•  3 bị cáo đã bị tuyên án tổng cộng 22 năm tù giam vì đưa 4 thanh niên Việt Nam nhập cư bất hợp pháp từ Pháp vào Anh.


    Các bị cáo Henry Dunn, James Davis và Chritstian King (Ảnh: Dailymail)

    Thông báo của cảnh sát ngày 5/12 cho biết, thẩm phán tòa án Snaresbrook ở phía đông Anh đã tuyên án hai bị cáo Chritstian King và Henry Dunn, đều 38 tuổi, 9 năm tù giam, trong khi bị cáo James Davis, 31 tuổi, nhận 4 năm 6 tháng tù.

    Chritstian King, bị cáo từ Worcester Park ở tây nam London, đã phủ nhận cáo buộc âm mưu hỗ trợ đưa người nhập cư bất hợp pháp vào Anh. Tuy nhiên, King rốt cuộc vẫn bị tuyên án tại tòa.

    Trong khi đó, bị cáo Henry Dunn từ Sevenoaks, đông nam Anh, cũng bị kết tội tương tự sau khi được xét xử lại. Ngoài ra, Dunn còn bị buộc tội có liên quan tới các hoạt động của mạng lưới tội phạm có tổ chức.

    James Davis, bị cáo từ New Malden, tây nam London, thú nhận cả hai tội danh trên.

    Sĩ quan cảnh sát Neil Ballard từ Sở Cảnh sát London cho biết vụ việc được tiến hành với sự hợp tác của lực lượng hải quan và tuần duyên Anh, cùng các đối tác Pháp.

    “Nạn nhân đều là những thanh niên trẻ, dễ bị tổn thương, bị đưa trái phép vào châu Âu qua bờ biển của Pháp. Tại Pháp họ được đưa lên một chiếc xuồng hơi”, cảnh sát Neil Ballard cho biết.

    Theo cảnh sát Anh, chiếc xuồng sau đó đưa các thanh niên người Việt tới bờ biển Anh trong đêm tối, đặt họ vào tình huống cực kỳ nguy hiểm. Cảnh sát cho biết chiếc xuồng rất tồi tàn, không có đèn cảnh báo hay bộ đàm khẩn cấp.

    Xuồng cũng không có pháo sáng, áo phao và không được gia cố khiến nó có nguy cơ phát nổ. Chiếc xuồng gần như “vô hình” khi lướt qua những chiếc xuồng khác tại một trong những tuyến hàng hải đông đúc nhất thế giới.

    Trước đó, một cuộc điều tra bí mật đã được tiến hành từ tháng 11/2017 để theo dõi 2 đối tượng buôn người khi chúng di chuyển từ bờ biển phía nam của Anh tới bờ biển gần Boulogne, Pháp.

    Bốn người Việt Nam lần lượt 14, 15, 16 và 23 tuổi, sau đó bị cảnh sát bắt trên đường cao tốc gần cảng Folkestone, Anh.

    Theo Dân Trí

  • Kẻ đứng đầu băng đảng bắt những người di cư tuyệt vọng trả tới 8.500 bảng để đưa họ vào Vương quốc Anh trên những chiếc xe tải đông lạnh đã bị kết án bốn năm tù ở Tây Ban Nha.

    Shwana Rafiq, sinh ra ở Iraq, đẩy nhiều gia đình vào cảnh đau đớn tột cùng bằng cách giấu họ trong các xe container đi tới Anh, nơi nhiệt độ không bao giờ  trên 40F (4C).

    Cảnh sát Tây Ban Nha phát hiện ra băng đảng này từng đưa lậu hơn 100 người vào Vương quốc Anh từ năm 2017 đến 2018, đem lại thu nhập lên tới 850.000 bảng Anh.

    Shwana Rafiq, 36 tuổi, đã bị kết án bốn năm tù ở Tây Ban Nha sau khi hắn ta thừa nhận buôn lậu người Kurd sang Anh trên những chiếc xe tải đông lạnh. Hắn ta bị bắt sau khi sáu người Iraq, bốn trong số đó là trẻ vị thành niên, được giải cứu khi đang bị nhốt trong một chiếc xe tải ở Teruel, Tây Ban Nha, vào năm 2017.

    Tài xế xe tải không biết gì về chuyện này nhưng cảnh sát đã theo dõi chiếc xe từ bến phà vì phát hiện phần khóa đã bị đập vỡ.

    Shwana đã sử dụng phương thức giống hệt những kẻ buôn người gây ra cái chết của 39 người di cư Việt Nam trong một chiếc xe tải đông lạnh ở Essex vào tháng trước.

    Trong phiên xét xử tại một tòa án ở Teuruel, phía đông Madrid, các công tố viên cố gắng đề nghị một hình phạt nặng hơn đối với Shwana với tội danh rửa tiền và buôn người, nhưng cuối cùng hắn ta chỉ phải chịu một bản án có phần nhẹ tay.

    Người vợ quốc tịch Tây Ban Nha của hắn ta, Esperanza Martinez, từng phải đối mặt với hình phạt cao nhất là 12 năm do tội đồng lõa, đã nhận bản án nhẹ nhàng là hai năm tù treo cho tội buôn người, với lý do cô ta mới chỉ phạm tội lần đầu.

    Năm người khác trong băng đảng bị kết án từ sáu tháng đến một năm tù.

    Băng nhóm này còn hợp tác với một đối tượng mang hộ chiếu Anh, được xác định là Rabeen Mohamad. Tên này đã bị dẫn độ từ Thụy Sĩ sang Tây Ban Nha để tham dự phiên tòa.

    Môt phát ngôn viên của Cảnh sát Quốc gia Tây Ban Nha cho biết: “Chúng thường tập hợp một nhóm từ sáu đến tám người, thường là những gia đình bao gồm cả trẻ nhỏ, rồi đưa họ vượt biên trong những chiếc xe tải đông lạnh hướng tới Vương quốc Anh .”

    “Các thành viên của băng nhóm sẽ cố gắng tìm hiểu thông tin chi tiết về điểm đến của các phương tiện và trong khi người lái xe đang nghỉ qua đêm, chúng đưa lậu người vào thùng hàng mà không ai nhận ra.

    “Thời gian trong thùng hàng sẽ là từ 30 đến 40 giờ ở nhiệt độ không quá bốn độ C.

    “Băng đảng hoàn toàn nhận thức được những rủi ro mà những hành trình này mang lại, và chúng đã hành động với thái độ coi thường mạng sống và sức khỏe của những người mà chúng đang cố gắng buôn lậu vào Anh.”

    VietHome (theo Headlinez)

  • Tòa án tại Bỉ tuyên mức án 37 tháng tù đối với một người đàn ông gốc Việt, sống tại Brussels, sau khi người này thừa nhận hỗ trợ người vượt biên từ Bỉ vào Pháp.

    Người đàn ông tên H.T.D, 45 tuổi, gốc Việt và đang sống tại Brussels, bị bắt giữ vào ngày 30/3 khi đang vận chuyển 8 người Việt Nam đến vùng Oostduinkerke, tỉnh Tây Flanders. Chiếc Volkswagen khả nghi được phát hiện có chuyển động sau thùng xe tải khi đi đến Toekomstlaan.

    Nhóm người Việt Nam cư trú trái phép tại Bỉ. Cảnh sát còn phát hiện có 3 trẻ vị thành niên, theo Brussels Times.

    H.T.D thú nhận bắt đầu hỗ trợ hoạt động đưa lậu người vượt biên từ tháng 1. Ông đưa người Việt Nam từ Brussels đến tỉnh Tây Flanders rồi sang miền Bắc nước Pháp. Ông khẳng định mình không tham gia đường dây buôn người mà chỉ giúp đồng hương, theo Metro.

    Người đàn ông gốc Việt bị cảnh sát Bỉ bắt giữ vào tháng 3 khi hỗ trợ 8 người Việt Nam vượt biên. Ảnh: Belga

    Cơ quan điều tra thu thập được nhiều đoạn ghi âm cho thấy người này đã hỗ trợ hơn 40 người vượt biên. Ông gọi người mà mình vận chuyển là "gà", còn phương tiện ông sử dụng là "ngựa". Văn phòng Công tố Burges đề nghị mức án 5 năm tù và mức phạt 64.000 euro.

    Phía luật sư khẳng định thân chủ của họ "không giàu lên" nhờ công việc này và không chủ ý gây nguy hiểm. Ông chỉ được "hứa hẹn" trả công 200 euro để đưa 8 người Việt từ Brussels đến Oostduinkerke. Các luật sư cũng phản đối truy tố tội danh buôn lậu người, cho rằng thân chủ họ chỉ hỗ trợ nhập cư trái phép.

    Tòa án Burges ngày 13/11 kết luận bị cáo phạm tội buôn lậu người. Công dân Bỉ gốc Việt nhận mức án 37 tháng tù, trong đó có 12 tháng tù treo, theo VRT.

    Phiên tòa diễn ra chỉ một tháng sau khi cảnh sát hạt Essex, Anh, phát hiện 39 thi thể người vượt biên trong container đông lạnh ngày 23/10. Container "tử thần" được xác định có đi qua cảng tại Zeebrugge, Bỉ. Cảnh sát Anh và cơ quan chức năng Việt Nam sau đó xác nhận các nạn nhân là người Việt.

    Vụ việc khiến các nước quanh eo biển Anh gia tăng nỗ lực đối phó nạn buôn lậu người xuất phát từ Bỉ. Chính quyền Anh đã thông báo triển khai nhân viên quản lý nhập cư đến cảng Zeebrugge hỗ trợ các đồng nghiệp Bỉ.

    Theo Metro, từng có nhiều người Việt từng bị phát hiện đi lậu qua cảng Zeebrugge. Trong một vụ việc ngày 14/12/2018, có 3 người Việt được phát hiện đi cùng 10 người tị nạn khác trốn tại cảng. Các luật sư sau đó thừa nhận thân chủ của họ có thể không sống sót được hành trình qua eo biển Anh.

    Giữa tháng 3, một tài xế taxi gốc Việt cũng nhận án tù vì đưa người vượt biên từ Paris đến vùng Ypres của Bỉ. Tháng 6/2017, một công dân 51 tuổi, quốc tịch Anh, cũng nhận mức án 30 tháng tù vì hỗ trợ người vượt biên là người Việt đến Anh.

    Theo Zing

  • Nhiều tài xế xe tải trẻ tuổi tại Ireland bị các băng nhóm dụ dỗ tham gia vào đường dây buôn lậu người vượt biên từ châu Âu vào Anh, bắt đầu từ những chuyến nhỏ rồi tăng dần quy mô.

    Buôn lậu người đã trở thành hoạt động tội phạm có tổ chức tại Ireland, hoạt động táo bạo giữa ban ngày. Các băng nhóm tổ chức vận chuyển trái phép từ bia rượu, thuốc lá, dược phẩm đến buôn lậu người, cho họ ngồi cùng với tài xế hoặc giấu trong container.

    Tiết lộ với The Irish Sun, nhiều nhân vật có liên quan đến nghề lái xe tải ở Ireland nói những tên trùm băng nhóm thường nhắm đến bộ phận tài xế trẻ tuổi, mới vào nghề để dụ dỗ vào đường dây.

    Các đường dây buôn lậu người nhắm đến những tài xế trẻ, mới vào nghề để dụ dỗ tham gia. Ảnh: The Irish Sun

    Gài bẫy tài xế mới vào nghề

    Theo một nguồn tin trong giới tài xế xe tải ở Ireland, những kẻ đứng đầu đường dây sau khi thuê tài xế trẻ sẽ đẩy họ chạy những chuyến đường dài, xa nhà, sau đó gài bẫy tiếp nhận container có người vượt biên.

    "Những kẻ chủ mưu cũng tệ hại y như bọn ấu dâm. Họ nhận tài xế mới rồi bắt đi làm xa vài tuần. Sau đó, họ gài bẫy để tài xế 'nếm thử' cảm giác kiếm được nhiều tiền dễ dàng nhờ buôn lậu", nguồn tin mô tả.

    Trong chuyến buôn lậu đầu tiên, những tên trùm băng nhóm sẽ thu xếp cho một hoặc hai người vượt biên "âm thầm quá giang" theo xe tải. Người vượt biên được cung cấp thông tin để lẻn lên container khi xe đậu tại một cảng ở châu Âu. Tài xế không hề hay biết mình đang chở người vượt biên.

    "Sau đó, tài xế tiếp tục hành trình đến Anh rồi lái xe xuống phà. Khi mở cửa kiểm tra hàng hóa, anh ta sẽ phát hoảng khi nhìn thấy vài người lạ mặt đang nấp bên trong. Điều đầu tiên anh ta làm là gọi về cho sếp vì hiểu rõ nguy cơ chịu án phạt nặng nếu cảnh sát phát hiện", nguồn tin mô tả.

    Người điều hành đã đoán trước được cuộc gọi. Ông ấy sẽ nói nhân viên giữ im lặng, cho những người nhập cư trốn ra và cứ quay xe về nhà để ông ấy thu xếp mọi việc. Tài xế khi về đến Ireland sẽ được sếp gặp riêng, đưa tiền công buôn lậu người và căn dặn đừng hé miệng về vụ việc.

    Sau khi "thử" tài xế, người điều hành vài ngày sau lại dụ dỗ nhân viên làm thêm chuyến khác với số người tăng dần và số tiền lớn hơn. Mức thù lao thông thường là 500 bảng/người.

    Cảnh sát tại Calais, Pháp, kiểm tra xe tải trước khi lên đường sang Anh. Ảnh: Getty

    Đi đâu cũng gặp người trong đường dây

    Một tài xế xe tải người Ireland với 30 năm kinh nghiệm cho biết số lần ông được một người cùng nghề đề nghị "đi một chuyến" nhiều không đếm xuể.

    "Hiếm có tài xế nào chưa từng được đề nghị buôn lậu. Việc này xảy ra khắp nơi. Họ tiếp cận bạn ngay trong công ty, trạm dừng hay khu đậu xe bên cao tốc", ông nói.

    "Bọn họ sử dụng mọi cách để thuyết phục bạn, có lúc còn mang theo một cô gái là người vượt biên tìm cách dụ dỗ. Họ sẽ nói bạn có thể 'dắt cô gái ấy đi một lúc', miễn là giúp đưa thêm vài người nữa sang và vẫn được trả thêm tiền", người này tiết lộ.

    "Đề nghị gần nhất tôi nhận được là dừng xe tại một địa điểm trên đất Bỉ, gần Zeebrugge. Một trong những người điều hành trong công ty ở Ireland báo cho tôi kế hoạch. Ông ấy nói người nhập cư sẽ ngồi cùng buồng lái xe tải với tôi và một trong số họ sẽ mang theo dao", người tài xế cho biết.

    Ông cho biết đây là một trong những chiêu thức để "giữ vỏ bọc" cho tài xế.

    "Nếu bị cảnh sát chặn xe, tôi chỉ việc nhảy khỏi buồng lái rồi kêu la: 'Người trong xe có dao'. Cách này giúp tôi không bị lộ vì cảnh sát sẽ nghĩ tôi bị không chế", ông nói.

    "Phần lớn tài xế sẽ từ chối. Tôi cũng không thể chấp nhận việc trái với lương tâm mình nên không bao giờ dính đến đến họ. Nhưng đúng là số tiền kiếm được quá nhiều. Nó quá hấp dẫn nên cũng dễ hiểu vì sao những tài xế trẻ muốn lập nghiệp sẽ bị cuốn vào nhanh chóng", ông chia sẻ.

