Duy Mạnh trong một show diễn hôm 9/3/2019 tại Club 701, London. Tuy nhiên sau đó cô gái này đã biến mất và không thể liên lạc, tình nghi đã trốn chui ở Anh. Việc này ảnh hưởng nặng nề đến hoạt động kinh doanh của công ty CED, đặc biệt sẽ rất khó khăn nếu muốn bảo lãnh cho các nghệ sĩ khác sang Anh biểu diễn. Nguyên văn bài post của anh Tuan Vu như sau:

    Ca sĩ Duy Mạnh và cô gái bị tình nghi trốn lại Anh.

    ''THÔNG BÁO KHẨN

    Công ty www.cedcorporation.ltd.uk chúng tôi thông báo nếu bạn bè FB nào biết cô gái sau đây, tên thật là Trần Thị S., sinh năm 1996 (23 tuổi), sinh tại Quảng Bình, hiện đang ở địa chỉ nào ở Vương quốc Anh, bất kể từ nay về sau, xin báo cho chúng tôi được rõ (Chúng tôi sẽ giữ kín thông tin).

    Nguyên cô gái này được ca sĩ Duy Mạnh, đứng bảo lãnh với cty chúng tôi là trợ lý của ca sĩ Duy Mạnh, sang để phục vụ hát của ca sĩ Duy Mạnh buổi biểu diễn tối 9/3/2019 vừa qua tại Club 701, London. Tuy nhiên, khi sang đến nơi, cô gái này đã không có mặt trong buổi biểu diễn, và chúng tôi hoàn toàn mất liên lạc. Theo thông tin chúng tôi nhận được từ sự thừa nhận của ca sĩ Duy Mạnh và những bằng chứng thông tin khi làm việc với ca sĩ Duy Mạnh, ca sĩ Duy Mạnh đã bảo lãnh cô gái này trên cơ sở thông đồng với một vài người đang sống tại VQ Anh mục đích ăn tiền và đưa người vượt biên trái phép trên cơ sở bán đứng sự tin tưởng tuyệt đối của cty chúng tôi vào ca sĩ Duy Mạnh để bảo lãnh giấy phép lao động cho cô ta.

    * Nếu bà con cho biết thông tin thì sẽ giúp công ty chúng tôi và Phòng Điều tra Tội phạm Nghiêm trọng và Cục Di trú VQ Anh tìm ra những kẻ âm mưu đưa người vượt biên trái phép này và nghiêm trị để răn đe những người khác có ý định lạm dụng pháp luật.

    * Việc làm trên đây của ca sĩ Duy Mạnh đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của cty chúng tôi trong việc tiếp tục bảo lãnh anh chị em nghệ sĩ khác từ Việt Nam qua biểu diễn tại VQ Anh.

    * Cô Trần Thị S. nếu sớm trở về VN vẫn chưa muộn. Và những người dính lứu vào việc tổ chức, bao che cho cô ta hãy kịp thời thức tỉnh.

    * Các bạn FB hãy share tin này.

    * Các phóng viên tòa báo xin liên lạc với cty chúng tôi theo email: admin@cedcorporation.ltd.uk

    Trân trọng cảm ơn bà con đã đọc tin!''


    Bài post của fb Tuan Vu.

    Tuy nhiên, ngay dưới bài post này, ca sĩ Duy Mạnh (fb Thien Manh Nguyen) đã tuyên bố mình không liên quan, bởi vì cô S. là người quen của bầu show và chuyện kí kết, lo giấy tờ cho cô S. sang đây là chuyện giữa bầu show và công ty tổ chức sự kiện. Ca sĩ Duy Mạnh chỉ có nhiệm vụ đi hát và về nước, nên nếu ai cho rằng anh ''được tiền ăn chia'' để đưa cô này sang Anh là hoàn toàn sai. Duy Mạnh không buôn người hay làm gì phạm pháp.

    Duy Mạnh còn cho rằng chắc gì cô gái đã có ý định trốn, có thể cô chỉ đi thăm người quen mà thôi. Bên cạnh đó, Duy Mạnh còn tố ngược rằng chính những người tổ chức sự kiện này đã tìm cách đưa cô gái sang với danh nghĩa trợ lý của anh. Vì mâu thuẫn trong chuyện tiền bạc mà lôi anh vào làm ầm lên vì anh là người nổi tiếng.

    Duy Mạnh tố ngược lại chủ thớt.

    Hiện vẫn chưa có thông tin gì mới về cô gái. Viethome sẽ tiếp tục thông tin đến bạc đọc.

    Viethome

  • Các nạn nhân nô lệ hiện đại đang rơi vào tâm trạng thất vọng bởi hàng loạt sai lầm của cảnh sát cũng như quyết định trả tự do cho rất nhiều kẻ bị tình nghi là chủ nô.

    Một đơn khiếu nại gửi đến Cơ quan Thanh tra Hoàng gia cho biết mặc dù các chiến dịch triệt phá tội phạm nô lệ hiện đại của cảnh sát đã tăng 250% vào năm 2018, nhưng chỉ có 7% các trường hợp được chuyển đến công tố viên.

    Tổ chức từ thiện Hestia cho biết sự thiếu nhận thức và hiểu biết về nhu cầu của các nạn nhân yếu ớt đã khiến cảnh sát từ bỏ các cuộc điều tra chống lại những kẻ buôn người, và từ chối đưa ra bằng chứng.

    Các nhà vận động cho biết, những biện pháp nghiệp vụ yếu kém trong các cuộc phỏng vấn đã làm cho các nạn nhân càng thêm căng thẳng và ở nhiều khu vực của nước Anh, cảnh sát hầu như không được huấn luyện cẩn thận.

    Một nạn nhân nô lệ hiện đại người Nigeria bị bóc lột tình dục cho biết một nam cảnh sát viên đã truy hỏi tất cả mọi vấn đề, hét vào mặt cô và lục soát người cô.

    “Anh ta thậm chí còn hỏi tại sao tôi nói tiếng Anh,” người phụ nữ nói. Sau đó, anh ta bắt đầu lục soát trên người tôi. Anh ta đổ túi xách của tôi ra và lấy ra từng món đồ. Anh ta thậm chí còn lộn túi quần và cởi giày của tôi ra. Đó là một trải nghiệm căng thẳng. Tôi không thể nhớ tất cả.

    “Anh ta nói sẽ ném tôi ra ngoài nếu tôi không nói sự thật. Anh ta hét lên để ép tôi lên tiếng. Khi tôi yêu cầu anh ta nói chậm lại vì tôi không hiểu anh ta nói gì, anh ta đã buộc tội tôi xúc phạm anh ta… Tôi đã không muốn phàn nàn sau đó, tôi không muốn dính dáng gì với cảnh sát nữa. Đó là lý do tại sao tôi đã không trình báo trường hợp của mình.”

    Ông Patrick Ryan, CEO của Hestia, cho biết những người sống sót cần được hỗ trợ để đảm bảo những kẻ buôn người sẽ bị kết án.

    “Khi một nạn nhân nô lệ hiện đại gặp phải thái độ hoài nghi thay vì hỗ trợ, mức độ truy tố những kẻ bóc lột vẫn đặc biệt thấp, cho phép bọn tội phạm tiếp tục hoạt động trên đường phố của chúng ta khiến những người yếu ớt tiếp tục trở thành nạn nhân,” ông nói thêm.

    “Cảnh sát cần được hỗ trợ và đào tạo để các nạn nhân có đủ tự tin hợp tác và hỗ trợ các vụ truy tố.”

