• Những kẻ buôn người trái phép đã bỏ lại chiếc xe đông lạnh đóng kín cùng với hàng trăm người nhập cư bên trong tại một tuyến đường cao tốc ở Mexico.

    nguoi di cu bi bo lai tren xe tai
    Đoàn người nhập cư đi bộ trên đường cao tốc Huehuetan, Mexico ngày 7/6/2022. Ảnh: AP

    Theo đài phát thanh địa phương Azreca, sự việc xảy ra tại khu vực phía Nam của bang Veracruz vào tối 27/7. Những người nhập cư này cho biết họ đang trên hành trình đến biên giới Mỹ thì lái xe bỏ mặc. Vì xe đóng kín nên không có khí ô xy để thở, họ đã phải cố gắng phá nóc xe để thoát ra. May mắn thay, người dân khu vực xung quanh đã chạy đến giúp họ khỏi bị chết ngạt. 

    Giới chức Mexico cho biết nhóm người nhập cư trái phép này chủ yếu đến từ Honduras, El Salvador, Guatemala, Venezuela và Haiti, trong đó có một số trẻ em. Khi lực lượng chức năng đến, bên trong xe có 94 người và trên 100 người khác được cho là đã bỏ chạy khỏi hiện trường. 

    Một số người đã bị thương khi phải nhảy khỏi nóc xe đông lạnh. Hàng chục người khác đã phải nhập viện điều trị do cơ thể bị bầm tím và có triệu chứng ngạt thở. 

    Các băng nhóm buôn lậu người ở Mexico thường nhồi nhét người nhập cư vào trong những chiếc xe tải chật kín để đưa họ qua biên giới trái phép. 

    Tháng trước, ít nhất 50 người nhập cư đã chết ngạt trong xe tải sau khi bị bỏ rơi dưới cái nóng như đổ lửa tại San Antonio, Texas.

    Trong thông báo liên quan, Nhà Trắng miêu tả sự việc trên là vô cùng kinh hoàng và đau lòng. Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM) thống kê từ năm 2014 đến nay đã có khoảng 6.430 người nhập cư bị thiệt mạng hoặc mất tích khi trên đường đến nước Mỹ. 

    Theo Tiền Phong

  • Việc buôn lậu người nhập cư xuyên biên giới đã trở thành lĩnh vực kinh doanh trị giá hàng tỷ USD ở Mỹ, khi số lượng người tìm cách vượt biên đến nước này ngày càng tăng.

    Nhìn từ đường phố, ngôi nhà nhỏ màu nâu không có gì nổi bật nhưng lại tạo cảm giác dễ chịu. Tuy nhiên, ở sân sau của nó là một ngôi nhà di động mà sau này, một công tố viên đã mô tả là “ngôi nhà kinh hoàng”, theo New York Times.

    Nó được phát hiện vào năm 2014, khi một người đàn ông gọi đến báo rằng ông Moises Ferrera, cha dượng của anh, một người di cư từ Honduras, đang bị giam giữ ở đó và bị tra tấn bởi những tội phạm buôn người đã đưa ông vào Mỹ.

    Người đàn ông cho biết những kẻ bắt giữ cha dượng của anh muốn có nhiều tiền hơn. Họ dùng búa đập liên tục vào tay ông Ferrera, đe dọa sẽ tiếp tục cho đến khi gia đình ông gửi tiền.

    buon nguoi o my 1
    Các công tố viên cho biết lãnh đạo của một băng nhóm buôn người đã ra lệnh tra tấn người di cư phía sau ngôi nhà này. Ảnh: New York Times

    Ngành kinh doanh tỷ USD tại Mỹ

    Khi các đặc vụ liên bang và cảnh sát trưởng đến ngôi nhà này, họ phát hiện ông Ferrara không phải là nạn nhân duy nhất. Điều tra cho thấy những tội phạm buôn người đã bắt giữ hàng trăm người di cư để đòi tiền chuộc ở đó. Họ dùng những cách tra tấn tàn bạo như cắt tứ chi của người di cư và hãm hiếp phụ nữ.

    “Những gì đã xảy ra ở đó là chủ đề khoa học viễn tưởng, phim kinh dị - và một thứ mà chúng tôi đơn giản sẽ không thấy ở Mỹ”, công tố viên Matthew Watters nói với bồi thẩm đoàn. Ông cho rằng các băng đảng tội phạm có tổ chức đã đưa nỗi kinh hoàng này qua biên giới.

    Tuy nhiên, nếu đó là một trong những trường hợp đầu tiên, nó không phải là trường hợp cuối cùng. Hoạt động buôn người di cư ở biên giới phía nam nước Mỹ đã bùng nổ trong 10 năm qua, từ một mạng lưới rải rác của những “chó sói đồng cỏ” tự do thành ngành kinh doanh quốc tế trị giá hàng tỷ USD do tội phạm có tổ chức kiểm soát.

    Cái chết của 53 người di cư ở San Antonio vào tháng trước là vụ buôn người chết chóc nhất ở quốc gia này cho đến nay. Vụ việc xảy ra khi các hạn chế biên giới của Mỹ bị thắt chặt, từ đó thúc đẩy người di cư tìm kiếm sự hỗ trợ của những tội phạm buôn người để vào Mỹ.

    Trong khi những người di cư từ lâu đã phải đối mặt với nhiều vụ bắt cóc và tống tiền tại các thành phố biên giới ở Mexico, những vụ việc như vậy đang gia tăng ở phía Mỹ, theo các nhà chức trách liên bang.

    Trong năm qua, các đặc vụ liên bang đã đột kích các ngôi nhà tạm giữ hàng chục người di cư gần như hàng ngày.

    Theo Guadalupe Correa-Cabrera, một chuyên gia về buôn lậu tại Đại học George Mason, mức phí người di cư phải trả thường dao động trong khoảng 4.000 USD nếu họ đến từ Mỹ Latin, và lên tới 20.000 USD nếu họ phải di chuyển từ châu Phi, Đông Âu hoặc châu Á.