    Cảnh sát Anh chặn xe tải chở 10 người Việt vượt biên ở Buckinghamshire năm 2017. Ảnh: South West News Service.

    Tổ chức tinh vi qua mặt cảnh sát

    Các đường dây xe tải buôn lậu người được tổ chức tinh vi giữ vỏ bọc cho tài xế. Một trong những chiêu thức được sử dụng để đánh lừa cơ quan điều tra là dàn cảnh trước camera an ninh.

    "Có những lúc tài xế được chỉ đạo chạy xe vào một nơi có camera an ninh tốt, như trạm dừng hoặc một khu công nghiệp nào đó. Tài xế sẽ rời xe vào trạm dừng uống cà phê, cố tình để camera ghi lại hình ảnh của mình cả lúc vào và ra khỏi nơi đó", một nguồn tin mô tả.

    "Đó cũng là lúc người vượt biên lẻn vào trong thùng hàng. Nếu xe bị chặn kiểm tra tại cảng và cảnh sát tìm thấy người, camera an ninh sẽ được dùng làm bằng chứng cho thấy tài xế không có mặt vào thời điểm người nhập cư trốn vào xe", người này cho biết.

    "Các đường dây này có tai, mắt khắp nơi. Toàn hệ thống có sự tham gia của rất nhiều người và hoạt động không ngừng", một nguồn tin khác cho biết.

    Bia là mặt hàng được các băng nhóm buôn lậu người sử dụng phổ biến để làm giả giấy tờ. Khi một tài xế đi trước vào được Anh an toàn, giấy tờ hợp pháp sẽ được chuyền tay, gửi lại cho những tài xế đến bến cảng sau.

    "Cùng một hồ sơ có thể được dùng cho 2-3 chuyến hàng, hoặc thậm chí nhiều hơn nữa", nguồn tin này mô tả.

    "Cùng một chuyến phà thường có đến 5-6 xe tải chở theo bia. Việc kiểm tra hết số đó và đảm bảo giấy tờ đúng với thông tin của xe là công việc gần như bất khả thi. Trong khi đó, nhiều người vẫn nhầm tưởng các băng đảng ở Ireland chỉ toàn buôn súng với ma túy", người này cho biết.

    Theo Zing

  • Bức ảnh người di cư chen nhau thở qua lỗ nhỏ khoét trên thùng xe tải được chụp trên đường cao tốc bận rộn nhất nước Anh chỉ vài ngày trước khi phát hiện 39 thi thể trong một chiếc xe container ở Essex.

    tham kich xe dong lanh 1
    Ảnh: Mirrorpix

    Bức ảnh được một người lái mô tô chụp trên đường cao tốc M25 mô tả hình ảnh những người di cư tuyệt vọng ngó ra bên ngoài, tranh thủ hít thở qua một lỗ nhỏ được khoét bên hông xe tải.

    "Đây là một cảnh tượng kinh hoàng. Thật khó để nói có bao nhiêu người bên trong chiếc xe, nhưng có vẻ như họ bị nhồi nhét rất đông", theo Mirror.

    Những người di cư thường được nhìn thấy ở các điểm dịch vụ trên đường cao tốc M25 - con đường huyết mạch của London. Mỗi năm, khoảng 117 người bị bắt trên con đường này vì bị nghi nhập cư lậu.

    tham kich xe dong lanh 1
    Có vẻ rất đông người đã bị nhồi nhét trong chiếc xe này. Ảnh: Mirrorpix

    Khoảng 11h30 thứ năm ngày 27/8/2015, cảnh sát Áo nhận được tin báo về một chiếc xe tải 7,5 tấn bị bỏ lại trên đường cao tốc A4, gần biên giới với Slovakia và Hungary. Người qua đường cho rằng chiếc xe bị hỏng máy. Tuy nhiên, một số người phát hiện máu chảy ra từ thùng xe cùng với một thứ mùi khủng khiếp như mùi thi thể đang phân hủy nên đã nhanh chóng gọi điện cho cảnh sát.

    tham kich xe dong lanh 1
    Chiếc xe tải chở 71 thi thể người đang phân hủy. Ảnh: REUTERS/Heinz-Peter Bader

    Trên chiếc xe mang biển số Hungary này có ký hiệu một công ty gia cầm Slovakia. Thùng chiếc xe tải bị bỏ lại hoàn toàn kín, giúp ngăn khí lạnh thoát ra ngoài trong quá trình chở thực phẩm. Khi đến hiện trường, cảnh sát phát hiện các dung dịch lỏng hôi thối chảy từ đằng sau của chiếc xe.

    Thùng xe nhanh chóng được mở ra và hình ảnh bên trong khiến cho tất cả những người chứng kiến đều cảm thấy bàng hoàng. Trước mắt họ, rất nhiều thi thể người đang trong giai đoạn phân hủy nằm chồng chất lên nhau.

    Sau khi khám xét xe, cảnh sát xác nhận có tất cả 71 thi thể gồm 60 đàn ông, 8 phụ nữ và 3 trẻ em với độ tuổi lần lượt là 2, 3 và 8. Các nạn nhân được cho là đã chết bên trong chiếc xe được khoảng 2 ngày, khi nó đang vượt qua biên giới từ Hungary sang Áo. Chiếc xe bị phơi dưới nắng nóng nhiều ngày làm cho các thi thể phân hủy mạnh. Điều này khiến các nhà chức trách đã gặp nhiều khó khăn trong quá trình nhận dạng tử thi.

    Cuộc điều tra ban đầu cho thấy chiếc xe tải đông lạnh không có hệ thống thông khí và những người trên xe đều chết ngạt.

    Thảm kịch gây rúng động

    Ngay sau khi phát hiện ra các thi thể, một cuộc điều tra đã được tiến hành ở Áo và Hungary. Theo người phát ngôn cảnh sát Áo - Hans Peter Doskozil, đứng sau vụ việc này là một đường dây buôn lậu người móc nối giữa Bulgaria và Hungary, một cơ cấu tội phạm có tổ chức.

    Tài xế đã rời khỏi hiện trường từ trước đó rất lâu. Dựa theo các giấy tờ tìm thấy bên trong xe, cảnh sát tin rằng có thể đây là người di cư từ Syria. "Chúng tôi đã tìm thấy nhiều tài liệu được viết bằng tiếng Syria và phỏng đoán họ là những người di cư từ Syria", đại diện cảnh sát nói.

    Chiếc xe này bị bỏ lại trên đường A4 từ ngày 26/8 có dán mác công ty thực phẩm Hyza của Slovakia. Tuy nhiên, đại diện công ty này cho biết nó không nằm trong quyền kiểm soát của họ.

    Vụ việc trên làm rúng động không những nước Áo mà cả châu Âu, khu vực vốn thường xuyên phải đối mặt với cuộc khủng hoảng về tị nạn. Đường cao tốc Áo nơi phát hiện xe tải là một trong những tuyến di cư chính từ Đông sang Tây Âu. Chặng đường này được cho là ít rủi ro hơn so với đường biển Địa Trung Hải nên thường xuyên được những đường dây buôn người lựa chọn.

    Sau khi tiến hành lục soát nhà và thẩm vấn những nghi phạm có liên quan, cuối cùng cảnh sát đã xác định được ba nghi phạm là người Bulgaria và một người đến từ Afghanistan. Những người này bị nghi đều là thành viên của một mạng lưới buôn người và đã bị bắt giữ tại Hungary để phục vụ công tác điều tra.

    Đến năm 2017, có 11 người đã phải hầu tòa vì vụ án rúng động này.

    Theo Dân Việt

  • Dưới đây là các thông tin được đăng trên các báo lớn ở Anh, VietHome xin được đăng lại để bạn đọc nắm rõ. VietHome đã từ chối tham gia vào các buổi phỏng vấn như này để tập trung vào công việc hơn. 

    Theo BBC, các tổ chức chống buôn người cho biết nhiều người đi lậu từ VN đến Anh là để kiếm tiền và gửi về cho gia đình. Nhưng tại sao và bằng cách nào người người Việt lại chọn những hành trình chết chóc như vậy để đi xuyên biên giới?

    Một bài viết trên trang BBC: ''Vì sao người Việt chấp nhận con đường rủi ro để đến Anh?''

    Vì sao họ rời bỏ quê hương? 

    ''Việt Nam là một nền kinh tế bùng nổ nhưng không phải ai cũng được hưởng lợi từ đó'', Giang Nguyen, tổng biên tập BBC Tiếng Việt cho biết. ''VN quá dư thừa lao động''.

    Theo Liên Hiệp Quốc, trong khi cả nước nói chung đang giảm tỷ lệ đói nghèo, thì ở một số nơi và vùng miền người dân vẫn chưa thoát nghèo. 

    ''Phần lớn những người VN di cư đến châu Âu và Anh đều xuất phát từ một số ít tỉnh thành ở VN'', Mimi Vu, một chuyên gia về chống buôn người ở thành phố Hồ Chí Minh cho biết

    ''Ở những khu vực này, có một truyền thống xuất ngoại hình thành từ 20 năm về trước, dù là đi hợp pháp hay đi chui. Mục đích của họ là kiếm việc làm ở nước ngoài và gửi tiền về nhà'', bà Vu nói.

    Những năm về trước, hiện tượng di cư từ VN vào Anh đã nhen nhóm từ thành phố Hải Phòng và tỉnh Quảng Ninh, nhưng gần đây đã lan rộng mạnh mẽ sang 3 tỉnh trung tâm là Nghệ An, Quảng Bình và Hà Tĩnh. Các tỉnh này nhìn chung là nghèo hơn so với Quảng Ninh hay Hải Phòng. 

    Ước tính mạng lưới buôn người từ VN đã vận chuyển 18,000 người mỗi năm sang châu Âu, nhưng chỉ chưa tới 1,000 người mỗi năm sang Mỹ. 

    Một bài báo trên tờ Guardian: ''Di dân VN bị buôn vào các tiệm nail và trang trại trồng cần sa ở Anh''.

    Vì sao họ muốn đến Anh? 

    Đối với người nhập cư Việt Nam, Vương quốc Anh là điểm đến phổ biến nhất ở châu Âu. Đây là nhận định của Tiến sĩ Tamsin Barber, một giảng viên ngành chính trị xã hội của Đại học Oxford-Brookes, chuyên về vấn đề nhập cư và dân số người Anh gốc Việt.

    Họ tin rằng nếu đến được Anh, họ chắc chắn sẽ tìm được việc làm và kiếm được nhiều tiền để gửi về cho gia đình ở quê.

    Ngoài ra còn có một mạng lưới rộng lớn người Việt đã ở Anh có thể giúp đỡ những người mới tới về nơi ăn chốn ở cũng như công việc.

    Một khi đã đặt chân được đến Anh, họ sẽ có nhiều cơ hội tìm việc ở các vị trí không đòi hỏi kỹ năng như tại các nhà hàng Việt Nam, tiệm làm móng và ngành công nghiệp cần sa bất hợp pháp, theo Guardian.

    Một nội dung trên Mirror: ''Những nạn nhân nhập cư bị đưa đến các tiệm nail và nhà thổ''.

    Qua phỏng vấn một số người VN hồi hương từ Anh cho thấy, phần lớn họ làm những công việc chân tay như ''nông nghiệp và đánh bắt thủy hải sản'', nhưng đôi khi họ làm việc thời vụ hoặc điều hành doanh nghiệp nhỏ. Một số cũng có thể thất nghiệp.

    Nhưng Tiến sĩ Barber cũng nói rằng: ''Hiện nay, không có con đường hợp pháp nào cho lao động phổ thông VN ở Anh Quốc này, do đó rõ ràng họ phải lựa chọn những lộ trình bấp bênh và lòng vòng hơn''.

    Họ phải bỏ ra bao nhiêu tiền? 

    Bà Mimi Vu cho biết những người nhập cư phải trả những cái giá dao động khác nhau. Đối với những người ít tiền và chỉ đủ trả £7,800 đến £11,600, hành trình của họ sẽ gian truân hơn, bao gồm cả việc đi bộ băng rừng ban đêm và ít được cho ăn.

    Đối với những người có khả năng trả từ £31,000 đến £39,000, họ sẽ được đưa đi bằng máy bay. 

    Khoảng tiền £30,000 là tương đương với mức lương của một người trong 30 năm nếu sống ở những vùng nông thôn Việt Nam, bà Vu nhận định.

    Đó là một con số khổng lồ, nhưng nhiều gia đình lại cho rằng như vậy là đáng, vì họ tin rằng đó là cách tốt nhất để con cái và gia đình họ có một tương lai tốt hơn.

    Một bài báo trên DailyMail: ''Chán chường và nghèo túng, người di cư Việt liều mạng sống để làm giàu ở châu Âu''.

    ''Việt Nam có một nền văn hóa lấy gia đình làm trung tâm, do đó mọi thứ sẽ được làm vì gia đình chứ không vì cá nhân'', bà Vu tiếp lời.

    Theo Liên Hiệp Quốc, những người di cư VN có thể đem lại 234 triệu bảng cho các tổ chức buôn người đưa họ đến châu Âu. 

    Để có tiền xuất ngoại, nhiều người vay mượn từ người thân và người quen. Một số khác phải vay nóng trên thị trường chợ đen với lãi suất cắt cổ.  

    Và nếu hành trình thất bại, họ không ngại ngần và sẵn sàng bất chấp để cố vượt biên lần nữa. Đối với họ, đó là cách duy nhất để kiếm lại số tiền.

    Tiến sĩ Barber cho biết một số gia đình có thể gom góp tiền từ việc bán đất đai, tài sản. 

    Các gia đình VN sẵn sàng chấp nhận rủi ro lớn vì họ xem đây là ''cơ hội duy nhất để đưa người thân ra nước ngoài kiếm tiền'', bà nói.

    Người di cư VN đến Anh bằng cách nào?

    Thị trường buôn người cung cấp 2 dịch vụ vận chuyển người nhập cư sang Anh, gói ''premium (VIP)'' và ''economy (cỏ)'', theo điều tra của Ủy ban Độc lập Chống Nô lệ.

    Một gói VIP được quảng cáo là đi thẳng với ít rủi ro. Có trường hợp, người di cư được cấp hồ sơ xin visa Schengen và được bay thẳng đến Paris, nơi họ được trú ngụ trong những ngôi nhà an toàn trước khi di chuyển sang Anh.

    Gói ''cỏ'' thường mất thời gian tới vài tháng.

    ''Nhưng cho dù chọn gói nào, bạn vẫn phải vượt qua biên giới và vẫn bị nhồi nhét trong xe tải hay trên phà'', bà Vu nói.

    Phần lớn người VN phải đến Nga trước, rồi di chuyển đường bộ đến Đông Âu. Nhưng trước kia, nhiều nạn nhân khai báo với cảnh sát rằng họ phải đi qua Trung Quốc đế đến Anh.

    Thực tế, Trung Quốc cùng với Pháp, Nga, Đức và Ba Lan là những quốc gia trung chuyển những người Việt muốn đến Anh. 

    Một số khác thì bị trung chuyển ở Ukraina hay Ba Lan, nơi họ phải làm việc trong điều kiện bị bóc lột để kiếm tiền cho hành trình kế tiếp, hoặc kiếm tiền cho những kẻ buôn người. 

    Đoạn cuối hành trình là từ Pháp vào Anh. Ở đây, những người di cư phải trả tiền cho bọn buôn người để được ngụy trang trong thùng xe tải, hoặc lẻn vào trong một chiếc xe tải đang sắp đi qua bến cảng (mà người tài xế không biết).