    Khiếu nại được đưa ra sau khi số liệu mới của Cơ quan Tội phạm Quốc gia cho thấy gần 7.000 nạn nhân tiềm năng của nạn buôn người và nô lệ hiện đại đã được báo cáo cho chính quyền vào năm 2018, tăng 80% trong hai năm.

    Người dân từ 130 quốc gia khác nhau đã được xác định, nhưng nhóm nạn nhân lớn nhất lại là các công dân Anh vì sự hoành hành của các băng đảng ma túy liên tỉnh.

    Lực lượng cảnh sát trên khắp Vương quốc Anh đã cố gắng trấn áp mô hình tội phạm này, cũng như khởi động các chiến dịch đặc biệt chống lại nạn nô lệ hiện đại, dẫn đến nhiều vụ bắt giữ.

    Số vụ truy tố liên quan đến nô lệ hiện đại đã tăng một phần tư vào năm ngoái nhưng chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong số hàng chục ngàn trường hợp được trình báo với chính quyền.

    Bà Kate Roberts, giám đốc của Quỹ hỗ trợ nạn nhân buôn người, phát biểu chính phủ đang không thể phân bổ đủ nguồn lực cho cuộc chiến chống lại chế độ nô lệ hiện đại.

    Bà chỉ ra rằng cảnh sát cũng chịu trách nhiệm cho việc thực thi luật nhập cư, và nhiều nạn nhân nô lệ hiện đại hiện không được ghi nhận.

    ''Cần phải có thêm sự chỉ đạo và tài trợ xung quanh vấn đề này,” bà Roberts nói thêm. “Cảnh sát có thể bị quá tải và họ không thể được kỳ vọng trở thành nhân viên xã hội, nhà trị liệu và luật sư cũng như điều tra viên''.

    “Tất nhiên chúng ta có thể chỉ trích cảnh sát nhưng rất khó để họ thực hiện tốt mọi việc nếu họ không có nền tảng.”

    Hệ thống khiếu nại, bao gồm tất cả các lực lượng cảnh sát ở Anh và xứ Wales vừa được ra mắt vào tháng 11/2018, cho phép các tổ chức thay mặt công chúng nêu lên quan ngại và phản ánh về các vấn đề mang tính hệ thống.

    Quỹ Hestia đưa ra khiếu nại của mình trong khi một tổ chức từ thiện khác cảnh báo rằng nạn nhân trẻ em của chế độ nô lệ hiện đại có thể trở thành tội phạm bởi một chương trình mới của chính phủ.

    Lệnh Phòng chống Tội phạm về Dao vừa được đề xuất sẽ được áp dụng đối với trẻ em từ 12 tuổi được phát hiện mang dao đến lần thứ hai, và các đối tượng này có thể phải nhận các lệnh hạn chế trên diện rộng cũng như bị bỏ tù.

    Ủy ban Cải cách Nhà tù và Ủy ban Thường vụ Tư pháp Thanh niên đã gửi một biên bản họp ngắn tới các nghị sĩ, cảnh báo rằng chính sách này có thể biến hàng ngàn trẻ em là nạn nhân của nạn nô lệ, buôn người và bị lạm dụng trở thành tội phạm, đồng thời khiến các em có nguy cơ bị bỏ rơi hoặc tiếp tục bị lạm dụng.

    Ông Mark Day, người phụ trách chính sách của Ủy ban Cải cách Nhà tù, cho biết đề xuất trên đe dọa sẽ mở ra cánh cửa dẫn đến nhà tù đối với hàng ngàn trẻ em và thanh thiếu niên dễ bị tổn thương, thay vì cho họ sự chăm sóc và hỗ trợ mà họ cần.

    Một phát ngôn viên của Bộ Nội vụ phát biểu: “Chế độ nô lệ hiện đại là một tội ác ghê tởm mà chính phủ  đang cố gắng giải quyết bằng cách cho cơ quan thực thi pháp luật các công cụ họ cần để xác định nạn nhân và truy lùng kẻ phạm tội.

    “Đạo luật Nô lệ Hiện đại mang tính tiên phong trên thế giới của chúng tôi đã giúp hàng ngàn nạn nhân được bảo vệ và khiến hàng trăm người bị kết án. Nhưng chúng tôi biết còn nhiều việc phải làm và đang làm việc với cảnh sát để xem có thể làm gì để cải thiện phương pháp đối phó tội ác khủng khiếp này.

    “Chúng tôi hiểu rõ rằng bất cứ ai bị bóc lột hoặc dẫn dụ vào con đường tội phạm nên được các cơ quan thực thi pháp luật trước tiên coi là nạn nhân.

    “Các lệnh Phòng chống tội phạm sử dụng dao cho phép các tòa án can thiệp sớm và dẫn dắt những người trẻ tuổi ra khỏi nạn khỏi bạo lực mà không hình sự hóa vụ việc."

    VietHome (Theo Independent)

  • Người đàn ông giúp đưa lậu nhiều người nhập cư vào Anh trên một chiếc thuyền con đã bị kết án bốn năm rưỡi tù giam.

    Vào ngày 3 tháng Tám năm 2018, Egert Kajaci, 35 tuổi, đang lái xe chở bốn nam giới quốc tịch Việt nam thì bị cảnh sát chặn lại.

    Người đàn ông này là thành viên của một băng nhóm chuyên đưa người nhập cư vào Anh thông qua bờ biển Walmer, Kent. Băng nhóm này đã bị Lực lượng Biên giới và cảnh sát đưa vào tầm ngắm.

    Bảy thành viên của mạng lưới buôn người tinh vi này giờ đây đã bị kết án tổng cộng hơn 30 năm tù.

    Kajaci, đến từ Turner Driver, Oxford, đã bị tòa án tối cao St Albans kết tội âm mưu hỗ trợ người ngoại quốc nhập cư trái phép vào Anh.

    Vào tháng Hai, một đồng bọn của Kajaci cũng bị kết án, và khi đó, quan tòa Robert Winstanley cho biết cảnh sát đã thành công triệt phá một “hệ thống và cơ chế tinh vi từng đưa rất nhiều người nhập cư bất hợp pháp vào Anh.”

    Những người nhập cư sẽ phải làm việc không công suốt hai năm trời để trả tiền cho những kẻ buôn người.

    P. Tran, một trong những người đàn ông có mặt trên thuyền, trình bày trước tòa rằng anh ta rời khỏi Việt Nam rồi tới Trung Quốc, sau đó bay sang Nga. Tại đây, anh ta được hứa hẹn sẽ có công việc và điều kiện sống tốt hơn. Cuối cùng, anh ta được đưa lậu sang Pháp rồi tới Anh.

    Quan tòa Winstanley nói: “Đường dây này trải rộng từ vùng Viễn Đông tới những cơ sở làm việc tồi tàn ở Vương quốc Anh.”

    VietHome (Theo BBC)

  • Hiện Nga cấp cho công dân Việt Nam trung bình 50,000 visa du lịch mỗi năm, một phần trong đó bị nghi ngờ là "tấm vé" để bọn tội phạm buôn người đưa nạn nhân của chúng sang một số nước Tây Âu.

    Theo báo cáo vừa công bố của Tổ chức Anti-Slavery International, Pacific Links Foundation và Every Child Protected Against Trafficking UK (Ecpat UK), mỗi năm có hàng ngàn trẻ em Việt Nam chịu nguy cơ bị bóc lột và xâm hại ở các nước châu Âu trong khi chờ cơ hội vượt biên trái phép sang Anh.