    Trong nhiều năm, những "chó sói đồng cỏ" độc lập đã trả cho các băng đảng khoản thuế để đưa người di cư qua lãnh thổ mà họ kiểm soát dọc theo biên giới. Các tổ chức tội phạm vẫn gắn chặt với đường dây kinh doanh truyền thống của chúng - buôn lậu ma túy - vốn mang lại lợi nhuận lớn hơn nhiều.

    Điều đó bắt đầu thay đổi vào khoảng năm 2019, Patrick Lechleitner, quyền Phó giám đốc Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan Mỹ, nói. Theo ông, số lượng lớn người tìm cách vượt biên đã khiến cho việc buôn lậu người nhập cư trở thành một kênh kiếm tiền không thể cưỡng lại được đối với một số băng đảng.

    Các tổ chức kinh doanh có những đội ngũ phụ trách những vấn đề riêng biệt, và tất cả đều hỗ trợ một ngành công nghiệp có doanh thu đã tăng từ 500 triệu USD vào năm 2018 lên khoảng 13 tỷ USD ngày nay, theo Cơ quan Điều tra An ninh Nội địa.

    Tiền mất, tật mang

    Những người di cư được di chuyển bằng máy bay, xe buýt và các phương tiện cá nhân. Phương tiện chở người di cư hòa cùng 20.000 xe tải di chuyển hàng ngày trên xa lộ I-35 đến và đi từ Laredo, cảng đất liền nhộn nhịp nhất của Mỹ.

    Các nhân viên Tuần tra Biên giới được bố trí tại các trạm kiểm soát chỉ kiểm tra một phần nhỏ các phương tiện để đảm bảo giao thông được ổn định.

    Chiếc container được phát hiện vào ngày 27/6 ở Texas đã đi qua một trạm kiểm soát mà không gây ra nghi ngờ gì. Vào thời điểm nó dừng lại trên một con đường hẻo lánh ở San Antonio, hầu hết trong số 64 người bên trong đã chết.

    buon nguoi o my 1
    Những phương tiện chở người di cư bất hợp pháp thường hòa cùng hàng chục nghìn chiếc xe khác lưu thông trên đường. Ảnh: New York Times.

    Trước đó, vụ việc xảy ra tại ngôi nhà ở Texas năm 2014 cũng đã khiến thủ phạm bị bắt giữ. Một phiên tòa sau đó đã cung cấp cái nhìn sống động bất thường về các thủ đoạn tàn bạo của hoạt động buôn lậu.

    Giới chức thực thi pháp luật liên bang cho biết mặc dù bắt cóc và tống tiền xảy ra với tần suất nhất định, các phiên tòa với nhân chứng hợp tác là tương đối hiếm. Lo sợ bị trục xuất và do không có giấy tờ, người thân của những người di cư bị bắt cóc hiếm khi gọi điện báo chính quyền.

    Ông Ferrera, 54 tuổi, nạn nhân bị tra tấn, lần đầu tiên di cư đến Mỹ vào năm 1993. Ông đi tới các công trường xây dựng ở Los Angeles và San Francisco, nơi ông kiếm được số tiền gấp 10 lần khi ở Honduras. Ông đã trở về nhà vài năm sau đó.

    “Vào những ngày đó, bạn không cần một con sói đồng cỏ”, ông nói.

    Khi lên đường vào đầu năm 2014, ông Ferrera biết rằng mình sẽ phải thuê một kẻ buôn lậu để đi qua biên giới. Ở Piedras Negras (Mexico), một người đàn ông hứa sẽ hướng dẫn ông đến tận Houston. Mario Pena, con trai của ông Ferrera, cho biết ông đã chuyển khoản 1.500 USD để thanh toán.

    Sau khi đến Texas, ông Ferrera và một số người di cư khác được đưa đến xe kéo ở Carrizo Springs. Không lâu sau, con của ông Ferrera nhận được một cuộc gọi yêu cầu trả thêm 3.500 USD.

    Pena nhớ lại rằng các cuộc gọi trở nên thường xuyên và đầy tính đe dọa. Những tội phạm buôn người để cho anh nghe thấy tiếng thét và rên rỉ của người cha dượng, mỗi khi một chiếc búa giáng xuống ngón tay ông.

    Anh Pena đã xoay sở để chuyển được 2.000 USD qua Western Union, nhưng khi những kẻ bắt giữ nhận ra rằng họ không thể thu tiền vì đó là ngày chủ nhật, chúng đã tăng cường tấn công.

    Anh Pena đã gọi 911.

    Theo Jonathan Bonds - một trong những đặc vụ, các nhân viên thực thi pháp luật đã tìm thấy ông Ferrera trong tình trạng “bị tổn hại nghiêm trọng về thể chất, với rất nhiều máu trên người".

    Sau khi ra làm chứng và hỗ trợ lực lượng thực thi pháp luật, ông Ferrera được phép ở lại Mỹ. Tuy nhiên, ông đã phải trả giá cho cuộc sống mới của mình bằng một đôi tay không còn sức sống.

    Theo Zing

  • Hơn 600 người di cư trên một thuyền đánh cá có hành trình vượt biển Địa Trung Hải đã được lực lược bảo vệ bờ biển Calabria và một tàu chở hàng giải cứu ở mỏm phía Nam của nước này vào ngày 23/7.

    Ngày 24/7, giới chức Italy cho biết hơn 1.000 người di cư đã tới nước này chỉ trong vài giờ đồng hồ trong khi đó hàng trăm người di cư khác đã được giải cứu khi gặp nạn ở ngoài khơi Calabria và đang đợi được tiếp nhận.