    Một báo cáo gần đây của Bộ Nội vụ cho biết, dù bị lừa buôn đến Anh để bóc lột sức lao động hoặc làm mại dâm, hoặc là đi tự nguyện, thì trong suốt hành trình đi, những người VN này đều có thể bị bọn buôn người lợi dụng. Phụ nữ thường bị bọn buôn người cưỡng hiếp.

    Tuy nhiên, theo Mirror trích dẫn lời một người dấu tên cho biết: ''Những tổ chức buôn người này không bị xem là tội phạm, trái lại họ đem đến cho người di cư Việt Nam cơ hội đổi đời. Những chuyến đi rủi ro này là hợp đồng không văn bản giữa người bán và người mua''.

    Viethome

  • Những kẻ buôn người có sự tinh vi, tàn bạo của các băng đảng ma túy lớn nhất thế giới, kiếm hàng tỷ USD khi chuyển "hàng" vào Anh.

    Ngày 23/10, cái giá tàn khốc của mạng lưới buôn người vào Anh đã phơi bày hiển hiện khi 39 người, nghi là dân nhập cư, trong đó có một thiếu niên, bị phát hiện chết trong thùng xe container với nhiệt độ -25 độ C tại hạt Essex, đông bắc thủ đô London.

    Buôn người từ lâu đã là vấn đề nhức nhối ở Anh. Năm 2000, 58 người nhập cư trái phép từ Trung Quốc cũng được tìm thấy chết ngạt trong một xe tải tại cảng Dover, hạt Kent. Nhưng những năm gần đây, khi các gia đình chạy trốn chiến tranh, nghèo đói, bất ổn ở quê nhà và tìm kiếm sự an toàn tại nước Anh "giàu có", tình hình đang leo thang với tốc độ nguy hiểm.

    Chiếc xe tải được các nhân viên pháp y lái khỏi khu công nghiệp Waterglade, thị trấn Grays, hạt Essex hôm 23/10 để thu thập các thi thể và nhận dạng. Ảnh: Sky News.

    Cơ quan Tội phạm Quốc gia (NCA) cho biết số người di cư bất hợp pháp bị đưa lậu vào Anh trong xe container và xe tải đã tăng đột biến vào năm ngoái. Các băng đảng tội phạm nhập cư có tổ chức, những kẻ đưa người qua biên giới trái phép, đang "gia tăng sử dụng những mánh khóe rủi ro cao", theo báo cáo của NCA hồi tháng 5.

    "Thị trường buôn người có giá trị ít nhất 7 tỷ USD (5,45 tỷ bảng Anh) mỗi năm và dự kiến còn tăng trong tương lai", Ilias Chatzis, lãnh đạo Cơ quan Chống buôn người của Liên Hợp Quốc, nói.

    Đối với các băng đảng, buôn người là con đường kiếm tiền béo bở, không khác gì ma túy. Chúng bán lời hứa về một cuộc sống mới "như mơ", nếu họ sống sót, cho dân nhập cư với giá 10.000 bảng (gần 13.000 USD) mỗi người.

    "Buôn người còn lãi hơn cả buôn ma túy nhưng số vụ buôn người được xử lý thấp hơn nhiều so với buôn ma túy. Nó đang bị lãng quên", luật sư di trú Harjap Bhangal cho hay.

    Một băng đảng "bất khả xâm phạm" đã kiếm được cả một gia tài khổng lồ từ dịch vụ cao cấp "giao hàng tận nhà", đưa người di cư tới những địa chỉ cụ thể ở Anh, trước khi bị bắt và bỏ tù vào năm nay.

    Hồi tháng một, một kẻ buôn người Afghanistan đã khoe khoang về việc y đưa thành công 300 người vào Anh bằng xuồng cao tốc với giá 6.000 USD mỗi người.

    "Nếu cảnh sát bắt được bạn, họ sẽ không bao giờ trả bạn về nước", y nói với báo Sun tại Calais, Pháp.

    Trong nhiều trường hợp, các thủ lĩnh băng đảng buôn người thường ẩn mình trong bóng tối ở nơi rất xa nước Anh. Chúng chỉ biết thu tiền rồi nhồi nhét người nhập cư, đôi khi thành nhóm 40 đến 50 người, chật cứng sau những cỗ xe.

    "Chúng tôi thường bắt được những kẻ tay sai, lái tàu hay tài xế xe tải, nhưng chúng tôi có nhìn thấy kẻ chủ mưu đứng trước vành móng ngựa không ư? Không hề, bởi chúng thường không ở Anh", Peter Bleksley, điều tra viên thuộc Sở Cảnh sát London, cho hay.

    John Vincent, giám đốc hãng vận tải Penfro Peche, cho biết công ty của ông từng bị những kẻ buôn người nhắm tới. Chỉ vài tháng trước, ông phát hiện ra 8 người nhập cư trái phép trốn bên trong các thùng cá trên một chiếc xe tải ở Warwickshire. "Họ chỉ có thể được đưa vào Anh qua phà từ Pháp", ông suy đoán.

    Một giả thiết được các ông chủ hãng vận tải đưa ra là băng đảng buôn người hiện nay còn có xu hướng nhồi nhét các gia đình nhập cư vào xe van rồi đưa họ lên phà bởi xe van thường bị kiểm tra an ninh ít hơn xe tải.

    Khi đã lên phà, người nhập cư sẽ được chuyển sang những phương tiện lớn hơn", Vincent nói. "Chúng luôn tìm ra các cách mới để buôn người".

    Theo Richard Burnett, giám đốc điều hành Hiệp hội Vận tải Đường bộ, trụ sở ở Anh, các băng đảng buôn người giờ đây thường lẩn tránh những cảng phà lớn như Calais và chuyển hướng sang những tuyến đường mới, "an ninh lỏng lẻo" hơn.

    "Calais có những thiết bị đặc biệt như máy đo nhịp tim, đo nồng độ khí CO2 và chó đánh hơi. Chúng sẽ dễ dàng phát hiện ra người di cư nếu họ trốn trong thùng xe tải", ông nói.

    Thay vào đó, các băng đảng có thể đến những cảng nhỏ như Cherbourg hay Roscoff. Một số còn bị cáo buộc đưa tiền hối lộ cho các quan chức biên phòng.

    "Chưa tìm thấy bằng chứng Lực lượng Biên phòng Anh tham gia vào những đường dây buôn người nhưng các băng đảng nắm trong tay quyền lực rất lớn và chúng có thể mua chuộc những nhân viên bảo vệ ở các cảng châu Âu", luật sư Bhangal lưu ý.

    Với những tài xế xe tải, rủi ro của hoạt động buôn người rất rõ ràng. Họ phải cẩn thận chọn nơi đỗ xe, tiến hành kiểm tra thùng xe thường xuyên và không thể nghỉ ngơi quá lâu. Họ có thể bị phạt 2.000 bảng (gần 2.600 USD) với mỗi người nhập cư trái phép được tìm thấy trên xe của họ.

    "Hoạt động của các băng đảng buôn người đang trở nên hết sức tinh vi", Burnett cho biết. "Vào ban đêm, khi những chiếc xe tải dừng lại để nghỉ ngơi, chúng sẽ tháo chốt bản lề trên thùng xe, đưa người di cư trái phép lên rồi bắt vít lại để tài xế không nhận ra. Hoặc chúng sẽ khoan một lỗ xuyên qua nóc thùng xe".

    Bên cạnh đó, các băng đảng buôn người cũng ngày càng trở nên bạo lực hơn. Không ít nhóm còn sử dụng cả súng. Mới đây, một tài xế của Vincent đang nghỉ giữa đêm ở phía bắc Pháp thì nghe thấy "giọng nói của người châu Phi" và những tiếng súng nổ nhằm vào xe tải của anh. Tuy nhiên, cuối cùng, những kẻ buôn người bỏ đi vì không thể lên xe.

    "Chúng tôi đã khuyên các tài xế nên bỏ chạy nếu bị đe dọa bằng hành vi bạo lực", ông nói.

    Nhưng những kẻ buôn người không chỉ lợi dụng xe tải. Năm 2017, một tài xế bị phạt 3 năm tù vì giấu một người phụ nữ Albania trong khoang động cơ xe để đưa vào Anh. Giới chức biên phòng lúc bấy giờ mô tả cách thức che giấu của tài xế là "đặc biệt công phu".

    Trong bối cảnh nạn buôn người vào Anh đang gia tăng nhanh chóng, chuyên gia an ninh quốc tế Henry Bolton cho rằng London cần một chính sách liên ngành giúp "thống nhất các nguồn lực" trong việc quản lý biên giới.

    "Cách tiếp cận của chúng ta hiện nay vẫn thủ công và nghiệp dư so với các nước khác", ông nói. "Cách phản ứng với nạn buôn người đang thiếu sự gắn kết giữa các quốc gia. Chỉ xây tường bao và chắn đường không thể giải quyết vấn đề".

    Thông thường, người nhập cư thành công vào Anh "ngay lập tức sẽ biến mất không để lại dấu vết". Ngay cả khi bị phát hiện, họ vẫn có thể xin tị nạn để ở lại. Tuy nhiên, không phải ai cũng hoàn thành được hành trình. 

    "Chúng ta cần ngăn chặn ngay lập tức các băng đảng", Bhangal nhấn mạnh. "Chúng bán ước mơ cho người nhập cư nhưng hầu hết những gì họ nhận được ở cuối con đường là cái chết".

    Theo VnExpress

  • Lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ cho biết 13 binh sĩ đã bị truy tố với tội danh liên quan đến hoạt động buôn người diễn ra ở biên giới Mexico.

    Ảnh minh họa

    Theo CNN, những binh sĩ này sẽ phải đối mặt với quy trình tố tụng tại tòa án binh vì cáo buộc vi phạm Quy định quân ngũ của luật Quân đội với cáo buộc bất tuân lệnh, say xỉn, nói dối, khai man, vận chuyển và âm mưu vận chuyển người nhập cư không có giấy tờ.

    "Hai trong số những binh sĩ thủy quân lục chiến, binh nhất Byron D. Law và binh nhất David J. Salazar-Quintero, bị bắt giữ bởi các nhân viên tuần tra biên giới hôm 3/7 vì cáo buộc vận chuyển và âm mưu vận chuyển người nhập cư không có giấy tờ", văn phòng báo chí của sư đoàn 1 Thủy quân Lục chiến Mỹ cho biết.

    Hồi tháng 7, 18 lính thủy đánh bộ Mỹ và một thủy thủ hải quân đã bị bắt giữ do cáo buộc liên quan đến nhiều hoạt động phi pháp khác nhau, từ buôn người cho đến các tội danh liên quan đến ma túy. Theo một thông báo gửi cho CNN từ Cơ quan Điều tra Tội phạm Hải quân (NCIS).

    Cổng vào Trại Pendleton, một trong những căn cứ lớn nhất của lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ, nơi đây cũng là địa điểm đáng nhớ với nhiều người Mỹ gốc Việt. Ảnh: AP.

    Vào thời điểm đó, một quan chức Mỹ cho biết các vụ bắt giữ liên quan đến sự việc diễn ra hồi mùa hè, khi hai lính thủy đánh bộ ở Trại Pendleton bị buộc tội vận chuyển người nhập cư Mexico vào Mỹ để kiếm lợi nhuận.

    Đầu tháng 7, các nhân viên biên phòng ở phía nam California đang kiểm tra các địa điểm ẩn nấp và theo dõi dấu chân gần đường cao tốc liên bang số 8 thì phát hiện một chiếc xe màu đen đi từ cao tốc xuống một đường nhánh.

    Binh nhất Law là người lái xe, Salazar-Quintero ngồi ở ghế hành khách. Có 3 hành khách khác ở phía sau xe và những người này nói rằng họ là công dân Mexico, không có giấy tờ di trú và không được phép đặt chân vào Mỹ.

    Law cho biết Salazar-Quintero đã gọi điện cho mình hôm 2/7 và hỏi rằng có muốn kiếm 1.000 USD bằng việc đón người nhập cư không.

    3 người nhập cư trả lời lực lượng tuần tra biên giới và cho biết họ đã dàn xếp để được đưa vào Mỹ, 2 người trong số này đã phải trả số tiền 8.000 USD cho toàn bộ quá trình.

    Viethome (theo Zing)

  • 9 công dân Việt Nam bị cảnh sát Berlin và 4 bang của Đức bắt trong chiến dịch đột kích 33 địa điểm liên quan tới hoạt động buôn người.

    Khoảng 300 cảnh sát đã tham gia vào các cuộc đột kích ở Berlin, Brandenburg, Saxony, Mecklenburg-West Pomerania và North Rhine-Westphalia, tịch thu nhiều điện thoại di động, tài liệu và tiền mặt, các công tố viên Berlin cho biết hôm 13/9.

    Chiến dịch này nhắm vào những nghi phạm bị cáo buộc dàn xếp kết hôn giả và quan hệ cha con giả để giúp các công dân Việt Nam có quyền cư trú tại Đức. Theo các công tố viên, 9 người Việt bị bắt không có quyền cư trú hợp lệ.

    Cảnh sát Đức áp giải một phụ nữ trong chiến dịch truy quét buôn người ở các nhà thổ và chung cư vào tháng 4/2018. Ảnh: Federal Police Germany

    Đức là điểm trung chuyển, tổ chức cũng là đích đến của các đường dây buôn người ở châu Âu, trong đó nhiều nạn nhân là phụ nữ và trẻ em bị cưỡng ép lao động hoặc bán dâm. Phần lớn nạn nhân đến các nước trong khu vực, ngoài ra có một phần nhỏ từ châu Phi, châu Á và châu Mỹ. 

    Theo luật pháp Đức, hành vi buôn người có thể bị phạt tù từ 6 tháng đến 10 năm. Tuy nhiên, thống kê của Bộ Ngoại giao Mỹ cho thấy phần lớn tội phạm buôn người nhằm mục đích cưỡng ép lao động và bán dâm ở Đức không phải ngồi tù, gây lo ngại rằng các hình phạt không đủ tính răn đe.

    Viethome (theo VnExpress)

  • Có thể có “yếu tố buôn người” trong vụ một phụ nữ Việt Nam 32 tuổi bị buộc tội trồng cần sa tại ngôi nhà ven hồ sang trọng, Tinarana House.

    Tại Tòa án quận Ennis hôm 19/8, luật sư của T.T.Nguyễn, ông John Casey đã đưa ra nhận xét trên và yêu cầu gia hạn thời gian chứng nhận trợ giúp pháp lý để cho phép Trung tâm Quyền của Người di cư Ireland (MRCI) cung cấp hỗ trợ cho khách hàng của mình.

    Trong vụ việc này, cô T.Nguyễn, không có nơi ở cố định, bị buộc tội liên quan đến một xưởng cần sa quy mô công nghiệp tại ngôi biệt thự kiểu Victoria bên bờ hồ Lough Derg gần Killaloe ở phía đông Clare hồi tháng Năm.

    Tinarana House

    Hơn 500 cây cần sa ở các giai đoạn tăng trưởng khác nhau đã được tìm thấy tại dinh thự 16 phòng ngủ vào ngày 31 tháng 5 vừa qua, và ước tính ban đầu giá trị thị trường của số cần sa này là 900.000 euro.

    Quan tòa Marie Keane nói rằng bị cáo trong vụ án là một người dễ bị tổn thương.

    Cô T.Nguyễn đã bị tạm giam tại khu dành cho nữ của nhà tù Limerick kể từ lần đầu tiên xuất hiện tại tòa vào ngày 2 tháng 6. Không có đơn xin bảo lãnh nào được đưa ra.