    Trong giai đoạn 2009-2018, chính phủ Anh thống kê được 3,187 công dân Việt Nam - cả trẻ em và người lớn - là nạn nhân của tội phạm buôn người. Các nhà hoạt động xã hội đánh giá con số trên thực tế có thể nhiều hơn.

    Theo báo The Guardian, qua tìm hiểu người ta phát hiện trẻ em Việt thường được các băng nhóm đưa sang Nga bằng đường hàng không, rồi sau đó đi đường bộ qua Belarus, Ukraine, Ba Lan, CH Czech, Đức, Hà Lan và Pháp. 

    Trong một số trường hợp, những người nhập cư từ Việt Nam lén lút xâm nhập khu vực EU bằng đường rừng để tránh con mắt của lực lượng biên phòng, nếu không thì các phương tiện phổ biến là ôtô, xe tải và phà.

    Những câu chuyện người thật việc thật từng được kể lại trên truyền thông.

    Khoảng 50,000 visa du lịch được Nga cấp cho người Việt mỗi năm, con số nhiều đến mức các tổ chức nghiên cứu nghi ngờ một phần trong số đó dùng để chuyển lậu người sang châu Âu.

    Theo bà Mimi Vu - đại diện cho Pacific Links Foundation, dù hoàn cảnh là gì đi nữa, chính phủ các nước châu Âu nói trên đã không thể giải quyết vấn đề vì không có nguồn lực, chẳng hạn họ không có sĩ quan cảnh sát hoặc các nhà hoạt động xã hội hiểu và nói được tiếng Việt.

    Việt Nam-Anh ký Bản ghi nhớ về hợp tác phòng chống mua bán người

    Ngày 21-11-2018 tại London (Anh), thừa ủy quyền của Chính phủ hai nước, Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm và Bộ trưởng Bộ Nội vụ Anh, ông Sajid Javid đã ký Bản ghi nhớ giữa Chính phủ Việt Nam và Chính phủ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland về hợp tác phòng chống mua bán người.

    Để góp phần nâng cao hiệu quả hợp tác giữa hai bộ, trong thời gian tới, hai bên nhất trí hằng năm sẽ duy trì, triển khai hoạt động trao đổi đoàn các cấp nhằm trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm công tác, thông tin nghiệp vụ trên các lĩnh vực về phòng chống mua bán người, như: trao đổi thông tin, điều tra các vụ án, đường dây, băng nhóm tội phạm, truy bắt, bàn giao đối tượng và giải cứu, bảo vệ, hồi hương nạn nhân bị mua bán; tăng cường hợp tác trong đấu tranh chống tội phạm sử dụng công nghệ cao, lừa đảo chiếm đoạt tài sản, tội phạm tài chính, ngân hàng, rửa tiền và phòng chống di cư bất hợp pháp. 

    VietHome (Theo SecViet)

  • Nhiều người châu Phi đến Nga theo diện visa cổ động viên trong đợt World Cup 2018, nghĩ rằng đây là cơ hội tốt để nhập cư và làm việc. Nhưng chính quyền đang ráo riết trục xuất họ.

    Trong một căn hộ chật chội ở ngoại ô Moscow, Lamin không có nhiều thứ ngoài quần áo và cuốn Kinh Thánh mà anh mang theo khi đến Nga với visa World Cup tạm thời vào hè năm ngoái.

    Chỉ có 33 người được trao giấy tờ tị nạn ở Nga năm 2017. Ảnh: AFP.

    Thanh niên 23 tuổi người Gambia ở trong căn hộ 2 phòng với 9 người khác – trong đó, trẻ nhất là bé gái mới sinh, con của một bạn cùng phòng người Congo.

    Cũng như hàng nghìn người châu Phi khác, Lamin đến Nga vào giải bóng đá thế giới với giấy tờ dạng “Fan ID”, cho phép khán giả World Cup vào Nga dễ dàng hơn so với quy định visa thông thường.

    Trong khi đa số đến Nga chỉ để xem bóng đá, những người khác dự định ở lại và đi làm.

    Một số người nghĩ rằng họ có thể xin tị nạn ở Nga, hoặc Nga có thể là bước đệm để họ tìm đến cuộc sống mới ở châu Âu.

    Nhưng 8 tháng sau khi Pháp đánh bại Croatia để đăng quang ngôi vô địch thế giới vào tháng 7/2018, những hy vọng của những người châu Phi nói trên bị dập tắt khi Bộ trưởng Nội vụ Nga nói nước này sẽ tăng cường các biện pháp trục xuất những vị khách ở quá hạn visa trước cuối tháng 3/2019.

    Lamin, thanh niên 23 tuổi người Gambia, là một trong số 12.000 người ở Nga bất hợp pháp sau khi visa cổ động viên cho World Cup 2018 hết hạn. Ảnh: AFP.

    Hi vọng tị nạn mong manh

    Lamin (chỉ là tên dùng cho công việc) nói anh cần phải rời khỏi xung đột với gia đình ở Gambia vì mạng sống của anh bị đe dọa. Một bạn của anh ở nhà thờ nói Nga là nơi dễ vào trong thời gian tổ chức World Cup.

    Nhưng sau khi đến đây, mọi chuyện không hề dễ dàng.

    “Tôi không biết gì, tôi không có nơi nào để ở, cuộc sống rất khó khăn”, anh nói.

    Cựu sinh viên ngành quản lý sau cùng nhận được sự hỗ trợ của một người nhập cư người Liberia, cho anh ăn và ở nhờ trong căn hộ.

    Nhưng trong một cuộc trấn áp vào tháng trước, cảnh sát phát hiện người Liberia kia không có giấy tờ, và đã trục xuất người này.

    “Tôi không biết sắp tới sẽ ra sao. Tôi rất sợ”, theo Lamin, người đã được cho phép ở tạm cho đến giữa tháng 3.

    Với sự giúp đỡ của Ủy ban Hỗ trợ Công dân, một tổ chức làm việc với người tị nạn ở Nga, ông đã nộp đơn xin tị nạn vĩnh viễn.

    Nhưng có rất ít hi vọng xin được tị nạn. Số liệu chính thức cho thấy năm 2017, Nga đã trao giấy tờ tị nạn đầy đủ cho chỉ 33 người.

    Làn sóng nhập cư

    “Giấy phép cổ động viên” ban đầu chỉ có giá trị trong giai đoạn World Cup, nhưng Tổng thống Vladimir Putin sau đó tuyên bố các giấy tờ này có thể được sử dụng để nhập cảnh nhiều lần cho đến hết năm 2018.

    Tháng trước, quan chức bộ nội vụ Andrei Krayushkin cho biết 12.000 người đã ở lại bất hợp pháp sau khi hết năm.

    Nhưng lực lượng an ninh cho đến nay đã trấn áp và giảm con số đó xuống 5.500 người, ông nói trong một cuộc họp báo.

    Daniel, người làm việc với di dân châu Phi ở Moscow trong 10 năm, nhưng muốn giấu kín họ cũng như nơi làm việc của mình, nói World Cup đã mang đến làn sóng di dân lớn nhất mà ông từng thấy.

    “Khi họ đến đây, họ bị mắc kẹt. Họ không muốn quay về, nhưng họ cũng không thể đi tiếp”, ông nói với AFP.

    “Hầu hết không nói tiếng Nga, và nếu không biết tiếng Nga, cơ hội tìm được việc là rất nhỏ”.