    Cụ thể, giới chức Italy cho biết hơn 600 người di cư trên một thuyền  đánh cá có hành trình vượt biển Địa Trung Hải đã được lực lược bảo vệ bờ biển Calabria và một tàu chở hàng giải cứu ở mỏm phía Nam của nước này vào ngày 23/7.

    nguoi di cu tren dia trung hai
    (Ảnh minh họa)

    Những người này đã được đưa đến nhiều cảng biển ở Sicily và Calabria vào sáng hôm sau. Bên cạnh đó, lực lượng chức năng cũng tìm thấy 5 thi thể người di cư đã thiệt mạng trước đó trên biển. 

    Tại đảo Lampedusa, khoảng 522 người di cư từ các nước như Afghanistan, Pakistan, Sudan, Ethiopia và Somalia đã đến đảo này vào tối 23/7 trên 15 thuyền khởi hành từ Tunisia và Libya.

    Trước đó, cùng trong ngày, chính quyền đảo cũng đã tiếp nhận 350 người di cư. Hãng thông tấn Ansa của Italy cho hay cơ sở hạ tầng tại Lampedusa đang quá tải khi phải tiếp nhận 1.200 người di cư trong khi sức chứa tối đa là 300 người.

    Nhiều tổ chức phi chính phủ vẫn đang thực hiện nhiệm vụ giải cứu người di cư gặp nạn trên biển Địa Trung Hải. Tổ chức SeaWatch cho biết đã tiến hành 4 đợi giải cứu người di cư vào ngày 23/7, trong đó tàu SeaWatch3 đã tìm thấy và cứu giúp hơn 420 người di cư.

    Trong khi đó, tàu OceanViking, do tổ chức SOS Mediterranean vận hành, đã giải cứu 87 người di cư, bao gồm cả trẻ nhỏ không có người thân đi cùng.

    Thống kê của Bộ Nội vụ Italy cho biết từ đầu năm đến ngày 22/7, nước này đã ghi nhận 34.000 người di cư đến đây, cao hơn so với mức 25.500 người của cùng kỳ năm ngoái và 10.900 của năm 2020.

    Giới chuyên gia nhận định, các nước Địa Trung Hải nằm trên các tuyến đường di cư lớn vào châu Âu có thể sẽ ghi nhận hơn 150.000 lượt người di cư trong năm nay trong bối cảnh lương thực thiếu hụt do cuộc xung đột tại Ukraine đe dọa làm bùng phát một làn sóng di cư mới từ châu Âu và Trung Đông.

    Theo TTXVN

  • 46 nguoi trong xe container thi the

    Theo hãng tin AP, một quan chức Mỹ cho biết ít nhất 40 người được tìm thấy đã chết bên trong chiếc xe đầu kéo trong một vụ buôn lậu người di cư ở San Antonio (Texas - Mỹ).

    AP cho biết 15 người khác còn sống đã được đưa đến bệnh viện ở San Antonio. Các thi thể được tìm thấy hôm 27-6. Quan chức Mỹ nói trên yêu cầu AP giấu tên vì thông tin chưa được phép công bố rộng rãi.

    40 thi the trong xe dau keo 1
    Lực lượng chức năng đã phong tỏa đoạn đường nơi có chiếc xe đầu kéo chứa 42 thi thể trong container - Ảnh: AP

    Các bức ảnh mà AP và hãng tin Reuters chụp từ ngoài dải băng phong tỏa, cũng như một đoạn clip 26 giây quay từ ngoài nơi phong tỏa và bằng fiycam vừa được ABC News đăng tải, cho thấy hàng chục xe cảnh sát, xe cứu thương và xe cứu hộ đậu dày đặc trên một đoạn đường xung quanh chiếc xe đầu kéo với container đã được mở.

    Theo Reuters, một quan chức thực thi pháp luật đã thông báo với họ tóm tắt vụ việc. Đài truyền hình KSAT của San Antonio đưa tin có tổng cộng 42 (hoặc 46) thi thể trong xe tải, trích dẫn nguồn tin không xác định của cảnh sát San Antonio.

    Chiếc xe tải được tìm thấy bên cạnh đường ray ở một khu vực hẻo lánh thuộc ngoại ô phía Nam TP San Antonio. Cảnh sát San Antonio hiện chưa trả lời yêu cầu bình luận từ phía báo đài.

    Giới chức Mexico đến hiện trường

    Ngoại trưởng Mexico Marcelo Ebrard cho biết Lãnh sự nước này Ruben Minutti đang đến hiện trường. Theo ông Ebrard, hiện chưa rõ quốc tịch của các nạn nhân. Trong khi đó, Tổng lãnh sự quán Mexico tại San Antonio cho biết sẽ cung cấp hỗ trợ cần thiết nếu có bất kỳ người Mexico nào liên quan đến vụ việc trên.

    40 thi the trong xe dau keo 1
    Lực lượng thực thi pháp luật Mỹ điều tra tại hiện trường trên 40 thi thể bên trong chiếc xe tải đầu kéo ở San Antonio, bang Texas, ngày 28/6/2022. Ảnh: KSAT/TTXVN

    Thông tin mới nhất từ lực lượng cứu hỏa San Antonio, không có trẻ em nào trong số những người thiệt mạng. 3 người đã bị bắt giữ. Trong số 16 nạn nhân sống sót, được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện, có 12 người lớn và 4 trẻ em. Lực lượng chức năng không tìm thấy nước trong chiếc xe này, nhiều khả năng những người trong xe bị nóng, kiệt sức.

    Trước đó, hãng truyền thông KSAT ở San Antoino dẫn các nguồn tin cho biết 46 người đã được tìm thấy trong tình trạng đã tử vong bên trong xe tải đầu kéo 18 bánh, ở đường Qintana, thành phố San Antonio, bang Texas (Mỹ), trong khi 16 nạn nhân còn sống đã được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện, với các tình trạng khác nhau.