    Bị cáo T.Nguyễn

    Luật sư John Casey nói trước tòa: “Cô Nguyễn là người nước ngoài. Cô ấy biết rất ít hoặc không biết tiếng Anh. Cô ấy đang gặp rất nhiều khó khăn.”

    Ông Casey trình bày rằng MRCI có trụ sở tại Limerick, Ireland, muốn tham gia giúp đỡ khách hàng của ông và họ đã lắng nghe những gì xảy ra đối với vụ án của cô.

    Ông Casey đã nói với MRCI rằng các khoản phí phát sinh phải được phê duyệt bởi Ủy ban Trợ giúp Pháp lý. Đáp lại, Quan tòa Keane nói rằng bà sẽ cấp cho ông Casey quyền tự do nộp đơn xin trợ cấp pháp lý sau khi nhận được hướng dẫn từ Giám đốc Cơ quan Công tố (DPP).

    Bà nói: “Có lẽ sẽ phải có một mức hỗ trợ nào đó dành cho người phải đối mặt với loại phí này.”

    Ông Casey nói rằng cô T.Nguyễn hiện có số điện thoại của gia đình và được phép liên lạc với họ, và điều này đã an ủi cô rất nhiều.

    Trung sĩ Aiden Lonergan thuộc Sở cảnh sát Ennis Garda yêu cầu tạm giam cô T.Nguyễn đến ngày 11 tháng 9 và đã được quan tòa Keane chấp nhận.

    Quan tòa Keane yêu cầu DPP cung cấp cho tòa án một báo cáo về tiến trình vụ án.

    Chuyên án của cảnh sát dẫn đến việc bắt giữ cô T.Nguyễn có sự tham gia của các thành viên thuộc Đơn vị chống Chất cấm Clare, Sở cảnh sát Ennis Garda, Đơn vị Hỗ trợ Vũ trang Vùng Tây và Đơn vị Cảnh khuyển Cork.

    Tại phiên tòa đầu tiên của cô Nguyễn vào tháng 6, cô nói: “Tôi cảm thấy buồn và sợ hãi vì họ buộc tôi phải làm điều đó.”

    Cô Nguyễn bị buộc tội trồng cần sa mà không có giấy phép tại Tinarana House vào ngày 31 tháng 5, vi phạm Mục 17 của Đạo luật về Lạm dụng Chất cấm.

    VietHome (Theo Breaking News)

  • Minh, một cậu bé người Việt 16 tuổi, bị bắt cóc, cưỡng hiếp và bị đem bán ở Anh, sau đó cậu bị nhốt và buộc phải tham gia trồng cần sa. Khi cảnh sát tìm thấy Minh, cậu bị đối xử như một tên tội phạm thay vì là một nạn nhân.

    Ngày 25/10/2013, khi cảnh sát đến phá cánh cửa của một ngôi nhà hoang hai tầng ở Chesterfield, họ phát hiện ra bên trong ngôi nhà là một trang trại cần sa với hàng chục cây được nuôi trồng với đèn và thiết bị điện cùng một cậu bé Việt Nam.

    Cậu bé đang ngủ trên nệm ở phòng khách khi cuộc đột kích của cảnh sát bắt đầu. Cậu giật mình tỉnh giấc vì tiếng động mạnh va vào cửa và tiếng gỗ vỡ vụn ở bên ngoài. Ngôi nhà đã rất lâu không có tiếng người và ánh sáng tự nhiên, bỗng trở nên ồn ào với những tiếng la hét và bước chân rầm rập. Minh (không phải tên thật) lùi lại một góc khi bị bao vây bởi cảnh sát, những người hỏi cậu bằng thứ tiếng mà cậu không thể hiểu được.

    Minh nhớ lại khoảnh khắc đó và nói rằng: "Tôi rất sợ những người đàn ông này. Nhưng sau đó tôi bình tĩnh hơn và tin rằng họ đến để giải cứu tôi."

    Minh là một trong hàng trăm trẻ em Việt Nam bị bắt cóc và buộc phải làm việc trong các trang trại cần sa bí mật trên khắp Vương quốc Anh dưới hình thức nô lệ hiện đại. Những đứa trẻ như Minh là tài sản quý giá cho những người điều hành các trang trại cần sa: giá rẻ, dễ kiểm soát và có thể đe dọa được.

    Theo ước tính, có khoảng 13.000 cá nhân đã trở thành nô lệ hiện đại trên khắp nước Anh, và số người Việt chiếm thứ 3 trong nhóm các nạn nhân. Thêm nữa, hơn một nửa trong số đó dưới 18 tuổi.


    Minh là một trong hàng trăm trẻ em Việt Nam bị bắt cóc và buộc phải làm việc trong các trang trại cần sa bí mật trên khắp Vương quốc Anh dưới hình thức nô lệ hiện đại.

    Trong 3 năm trở lại đây, chính phủ Anh đã xác nhận có đến 491 trẻ vị thành niên Việt Nam có khả năng là nạn nhân của hoạt động buôn bán trẻ em, phần lớn chúng là những cậu bé tuổi vị thành niên bị bắt phải trồng và chăm sóc những cây cần sa. Con số này chỉ thống kê những người đã được tìm thấy, còn theo ước tính có hàng ngàn người khác đang làm việc trong những trang trại bí mật ở vùng ngoại ô, nhà hoang, nhà kho hay các khu công nghiệp vô chủ. Những người khác thì bị buộc phải làm việc trong quán bar, nhà thổ, nhà hàng hay giúp việc.

    Cuộc đời nô lệ của cậu bé Việt trên Vương quốc Anh

    Minh đến Anh khi mới 16 tuổi. Khi đặt chân đến đây, cậu không hề biết mình đang ở đâu, cậu chỉ biết rằng cậu ở đây để làm việc. Kí ức về 3 tháng bị nhốt trong nhà đã phai dần và bị bóp méo bởi nỗi sợ hãi, sự cô đơn, căng thẳng. Trong nhiều tháng, cậu chỉ tiếp xúc với một vài người đàn ông Việt Nam. Những người này cứ khoảng vài tuần sẽ đến kiểm tra xem cậu có chăm sóc cây đúng cách hay không. Họ hầu như không nói chuyện mà chỉ để lại những hộp thịt đông lạnh cho cậu hâm nóng trong lò vi sóng để ăn qua ngày.

    Những người đàn ông này luôn khóa cửa giam cậu lại một mình sau khi họ bỏ đi. Trong căn nhà thiếu ánh sáng mặt trời, ngày hòa vào đêm và cậu thui thủi trong bóng tối mỗi ngày, Minh lúc nào cũng đói và luôn sợ hết thức ăn. Ngoài ra, cậu ý thức rõ rằng mình sẽ gặp rắc rối như nào nếu những cây cần sa chết.

    Một lần, Minh cố gắng trốn thoát nhưng đã bị bắt lại và được đưa trở lại căn nhà hoang. Cậu hiểu rằng mình sẽ bị giết nếu cố gắng trốn thoát một lần nữa. Cuộc sống của Minh giống như ở một thế giới khác, cậu không thực sự cảm nhận được con người và rất nhanh chóng, Minh hiểu rằng những cái cây mà cậu đang chăm sóc còn có giá trị hơn cuộc sống của mình.

    Ngày cảnh sát đột kích căn nhà đánh dấu sự kết thúc kiếp nô lệ của Minh và giải thoát cậu khỏi những kẻ buôn người. Nhưng thử thách dành cho cậu vẫn chưa kết thúc. Thay vào đó, Minh trở thành tội phạm buôn ma túy chứ không phải là nạn nhân của những kẻ buôn người.

    Cuộc sống của Minh khi ở Việt Nam và chuyến di cư bất hợp pháp đến Anh

    Cuộc đấu tranh cho công lý của Minh đã dẫn đến một cuộc chiến ở tòa án tối cao, đặt ra những câu hỏi đau đớn và sâu sắc về cách Vương quốc Anh đối xử với những đứa trẻ nước ngoài là nạn nhân của việc buôn bán nô lệ.

    Được biết, Minh sinh ra trong một ngôi làng nhỏ nghèo khó ở miền nam Việt Nam. Mẹ và cha cậu là những người nông dân, gia đình chỉ trồng đủ lúa để nuôi cả 3 người. Năm 16 tuổi, Minh khao khát được thoát khỏi cuộc sống bần cùng và khi cơ hội đến, cậu theo một vài người bạn lên phố lớn và không gặp lại cha mẹ kể từ đó.

    Tại TP. HCM, Minh đã gặp bạn bè và họ đã đưa anh đến gặp những người đàn ông lớn tuổi. Những người này nói rằng họ biết cậu nghèo và cần một công việc, rồi họ đề nghị Minh có muốn đi Anh làm việc hay không. Bằng trực giác, cậu cảm thấy không tin tưởng những người này và nói rằng mình muốn về nhà. Minh tìm đến bạn bè để tìm kiếm sự giúp đỡ nhưng không ngờ cậu lại bị kéo vào một căn phòng rồi bị tra tấn một cách dã man.

    Vài ngày tiếp theo, Minh bị giam trong nhà, bị lạm dụng tình dục và bị hãm hiếp. Tiếp theo, Minh bị gán cho một khoản nợ là 20.000 bảng Anh cho chuyến đi Châu Âu mà cậu không hề nợ. Thêm vào đó, những người đàn ông còn đe dọa rằng chúng biết bố mẹ cậu sống ở đâu, nếu cậu không trả lại số tiền này, bố mẹ cậu sẽ gặp nguy hiểm.

    Cuộc hành trình của Minh bắt đầu từ đó. Cậu đi xuyên qua Nga, đến Đông Âu rồi Pháp và kết thúc ở Chesterfield, Anh bằng một chiếc xe tải. Trong cuộc hành trình, Minh bị chuyển từ băng đảng này sang băng đảng khác, ngủ trong những căn hộ bẩn thỉu với hàng tá những trẻ em Việt Nam khác. Cậu bị đánh đập, bỏ đói và bị tấn công. Khi đến Anh, cậu không biết mình đang ở đâu, không quen một ai, một chữ tiếng Anh bẻ đôi không biết và cậu trở nên hoảng loạn.

    Sự khác biệt giữa di cư và buôn người bất hợp pháp

    Các chuyên gia bảo vệ trẻ em cho biết sự khác biệt giữa di cư và buôn bán người bất hợp pháp là một điều mong manh. Mimi Vue, một chuyên gia tư vấn bảo vệ trẻ em cho biết: "Tôi đã phỏng vấn khoảng 40 trẻ em Việt Nam đã đi trên tuyến đường này và tất cả chúng đều không có ngoại lệ. Có một niềm tin rất sâu xa rằng trách nhiệm hiếu thảo của họ là cung cấp cho gia đình và nợ là gánh nặng của họ. Nó mang lại cho những người đang tìm cách khai thác và kiếm lợi nhuận từ họ một đòn bẩy lớn.

    Đây chỉ là những điều kiện chính để khai thác. Vào thời điểm này, những người duy nhất mà những đứa trẻ này biết và có thể dựa vào là những kẻ buôn người, những người hoàn toàn kiểm soát cuộc sống của họ.

    Những đứa trẻ Việt Nam luôn bị buôn bán bất hợp pháp, nhưng cần sa là một ngành công nghiệp hoàn hảo để khai thác. Thật dễ dàng để che giấu ai đó trong một ngôi nhà trống, cảnh sát coi việc trồng cần sa là ưu tiên thấp, và nếu họ đột kích vào nhà, đứa trẻ thường quá kinh hoàng để chia sẻ bất cứ điều gì có giá trị với họ. Và họ đã vi phạm pháp luật, vì vậy họ sẽ trở thành tội phạm."

    Khoảng thời gian bị giam cầm như một tội phạm và những trải nghiệm kinh hoàng của Minh

    Khi bị bắt vào năm 2013, Minh không hé bất kì một lời nào với cảnh sát. Vì mới 16 tuổi, Minh được trả lại cho chính quyền địa phương để quản lý. Một nhân viên xã hội gửi cậu đến B&B ở ngoại ô Chesterfield và sau đó cậu được trả tự do.

    Với số tiền là 30 Bảng Anh trong người, Minh lên xe buýt đến Sheffield. Minh cảm giác như mình đang ở trong một thành phố xa lạ. Sau đó, một cảm giác tội lỗi xuất hiện, lúc này cậu chỉ muốn được trở về nhà nhưng lại không biết làm sao để trở về.

    Cậu lang thang vô định quanh Sheffield trong 2 ngày, ngồi trong công viên, nhặt thức ăn từ thùng rác và ngủ ở ga tàu. Đến ngày thứ 3, khi đang ngồi trên ghế đá công viên, cậu được một người đàn ông lớn tuổi Việt Nam tiếp cận, nói chuyện và mời ăn uống.

    Minh sau đó ở cùng với gia đình người đàn ông này trong hơn hai năm, di chuyển từ Sheffield đến Liverpool. Nhưng tất cả đã thay đổi vào tháng 2/2016, khi cậu bị bắt trong một cuộc đột kích nhập cư ở Liverpool.

    Lần này, Minh nói với cảnh sát tất cả những gì xảy ra trong nhà trồng cần sa ở Chesterfield. Cảnh sát gọi cho Home Office, sau đó một quan chức nhập cư đã đến phỏng vấn và chuyển thông tin chi tiết của Minh cho NRM, nơi xác định và cung cấp sự bảo vệ cho các nạn nhân của nạn buôn người. Vài ngày sau, Bộ Nội vụ cho biết có cơ sở hợp lý để thấy rằng Minh là nạn nhân của nạn nô lệ.

    Tại thời điểm đó, các cáo buộc hình sự của cậu bị đình chỉ, thế nhưng luật sư của Minh do không có kinh nghiệm về các vụ buôn người nên đã khuyên cậu nhận tội. Một tháng sau, vụ án của Minh ra tòa và cậu bị kết án 8 tháng tù giam tại nhà giam giữ phạm nhân trẻ Glen Parva với tội danh sản xuất cần sa.

    Bị nhốt ở Glen Parva đã gây ra hậu quả nặng nề lên tinh thần của Minh. Trước khi nhà tù này đóng cửa vào năm 2017, Glen Parva nổi tiếng là một trong những nơi tồi tệ nhất ở Vương Quốc Anh dùng để giam giữ con người. Đây được miêu tả là một nơi nguy hiểm, bẩn thỉu, thiếu nguồn lực và các tù nhân thường xuyên chia băng đảng, bị bắt nạt và sai khiến.

    Minh khi đó bị nhốt trong phòng giam 21 giờ mỗi ngày. Cậu bị bắt nạt bởi cả tù nhân và nhân viên, không được cho ăn và bị lạm dụng. Có một số thanh niên Việt Nam khác cũng bị giam giữ ở đây, hầu hết trong số họ bị buộc tội trồng cần sa nhưng chẳng ai thoải mái với nhau.

    Trong 4 tháng tù giam, Minh được công nhận là một tù nhân mẫu mực và sẽ được hưởng khoan hồng sớm. Nhưng 2 ngày trước khi được thả ra, Minh được thông báo rằng Bộ Nội vụ đã quyết định giam giữ cậu vô thời hạn dưới quyền lực nhập cư.

    Tháng 6/2016, cậu bị đưa ra khỏi phòng giam với chiếc còng tay và tiếp tục bị giam giữ 13 tháng trong một trung tâm giam giữ người nhập cư trái phép.