    Các nhóm hoạt động nói hầu hết di dân châu Phi không nói tiếng Nga, và vì vậy họ khó có thể tìm được việc: Ảnh: AFP.

    Một người nhập cư như vậy là Solomon, đến trong kỳ World Cup để cổ vũ cho Nigeria, đội nhà của anh. Anh đã có kế hoạch từ trước là ở lại Nga sau giải đấu.

    Lúc đầu, người đàn ông 31 tuổi này tìm được việc làm vườn, nhưng bây giờ đang thất nghiệp.

    “Ở Nigeria, không có việc làm, chính trị rất tệ, cuộc sống không tốt”, người tốt nghiệp ngành kỹ sư nói với AFP.

    “Tôi chỉ muốn ở đây một thời gian, để làm việc, kiếm chút tiền, và chuyển đi nơi khác”.

    Anh ta “rất lo lắng” về thời hạn cuối tháng 3 mà Bộ Nội vụ đã công bố, nhưng nói rằng anh không định tự mình rời khỏi Nga.

    Nạn nhân buôn người

    Một số ít người trong các hoàn cảnh đặc biệt đã được cho phép ở lại sau tháng 3.

    Victoria đến từ Nigeria theo giấy tờ World Cup, với kế hoạch học tập ở Nga, nhưng khi đến nơi, cô gái 22 tuổi mới nhận ra mình đã bị buôn bán vào giới mại dâm.

    Một phụ nữ đã đến gặp cô tại sân bay, đưa cô về một căn hộ và bảo cô cởi bỏ quần áo.

    “Cô ấy lấy hộ chiếu và Fan ID của tôi”, Victoria nói.

    Lamin, thanh niên người Gambia, không có nhiều thứ ngoài quần áo và cuốn Kinh Thánh mà anh mang theo khi đến Nga. Ảnh: AFP.

    Sau khi bị buộc làm gái mại dâm, Victoria đã liên lạc với tổ chức phi chính phủ chống buôn người Alternativa và tìm cách trốn thoát.

    Tổ chức này đã giúp cô xin được giấy tờ để ở lại Nga cho đến mùa hè, và cô đã xin được việc ở một cửa hàng sửa giày.

    “Tôi muốn ở lại Nga”, cô nói với AFP tại văn phòng của tổ chức tại trung tâm Moscow.

    “Không phải ở lại vĩnh viễn - tôi chỉ muốn có một số tiền, để ít ra khi về Nigeria, tôi có thể bắt đầu kinh doanh”.

    Nhưng những người khác bị buôn bán và đẩy vào con đường mại dâm, như Progress, 20 tuổi, vẫn trong tình trạng lấp lửng. Alternativa đang làm đơn xin gia hạn “để tôi có thể ở lại Nga”, cô gái trẻ người Nigeria nói với AFP.

    “Rất nhiều cô gái đi cùng tôi vẫn đang phải hành nghề. Họ quá sợ và không dám bỏ đi”, cô nói.

    Viethome (theo Zing)

  • Những nạn nhân buôn người là trẻ em Việt Nam không nhận được sự hỗ trợ từ chính quyền các nước châu Âu và bị họ xem như tội phạm.

    Guardian dẫn báo cáo vừa được công bố hôm qua của tổ chức Chống Nô lệ Quốc tế, Quỹ Liên kết Thái Bình Dương và tổ chức Chống buôn bán trẻ em Anh quốc (Ecpat UK) cho hay có hàng nghìn trẻ em bị những đường dây buôn người đưa từ Việt Nam sang Anh, bị lạm dụng và bóc lột xuyên châu Âu. Báo cáo được đưa ra dựa trên 18 tháng làm việc với cơ quan hành pháp, các tổ chức phi chính phủ (NGO) và cộng đồng người Việt khắp châu Âu. 

    "Stephen", một thiếu niên Việt Nam được giải cứu khỏi trang trại cần sa ở Anh, hiện sống tại hạt Durham. Ảnh: Guardian

    Theo nghiên cứu, các nạn nhân nhỏ tuổi thường bị đưa qua 8 nước trước khi đến Anh và ở mỗi nơi đều đối mặt với tình trạng bị bóc lột sức lao động hay lạm dụng tình dục. Tuy nhiên, chính phủ các nước này đều cho rằng việc bảo vệ trẻ em Việt Nam khỏi những kẻ buôn người là trách nhiệm của quốc gia khác.

    "Những gì chúng tôi nhận thấy từ nghiên cứu của mình đó là các chính phủ đều chứng kiến những đứa trẻ này đi qua quốc gia họ để tới tây Âu và Anh, vì thế họ xem đó không phải là vấn đề của mình và họ chỉ đùn đẩy trách nhiệm", bà  Debbie Beadle, thuộc Ecpat UK, cho hay. "Các nạn nhân bị bắt và bị xem như tội phạm hơn là nạn nhân buôn người. Theo luật pháp quốc tế, các nước có nhiệm vụ bảo vệ trẻ em trước nạn buôn người và bóc lột. Không thể chấp nhận được việc các quốc gia xem những đứa trẻ Việt Nam bị buôn bán là vấn đề của nước khác".

    Việt Nam thường xuyên bị xếp vào tốp ba quốc gia có số nạn nhân buôn người cao nhất ở Anh, trong đó phần lớn là trẻ em nam và thường bị cưỡng ép lao động ở các công xưởng, trang trại cần sa hoặc tiệm làm móng.

    Từ năm 2009 đến 2018, có gần 3.190 người Việt, bao gồm trẻ em, được ghi nhận là nạn nhân buôn người, theo Cục Tội phạm Quốc gia thuộc chính phủ Anh. Tuy nhiên, các nhà hoạt động cho rằng số nạn nhân người Việt trên thực tế có thể cao hơn nhiều.

    Theo báo cáo, trẻ em Việt Nam thường được đưa bằng máy bay từ Việt Nam sang Nga, sau đó vượt biên vào Belarus bằng đường bộ, qua Ukraine, Ba Lan, Czech, Đức, Hà Lan và Pháp. Có những trường hợp còn bị ép đi bộ xuyên rừng qua các nước châu Âu để tránh bị cơ quan chức năng phát hiện. Một số nạn nhân khác được chở bằng ôtô sau đó chuyển sang phà. Theo Beadle, có khoảng 50.000 visa du lịch Nga được cấp cho người Việt mỗi năm, trong đó bà ước tính một phần lớn visa được dùng để buôn người.

    Mimi Vu, thuộc Quỹ Liên kết Thái Bình Dương, cho rằng dù các nạn nhân di chuyển bằng cách nào, tất cả các chính phủ nằm trên hành trình của những kẻ buôn người đều thất bại trong việc đối phó với vấn đề này. Nguyên nhân là do họ không đầu tư vào những nguồn lực đơn giản như các nhân viên cảnh sát hay nhân viên xã hội biết nói tiếng Việt.

    "Tất cả các nước này đều có cộng đồng người Việt lớn nhưng chưa có một hoạt động quy mô lớn nào nhằm tuyển dụng các nhân viên xã hội, quan chức chính quyền, các điều tra viên hay yêu cầu các nhân viên không biết tiếng Việt học ngôn ngữ này", Vu nói. "Các băng đảng đang hoạt động ngay trước mắt mọi người và đến nay chưa có tác động nào để ngăn họ lại".