    Theo báo New York Times, chiếc xe đầu kéo này đã bị bỏ lại tại một khu vực hẻo lánh, gần đường ray tàu hỏa. Toàn bộ những người trong xe được cho là người di cư không có giấy tờ, nhập cảnh trái phép vào Mỹ. Nhà chức trách liên bang đang tiến hành điều tra vụ việc.

    46 nguoi xe container 1
    Chiếc xe tải bị bỏ lại ở ven đường quốc lộ Quintana. Ảnh: FoxNews

    46 nguoi xe container 1
    Cận cảnh chiếc xe tải chứa người nhập cư trái phép. Ảnh: FoxNews

    46 nguoi xe container 1
    Cảnh sát địa phương đang khẩn trương làm rõ nguyên nhân vụ việc. Ảnh: FoxNews

    San Antonio đang trải qua đợt nắng nóng, với mức nhiệt trong ngày 27/6 lên tới 39,4 độ C. Theo Ban an toàn giao thông đường cao tốc quốc gia, nhiệt độ trong xe đầu kéo có thể lên tới hơn 46 độ C.

    Đây có thể là thảm họa nghiêm trọng nhất liên quan đến người di cư tìm đường đến Mỹ trong những năm gần đây. Vào năm 2017, một vụ việc tương tự cũng diễn ra ngay ở San Antonio. Khi một chiếc container chở 40 người nhập cư bất hợp phát bị bỏ lại ven đường. Tám người trong đó đã tử vong tại hiện trường, thêm 2 người được đưa vào bệnh viện không qua khỏi. Tài xế bị kết án tù chung thân.

    Theo TTXVN

  • Định cư bất hợp pháp và nghèo đói, Mary phải sống những tháng ngày đầy cơ cực và bất an tại Đức, dù đang gần đến ngày sinh.

    "Cô đang sống ở đâu?", nữ hộ sinh Maike Jansen hỏi khi kiểm tra sức khỏe cho Mary (tên đã được thay đổi), một thai phụ người Ghana đang mang thai 32 tuần. "Tôi không có nơi ở", Mary trả lời. "Lúc tôi sống chỗ này, lúc ở chỗ khác".

    "Thật khó khăn nếu cô không có một nơi ở cố định", Jansen trả lời, bày tỏ nỗi thương cảm cho hoàn cảnh của thai phụ. Mary gật đầu, tay siết chặt mẩu khăn giấy.

    Cô không có giấy tờ định cư hợp pháp ở Đức, không có tiền, không có chỗ ở cố định, không được bảo vệ và cũng không được chăm sóc y tế, cuộc sống mà theo mô tả của Mary không khác gì "địa ngục".

    "Nếu có ai đó làm gì tôi, tôi không được lên tiếng, cũng không thể làm gì họ. Điều duy nhất có thể là im lặng và quên đi", Mary cho hay.

    Lý do là cô sợ bị trục xuất khỏi Đức. Những người định cư trái phép ở Đức như Mary sẽ bị truy tố và trục xuất nếu chẳng may bị phát hiện, nên họ luôn phải sống chui lủi nay đây mai đó và tránh gây chú ý, như không đi xe buýt, không tới bệnh viện...

    Điều này khiến nhiều người trong số họ không được thăm khám và điều trị kịp thời khi mắc bệnh, hoặc không được theo dõi sức khỏe thai kỳ thường xuyên.

    Nữ hộ sinh Maike Jansen (trái) đang khám cho Mary tại phòng khám của tổ chức từ thiện Andocken, thành phố Hamburg, Đức hồi tháng 10/2019. Ảnh: DW

    Tuy nhiên, Mary có lẽ đã may mắn hơn những người khác khi nhận được sự giúp đỡ từ Andocken, tổ chức từ thiện được nhà thờ tài trợ ở thành phố Hamburg, phía bắc nước Đức. Quan trọng hơn là ở đây, mọi thông tin của cô sẽ không được tiết lộ với nhà chức trách địa phương. 

    Mỗi ngày, có nhiều người như Mary tìm đến phòng khám của Andocken để chờ đợi được các bác sĩ đa khoa, sản khoa và nhân viên y tế thăm khám, điều trị miễn phí.

    Trong lần thăm khám mới đây, Mary được bác sĩ phụ khoa Teresa Steinmüller chẩn đoán bị huyết áp cao, béo phì, nhiễm khuẩn đường tiết niệu. Tất cả đang đe dọa tới sức khỏe và sự phát triển của đứa con trong bụng cô.

    Theo bác sĩ Steinmüller, cuộc sống bấp bênh không giấy tờ và nỗi sợ bị trục xuất sẽ khiến Mary luôn cảm thấy bất an và căng thẳng, nghiêm trọng hơn là mất ngủ, trầm cảm, và tăng nguy cơ sẩy thai hoặc sinh non.

    "Họ luôn phải sống trong nỗi lo sợ thường trực. Họ rất cần sự giúp đỡ, hỗ trợ", bác sĩ Steinmüller cho biết.

    Mary chỉ còn một quả thận, nguyên nhân khiến cô không thể trở về Ghana và bị mắc kẹt ở châu Âu. Cô trước đó tới Anh để hiến thận cho một người họ hàng, nhưng người này chết vì phẫu thuật không thành công, để lại cô một mình, bơ vơ không có giấy tờ tùy thân ở châu Âu.

    Sau đó, cô tìm đường tới Đức và cuối cùng là thành phố Hamburg. Cuộc sống bất hợp pháp khiến cô không thể tìm được một công việc cố định, thay vào đó là những công việc tạm bợ, bấp bênh với đồng lương ít ỏi.

    Việc sống chui lủi còn dẫn tới nhiều hệ quả nghiêm trọng khác như đứa con cô đang mang trong bụng có thể không được chứng sinh khi ra đời. Điều này đồng nghĩa về mặt pháp luật, đứa trẻ chưa được công nhận là con của cô và có nguy cơ bị tách khỏi mẹ trong trường hợp cô bị phát hiện định cư trái phép.