    Sự thừa nhận sai lầm của Chính phủ và nỗ lực xóa bỏ tội danh cho Minh

    Bây giờ, sau 6 năm khi Minh được tìm thấy tại trang trại cần sa ở Chesterfield, cảnh sát Derbyshire đã thừa nhận những lỗi nghiêm trọng của mình dẫn đến việc cậu bị giam giữ như một tội phạm. Các sĩ quan khi tìm thấy Minh đáng lẽ phải xác định cậu là một nạn nhân tiềm năng của nạn buôn người.

    Cách tiếp cận và nhận thức về chế độ nô lệ của cảnh sát Derbyshire đã thay đổi kể từ năm 2013, đặc biệt là sau khi Đạo luật nô lệ hiện đại của nước Anh ra đời năm 2015. Vì thế, ngày nay, bất kì một đứa trẻ nào được tìm thấy trong trang trại cần sa sẽ tự động được giải thoát và được liên hệ với tổ chức chăm sóc xã hội. Tuy nhiên, hiện nay trên khắp đất nước Anh, những đứa trẻ được tìm thấy trong các trang trại cần sa vẫn đang bị hình sự hóa.

    Tháng 3/2017, Kate Macpherson, một luật sư thực tập sinh của công ty luật Duncan Lewis đã đến Brook House, một trung tâm di trú và gặp được Minh. Cô ngay lập tức nhận thấy Minh đang trong trạng thái đau khổ, khuôn mặt cậu tái nhợt và chân tay run rẩy, cơ thể nổi lên những nốt mẩn đỏ. Cậu không thể giao tiếp và ngay cả khi nói chuyện bằng tiếng Việt, cậu cũng không thể trả lời được những câu hỏi rất cơ bản. Thậm chí, cậu không thể giao tiếp được bằng mắt và cậu dường như hoàn toàn thu mình lại.

    Sau đó, Kate Macpherson và đồng nghiệp của cô là Ahmed Aydeed đã nhiều lần đến gặp Minh để tìm hiểu những gì đã xảy ra với cậu kể từ khi cậu đặt chân đến Vương quốc Anh. Mặc dù dần dần cậu cũng đã tiết lộ câu chuyện của mình nhưng Aydeed vẫn cảm thấy có một điều gì đó thực sự khủng khiếp đã xảy đến với cậu trong thời gian bị giam giữ. Phải mất vài tuần họ mới có được lòng tin của Minh trước khi cậu tiết lộ toàn bộ câu chuyện.

    Vào tháng 10/2016, một vài tháng sau khi bị chuyển đến trung tâm di trú Morton Hall, cậu bị một tù nhân khác tấn công tình dục. Cuối ngày, Minh gặp kẻ tấn công mình trong phòng ăn và một cuộc ẩu đả đã xảy ra. Khi được nhân viên ngăn lại, Minh đã thuật lại toàn bộ câu chuyện. Theo chính sách của Morton Hall, đáng lẽ họ phải lập tức mở một cuộc điều tra và báo cáo cuộc tấn công đó với cảnh sát, nhưng cuối cùng họ lại chẳng làm gì cả.

    Cuộc tấn công đó đã gây tổn hại nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần vốn đã mong manh của Minh. Cậu đã từng nói rằng: "Tôi cảm thấy như cuộc sống của mình đã kết thúc. Tôi hiểu ra rằng tôi không có được sự an toàn dù ở bất cứ đâu. Tôi đã rất sợ những tù nhân khác và càng sợ hãi hơn khi những chuyện như thế này sẽ lại xảy ra. Tôi cũng không thể tin tưởng rằng các nhân viên ở đó sẽ bảo vệ mình."


    Trung tâm giam giữ nhập cư Morton Hall.

    Sau những lời kể kinh hoàng đó, các luật sư đã yêu cầu Home Office xem xét lại trường hợp của Minh. Ngày 12/5/2017, Home Office chính thức xác nhận Minh là nạn nhân của chế độ nô lệ hiện đại, nhưng vẫn từ chối xóa bỏ tội danh của cậu.

    Sau khi Minh được xác định là nạn nhân của nạn buôn người, Duncan Lewis đã đưa ra một đánh giá y tế độc lập. Tiến sĩ Frank Arnold của Forrest Medico-Legal Services, một chuyên gia toàn cầu, người giúp ghi lại những kinh nghiệm của các nạn nhân bị tra tấn, đã đến thăm Minh tại Brook House. Sau đó, Arnold đã viết một báo cáo kết luận rằng vết sẹo vật lý của Minh phù hợp với lịch sử lạm dụng thể chất, lạm dụng tình dục và cậu đang bị PTSD (Rối loạn stress sau sang chấn) cấp tính. Ông cũng báo cáo rằng Minh đã phải chịu thiệt hại đáng kể dưới bàn tay của những kẻ buôn người và Chính phủ Anh.

    Sáng ngày 14/6/2017, Minh rời khỏi nhà tù nhập cư và được đưa đến một ngôi nhà an toàn.

    Sang chấn tâm lý và những nỗ lực trở lại với cuộc sống bình thường

    Đã 3 năm 8 tháng sau khi được tự do, cậu đã luôn nỗ lực đấu tranh để thích nghi với cuộc sống hiện tại. Tuy có nhiều thanh niên Việt Nam khác tại ngôi nhà an toàn, nhưng cậu vẫn luôn trong trạng thái lo lắng cao độ vì suy nghĩ có thể ai đó sẽ đến và đưa cậu trở lại trại giam.

    Rachel Thomas, một nhà tâm lý học lâm sàng chuyên về sức khỏe tâm thần và chấn thương phức tạp, đã viết trong báo cáo của mình về trường hợp của Minh rằng: "Giấc ngủ của Minh bị giới hạn trong khoảng 4 giờ/ngày. Cậu bị đánh thức bởi những cơn ác mộng về việc bị tấn công và truy đuổi. Cậu bị ám ảnh bởi những kí ức về sự xâm hại và những trải nghiệm của mình dưới bàn tay của kẻ buôn người. Cậu trở nên căng thẳng và đau khổ hơn sau khi bị giam giữ và đỉnh điểm là sau vụ bị lạm dụng tình dục ở Morton Hall."

    Trong quá trình đánh giá, Minh đã tiết lộ một điều kinh khủng khác khiến bác sĩ Frank Arnold không thể tưởng tượng ra được, rằng sau cuộc tẩu thoát không thành khỏi nhà trồng cần sa ở Chesterfield, Minh bị những kẻ buôn người bắt giữ lại và cắt bỏ một phần bộ phận sinh dục, đồng thời chúng cũng nói với cậu rằng chúng đã nhét thiết bị theo dõi vào cơ thể của cậu.

    Rachel Thomas nói rằng, ngay cả khi không có thiết bị theo dõi thật, tác động tâm lý lên Minh vẫn vô cùng lớn. Cho dù cậu có ở nơi nào an toàn và được xã hội công nhận là nạn nhân, cậu vẫn luôn tin rằng những kẻ buôn người đang kiểm soát tối đa cuộc sống của mình.

    Sau khi Minh được thả ra, Aydeed và nhóm của Duncan Lewis đã tiến hành các thủ tục tố tụng pháp lý chống lại cả Bộ Nội vụ và Bộ Tư pháp vì đã không bảo vệ được Minh, và đã không mở một cuộc điều tra sau vụ tấn công tình dục tại Morton Hall.

    18 tháng tiếp theo, nhóm cũng đã theo đuổi một bản đánh giá tư pháp riêng đối với Home Office. Các luật sư lập luận rằng Minh là nạn nhân của nạn buôn bán người nhưng đã bị Home Office hình sự hóa và giam giữ bất hợp pháp trong suốt 4 năm, đồng thời cố gắng trục xuất cậu về Việt Nam trước khi vụ điều tra hình sự về buôn bán người của Minh được kết luận.

    Đối với Minh, cuộc chiến vì công lý này vô cùng quan trọng. Cậu nói rằng: "Sau vụ tấn công tình dục, tôi như trở thành người khác. Tôi không biết mình là ai nữa nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ vẫn có cách để xây dựng lại cuộc sống của mình. Tôi đã từng nói rất nhiều và cười rất nhiều, tôi cũng từng muốn gặp gỡ mọi người và muốn được nhìn thấy mọi thứ, nhưng bây giờ tôi không còn cảm thấy như vậy nữa. Khi tôi nhìn vào gương, tôi thấy một người khác trong đó, một người mà tôi không nhận ra, già hơn và đau khổ hơn."

    Tháng 6/2018, Home Office đã thừa nhận những gì họ đối xử với anh trong suốt thời gian qua là một sự bất công và sai lầm. Chính phủ cũng đã thừa nhận rằng họ giam giữ Minh bất hợp pháp trong tù.

    Tháng 11/2018, bản án của Minh về việc trồng cần sa đã bị hủy bỏ. Cậu không còn là tội phạm trong mắt chính quyền Anh. Đối với Minh, điều này giống như một sự tái sinh. Hiện tại, Minh đang cố gắng học lại cách sống của một người bình thường và đã tìm lại được một chút bình yên cho cuộc sống của mình.

    Hiện tại, Minh được chính phủ Anh cho phép được lưu lại đất nước vì những lo sợ cậu sẽ bị buôn bán trở lại hoặc bị giết bởi chính băng đảng đã khiến cậu trở thành tội phạm. Minh nói: "Tất cả những gì tôi có thể làm là cố gắng hy vọng. Cuộc sống của tôi khởi đầu không tốt nhưng điều đó không có nghĩa là nó sẽ như thế mãi đối với tôi."

    Bài viết được lược dịch theo bài báo Enslaved on a British cannabis farm: 'The plants were more valuable than my life'  đăng tải trên The Guardian ngày 26/7/2019.

    Link gốc: https://www.theguardian.com/news/2019/jul/26/vietnamese-cannabis-farms-children-enslaved

    Viethome (theo Helino/The Guardian)

  • Một nam thiếu niên 17 tuổi người Việt, sau khi được giải cứu từ đường dây buôn người tại Anh, đã viết một bức thư đầy xúc động đến nơi mà cậu đã mang ơn trong suốt một năm qua.

    Một thiếu niên Việt Nam được giải cứu thành công khỏi đường dây buôn người tại Anh hồi giữa năm 2018 (Ảnh minh họa).

    Thiếu niên này, tên thường gọi là Phong, từng được phát hiện trong tình trạng nguy kịch khi cậu bị nhốt trong một vali ở phía sau một chiếc xe tại Dover, Anh vào năm ngoái. Báo chí Việt Nam đã đưa tin về vụ việc này hồi tháng 6.2018. 

    Theo BBC, nhân viên hải quan cảng Dover ngày 30/5/2018 đã tìm thấy thiếu niên 16 tuổi trong chiếc vali, được đặt trong thùng xe ô tô. Chiếc xe này dừng tại cảng và được khám xét cùng với những xe khác đi từ Pháp sang Anh bằng phà. Thiếu niên người Việt được giải cứu và đưa vào viện sau khi đi chuyến phà dài 90 phút từ thành phố Calais, Pháp sang Anh.

    Cậu đã phải nằm viện suốt 6 tuần, trong khi thủ phạm vụ bắt cóc trên, một người đàn ông có quốc tịch Romania tên Adrei Iancu, đã bị xét xử 18 tháng tù giam vì hành vi buôn người.

    Người thiếu niên đến từ Việt Nam, từng bị bọn buôn người hành hạ đến thập tử nhất sinh ngày nào, giờ đang được nhận nuôi bởi một gia đình tại Ashford, Kent, Vương quốc Anh, thông qua các dịch vụ xã hội của nước này.

    Sau gần 1 năm sống tại một đất nước mới cùng với một gia đình mới, Phong đã gửi một bức thư cảm ơn bằng tiếng Anh với nội dung vô cùng cảm động đến nơi đã giang tay cứu vớt và cưu mang cuộc đời cậu trong suốt thời gian qua:

    “Nước Anh thân mến,

    Tôi viết bức thư này để nói cho bạn biết về điều khác biệt mà bạn tạo ra đối với cuộc đời tôi. Bạn đã cứu sống tôi. Bạn đã cho tôi một gia đình và một mái nhà mới.

    Tôi đã đến nước Anh khi mới chỉ vừa thức giấc trên giường bệnh. Lúc đó tôi đã vô cùng sợ hãi và hoảng loạn. Tôi không biết mình đang ở đâu, toàn thân đau ê ẩm và thậm chí không thể tự ăn được. Tôi chỉ có thể cử động cổ và các ngón tay được chút ít.

    Điều khiến tôi cảm mến đầu tiên là những con người ở trong bệnh viện. Các y tá và bác sĩ đều mỉm cười với tôi và đã cho tôi ăn các loại bánh quy, cam và nước. Họ đã chăm sóc tôi rất chu đáo. Sau 6 ngày trong viện, Melissa, một nhân viên xã hội, đã đến thăm và đưa tôi đến một mái nhà mới. Tôi không hiểu Melissa định làm gì cho đến khi cô ấy chỉ cho tôi những gì sẽ xảy ra.

    Giờ tôi đã có một phòng ngủ riêng, cũng là phòng ngủ đầu tiên trong đời, và có một người mẹ, một người cha, cùng với các anh chị em, ông bà… Ban đầu tôi không thể nói tiếng Anh tốt, nhưng chúng tôi đã cùng luyện tập với nhau mỗi ngày. Sau đó, tôi đã được phép đến trung tâm của Mạng lưới Hành động vì Người di cư tại Kent để được học thêm tiếng Anh. Tại đây, tôi đã gặp Jo, nhân viên xã hội mới của mình.

    Một phần bức thư cảm ơn được Phong viết bằng tiếng Anh (Ảnh: Kent Online).

    Sau 3 tháng tại Anh, giờ tôi đã có thể đến trường Cao đẳng để học tiếng Anh và Toán. Tôi chưa từng nghĩ mình có thể thi đậu vào đại học, nhưng tôi đã vượt qua được 2 kỳ kiểm tra tiếng Anh đầu vào chỉ sau 11 tháng sống tại Anh. Cảm ơn mọi người đã giúp tôi học tiếng Anh và hoàn thiện bản thân mình. Giờ tôi đã trở nên tự tin hơn và nghĩ nhiều hơn về những điều tích cực.

    Cảm ơn nước Anh vì đã tìm thấy và giúp tôi bình phục tốt hơn trong bệnh viện. Cảm ơn nước Anh vì đã cho tôi một gia đình, nơi chúng tôi đều có thể yêu thương lẫn nhau. Cảm ơn nước Anh vì đã giúp tôi được học hành. Cảm ơn những dịch vụ xã hội và Chính phủ Anh vì đã giúp đỡ và chăm sóc tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại được yêu thương nhiều đến vậy. Cuộc đời tôi giờ đã là ánh cầu vồng tươi sáng thay vì bóng đêm đen tối.

    Tôi đang rất nóng lòng cho kỳ thi đầu vào thứ 3 của mình tại trường Cao đẳng vào tháng 9 tới. Dù chưa chắc mình có thể qua môn thi nhưng tôi sẽ làm hết sức mình. Tôi hy vọng có thể làm gia đình cảm thấy tự hào.

    Mẹ tôi đã giúp tôi viết bức thư này. Một lần nữa, xin cảm ơn nước Anh vì đã thay đổi cuộc đời tôi.”

    Thị trấn biển Dover, nơi Phong được tìm thấy và giải cứu (Ảnh: Kent Online)

    Bà Christine Burge, mẹ nuôi của Phong ở thời điểm hiện tại, cho biết: “Nó là một đứa trẻ phi thường, và đang dần trưởng thành rất nhiều kể từ lần đầu đến đây. Nó đã vượt qua rất nhiều bài kiểm tra, ngày càng trở nên tự tin và có thêm nhiều bạn thân. Tôi luôn tự hào về nó mỗi ngày.”