    Những trẻ em Việt Nam bị đưa sang châu Âu còn bị ràng buộc với những kẻ buôn người bằng những khoản nợ lớn, từ 10.000 đến 40.000 USD, trong khi chính đứa trẻ hoặc gia đình của các em bị chúng đe dọa bạo lực. Tuy nhiên, bà Beadle cho hay chính quyền lại thường xem các nạn nhân nhỏ tuổi này là tội phạm hoặc người nhập cư trái phép. Các em có thể bị đưa vào trại cải tạo dành cho thanh thiếu niên hay thậm chí các trại giam, nhà tù và bị trục xuất nếu bị xét xử như một người trưởng thành.

    Dung, một thành viên người Việt của tổ chức Ecpat UK, kể rằng cô từng bị đưa từ Việt Nam sang Trung Quốc, sau đó đến châu Âu. Dọc tuyến đường này, giới chức các nước đều không xem cô là nạn nhân hay giúp cô đòi công lý.

    "Tôi chỉ là một đứa trẻ khi bị đưa đi khắp châu Âu bởi những người khiến tôi sợ hãi", cô nói. "Tại Pháp, cảnh sát không giúp đỡ tôi và những kẻ buôn người lại tìm ra tôi. Khi ở Anh, tôi bị đối xử như tội phạm. Có một điều tôi muốn nói với mọi người ở châu Âu là nếu điều đó xảy ra với những đứa trẻ của các bạn, các bạn sẽ không làm ngơ được".

    Viethome (theo VnExpress)

  • Một phụ nữ gốc Việt ở Torondo, Canada, đang đối mặt với án tù tại Mỹ sau khi bị phát giác tìm cách đưa người vượt biên lậu vào Mỹ.

    Donna Phạm mới đây nhận tội âm mưu lường gạt nhà chức trách Mỹ - một tội danh có thể lãnh bản án tối đa 5 năm tù và 250,000 USD tiền phạt. Tuy nhiên, do người phụ nữ này đồng ý nhận tội, đồng ý chịu trách nhiệm hình sự và không có tiền án nên bản án dành cho cô có thể sẽ được giảm xuống khung hình phạt từ 6-12 tháng tù, với số tiền phạt từ 4,000 - 40,000USD.

    Theo biên bản hình sự, Phạm và một người bạn vào khoảng sau giờ trưa ngày 6/1/2019 đã lái xe qua cầu Rainbow nối liền biên giới Mỹ và Canada ở thác Niagara, tiểu bang New York. Khi khám xét xe người phụ nữ, nhân viên tuần cảnh biên giới đã phát giác ra một người đàn ông nằm trong cốp xe, giấu mình dưới chiếc áo lạnh. Vân tay anh ta khớp với một hồ sơ trong kho dữ liệu của chính phủ Mỹ.

    Người này là công dân Senegal có tên M.P đã 2 lần bị từ chối khán nhập cảnh tại Lãnh sự quán Hoa Kỳ ở Dakar. Đơn xin tị nạn của anh ta tại Canada cũng bị từ chối và nhà chức trách yêu cầu người này rời khỏi Canada vào ngày 7/1. 

    ''Nghi can không khai hoặc chỉ cho nhà chức trách có người trốn trong cốp xe", biên bản ghi, ''M.P và nghi can gặp nhau ở Canada trước khi cô ta lái đến trạm nhập cảnh cầu Rainbow''.

    Một đồng phạm chưa rõ danh tính ở Canada đã sắp xếp cho M.P được đưa lậu vào Mỹ trên xe cô Phạm. M.P khai với nhân viên tuần cảnh, anh ta hứa sẽ trả Phạm $100 nếu qua được biên giới.

    Người phụ nữ gốc Việt làm tại Newcomer Center of Peel ở Mississauga, Ontario. Theo lời khai, cô không hiểu tại sao lại có ai đó nằm trong cốp xe, và không biết cách nào mà người ta chui được vào trong đó.

    Người bạn đi chung nhớ là họ có ghé ngang sòng bài Seneca vào hôm đó và có dừng lại một cây xăng để mua cà phê, rồi ghé sòng bài Niagara phía biên giới Canada. Hai phụ nữ sau đó vào Starbucks và cửa hàng miễn thuế mua dầu thơm trước khi sang đất Mỹ.

    Theo thỏa thuận nhận tội, Phạm có thể bị cấm vào Mỹ trong tương lai. Tuy nhiên, những hậu quả di trú sẽ được xác định trong thủ tục pháp lý riêng.

    Viethome (theo Vancouver Sun)

  • Theo BBC hôm qua, tòa án St Albans Crown ở thủ đô London của Anh đã ra phán quyết đối với một băng nhóm đưa lậu người Việt sang nước này. 8 người trong băng nhóm này đã bị kết án tổng cộng là 27 năm tù giam.

    Trong đó, chủ mưu Nguyen T H (49 tuổi) đã bị tuyên án 8 năm tù giam. Người Việt thứ hai trong băng nhóm 8 thành viên này là Huynh T C (41 tuổi), lãnh án 30 tháng tù giam.

    Cả Nguyen và Huynh, đều sống ở London, đã bị bắt sau khi lực lượng an ninh thu giữ thuyền phao chở 4 người nhập cư gốc Việt vượt eo biển Anh hồi tháng 8.2018. Tòa án kết luận đây là một băng nhóm có tổ chức chặt chẽ.

    Theo cáo trạng, băng nhóm của bà Hoa đã lên kế hoạch đưa những người nhập cư đồng hương từ Pháp và Bỉ đến hạt Kent thuộc miền đông nam nước Anh trong giai đoạn từ tháng 4 - 8.2018.

    Một nạn nhân khai họ được băng nhóm nói trên hứa sẽ nuôi ăn, bao ở tại Anh, còn họ phải vào làm việc tại các địa điểm trồng cần sa hoặc tiệm rửa xe. Các thành viên còn lại trong nhóm buôn người lãnh án từ 21 tháng tới 8 năm tù giam.

    Viethome (theo Thanh Niên/BBC)

  • Một người đàn ông Việt Nam từng bị đưa lậu đến Anh hai lần liền đã bị trục xuất mà chưa kịp gặp luật sư. Thông tin cho biết anh chỉ nhận được lịch hẹn với luật sư sau khi đã rời khỏi Anh.

    Người đàn ông được giấu tên này đã được đưa đến trung tâm Trục xuất Nhập cư Colnbrook vào ngày 28 tháng Một và rời khỏi Anh vào ngày 7 tháng Hai.

    Trung tâm Trục xuất Nhập cư Colnbrook

    “Theo như tôi hiểu, việc phải chờ đợi luật sư ở các trung tâm thực sự khó khăn,” ông Fay Howard, một chủ tịch hội đồng từ Swindon, cho biết. “Thời gian chờ có thể lên đến vài tuần và cho đến lúc được xếp lịch, anh ấy đã bị trục xuất mất rồi.”

    Những người bị tạm giữ tại các trung tâm chờ trục xuất đều được phép nhận tư vấn pháp lý miễn phí theo chương trình Detention Duty Advice nhưng nhu cầu hẹn gặp rất cao.

    “Họ có thể phải chờ đợi đến hai tuần hoặc lâu hơn trước khi có thể gặp những người tư vấn pháp lý,” một báo cáo gần đây của nghị viện cho biết.

    Người đàn ông ở độ tuổi trên 20 này đã bị đưa lậu vào Anh hai lần bởi các băng nhóm và đã nộp đơn xin tị nạn.