    Đứa con của Mary sẽ chỉ được công nhận sau khi chào đời nếu bố đứa bé là người Đức hoặc là cư dân hợp pháp ở Đức và thừa nhận quyền làm cha. Trong trường hợp đó, Mary cũng được cư trú hợp pháp ở Đức cho đến khi đứa trẻ đủ 18 tuổi. Đây là cách duy nhất và cô hy vọng cha đứa bé sẽ đồng ý.

    "Tôi cầu Chúa rằng ông ấy sẽ công nhận đứa trẻ là con mình", Mary chia sẻ với Jansen.

    Tuy nhiên, cho tới lúc điều đó xảy ra, Mary vẫn phải vật lộn một mình với cuộc sống cơ cực ở Đức. Mary cho biết cô còn một đứa con gái nhỏ đang nhờ họ hàng chăm sóc ở Ghana, nên cô phải cố gắng để có thể trở về với con.

    "Tôi phải chiến đấu và sẽ không để bản thân gặp bất cứ nguy hiểm nào, vì tôi còn phải trở về Ghana để chăm sóc con gái tôi", Mary cho biết.

    Theo Jansen, câu chuyện của Mary không hiếm gặp, bởi cô và các nhân viên ở tổ chức Andocken đã giúp khoảng 200 phụ nữ có hoàn cảnh như vậy mỗi năm. Họ phần lớn đến từ Ghana và các nước châu Phi khác, số ít khác đến từ châu Á và các nước Mỹ Latinh. Họ không thể trở về quê hương, nhưng cũng không biết tương lai mù mịt ở nơi đất khách quê người rồi sẽ đi về đâu. 

    Theo VnExpress

  • Ngày 24-6, giới chức Morocco và Tây Ban Nha cho biết 18 người di cư đã chết khi cố gắng để vào thành phố Melilla của Tây Ban Nha ngày 24-6, sau một cuộc đụng độ bạo lực kéo dài 2 giờ giữa người di cư và lực lượng bảo vệ biên giới.

    nguoi di cu gap nan
    Những người di cư đã vượt qua hàng rào để vào bên trong thành phố Melilla, Tây Ban Nha - Ảnh: AP

    Theo Hãng tin Reuters, khoảng 2.000 người di cư đã xông vào hàng rào cao bao bọc quanh Melilla, thành phố tự trị của Tây Ban Nha nằm ở Bắc Phi. Điều này đã dẫn đến cuộc đụng độ với lực lượng an ninh khi hơn 100 người di cư xoay xở vượt biên giới Morocco vào Melilla, theo quan chức Morocco và Tây Ban Nha.

    Ban đầu, Bộ Nội vụ Morocco thông tin rằng 5 người di cư đã thiệt mạng tại biên giới, trong đó có vài người bị rơi từ trên hàng rào xuống và vài người chết trong cuộc đụng độ, cùng 76 người di cư bị thương.

    Sau đó, Bộ Nội vụ Morocco cập nhật số người chết lên 13 và mới nhất là 18 người. Khoảng 140 thành viên lực lượng an ninh Morocco cũng bị thương. Trong khi đó, giới chức Tây Ban Nha cho biết vụ việc đã khiến 57 người di cư và 49 cảnh sát Tây Ban Nha bị thương.

    Theo Reuters, khoảng 2.000 người di cư đã xông đến hàng rào lúc 6h40 giờ địa phương ngày 24-6 và vấp phải sự kháng cự của lực lượng an ninh Morocco.

    Lúc 8h40, khoảng 500 người di cư bắt đầu vào Melilla, nhảy qua mái một chốt kiểm soát biên giới sau khi cắt hàng rào, theo cơ quan đại diện chính quyền Madrid tại Melilla.

    Hầu hết trong số này đều bị đẩy lùi, song có khoảng 130 người đàn ông đã xoay xở để vào bên trong Melilla, và đang được xử lý tại trung tâm tiếp nhận người nhập cư của thành phố.

    Trong hơn một thập kỷ qua, Melilla và Ceuta, thành phố tự trị thứ hai của Tây Ban Nha tại Bắc Phi, trở thành nơi thu hút người di cư ở khu vực cận Sahara đang tìm đường vào châu Âu.

    Theo Tuổi Trẻ

  • Lực lượng bảo vệ bờ biển Tunisia ngày 25/5 thông báo, 76 người mất tích sau khi một chiếc thuyền bị chìm ngoài khơi bờ biển phía đông nước này.

    Lực lượng bảo vệ bờ biển Tunisia cho biết việc tìm kiếm vẫn tiếp tục với những người mất tích khi chiếc thuyền chở 100 người rời thành phố Zuwara của Libya bị chìm hôm 22/5. Tunisia xác nhận 16 người trong số 24 người được giải cứu mang quốc tịch các quốc gia châu Phi và châu Á.

    Trong thời gian qua, số người tìm cách nhập cư bất hợp pháp vào châu Âu từ Tunisia ngày càng tăng. Hồi tuần trước, lực lượng bảo vệ bờ biển Tunisia đã giải cứu 44 người nhập cư bất hợp pháp và trục vớt 3 thi thể, trong khi 10 người vẫn mất tích sau khi thuyền của họ bị chìm ngoài khơi bờ biển phía đông Tunisia. Ngày 21/5, hải quân Tunisia cũng giải cứu 81 người di cư bị gặp nạn trên biển.

    mat tich khi di cu
    Số người vượt biển từ Tunisia vào châu Âu ngày càng tăng. (Ảnh: GETTY)

    Hàng trăm người di cư, chủ yếu từ châu Phi đến Tunisia với mục đích vượt biển vào châu Âu qua Địa Trung Hải. Italia là một trong những điểm nhập cảnh chính vào châu Âu đối với những người di cư Bắc Phi. Năm ngoái, gần 16.000 người di cư, đa phần là nam giới đã đến được Italia từ bờ biển Tunisia, so với gần 13.000 vào năm 2020.