    Còn đối với người dân tại Ashford, Phong “là một người biết quan tâm và giàu nghị lực nhất” mà họ từng được biết.

    Viethome (theo Dân Việt/Kent Online)

  • Đại sứ Anh tại Việt Nam Gareth Ward khẳng định Anh sẽ hợp tác chặt chẽ với Việt Nam trong việc đấu tranh phòng, chống tệ nạn buôn bán người và nâng cao nhận thức của người dân về vấn đề này. 

    Đại sứ Anh tại Việt Nam Gareth Ward chiều nay 30/7 đã tham dự sự kiện giới thiệu thông điệp về phòng chống buôn bán người trên một số tuyến xe buýt và nhà chờ xe buýt tại bến xe Kim Mã, Hà Nội. Tham dự sự kiện còn có các cán bộ cấp cao của Bộ Nội vụ Anh, các cán bộ của Đại sứ quán Anh và diễn viên Bảo Thanh.

    Sự kiện do Đại sứ quán Anh thực hiện, được tổ chức nhân ngày Thế giới Phòng chống Buôn bán Người 30/7 nhằm nâng cao nhận thức cộng đồng về phòng, chống buôn bán người. Thông điệp chính là “Ai cũng có thể là nạn nhân buôn bán người. Nếu nghi ngờ, hãy trình báo”. Thông điệp được quảng cáo trên 3 tuyến xe buýt và 3 nhà chờ trong một tháng.

    Nói về lý do chọn xe buýt và nhà chờ xe buýt là nơi truyền tải thông điệp, Đại sứ Gareth Ward cho biết xe buýt là phương tiện giao thông phổ biến tại Việt Nam và rất nhiều người tham gia giao thông có thể nhận được thông tin từ đây. Theo nhà ngoại giao Anh, đó là cách hiệu quả để góp phần nâng cao nhận thức của người dân về vấn đề phòng, chống buôn bán người.

    Đại sứ Gareth Ward cho biết trong năm 2018, tại Vương Quốc Anh, ít nhất 300 công dân Việt Nam là nạn nhân của buôn bán người. Trong khi đó, theo số liệu của Liên Hợp Quốc, trên thế giới có hơn 40 triệu người là nạn nhân của tội phạm buôn bán người, trong đó có nhiều trẻ em, và đây là con số rất lớn.

    Đại sứ Gareth Ward khẳng định chính phủ Anh cam kết hợp tác chặt chẽ với Việt Nam trong công tác đấu tranh phòng, chống buôn bán người.

    “Phía Vương Quốc Anh muốn hợp tác nhiều hơn nữa với Việt Nam về vấn đề tội phạm có tổ chức, bao gồm tội phạm buôn bán người, vì các nhóm tội phạm có tổ chức bây giờ đã quốc tế hóa. Hai nước cần chia sẻ thông tin để có thể ngăn chặn loại hình tội phạm này”, Đại sứ Gareth Ward nhấn mạnh.

    “Mặc dù nhận thức của người dân về sự nguy hiểm của buôn bán người đang tăng lên nhưng chúng ta cần nỗ lực hơn nữa, cả trong phạm vi quốc gia lẫn quốc tế, để cùng đấu tranh chống lại vấn nạn này. Chúng ta cần người dân nhận thức được những rủi ro mà họ sẽ gặp phải nếu bị dụ dỗ bởi các băng nhóm tội phạm nghiêm trọng. Chúng ta cần các chính phủ phải hành động để bắt giữ và khởi tố tội phạm cũng như cần bảo vệ và hỗ trợ các nạn nhân”, Đại sứ Anh tại Việt Nam nói.

    Theo Đại sứ Gareth Ward, ngoài chiến dịch tuyên truyền trên xe buýt và nhà chờ xe buýt, chính phủ Anh đã và đang hỗ trợ tài chính và kỹ thuật giúp Việt Nam củng cố khung pháp lý, tăng cường thực thi pháp luật và hỗ trợ nạn nhân. Chính phủ Anh đã và đang hỗ trợ Việt Nam các dự án tập huấn nâng cao năng lực cho các cơ quan thực thi pháp luật về kỹ năng điều tra và phát hiện tội phạm, tập huấn cho lực lượng biên phòng về hải quan và chống buôn lậu.

    Hiện nay rất nhiều băng nhóm tội phạm núp bóng dưới hình thức là các Trung tâm tuyển dụng và môi giới lao động trong khu vực Đông Nam Á và Việt Nam. Vì vậy, chính phủ các nước cần tiếp tục đẩy mạnh quản lý nhà nước và tăng cường kiểm soát các đơn vị tuyển dụng lao động nhằm ngăn chặn các hành vi phi đạo đức, đồng thời cân nhắc ban hành các quy định nghiêm cấm các trung tâm này thu phí môi giới và tuyển dụng đối với người lao động.

    Tham dự sự kiện, nữ diễn viên Bảo Thanh chia sẻ thông điệp rằng: “Buôn bán người đã bóc lột những người có hoàn cảnh khó khăn và dễ bị tổn thương nhất ở Việt Nam. Họ được hứa hẹn có một cuộc sống tốt đẹp hơn nhưng thực tế lại rất khác. Đừng để những người thân của bạn rơi vào tay của các băng, nhóm tội phạm này”.

    Viethome (theo Dân Trí)

  • Số liệu chính thức vừa được tiết lộ vào năm ngoái, cho thấy hơn 500 người có khả năng là nạn nhân buôn người và nô lệ hiện đại đã bị nhốt tại các trung tâm giam giữ nhập cư của Anh.

    Các nạn nhân tiềm năng đã bị giam giữ theo quy định nhập cư nhưng họ vẫn có quyền được hỗ trợ về mặt pháp lý, bao gồm tư vấn và phân chỗ ở, theo tổ chức After Exploitation.

    Dự án lập bản đồ dữ liệu đã tiến hành thu thập số liệu từ Bộ Nội vụ thông qua các yêu cầu Tự do Thông tin. Số liệu có được cho thấy 507 người bị giam giữ tại các trung tâm di trú trong năm 2018 có khả năng từng là nạn nhân buôn người.

    Chế độ nô lệ hiện đại xuất hiện dưới nhiều hình thức, có thể bao gồm bóc lột, lao động cưỡng bức, nô lệ trong nước và buôn bán người.

    Ông Pierre Makhlouf, trợ lý giám đốc của tổ chức từ thiện Bail for Immigration Detainees, cho biết các số liệu là bằng chứng khẳng định chính phủ "cố tình giam giữ nạn nhân của chế độ nô lệ trên diện rộng".

    Ông Makhlouf mô tả các số liệu của Bộ Nội vụ là "đáng kinh ngạc" và nói: "Nạn nhân của nạn buôn người thường bị coi là người phạm tội nhập cư hơn là nạn nhân.

    "Chừng nào cơ quan chịu trách nhiệm về người nhập cư còn quản lý luôn các chương trình liên quan đến nô lệ hiện đại, thì chính phủ sẽ không thể thực hiện đúng nghĩa vụ bảo vệ nạn nhân buôn người."

    Những người từng làm việc với các nạn nhân đã trình bày với các nghị sĩ vào tuần trước rằng cách tiếp cận của chính phủ là bắt giữ chỉ vì cách đó mang lại sự "thuận tiện hành chính".

    Thông tin này được công bố sau một báo cáo riêng của tổ chức Women for Refugee Women, trong đó chỉ trích Bộ Nội vụ đối xử tồi tệ với nạn nhân của nạn nô lệ hiện đại và buôn bán tình dục.

    Báo cáo đã kêu gọi chính phủ cung cấp cho các nạn nhân hỗ trợ kéo dài một năm – thay vì 45 ngày như hiện nay - và bảo vệ họ khỏi bị trục xuất hoặc giam giữ trong thời gian đó.

    Tổ chức cũng kêu gọi bất cứ ai được đánh giá là nạn nhân của nạn buôn người cần phải được tự động thả ra khỏi các trung tâm tạm giữ.

    Bộ Nội vụ cho biết họ đã thực hiện "nhiều cải tiến đáng kể" trong cách đối phó với nạn nhân trong những năm gần đây và cho biết 479 trong số 507 người nêu trên đã được đánh giá trong thời gian tạm giữ.

    Trong số đó, 328 đã được thả trong vòng hai ngày sau khi được đánh giá và tổng cộng là 422 người được trả tự do trong vòng một tuần.

    Phát ngôn viên của Bộ Nội vụ cho biết: "Bất kỳ ai tuyên bố họ là nạn nhân của nạn buôn người, nếu đồng ý, sẽ được một chuyên gia đánh giá và sẽ không phải rời khỏi đất nước trong khi chờ xử lý hồ sơ.

    "Khi được đánh giá đúng là nạn nhân, họ sẽ được hỗ trợ và hướng dẫn và được xem xét khi quyết định trường hợp nhập cư của họ."

    Tranh cãi nổ ra khi chính phủ cam kết chi 10 triệu bảng để xây dựng một cơ sở nghiên cứu mới nhằm giải quyết chế độ nô lệ hiện đại và buôn người.

    Trung tâm chính sách nô lệ hiện đại, được tài trợ bởi Quỹ ưu tiên chiến lược nghiên cứu và đổi mới (UKRI) của Vương quốc Anh, sẽ tập hợp các nhà nghiên cứu, nhà hoạch định chính sách, doanh nghiệp, tổ chức phi chính phủ và nạn nhân.

    Một nghiên cứu được thực hiện vào năm ngoái bởi Walk Free Foundation cho thấy có thể có đến 136.000 nạn nhân nô lệ trên khắp đất nước.

    VietHome (Theo Sky News)

  • 25 người bị nghi ngờ là người nhập cư - bao gồm tám trẻ em - đã được giải cứu ngoài khơi Kent.

    Một chiếc thuyền được cho là đã chở năm người lớn và tám trẻ em - một số trẻ mới chỉ hai tuổi. Họ đã được giải cứu bởi một chiếc xuồng cứu sinh ở Dover.

    Được biết, Lực lượng Biên phòng đã được triển khai để đón lõng một chiếc thuyền thứ hai, đang chở tới 12 người lớn tiến về phía Folkstone. Cả hai sự việc được phát hiện nhờ hệ thống camera.

    Ngư dân David Catt, người chứng kiến ​​cuộc giải cứu, nói: "Chúng tôi đang đi ra eo biển để đi câu cá thì phát hiện ra một chiếc thuyền nhỏ ở đằng xa.

    "Khi đến gần hơn, chúng tôi thấy có khoảng năm người lớn và tám trẻ em trên đó - một vài đứa trẻ chỉ khoảng hai tuổi.

    "Đó là một ngày nắng đẹp và biển êm ả, vì vậy đây sẽ là thời điểm tốt để băng qua eo biển. Nhưng ngoài trời vẫn rất lạnh và những đứa trẻ tội nghiệp đều ướt sũng và rất lạnh.

    "Sau khi xuồng cứu sinh cứu được bọn họ, chúng tôi quay trở ra để đi câu cá và lại thấy một chiếc thuyền nhỏ khác với khoảng 10 đến 12 người đàn ông đang đi theo hướng Folkstone."

    Vụ việc lần này xảy ra sau khi 16 người tình nghi là người di cư - bao gồm hai trẻ em - đã bị bắt gặp khi cố vượt qua Eo biển Anh vào ngày hôm qua (11/5).

    Chính quyền Pháp cảnh báo cho Lực lượng Biên phòng về những chiếc thuyền nhỏ di chuyển về hướng Kent vào đầu giờ sáng. Bộ Nội vụ cho biết những người trên thuyền được cho là đến từ Iran và Iraq.

    Đầu tháng này, bảy người di cư, tự nhận là người Iran, đã được tìm thấy ngoài khơi bờ biển Kent và được bàn giao cho các nhân viên di trú sau đó.

    Vụ việc xảy ra vào ngày 2 tháng 5, một ngày sau khi 13 người di cư khác, cũng nói rằng họ là người Iran, đi về phía Anh trên hai chiếc thuyền nhỏ. Họ đã bị cảnh sát chặn lại ở Cảng Dover.

    VietHome (Theo Sky News)

  • Các nhân viên di trú đã đột kích vào khu vực công trường xây dựng của một tòa nhà tại Circus Street (thuộc Central Brighton) vào sáng ngày 7/5 trong một nỗ lực triệt phá một đường dây buôn người Albania.

    Những người biểu tình chống hành vi đột kích nhập cư đã đụng độ với cảnh sát khi Bộ Nội vụ tiến hành vây bắt những người bị nghi ngờ nhập cư bất hợp pháp.

    Trước đó, người dân đã báo cáo về tình trạng nhiều thợ xây ngủ qua đêm tại địa điểm này. Các nhân viên di trú của Bộ Nội vụ và Cảnh sát Sussex đã có mặt tại công trường vào sáng nay.

    Người dân cho biết họ được thông báo rằng một nhóm tội phạm có tổ chức đã đưa lậu người Albania tới địa điểm này.

    Adrian Hart, chủ tịch của Diễn đàn hành động khu vực Amex, cho biết: “Có nhiều cảnh sát với chó nghiệp vụ ở trên tầng cao nhất của công trình, nơi những người bị tình nghi nhập cư trái phép đang ẩn náu.

    “Các cư dân của Milner Flats đã trình báo việc nhiều công nhân ngủ lại công trường hồi tháng 3 nhưng công ty Henry Construction đã phủ nhận việc này. Tôi cảm thấy tiếc cho những công nhân này.”

    Một phát ngôn viên của Bộ Nội vụ cho biết: “Hành động theo tin tình báo nhận được, các nhân viên của Cục Di trú đang tiến hành một loạt cuộc kiểm tra tại Brighton. Chúng tôi sẽ không đưa thêm bình luận về một chiến dịch đang tiến hành.

    “Thông tin chi tiết sẽ được cung cấp thêm vào thời điểm thích hợp.”

    Người phát ngôn của tập đoàn bất động sản U+I cho biết: “U+I cam kết tuân thủ các nguyên tắc đạo đức, hợp đồng của chúng tôi với các nhà thầu xây dựng yêu cầu họ phải tuân thủ luật lao động và luật nhập cư. Tất cả nhân viên tại công trường đều phải đáp ứng được các yêu cầu để có mặt ở đây.

    “Chúng tôi biết việc nhân viên Bộ Nội vụ có mặt tại công trường vào sáng nay và chúng tôi không thể cung cấp thêm thông tin chi tiết nào cho đến khi cuộc điều tra của họ hoàn tất.”

    VietHome (theo Brighton & Hove News)

  • Hai người đàn ông thừa nhận vi phạm Luật Nhập cư và Nô lệ Hiện đại của Anh sau khi bị phát hiện vận chuyển nhóm người Việt nhập cư lậu.

    Cảnh sát kiểm tra tàu cá chở 29 người Việt nhập cư trái phép ở cảng Newlyn, hạt Cornwall, Anh hôm 12/4. Ảnh: Cornwall Live

    Frank Walling, 72 tuổi và Glen Bennett, 55 tuổi, hôm 7/5 xuất hiện trước tòa án thành phố Truro, hạt Cornwall và thừa nhận hai tội danh theo Luật Nhập cư và Nô lệ Hiện đại, bao gồm lợi dụng một phụ nữ và điều khiển tàu cá chở người nhập cư trái phép.