    Anh được hỗ trợ một phần bởi một chương trình của Swindon City of Sanctuary, một nhóm vận động giúp liên hệ những người tị nạn và xin tị nạn với chủ nhà địa phương sẵn lòng cho họ ở nhờ.

    Thanh niên người Việt đã sống cùng bà Howard và gia đình bà trong khoảng thời gian từ tháng Bảy tới tháng Mười năm 2018.

    “Cậu ấy rất đáng yêu,” bà bày tỏ. “Cậu ấy có tình cảnh khó khăn nhưng rất dễ bảo. Cậu ấy giúp làm nhiều việc nhà – thậm chí là quá nhiều. Cậu ấy tỏ vẻ rất cảnh giác nhưng thích nấu ăn. Cậu ấy cũng thích chơi bóng bàn với con trai tôi.”

    Bà Howard nói chồng và các con bà đã ghé thăm chàng trai này ở trung tâm tạm giữ vào đêm trước khi anh bị trục xuất.

    “Cậu ấy đã rất sợ hãi,” bà nói. “Các nạn nhân nam không được nhận hỗ trợ tương tự như nạn nhân nữ. Họ thực sự rất khó khăn.”

    Bà Nicola, giám đốc điều hành City of Sanctuary, cho rằng “hệ thống hiện thời không bảo vệ được những người bị đẩy vào cảnh nô lệ hiện đại.”

    Bà nói thêm: “Bộ Nội vụ đã từ chối một thanh niên trẻ, người đã phải chịu đựng nhiều khó khăn và cuối cùng cũng tìm được sự hỗ trợ, tình bạn và tình yêu thương ở Swindon. Cậu ấy đang trải qua quy trình pháp lý. Nhưng giờ đây cậu ấy đã bị đưa đi mà chẳng được giải thích gì nhiều. Cậu ấy đã bị hệ thống chối từ, một hệ thống lẽ ra phải chịu trách nhiệm bảo vệ cậu ấy khỏi lâm vào cảnh trở thành nạn nhân buôn người một lần nữa.

    “Để lấy lại lòng tin của công chúng, Bộ Nội vụ cần nhanh chóng khôi phục lại hỗ trợ pháp lý cho các trường hợp nhập cư và chấm dứt chế độ tạm giữ nhập cư.”

    Hiện Bộ Nội vụ chưa đưa ra bình luận về vụ việc này.

    VietHome (Theo Independent)

  • Theo báo cáo của Cơ quan Tội phạm Quốc gia (NCA), số lượng nạn nhân nô lệ hiện đại và buôn người đang ở mức kỷ lục trong năm qua.

    Lần đầu tiên trong lịch sử, công dân Anh là nhóm nạn nhân đông đảo nhất, theo sau là nhóm người mang quốc tịch Albania và Việt Nam.

    NCA cho biết số lượng nạn nhân được báo cáo tăng cao thể hiện nhận thức ngày càng cao về vấn nạn này.

    Giám đốc NCA, ông Will Kerr cho rằng đây là một tín hiệu tích cực, nhưng số liệu vẫn cho thấy “sự đánh giá chưa đúng mức về quy mô thực sự của nạn nô lệ và buôn người ở Anh.”

    Báo cáo chỉ ra rằng ép buộc lao động chiếm một nửa số vụ việc được trình báo – 2,352 vụ. Một phần ba số vụ (1,744) liên quan đến lạm dụng tình dục.

    Ông Kerr cho biết nạn nô lệ hiện đại ngày càng phổ biến và trở thành mối lo ngại lớn. Những kẻ buôn người đã bắt đầu sử dụng mạng internet để “dụ dỗ các nạn nhân bằng những lời hứa hẹn về việc làm, học tập hay thậm chí là quan hệ tình cảm.”

    “Chúng ta đang phải đối mặt với mối đe dọa ngày càng lớn,” ông nói. “Những kẻ tội phạm liên quan đến những loại hình bóc lột này đang xâm chiếm không gian mạng, đặc biệt là trên các trang web liên quan đến dịch vụ dành cho người lớn, sử dụng công cụ này để thực hiện hành vi tội phạm.”

    Hơn 5,000 trẻ em đã được ghi danh vào Hệ thống Tham chiếu Quốc gia, cho phép xác định và hỗ trợ các nạn nhân nô lệ và buôn người. Con số này đã tăng gần gấp ba so với 1,745 người của năm 2013, và NCA tin rằng nó sẽ vẫn tiếp tục tăng.

    NCA cho rằng nguyên nhân khiến nạn nhân trẻ em ngày càng nhiều hơn một phần là bởi sự phát triển của mạng lưới phân phối chất cấm, với tên gọi “county line”, trong đó các em nhỏ bị các băng nhóm tội phạm ở các thành phố lợi dụng để giúp chúng vận chuyển các loại chất cấm như heroine và ma túy đá tới các khu vực ven biển và ngoại ô.

    Bà Victoria Atkins, người đứng đầu bộ phận tội phạm, an ninh và người yếu thế thuộc Bộ Nội vụ, cho biết chính phủ đang “đi tiên phong trong việc đối phó với loại hình tội phạm nguy hiểm này.”

    VietHome (Theo The Week)

  • Phóng sự điều tra của đài truyền hình nhà nước Thụy Điển đã và đang tiết lộ một hệ thống được mô tả là mang hình thức buôn người ngay giữa các trung tâm mua sắm tráng lệ của Thụy Điển.

    Tiếp tục trong loạt phóng sự điều tra về nghề nail ở Thụy Điển là các tiết lộ về những người thợ nail phải dành một phần lớn tiền lương để trả ngược về cho chủ lao động.

    Clip 2 cô gái Việt tố cáo bị tiệm nail bóc lột.

    3 nhân viên tại một trong những chuỗi của hàng làm nail lớn nhất của Thụy Điển đã đứng ra làm chứng rằng họ bị buộc phải trả một phần lớn tiền lương của họ cho chủ lao động mỗi tháng. Và khi họ phàn nàn về vấn đề này, họ có nguy cơ bị trục xuất khỏi Thụy Điển.

    Các phóng viên điều tra đã gặp ba người phụ nữ làm việc cho một trong những chuỗi tiệm nail lớn nhất của Thụy Điển mang thương hiệu: Five Five Nails – với các tiệm trong tất cả các trung tâm lớn ở Stockholm và ở trung tâm thành phố Gothenburg. Họ đã đứng ra làm chứng về điều kiện làm việc giống như nô lệ. Mười giờ trong ngày làm việc, sáu ngày một tuần, không có thời gian nghỉ phép.

    Những thỏa thuận ngầm về nghề làm nail ở Thụy Điển mang tính hệ thống

    Những người phụ nữ này đã mô tả về “một hệ thống các thỏa thuận ngầm” về trả tiền lương trông đẹp mắt trên giấy tờ, nhưng thực tế lại là một thứ hoàn toàn khác. Một hệ thống mà họ chỉ nhận được 1 phần tiền lương và họ phải trả lại hàng ngàn đô la cho người chủ tiệm mỗi tháng.

    phong su nghe nail o thuy dien 1
    Chị Thu là một trong những nhân chứng trong phóng sự điều tra về tiền lương đã bị buộc phải trả ngược lại cho chủ lao động.

    Một trong số đó là chị Thu đến từ Việt Nam. Trước đây cô làm việc tại một trong những tiệm nail của chuỗi “Five Five Nails”. Nó được điều hành như một công ty riêng biệt nhưng dưới dạng hợp đồng nhượng quyền thương mại với thương hiệu Five five Nails.