    Theo Tổ chức Di cư Quốc tế có khoảng 2.000 người di cư mất tích hoặc chết đuối trong năm 2021 khi tìm cách vượt Địa Trung Hải vào châu Âu./.

    Theo VOV

  • Ít nhất 11 người thiệt mạng và 31 người đã được giải cứu trong vụ lật tàu gần Puerto Rico mới đây.

    Vụ lật tàu xảy ra ở gần Puerto Rico vào ngày 12/5 (giờ địa phương). Các nhà chức trách cho biết lực lượng cứu hộ đã giải cứu được khoảng 31 người và xác nhận ít nhất 11 người đã thiệt mạng. Theo người phát ngôn lực lượng bảo vệ bờ biển Mỹ Ricardo Castrodad, hiện vẫn chưa rõ trêu tàu có bao nhiêu người vào thời điểm xảy ra vụ việc. Ông nói thêm rằng nỗ lực cứu hộ vẫn đang được thực hiện.

    Ông Castrodad chia sẻ: "Chúng tôi đang nỗ lực để tìm kiếm và giải cứu được càng nhiều người càng tốt".

    lat tau cho nguoi di cu o my
    Lực lượng bảo vệ bờ biển Mỹ phát hiện con tàu gặp nạn ở phía Bắc đảo Desecheo, gần Puerto Rico. Ảnh: AFP 

    Ít nhất 8 người Haiti đã được đưa đến bệnh viện. Tuy nhiên, giới chức cho biết chưa rõ toàn bộ quốc tịch của tất cả những người có mặt trên thuyền. Các nhà chức trách nói thêm rằng những người trên thuyền có thể là những người di cư.

    Đây kà vụ việc mới nhất trong một chuỗi vụ lật tàu liên quan tới những người dân từ Haiti và Cộng hòa Dominica tìm đường di cư khỏi bạo lực và nghèo đói ở đất nước của họ. Một máy bay trực thăng của Hải quan và Bảo vệ Biên giới Mỹ đã phát hiện ra con thuyền bị lật vào khoảng trưa 12/5. 

    Ông Castrodad nói: "Nếu không phải nhờ phát hiện trên, chúng tôi sẽ không biết về vụ tai nạn cho đến khi ai đó tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào hoặc nhận được báo cáo về vụ mất tích.  Máy bay trực thăng đã phát hiện con tàu gặp nạn đủ sớm để chúng tôi có thể phản ứng kịp thời". 

    Con thuyền được phát hiện cách đảo Desecheo, ngoài khơi bờ biển phía Tây của Puerto Rico, hơn 18 km về phía Bắc. Lực lượng bảo vệ bờ biển Mỹ đã giải cứu được 20 nam giới và 11 phụ nữ.

    Vụ lật tàu diễn ra chưa đầy một tuần sau khi lực lượng bảo vệ bờ biển Mỹ và hải quân Dominica giải cứu 68 người ở Mona Passage, một khu vực nguy hiểm giữa Puerto Rico và Cộng hòa Dominica, hôm 7/5 vừa qua.

    Đời sống và Pháp luật (Theo The Guardian)

  • Tai nạn xảy ra ngoài khơi mũi Cape Boujdour, Tây Sahara, khi người di cư từ châu Phi cố gắng hướng đến châu Âu trên những chiếc thuyền mong manh.

    Ít nhất 44 người di cư và người tị nạn đã chết đuối hôm 8/5 khi thuyền của họ bị lật ngoài khơi bờ biển khu vực tranh chấp Tây Sahara, cơ quan cứu trợ người di cư Caminando Fronteras cho biết.

    Có 12 người khác sống sót sau thảm kịch xảy ra bên ngoài mũi Cape Boujdour, bà Helena Maleno, chuyên gia về di cư và buôn bán người của Caminando Fronteras đã tweet. 

    lat xuong cho nguoi di cu

    Thi thể của 7 nạn nhân đã được đưa vào bờ, tuy nhiên những trường hợp còn lại chưa vớt được, bà Maleno nói. Chưa có xác nhận từ giới chức Morocco, nơi coi Tây Sahara, một thuộc địa cũ của Tây Ban Nha, là lãnh thổ của mình.

    Không rõ con thuyền đang hướng đến đâu, nhưng thông thường, người di cư rời khu vực trong nỗ lực hướng đến quần đảo Canary, Tây Ban Nha.

    Morocco là địa bàn trung chuyển quan trọng trên các tuyến đường di cư của người châu Phi với hy vọng đến châu Âu để tìm kiếm cuộc sống tốt hơn.

    Hôm 6/5, Morocco và Tây Ban Nha đưa ra tuyên bố chung, cam kết tăng cường hợp tác về vấn đề di cư bất hợp pháp.

    Thống kê của Bộ Nội vụ Morocco nói, trong ba tháng đầu năm nay, lực lượng chức năng nước này ngăn chặn hơn 14.700 trường hợp vượt biên, triệt phá 52 mạng lưới buôn người. Năm ngoái, con số này lần lượt là 63.120 và 256.

    Trong khi theo Bộ Nội vụ Tây Ban Nha, hơn 40.000 người di cư đã đến nước này bằng đường biển vào năm 2021.

    Cùng trong năm này, hơn 4.400 người di cư đã tử nạn hoặc mất tích trên hành trình rủi ro cố gắng đến Tây Ban Nha, theo Caminando Fronteras.

    Theo AFP

  • Mohammad là người hùng trên biển. Khi vào đến đất liền, anh là tội phạm buôn người. Theo các nhóm nhân quyền, rất nhiều người di cư đang bị buộc tội và kết án bất công ở Hy Lạp.