    Walling và Bennett bị cảnh sát bắt sáng 12/4 trên đường cao tốc M5 với 29 người Việt, trong đó có cả phụ nữ và trẻ em, đang chen chúc trong thùng xe tải. Cảnh sát xác nhận đây cũng là nhóm người vừa bỏ trốn khỏi một tàu cá trước đó vài giờ khi giới chức đến kiểm tra cảng Newlyn ở hạt Cornwall.

    Xe cảnh sát tại hiện trường hôm 12/4. Ảnh: Cornwall Live

    Các nhân chứng kể rằng sự việc nghiêm trọng đến mức cảnh sát phải phong tỏa khu vực.

    "Khoảng 30 người bỏ chạy trên cầu cảng, trèo qua hàng rào và bỏ trốn", nhân chứng Clive Oxley cho biết. "Cảnh sát đã chặn tất cả các tàu cá ra biển. Có một chiếc xuồng chở 6 người quay ngược trở lại biển khi thấy cảnh sát".

    Oxley cho biết thêm rằng mọi người rất sốc, cảnh sát có mặt khắp nơi, trong đó có cảnh sát vũ trang, và hầu hết mặt trước của cảng bị phong tỏa.

    Hai nghi phạm Walling và Bennett sẽ bị giam cho đến lúc bị tuyên án vào ngày 11/10.

    Cảnh sát phong tỏa cầu cảng. Ảnh: Cornwall Live
    Những người Việt này di chuyển từ tàu cá sang xe tải. Ảnh: Cornwall Live
    Rất nhiều cảnh sát tham gia vào vụ truy bắt 29 người nhập cư bất hợp pháp này. Ảnh: Cornwall Live
    Rất nhiều cảnh sát tham gia vào vụ truy bắt 29 người nhập cư bất hợp pháp này. Ảnh: Cornwall Live
    Trong xe chỉ có balo và nước uống. Ảnh: Cornwall Live

    Viethome (theo VnExpress)

  • Khi vừa về đến Đồng Nai, trưa 16-4, 5 lao động "bị kẹt" ở Nga đã gặp phóng viên Báo Người Lao Động để gửi lời cảm ơn và chia sẻ rằng gia đình rất vui khi họ trở về an toàn. 

    Tuy nhiên, kèm theo niềm vui đoàn tụ là nỗi ám ảnh và gánh nặng nợ nần hiện rõ trên gương mặt và lời kể của các lao động vừa trở về khi mỗi người phải bồi thường hơn 100 triệu đồng. Nhớ lại 5 tháng ở xứ người, chị Th. chỉ có thể khái quát đó là "địa ngục"!

    Phần 1: 30 ngày đeo bám nhóm người Việt "bị kẹt" ở Nga

    Ngập nợ, ngập nước mắt

    "Chúng tôi gần như bị giam lỏng trong xưởng. Hoàn cảnh vốn đã khó khăn, tưởng rằng kéo nhau đi làm thợ nơi miền đất hứa để được cải thiện cuộc sống, ai ngờ mất cả chì lẫn chài, cuộc sống càng thêm lận đận…" - chị Th. tâm sự trong nước mắt khi nghĩ đến món nợ đang phải đối diện.

    Số là, sau khi sang Nga, ngoài mức thu nhập theo hứa hẹn không đạt được, thì theo chị Th., trong lúc làm việc luôn bị chửi bới, đe dọa. "Họ đâu có coi chúng tôi là người, nếu thực sự việc làm không nặng nhọc ngoài sức tưởng tượng thì chúng tôi đâu phải cầu cứu để được trở về quê và chấp nhận đền bù hợp đồng cả trăm triệu đồng. Rõ ràng chúng tôi bị gài bẫy mà" - chị Th. tiếp tục khóc.

    Tiếp lời chị Th., anh Q. kể dù là sức đàn ông nhưng anh vẫn không thể chịu nổi áp lực và lượng công việc phải làm, trong khi điều kiện sống và ăn uống quá kham khổ. "Trời lạnh, ăn uống thất thường, lương thấp, bị chửi mắng, bị nhốt không được tự do, sức khỏe không cho phép vì lao động quá sức… Thoát về được đây, chúng tôi mới thấy mình đã quá dại, quá ngây thơ khi nghe lời "rỉ tai" của người môi giới" - anh Q. buồn bã nói nhưng cũng không quên gửi lời cảm ơn đến Báo Người Lao Động khi đã kịp thời lên tiếng để anh và 4 lao động nêu trên được sớm trở về quê.

    Gương mặt trầm ngâm, anh S. nhẩm tính tổng cộng mỗi lao động bị "mắc kẹt" khi trở về quê bị mất 5.000 USD, trong đó bao gồm các chi phí vé máy bay, phí làm thủ tục cư trú, xuất nhập cảnh và tiền bồi thường 100% hợp đồng. Theo anh S., tất cả họ đều là lao động phổ thông ít học, khó nắm rõ hết các điều khoản hợp đồng với đơn vị sử dụng lao động cũng như thủ tục về cư trú nước sở tại nên đã bị bắt chẹt. "Tiền đền bù hợp đồng cộng với số tiền thế chân hiện tôi đang gánh món nợ hơn 150 triệu đồng. Lãi mẹ đẻ lãi con giờ vẫn chưa biết tính thế nào…" - anh S. rơi nước mắt.

    Còn ông Dương Viết H. có vợ là bà Phạm Thị S. (người duy nhất trong nhóm vẫn bị "mắc kẹt" ở Nga) thì chia sẻ gia đình vừa mới cắt đi khoảnh đất để rao bán, những mong không phải vay nợ để bồi thường hợp đồng… "Khổ thì cũng đã khổ rồi. Mắc bẫy thì cũng đã thấy rồi. Giờ chỉ mong vợ chồng con cái được đoàn tụ" - ông Viết H. nói.

    Những người trong nhóm lao động “bị kẹt” ở Nga vừa trở về đã lập tức gặp phóng viên Báo Người Lao Động để kể về những gì họ đã phải gánh chịu. Ảnh: XUÂN HOÀNG

    Yêu cầu làm rõ hành vi môi giới

    Trong buổi nói chuyện, từ ông Dương Viết H. cho đến 5 lao động vừa trở về đều mong muốn cơ quan chức năng làm rõ vai trò của bà B., được cho là người môi giới. "Chúng tôi đề nghị làm rõ hành vi môi giới của bà B., làm rõ việc tổ chức đi lao động xuất khẩu có hợp pháp hay không. Không thể để hành vi lập lờ, có dấu hiệu lừa đảo, đưa nhiều người vào hoàn cảnh khốn khổ như chúng tôi nữa" - ông Viết H. và những lao động vừa trở về từ nước Nga nêu đề nghị.

    Theo hồ sơ mà chúng tôi có được, bước đầu xác định đơn vị sử dụng lao động là công ty may mặc ở Nga nhưng do ông Th. người Việt Nam làm chủ tịch hội đồng quản trị. Cũng theo tìm hiểu, dù đến hiện tại chưa xác định việc tuyển dụng lao động tại đơn vị nói trên và các thủ tục liên quan có tính hợp pháp như thế nào nhưng trước mắt có thể thấy những người đi xuất khẩu lao động trước khi đi đã không tìm hiểu kỹ nên phải trả giá đắt.

    Với cách tuyển dụng lao động kiểu "rỉ tai" với việc qua đến Nga mới ký hợp đồng, dù lao động có từ chối ký, đơn vị sử dụng vẫn nắm đằng cán; còn khi ký vào thì coi như làm việc gần như không công trong cả năm trời để trả món nợ chi phí khi xuất cảnh. Đặc biệt, hủy hợp đồng thì chủ sở hữu lao động càng "mừng" vì ngoài việc phải bồi thường 100% hợp đồng, người lao động còn phải trả chi phí ăn ở theo tính toán của chủ sử dụng trước khi về nước.

    Luật sư Trần Cao Đại Kỳ Quân (Đoàn Luật sư tỉnh Đồng Nai) đề nghị cơ quan chức năng cần làm rõ hành vi của người môi giới, nếu có yếu tố lừa đảo thì xử lý hình sự. Ngoài ra, làm rõ động cơ, hoạt động của đơn vị sử dụng lao động cũng như việc xuất khẩu lao động như trên có hợp pháp hay không.

    Cảnh báo từ cơ quan chức năng

    Trao đổi với phóng viên, một lãnh đạo Sở Lao động - Thương binh và Xã hội (LĐ-TB-XH) tỉnh Đồng Nai khẳng định qua rà soát, thời gian qua không có trường hợp cá nhân nào đăng ký đi lao động xuất khẩu sang Nga thông qua sở. Theo quy định, các trường hợp xuất khẩu lao động đăng ký theo hồ sơ cá nhân buộc phải đăng ký qua sở này. Còn nếu làm hồ sơ tập thể, trong đó những người đi xuất khẩu lao động bằng cách hợp tác với các doanh nghiệp dịch vụ cung ứng lao động hợp pháp thì không phải thông qua sở.

    Đáng chú ý, Sở LĐ-TB-XH tỉnh Đồng Nai còn khẳng định hiện tỉnh không có doanh nghiệp dịch vụ cung ứng lao động ra nước ngoài. Thế nhưng, thời gian qua, đã có không ít trường hợp lao động tại tỉnh Đồng Nai bị mắc "bẫy lừa" của các công ty dịch vụ "ma" khi đóng tiền cọc tham gia thi tuyển, làm hồ sơ, ký hợp đồng… Do đó, người dân chỉ nên đi xuất khẩu lao động theo đường chính thống, không đi "chui" qua đường du lịch, du học… Ngoài ra, phải tìm hiểu kỹ chi phí, tiền đặt cọc, quy trình, thủ tục, công việc cụ thể, thu nhập, phúc lợi… trước khi ra nước ngoài làm việc. 

    Quay trở lại việc 5 lao động bị kẹt" ở Nga vừa mới về nước, ông Phạm Văn Cộng, Phó Giám đốc Sở LĐ-TB-XH tỉnh Đồng Nai, cho hay thông qua Báo Người Lao Động ông mới biết vụ việc. Sở sẵn sàng hỗ trợ người lao động nếu có thông tin từ gia đình. 

    Chiều 16-4, một điều tra viên của Công an tỉnh Đồng Nai cho biết hiện công an đang làm rõ sự việc và sẽ thông báo khi có kết quả.

    Đại sứ quán Việt Nam sẽ can thiệp

    Khi chúng tôi đang viết bài báo này cũng là lúc bà Phạm Thị S. (người duy nhất trong nhóm vẫn bị "mắc kẹt" ở Nga) nhắn tin với nội dung: "Họ nói do tôi chống đối, rồi do thủ tục làm chưa xong, cứ chờ chưa biết lúc nào sẽ về. Tôi gần như bị giam lỏng. Tôi sợ lắm. Mong quý báo và ban, ngành can thiệp giúp cho tôi được về nước...".

    Một góc xưởng may nơi bà S. nói rằng bà đang gần như bị giam lỏng. (Ảnh do nhân vật cung cấp)

    Sau khi trấn an, chúng tôi khuyên bà S. tiếp tục liên lạc với nhân viên Đại sứ quán Việt Nam tại Nga. Đến chiều 16-4, bà S. nhắn lại với nội dung: "Họ (tức nhân viên Đại sứ quán) cho biết sẽ tiếp cận vụ việc để có động thái hỗ trợ". Ngoài ra, bà S. còn thông tin nhân viên Đại sứ quán đề nghị các lao động làm đơn nêu rõ nội dung sự việc để có cơ sở giải quyết. "Do hiện tại tôi không tiện viết đơn tại chỗ nên đã liên lạc về gia đình ở Việt Nam, nhờ chính quyền địa phương và các đơn vị tư vấn pháp luật hỗ trợ làm đơn để chuyển đến Đại sứ quán Việt Nam tại Nga nhờ can thiệp" - bà S. nhắn.

    Ở một diễn biến khác, Vụ Báo chí - Bộ Ngoại giao Việt Nam cũng đã có động thái tiếp cận hồ sơ để tìm hiểu vụ việc.

    Phần 1: 30 ngày đeo bám nhóm người Việt "bị kẹt" ở Nga

    Viethome (theo Người Lao Động)

  • Người thân của gần chục lao động quê Đồng Nai bị kẹt ở Nga đã tìm đến Báo Người Lao Động cầu cứu. Sau 1 tháng vào cuộc điều tra, phóng viên đã góp phần tác động đưa ít nhất 5 lao động về nước an toàn.

    Trở lại sự việc cách đây đúng 1 tháng - chiều 16-3, với gương mặt âu lo, ông Vũ Trọng H. (57 tuổi; ngụ thị xã Long Khánh, tỉnh Đồng Nai) đã tìm gặp phóng viên Báo Người Lao Động để nhờ lên tiếng về trường hợp vợ ông là bà Nguyễn Thị Ánh H. cùng con ông và một số người hàng xóm, đi lao động và bị "mắc kẹt" ở Nga, dù họ đang khẩn thiết muốn trở về Việt Nam ngay nhưng không được.

    "Quý báo đã từng theo đuổi và giải cứu thành công những lao động ở miền Tây dính bẫy xuất khẩu lao động sang Nga nên nhiều người chỉ tôi tìm đến" - ông H. mở đầu câu chuyện.

    Khi chồng xót vợ, thương con

    Ông H. kể giữa tháng 11-2018, với sự môi giới của bà Phạm Thị Lệ B. (58 tuổi; ngụ phường Xuân An, thị xã Long Khánh), vợ ông cùng con là Vũ Đình Kh. và những người hàng xóm là Tr., T., S., Q., Th. đã theo một đường dây xuất khẩu lao động sang Nga làm việc. Theo đó, mọi thủ tục được công ty lo. Công việc theo hợp đồng thuộc ngành may mặc. Mức thu nhập theo giao kèo từ 500-700-1.000 USD/tháng. Mức phí để được đi xuất cảnh là 2.000 USD/người, trong đó trước khi đi mỗi người trả trước 500 USD, số còn lại trừ vào lương trong quá trình làm việc.

    "Những tưởng với 2 lao động làm việc ở Nga sẽ giúp gia đình cải thiện đời sống. Ấy vậy mà trong ngôi nhà chục năm chưa sửa tường thấm khắp nơi, hằng đêm tôi còn bị ám ảnh bởi tiếng kêu cứu của vợ con nơi xứ người…" - ông H. kể tiếp câu chuyện trong nấc nghẹn.


    Ông Vũ Trọng H. (trái) cầm trên tay lá đơn cầu cứu khi trao đổi với phóng viên Báo Người Lao Động Ảnh: XUÂN HOÀNG

    Sau thời gian chờ đợi, ngày 15-11-2018, vợ con ông H. cùng những người hàng xóm được làm thủ tục xuất cảnh đến nước Nga. Nhưng chưa đầy 1 tháng sau đó, vợ và con ông liên lạc về kêu cứu, bởi cuộc sống nơi "miền đất hứa" không như mô tả của người môi giới hay trong suy nghĩ của vợ con ông.

    "Họ đang sống trong địa ngục! Hãy lên tiếng để cứu lấy vợ con tôi cũng như cảnh báo những người muốn sang Nga lao động thông qua môi giới kiểu "rỉ tai" - ông H. thảng thốt.