    – Tháng đầu tiên tôi không nhận được tiền lương. Tháng sau tôi nhận được 7.000 SEK ( tương đương với 18 triệu 200 ngàn VND). Cô ấy nói: tôi đã nhận được tiền lương không như trong hợp đồng.

    - ''Cô phải làm việc chăm chỉ và tôi sẽ kiểm tra cô. Nếu cô làm tốt, cô có thể nhận được một mức lương tốt, ngược cô sẽ phải nhận mức lương thấp'' – Thu tường thuật về những gì chủ tiệm nói với cô.

    Những người thợ làm nail ở Thụy Điển như cá nằm trên thớt

    Thu nhận được một mức lương tốt trong tài khoản của cô như cô ước tính, nhưng sau đó sẽ phải gửi lại một phần lớn cho người quản lý của cô.

    – Chúng tôi không thể dừng lại, chúng tôi không thể làm bất cứ điều gì, bởi vì chúng tôi đang ở trong tay họ như cá nằm trên thớt. Nếu chúng tôi phạm sai lầm, chúng tôi có thể gặp rắc rối.

    Sau lần cuối cùng Thu phàn nàn về tiền lương, cô đã buộc phải thôi việc và phải trả lại căn phòng mà cô và chồng được thuê thông qua tiệm nail. Hiện nay Thu đã khởi kiện công ty này.

    “Tôi nghĩ không thể chấp nhận được việc các công ty không tuân thủ luật pháp Thụy Điển, không tuân theo thỏa thuận lao động tập thể của Thụy Điển mà họ đã ký kết với một tổ chức công đoàn và không tuân theo hợp đồng lao động cá nhân”, luật sư Kristina Ahlström nói.

    Đại diện của thẩm mỹ viện nói với Assign rằng tiền gửi lại mỗi tháng phụ thuộc vào chi phí thức ăn, tiền vay và tiền mà chủ tiệm nail đã giúp nhân viên gửi cho gia đình ở Việt Nam, điều mà Thu và người thân của cô cho là không đúng với pháp luật.

    Qui luật ngầm về tiền lương cho người thợ nghề nail ở Thụy Điển được thể hiện qua những mẫu giấy nhỏ

    Nhiều nhân viên tại tiệm Five Five nail đã đi từ Việt Nam sang làm việc ở Thụy Điển.

    Phóng viên điều tra đã liên hệ với hai phụ nữ khác làm việc cho chuỗi tiệm nail này. Họ cũng nói gần giống như Thu, một khoản tiền lớn phải được trả lại cho chủ tiệm nail sau khi tiền lương đã được trả hết.

    – Mỗi tháng anh ấy đưa cho tôi một ghi chú nhỏ, đó là số tiền tôi đã làm việc và sau đó tôi phải trả số tiền chênh lệch giữa tiền lương và tiền trong tài khoản ngân hàng của tôi, Kim, một trong những người phụ nữ được phỏng vấn kể lại.

    phong su nghe nail o thuy dien 1
    Những mẫu giấy nhỏ cho thấy những khoản trừ vào tài khoản của người lao động nghề nail ở Thụy Điển theo những qui định ngầm giờ mới được tiết lộ.

    Cô trưng ra những tờ giấy với những tính toán viết tay.

    – Tháng này tôi làm việc 26 ngày và tôi kiếm được 384 SEK mỗi ngày (khoảng 1 triệu đồng) nên tháng đó tôi có 10.000 (tương đương 26 triệu vnd) . Anh ấy đã đưa 17.478 kr vào tài khoản ngân hàng của tôi, tôi chỉ được rút ra 10.000 (tương đương 26 triệu đồng) và phải trả lại cho chủ tiệm 7478 kr (gần 19 triệu đồng).

    - Vì vậy, bạn đã phải chuyển lại 7478 kr vào tài khoản ngân hàng của anh ấy, tại sao bạn buộc phải làm như vậy?

    – Tôi không biết.

    Người quản lý tại thẩm mỹ viện nơi Kim đang làm việc không muốn trả lời các câu hỏi điều tra này.

    “Hợp tác lao động theo nghề làm nail ở Thụy Điển chỉ đơn thuần là buôn người thuần túy “

    Để có được giấy phép làm việc ở Thụy Điển, phải có một chủ tiệm nail đưa ra lời mời làm việc cho một người ở nước ngoài. Nếu người chủ tiệm này không ký gia hạn hợp đồng lao động nữa thì người lao động làm nail ở Thụy Điển sẽ phải trở về nước của mình trước đó.(*)

    Phóng viên điều tra đã nói chuyện với các nhân chứng về việc sa thải, các mối đe dọa và mất giấy phép làm việc sau khi họ phàn nàn về điều kiện làm việc.

    – Tôi muốn nhấn mạnh rằng trong nhiều trường hợp, đó là buôn bán người thuần túy. Hơn thế nữa trong tương lai gần, chúng tôi có thể không xét duyệt các hồ sơ lao động tương tự như thế này nữa cho đến khi nó được điều tra rõ ràng hơn. Điều phối viên quốc gia tại Cơ quan Thuế Thụy Điển cho biết.

    Sở Di Dân Thụy Điển đã báo cáo đến cảnh sát về nạn buôn người liên quan đến các trường hợp như vậy, trong khi một cuộc điều tra sơ bộ đang được tiến hành, riêng về Thu đã được cấp giấy phép cư trú mở rộng ở Thụy Điển. Kim, cùng với một đồng nghiệp, đã báo cáo trường hợp của mình với công đoàn sở tại, hiện đã bắt đầu một cuộc đàm phán.

    (*) Giải thích thêm về vấn đề lao động nghề nail ở Thụy Điển:

    1- Để có được giấy phép làm việc ở Thụy Điển, phải có một chủ tiệm nail đưa ra lời mời làm việc cho một người ở nước ngoài. Nếu người chủ tiệm này không ký gia hạn hợp đồng lao động nữa thì người lao động làm nail sẽ phải trở về nước của mình trước đó.(*).

    2- Tuy nhiên để có được giấy phép lao động này các chủ tiệm nail hoặc các công ty môi giới không cấp cho người lao động nghề nail ở Thụy Điển miễn phí mà bán lại cho họ với mức giá 20,000 USD ( theo như lời khai của Thu và chồng tên Hùng trong loạt phóng sự điều tra mà đài truyền hình Thụy Điển công bố ) và sau 2 năm lại tiếp tục trả thêm 25,000 USD để gia hạn giấy phép này thêm 2 năm. Tuy nhiên sau 4 năm làm việc đóng thuế đầy đủ cho nhà nước Thụy Điển thì người lao động nghề nail có thể làm đơn nhập quốc tịch Thụy Điển. Và khi đã có quốc tịch thì không cần phải gia hạn giấy phép nữa. Như vậy có thể hiểu rằng để có quốc tịch Thụy Điển theo dạng hợp tác lao động thì người lao động nghề nail ở Thụy Điển phải tốn tổng cộng trung bình khoảng 45,000 USD. Đó là lý do vì sao loạt phóng sự này lại đưa ra kết luận vì sao lao động nghề nail ở Thụy Điển là buôn người.

    Viethome (theo congdongviet.se)

    Link gốc: Link gốc :https://www.svt.se/nyheter/granskning/ug/uppdrag-granskning-avslojar-nagelskulptorer-blir-utan-stor-del-av-sin-lon-tvingas-betala-tillbaka-till-arbetsgivaren

  • Nga – cái đất nước mà người ta biết đến qua cái tên Xứ sở bạch dương, còn tôi chỉ biết Nga là nước mà số lượng người Việt bất hợp pháp rất đông, à không, quá đông! Và tôi cũng nằm trong số đó.