    Khi Hanad Abdi Mohammad sợ sệt đặt tay lên bánh lái của một chiếc thuyền buôn lậu đang chìm ngoài khơi đảo Aegean, Hy Lạp vào tháng 12/2020, anh đã quyết tâm phải cứu được bản thân và 33 người khác trên tàu.

    Sáu tháng sau, Mohammad, 28 tuổi, đến từ Somalia, đang ở trong một nhà tù trên đảo Chios của Hy Lạp sau khi nhận bản án 142 năm vì tội buôn lậu người.

    “Tôi vẫn còn gặp ác mộng về đêm đó”, Mohammad nói trong các bình luận được chuyển tiếp bởi các luật sư của anh từ nhà tù, mô tả chuyến vượt biên định mệnh từ Thổ Nhĩ Kỳ.

    Bản án mà Mohammad phải nhận còn nặng hơn cái chết của 2 người phụ nữ trong cuộc vượt biên ấy. Nhưng anh nói mình không hối tiếc. “Nếu tôi không làm điều đó, tất cả chúng tôi đã chết”.

    cuu nguoi di cu
    Người di cư đổ bộ vào bờ biển của đảo Lesbos, Hy Lạp vào năm 2020. Ảnh: New York Times.

    Từ người hùng hóa phạm nhân

    Theo tờ New York Times, một bản sao của phán quyết từ tòa án hình sự Lesbos ngày 13/5/2021 cho thấy Mohammad đã bị kết án tổng cộng 142 năm 10 ngày tù vì tội buôn lậu người di cư không có giấy tờ vào Hy Lạp.

    Tuy nhiên, theo luật sư của Mohammad, 8 người di cư trên thuyền nói rằng thuyền trưởng – kẻ buôn lậu người Thổ Nhĩ Kỳ – đã bỏ rơi con thuyền giữa hải trình và Mohammad là người đã cố gắng lèo lái nó.

    Mohammad là một trong số những người tị nạn phải nhận các án tù dài hạn vì tội buôn người hoặc tạo điều kiện cho người nhập cảnh bất hợp pháp, bất chấp các phản bác rằng họ chỉ tìm kiếm sự an toàn, theo các nhóm nhân quyền.

    Các nhóm này đã xác định được hàng chục trường hợp như vậy trong vài năm qua.

    Theo các chuyên gia pháp lý và các nhóm nhân quyền, việc đưa người di cư ra xét xử vì tội buôn lậu bắt đầu từ cuộc khủng hoảng di cư năm 2015-2016, khi hơn một triệu người tị nạn tràn qua Hy Lạp, khiến nước này rơi vào quá tải.

    Những bản án khó tin

    Trong cùng nhà tù với Mohammad là 2 người đàn ông Afghanistan, 24 và 26 tuổi, cả 2 đều nhận án tù 50 năm vì tạo điều kiện cho người nhập cảnh trái phép vào Hy Lạp trong các chuyến đi biển vào mùa thu năm ngoái.

    Theo các luật sư bào chữa cho Mohammad và những người khác, trong 2 năm qua, những kẻ buôn lậu ngày càng hạn chế thời gian đi tàu, chúng bỏ rơi tàu hoặc chỉ người di cư cách điều khiển tàu khi đến gần vùng biển Hy Lạp.

    Khi tàu thuyền đến bờ biển Hy Lạp, một người di cư thường bị các quan chức chọn ra để kết tội.

    Nhưng quyết định thường được đưa ra mà không có bằng chứng xác thực. Một người di cư Afghanistan thậm chí đã phải đối mặt với cáo buộc buôn lậu chỉ vì bật chế độ định vị GPS trên điện thoại.

    Clio Papapadoleon, một luật sư nhân quyền nổi tiếng, cho rằng không có nỗ lực nào được thực hiện để truy tìm những kẻ buôn người thực sự.

    “Không có trường hợp nào trong số những trường hợp này được cảnh sát và cơ quan tư pháp điều tra để truy tìm những kẻ buôn lậu”, cô nói.

    “Những người bị bắt không bao giờ được hỏi ai đã giao cho bạn chiếc thuyền, ai đã bỏ rơi bạn trên biển?”

    Tuy nhiên, Papapadoleon cũng thừa nhận rằng những người di cư đôi khi có thể đồng ý cầm lái để đổi lại một khoản tiền nhỏ, hoặc để không phải trả tiền cho chuyến đi, vì những kẻ buôn lậu thường lợi dụng tình hình tài chính tuyệt vọng của họ.

    Không rõ có bao nhiêu trong số hàng trăm người di cư có thể đã bị kết án oan. Theo một báo cáo được công bố bởi một tổ chức từ thiện của Đức tháng 11 năm ngoái, riêng ở Chios và Lesbos đã có ít nhất 48 trường hợp người di cư bị kết tội trong khi “không thu lợi theo bất kì cách nào từ đường dây buôn lậu”.

    Theo Valeria Hänsel, một trong những tác giả của bản báo cáo, con số đó có thể chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, vì hầu hết vụ bắt giữ đều diễn ra trên thuyền, nên rất khó để theo dõi.

    Ioannis Ioannidis, Chủ tịch Liên đoàn Nhân quyền Hellenic cho biết: “Các bản án cao một cách khó tin là một phương thức đe dọa. Họ muốn nhắn nhủ với người tị nạn rằng: “Bạn sẽ phải đối mặt với hàng nghìn khó khăn và rủi ro để đến được đây và nếu bạn đến được đây, cuộc sống của bạn sẽ là địa ngục”.

    Chiến lược lớn

    Về phần mình, Hy Lạp khẳng định rằng tòa án nước này công bằng và họ có nghĩa vụ bảo vệ biên giới của mình.