    Theo lá đơn kêu cứu tập thể mà ông H. gửi, chúng tôi lập tức tìm gặp ông Dương Viết H., có vợ là bà Phạm Thị S. (ngụ phường Xuân Bình, thị xã Long Khánh) đang ở Nga cùng với vợ con ông H. Vừa nghe chúng tôi giới thiệu, ông Viết H. đã nói: "Giờ chỉ có công luận lên tiếng và chất vấn kẻ môi giới hòng tác động cho chủ sở hữu lao động bên Nga thì vợ tôi mới mong sớm thoát được cảnh bị "giam lỏng" nơi xứ người".

    Theo ông Viết H., cũng như những gia đình trót dại khác, vì quá tin viễn cảnh tốt đẹp mà người môi giới vẽ ra cũng như mong sớm có tiền sửa lại nhà mà vợ ông đã chạy vạy để vay mượn hòng được sang Nga lao động với mức thu nhập cao. "Nay thì tiền sửa sang nhà cửa đâu chưa thấy, chỉ thấy vợ thì cầu cứu, cả nhà ăn không ngon ngủ không yên, nợ vay để có tiền sang Nga thì đến ngày phải trả… Lần này mà vợ về nước an toàn, tôi hứa có rau ăn rau, có cháo ăn cháo chứ không bao giờ để vợ đi kiểu này nữa…" - ông Viết H. nói.

    Những tin nhắn, cuộc gọi khẩn thiết

    Để có những bằng chứng xác thực về vụ việc, thông qua người thân của những lao động bị "mắc kẹt", cuối tháng 3, phóng viên bắt đầu tìm bằng chứng từ các nạn nhân bằng tin nhắn và cuộc gọi nhờ tính năng của mạng xã hội. Nếu như ngày đầu thông tin qua lại giữa phóng viên và nạn nhân còn hạn chế vì các nạn nhân lo sợ bị "gài bẫy" thì ngay sau khi phóng viên chứng minh bằng hình ảnh gặp gia đình nạn nhân, các nạn nhân mới hoàn toàn tin tưởng. Thông tin chuyển về càng lúc càng nhiều với lời lẽ ngày càng khẩn thiết từ nạn nhân.

    Cụ thể, qua trao đổi, bà Phạm Thị S., cho hay cả 6 lao động trong đợt đi chung với bà đang hết sức bất an. "Khi vừa qua, một phần thấy nhiều cái bị phạt vạ vô lý, một phần bị bắt làm việc với cường độ cao hơn bình thường nên cả 6 người chúng tôi đuối sức không thể kham được, riêng tôi đã ngã bệnh. Đặc biệt, vì bị phạt vạ vô lý nên nếu có làm đến kiệt sức thì phải đến 3 năm may ra mới trả hết nợ nần chi phí khi đi, vì vậy cả nhóm xin được về nước với lý do trái với những lời hứa ban đầu từ người môi giới" - bà S. nhắn.


    Kể từ khi sang Nga, nhóm lao động ở Đồng Nai không được bước chân ra khỏi xưởng, ăn uống kham khổ và mọi sinh hoạt chỉ ở trong căn phòng nhỏ hẹp này. (Ảnh do nhân vật cung cấp)

    Theo bà S., kể từ khi chủ xưởng biết được ý định của nhóm bà cũng là lúc cả nhóm rơi vào cảnh bị "giam lỏng", với việc lo sợ nguy hiểm có thể xảy đến bất cứ lúc nào. "Đến giờ ăn thì họ cho ăn, tất cả thời gian còn lại trong ngày chúng tôi không được rời xưởng dù là nửa bước. Mọi di chuyển của chúng tôi đều bị giám sát chặt chẽ. Chúng tôi sợ lắm…" - bà S. lo lắng.

    Tương tự, khi trao đổi với chúng tôi, bà H. và 4 người còn lại nói rằng khi mới vào làm, họ bị người của chủ xưởng bắt phạt liên tục vì cho là không hoàn thành công việc. Đến khi thấy sức khỏe đi xuống, khả năng trả nợ chi phí kéo dài không lối thoát bà H. xin được về nước thì mọi việc càng trở nên tồi tệ. Bằng chứng là từ các hình ảnh do nạn nhân chụp và quay clip gửi về, cho thấy cảnh ăn ở, sinh hoạt của các lao động này đang trong môi trường hết sức tồi tàn. "Ở lại thêm ngày nào, chúng tôi càng sợ hãi ngày ấy. Đó là chưa kể, chủ xưởng còn khẳng định những ngày ở lại đây, chúng tôi phải gánh chịu tất cả chi phí phát sinh. Tôi cầu cứu các anh (tức PV) cùng chính quyền địa phương, ban ngành ở Đồng Nai can thiệp, giúp đỡ để chúng tôi được về nước với gia đình" - các nạn nhân khẩn cầu thông qua cuộc gọi trao đổi với phóng viên.

    Kẻ môi giới... phủi tay!?

    Quay lại những buổi tiếp xúc với gia đình các nạn nhân, chúng tôi nhận thấy đa phần họ không hề biết rõ về đường dây lao động xuất khẩu sang Nga mà người thân họ tham gia. Theo họ, tất cả đều do người môi giới và đơn vị sử dụng lao động lo. "Chúng tôi tin tưởng bà B. là chỗ quen biết, nói có công ty của người quen bên Nga đang tuyển dụng lao động. Bà này cũng nói là công ty này sẽ lo hỗ trợ hết các thủ tục, chúng tôi chỉ việc đóng tiền. Thế là chúng tôi gom góp kinh phí, lo cho vợ và con, cháu xuất ngoại làm ăn để cải thiện cuộc sống..." - những người trong gia đình các lao động đang ở Nga trình bày.

    Khi trao đổi với phóng viên, các nạn nhân khẳng định toàn bộ việc đi xuất khẩu lao động của đường dây này là do bà B. lo. "Bà B. cho biết ngày đi là chúng tôi đi. Còn visa và vé máy bay tất cả tới sân bay chúng tôi mới nhận. Trong thời gian chờ đợi xuất cảnh, chúng tôi có hỏi bà B. là chúng tôi có phải đi phỏng vấn không nhưng bà bảo không cần vì công ty là của cháu bà, còn tất cả giấy tờ thì khi sang Nga chúng tôi sẽ ký như bà B. đã hứa" - bà S. khẳng định.

    Thế nhưng, khi phóng viên liên lạc được với bà Phạm Thị Lệ B. thì bà này cho hay bà và những người lao động trên quen biết nhau nên bà mới giới thiệu cho họ sang Nga làm việc. Tuy nhiên, bà B. cho rằng bà không phải là người môi giới để lấy tiền huê hồng. "Tôi chỉ làm ơn, giúp hai bên chứ không ăn tiền. Những người tôi giới thiệu toàn thân quen, việc ký hợp đồng là do hai bên. Giờ họ đòi về thì phải đền bù hợp đồng. Khi đền bù hợp đồng, họ phải đền đủ tiền và cần có thời gian làm thủ tục theo quy định mới có thể về nước được…" - bà B. nói và khẳng định mình vô can(!?). 

    Những lời hứa từ địa phương

    Để hỗ trợ các lao động đang "mắc kẹt" tại Nga sớm về nước, ngay sau khi xác minh sự việc là có thật, chúng tôi đã liên hệ với chính quyền địa phương. Thông qua phóng viên, lãnh đạo các địa phương hứa sẽ hỗ trợ thủ tục để thúc đẩy việc "giải cứu" công dân về nước. "Chúng tôi sẽ hỗ trợ người dân trong phạm vi trách nhiệm của mình. Chúng tôi sẽ tiếp nhận thông tin từ gia đình của các lao động" - lãnh đạo các xã, phường nơi các lao động bị "mắc kẹt" cho biết.

    “Sau khi biết mình mắc bẫy, chúng tôi đã tìm cách liên lạc với Đại sứ quán Việt Nam tại Nga để nhờ can thiệp nhưng lại nhận được câu trả lời đây chỉ là vấn đề quan hệ lao động nên phải tự thỏa thuận, giải quyết” - bà Phạm Thị S. hiện đang “mắc kẹt” ở Nga nói. 

    Phần 2: Sự trở về của nhóm người Việt ở Nga: ngập nợ, ngập trong nước mắt

    Viethome (theo Người Lao Động)

  • Tại Anh, thỉnh thoảng lại có tin một số trẻ em mất tích ở vùng Đông Nam, mà đáng chú ý là tới phân nửa các trường hợp đều mang quốc tịch Việt Nam.

    Vào tháng 11/2018, bốn trẻ Việt Nam bị thông báo mất tích chỉ vài ngày sau khi được địa phương nhận chăm sóc.

    Phóng viên BBC Glen Campbell đã lần theo hành trình vào Anh bất hợp pháp của các em, và của người Việt nhập cư lậu nói chung, từ "điểm tập kết" của họ tại Pháp, và tìm hiểu lý do những người Việt này thường bỏ trốn khi được đưa vào trung tâm bảo trợ xã hội, cũng như nguyện vọng của họ nếu tới được Anh.

    Từ làng Vietnam City đến Vietnam City mới

    Điểm bắt đầu của phóng viên Campbell là một thị trấn khai thác than cổ ở miền Bắc nước Pháp - Angres, nơi có khu lán trại được gọi là 'Vietnam City'.

    Vào năm 2010, người dân địa phương khi đi bộ qua đã phát hiện thấy một số người Việt sống trong khu lán trại bỏ hoang của khu khai mỏ, nằm trong rừng.

    'Vietnam City' tồn tại tám năm tại khu lán trại bỏ hoang trong rừng, trước khi bị chính quyền địa phương phá bỏ vào 2018.

    Nơi này được biết đến với tên gọi Vietnam City, và những người trú ngụ ở đó được dân địa phương giúp đỡ. Họ được cho quần áo, thức ăn và các nhu yếu phẩm khác.

    Tuy nhiên, hồi cuối 2018, nơi này đã bị chính quyền địa phương phá bỏ.

    Benoit Decq, đại diện cho một chuyên giúp đỡ những người Việt này, nói rằng tại Vietnam City, luôn có khoảng từ 20 đến 200 người trú ngụ trong suốt thời gian tám năm tồn tại.

    Trước khi bị phá bỏ, nơi đó có một ngôi nhà, một nhà kho, khu vệ sinh, một vài nhà tắm, thậm chí một vườn rau nơi họ trồng trọt và nuôi vài con gà để thịt.

    Dân địa phương nói tại trại Vietnam City luôn có từ 20 đến 200 người trú ngụ, tất cả đều là di dân người Việt và đều là nam giới.

    Sau khi bị phá bỏ, các di dân bất hợp pháp người Việt chuyển tới một nơi ở mới, nằm cách chỗ cũ 45km, nằm gần đường cao tốc.

    Ở chỗ mới, phóng viên BBC thấy mọi thứ trông tươm tất, ngăn nắp. Khu Vietnam City mới có khu bếp, khu ở, nhà vệ sinh và chỗ tắm.

    Lucille Vallin, một trong những người dân địa phương giúp đỡ các di dân Việt Nam, nói rằng "Vietnam City mới xuất hiện rất nhanh chóng", và chỉ trong hai tuần đã xong việc dựng nhà.

    Điều đặc biệt là tại đây chỉ toàn người Việt, và tất cả đều là nam giới, khác với các trại di dân khác ở miền bắc nước Pháp.

    'Cơ ngơi' hiện nay của các di dân Việt, Vietnam City mới, nằm gần đường cao tốc và cách một bãi đỗ xe tải khoảng 2km.

    Vào Anh bằng cách chui vào xe tải

    Đây là trạm trung chuyển cuối cùng trước khi họ đến điểm cuối là Anh, và nó nằm gần bãi đỗ xe tải, phương tiện chính để người Việt vào lậu nước Anh.

    Một trong những thanh niên có mặt tại khu trại nói với BBC rằng anh đã trả 16 ngàn đô la Mỹ để được đưa tới đây.

    Hoàng từng tìm cách vào Anh nhưng đến nay vẫn thất bại.

    Anh nói anh quyết tâm bằng được.

    "Tôi từng đến Bỉ và nghĩ đó là Anh. Tôi bị bắt sau khi nhảy ra khỏi xe tải," Hoàng nói.

    "Tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc, ngày nào cũng sẽ tìm cách."

    Tại bãi xe tải cách đó 2km, 'mục tiêu công thành' của những người này, phóng viên BBC nhận thấy đó là nơi thiếu giám sát an ninh, không có bảo vệ, không có camera giám sát và tương đối tối tăm.

    Khi đi quanh bãi xe, phóng viên Campbell nhận thấy nhiều xe đã bị phá khóa. Nếu lọt được vào thùng xe, các di dân sẽ theo hành trình tới bến phà Calais của Pháp, từ đó sang các bến phà của Anh.

    Phóng viên Glen Campbell đứng tại trại Vietnam City đã bị phá.

    Clip Hành trình đi lậu từ Vietnam City ở Pháp đến Anh Quốc - BBC News Tiếng Việt

    ''Trẻ vị thành niên Việt mất tích''

    Trong trường hợp bị giới chức phát hiện, bắt giữ khi đã vào tới lãnh thổ Anh, các di dân nếu dưới 18 tuổi sẽ được đưa vào các trung tâm bảo trợ xã hội địa phương.

    Tuy nhiên, hiện tượng chung là họ đều biến mất chỉ vài ngày sau đó.

    Debbie Beadle từ ECPAT, tổ chức từ thiện bảo vệ trẻ em khỏi nạn buôn người, cho biết:

    "Dù đã được đưa vào trung tâm chăm sóc tại địa phương, nhiều em đã quay lại với kẻ buôn người vì các em sợ những hậu quả khi không trả nợ."

    "Từ nhiều năm trở lại đây, trẻ em Việt mất tích là một vấn nạn lớn. Chúng tôi có thể khẳng định nhiều trong số các em là nạn nhân của hoạt động buôn người."

    "Các em khi tới được đây là đã mắc nợ những kẻ buôn người. Các em sẽ bị bắt trả nợ. Đó là một áp lực lớn. Rõ ràng nếu không trả hết nợ, bản thân các em hoặc gia đình sẽ gặp rắc rối."

    Phóng viên BBC nói chuyện với các di dân người Việt (thông qua phiên dịch) tại trại Vietnam City mới.

    Ước mơ

    Khi BBC nói chuyện với những người trú tại trại Vietnam City mới ở Pháp, tất cả họ đều nói thông qua phiên dịch viên rằng họ muốn làm việc trong tiệm móng tay sau khi tới Anh.

    Nhưng vì sao lại là tiệm móng tay?

    "Có một mạng lưới tiệm móng tay to lớn của người Việt ở Anh, cho nên có vẻ họ sẽ dễ tiếp cận được mảng thị trường đó. Và đây là điều bọn buôn người dễ dàng lợi dụng khai thác," bà Debbie Beadle giải thích.

    Năm 2016, cảnh sát nghi ngờ một tiệm móng tay của chủ người Việt bóc lột lao động trẻ em. Vụ này dẫn tới việc truy tố thành công đầu tiên dựa theo Đạo luật Nô lệ Hiện đại 2015 liên quan tới trẻ em.

    Bà Eran Cutliffe, công tố viên chính trong vụ án trên nói rằng buôn người là một loại tội phạm hình sự có tổ chức, và liên quan tới rất nhiều tiền.

    "Con người bị hoa mắt bởi lợi nhuận từ tội ác này," bà nói.

    "Những nạn nhân bị coi là món hàng. Dù là những món hàng đắt giá, nhưng vẫn chỉ là những món hàng. Việc đối xử với con người như vậy là tội ác nghiêm trọng."

    Phóng sự đã được phát trong chương trình Inside Out của BBC hồi 2/2019.

    Viethome (theo BBC)