    17 tuổi tôi bước chân đến đất nước này. Lần đầu được đi máy bay, lần đầu được đi sang 1 đất nước mới, lần đầu được thấy tuyết, thứ mà ở Việt Nam bao người mơ mộng còn với tôi sau này nó là thảm họa, là thứ mà tôi dám chắc mà ai cũng cảm nhận được khi sống chung với nó. Bước chân ra khỏi sân bay thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là tuyết. Háo hức đến nỗi chạy ra ngoài như thể ngoài ấy không phải là tuyết mà là người yêu tôi đang đứng đó vậy. Vỡ mộng ngay khi vừa mở cửa thì một cơn gió đã tạt thẳng vào mặt. Lạnh! Với cái áo len mỏng mang giữa cái trời -16°C, cái suy nghĩ sờ thử tuyết vụt tắt. Tôi lại chạy ngay vào sân bay.

    Tôi làm may – Công việc mà trước đây tôi từng nghĩ sẽ không làm bao giờ. Thế rồi tôi cũng làm, à không, phải nói là “được làm” chứ! May cũng đơn giản. Tôi lại có bạn giúp đỡ nữa nên nó lại càng đơn giản. Tôi cứ nghĩ làm rồi từ từ trả nợ xong lại cất tiền, mấy chốc mà tiền đầy kho! Cứ nghĩ nó sẽ mãi yên bình qua ngày như thế, sẽ mãi êm đẹp như thế thì lại tiếp tục vỡ mộng!

    2h đêm tôi vừa chợp mắt được ba tiếng thì nghe tiếng gọi: “cảnh sát! cảnh sát, cả nhà ơi!”. Bạn tôi bật dậy mang áo quần rét cũng không quên quay lại nhắc tôi: “Mang áo quần nhanh lên”. Đang nằm ngơ ngác vì vừa tỉnh, không biết chuyện gì đang xảy ra, tôi cũng tỉnh táo lấy ngay chiếc áo bông và quần dài. Vừa lò đầu ra khỏi phòng thì cảnh sát vào túm cổ trong khi tôi còn không biết chuyện gì đang diễn ra! Té ra tôi bị bắt vì là người bất hợp pháp.

    Tôi, à không chúng tôi 30 người Việt được nhét vào một chiếc xe chắc chỉ được đủ chỗ cho 20 người. Thế mà 30 con người siêu việt chúng tôi lại vừa chiếc xe đó. Cảm giác khó thở vì chen chúc, vì tôi suýt khóc. Lên đồn – chuyện mà ở Việt Nam tôi chưa hề nghĩ đến.

    Vì đồn nhỏ nên chúng tôi được đứng ngoài sân, trời -18°c tuyết rơi bát ngát phủ cả sân. Ban đầu thích lắm, sờ mó tuyết nó lại rơi nữa, tính nói đứa bạn làm cho một bức (ảnh)! Thế rồi sau 30 phút lạnh thấm dần. 1h cảm giác tay chân buốt buốt. Sau 1h30 cảm thấy chân tay cứng rồi. Quá lạnh, lại đói vì lúc đó cũng 3 – 4h mất rồi. Cảnh sát canh gác thả lỏng dần chúng tôi quyết định chạy. Tôi chạy như chưa từng được chạy, vật cản là một cánh cửa cao 2m5 đến 3m, tôi trèo qua nhanh như mũi tên bay (tôi thật là siêu nhân) rồi chạy thẳng vào bìa rừng nơi tuyết cao ngang bụng, tôi trốn được. Tuyết – anh sợ em từ đấy.

    Làm với áp lực 16h một ngày đôi khi thấy bản thân cô đơn đến lạ, tôi cần yêu. Với những ngày chợ đuội, tôi được nghỉ không còn cách nào giết thời gian vì chúng tôi ra ngoài rất khó. Nên tôi viết. Ban đầu là vài dòng trạng thái dần dần thành các bài viết lách. Một hôm tôi tự tin úp bài mình nói về duyên phận và chuyện tôi không tin duyên phận lên 1 nhóm viết lách lớn. Em comment hỏi tôi “Vì sao không tin?”. Tôi nói sao nhỡ với sự cô đơn và muốn có người yêu đến lạ tuổi 17 ai cũng thế mà huống gì là một người cô quạnh như tôi. Tôi chủ động nhắn tin cho em giải thích lý do mình không. Tôi tin đó là lúc bắt đầu tình yêu của tôi.

    Yêu xa lại là xa tận 6.800 km còn lệch giờ nhau. Tôi đi làm về em vẫn chưa ngủ, đôi lần tôi nói em ngủ sớm để giữ sức khỏe nhưng rồi làm về không có em nói chuyện tôi lại chán. Tôi thật ích kỷ. Đôi lần suy nghĩ chia tay lóe lên, à không, không phải lóe lên mà là nó lớn dần trong tôi. Tôi nói lời chia tay, chia tay vì tôi không chịu được khoảng cách, chia tay vì tôi không thật sự yêu em, chia tay vì tôi thôi.

    Về với công việc. Tôi làm cật lực hơn. 18h rồi lên tới 20-21h 1 ngày. Đỉnh điểm là hai tháng tôi chỉ ngủ đúng 3h một ngày. Chuyện gì đến cũng đến, cảnh sát lại vào. Lần này tôi bị đánh vì lý do cố chạy trốn. Đen hơn là chúng tôi được ra tòa và đi trại quốc tế.

    Trại quốc tế nhé, nghe cái tên thật vĩ đại. Làm sao anh em còn đôi lần tự hào vì mình đi trại quốc tế hơn bọn đi trại ở nhà. Chăn, ga, gối, đệm một màu trắng tinh tươm tấp đón tôi. Phòng sáu người, điều may mắn là 6 người chúng tôi được ở cùng nhau không ghép phòng với các anh mà chúng tôi gọi họ là đầu đen.

    Bữa sáng được ăn dĩa cháo và cốc nước. Tôi không ăn được cháo nên nhịn ăn sáng từ đó. Bữa trưa: ngày đầu tôi không ăn cơm, ngày hai không ăn, ngày ba xin thêm dĩa nữa. Tối ăn thức ăn còn thừa từ trưa, có nghĩa là còn gì ăn nấy. Ở trại cũng không khổ mấy. Chỉ là đói khuya sáu anh em ngồi dậy pha được một gói mì ăn như quảng cáo thơm ngon đến giọt cuối cùng.

    Ở trại tiếp không tránh khỏi chuyện Việt – Tây đánh nhau. Mà công nhận Tây to thế mà sao nhát thế. Hay do Việt mình quá hổ báo chăng? Trại là nơi tôi được biết thêm nhiều câu chuyện Nga xưa, cũng biết sơ về Đạo Hồi, cũng có những đêm thức trắng nhìn trần nhà trong vô vọng. Ngày ra trại chúng tôi tự tin khoe với nhau rằng: “Tao tụt 5 kg, hay 10 – 15 kg gì đấy”. Người ta cứ nói “gầy auto đẹp” các kiểu, tôi thấy mấy anh em tôi gầy không khác gì ăn mày. Ra sân bay về Việt Nam cảm giác nôn nao đến lạ, buồn vui lẫn lộn.

    Tác giả: Nghĩa Nguyễn

    Viethome