    “Ở Hy Lạp cũng như Hoa Kỳ và toàn bộ thế giới phương Tây, công lý mạnh mẽ và độc lập, xét xử dựa trên các dữ kiện được trình bày trong các phiên điều trần”, Bộ trưởng Di trú Notis Mitarachi tuyên bố khi được yêu cầu bình luận về các bản án.

    Ông nói thêm: “Hy Lạp sẽ tiếp tục bảo vệ biên giới trên bộ và trên biển theo, cũng là biên giới của châu Âu, tôn trọng luật pháp quốc tế và châu Âu”.

    Cảnh sát Hy Lạp cũng tuyên bố rằng mọi trường hợp bị nghi ngờ đều được điều tra công bằng dưới sự giám sát của công tố viên, và tất cả các hành vi phạm tội đều bị truy tố theo luật pháp Hy Lạp.

    Tuy nhiên theo ông Alexandros Konstantinou, thành viên Hội đồng Người tị nạn Hy Lạp, việc kết tội người tị nạn là những kẻ buôn lậu là một phần của chiến lược lớn nhằm ngăn chặn người nhập cư.

    Các biện pháp khác bao gồm hình sự hóa việc nhập cảnh bất hợp pháp từ năm 2020, áp dụng cho những người di cư tại biên giới đất liền Hy Lạp-Thổ Nhĩ Kỳ và quyết định gần đây của Hy Lạp khi gọi tên Thổ Nhĩ Kỳ là nơi an toàn dành cho người xin tị nạn. Động thái này nhằm gây áp lực buộc Thổ Nhĩ Kỳ nhận lại những người di cư đang ở Hy Lạp và khiến những người di cư khó xin tị nạn ở Hy Lạp hơn.

    Theo Zing

  • Ngày 8/5, Lực lượng bảo vệ bờ biển của Hy Lạp thông báo đã giải cứu 106 người di cư, trong đó có nhiều trẻ em, trên một chiếc thuyền sắp chìm ở vùng biển Aegean.

    Tuyên bố của lực lượng bảo vệ bờ biển của Hy Lạp cho biết những người di cư đã được tìm thấy vào cuối ngày 7/5 gần đảo Kos ở phía Đông Nam, cách không xa bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ. Nhóm người thuộc nhiều quốc tịch khác nhau, trong đó có 14 phụ nữ và 20 trẻ em.

    Theo thống kê của Cao ủy Liên hợp quốc về người tị nạn (UNHCR), trong năm 2021 có 3.077 người thiệt mạng hoặc mất tích ở Địa Trung Hải và Đại Tây Dương trong hành trình di cư bất hợp pháp đến châu Âu.

    giai cuu nguoi di cu

    Con số này cao gấp hai lần so với năm 2020, đòi hỏi phải có hành động khẩn cấp để giải quyết tình trạng gia tăng số người thiệt mạng trong quá trình di cư bất hợp pháp này.

    UNHCR cho rằng đại dịch Covid-19 và việc các nước đóng cửa biên giới khiến hoạt động di cư khó khăn hơn và điều này khiến người di cư tìm kiếm những đường dây đưa người vượt biên trái phép, khiến hành trình di cư trở nên nguy hiểm hơn.

    Bất chấp hiểm nguy, người di cư vượt biển đến Anh tiếp tục tăng

    Theo Bộ Quốc phòng Anh, trong ngày 1/5, nước này đã phát hiện 7 chiếc thuyền chở 254 người di cư vượt eo biển Manche trong khi khoảng 100 người khác đã được đưa vào bờ tại Dover khi vượt biển đến Anh bằng đường này vào sáng 2/5.

    Đây là các vụ vượt eo biển Manche đến Anh sau 11 ngày không ghi nhận các trường hợp di cư bất hợp pháp bằng con đường này do biển động và gió mạnh.

    Là cơ quan chịu trách nhiệm kiểm soát hoạt động di cư bất hợp pháp từ tháng 4, Bộ Quốc phòng Anh cho hay, việc gia tăng các vụ vượt biển “nguy hiểm” đến nước này là không thể chấp nhận được.

    Theo bộ trên, những người vượt biển không chỉ vi phạm luật nhập cư của Anh, ảnh hưởng tới những người đóng thuế ở đây, mà còn gây rủi ro cho tính mạng của chính họ cũng như khả năng của London trong việc giúp đỡ người di cư thông qua các con đường an toàn và hợp pháp.

    Kể từ đầu năm đến nay, ước tính có gần 6.950 người di cư vượt biển đến Anh bằng thuyền nhỏ, cao gấp hơn 3 lần con số được ghi nhận vào cùng thời điểm này năm ngoái (2.004) và hơn 6 lần so với con số cùng kỳ năm 2020 (1.006).

    Theo số liệu mới nhất của Bộ Nội vụ Anh, 28.526 người đã vượt eo biển Manche đến nước này vào năm 2021, so với 8.466 người vào năm 2020.

    Số người vượt biển bất hợp pháp đến Anh vẫn tiếp tục gia tăng mặc dù chính phủ tháng trước đã công bố kế hoạch gửi những người di cư bất hợp pháp tới Rwanda, nơi họ sẽ được phép nộp đơn xin định cư.

    Theo thỏa thuận được ký vào tháng trước giữa London và Kigali, được Bộ trưởng Nội vụ Anh Priti Patel mô tả là “đầu tiên trên thế giới”, quốc gia Đông Phi sẽ tiếp nhận những người được coi là nhập cảnh bất hợp pháp vào Anh theo luật nhập cư mới của nước này.

    Theo Baoquocte

     

  • nguoi ti nan bi giam giu 9 nam 1
    Mehdi đã cô đơn trong phòng khách sạn suốt 9 năm qua.

    Mặc dù chính thức được công nhận là người tị nạn, Mehdi vẫn chưa được tự do. Anh đã bị giam giữ 9 năm và đang ở tại khách sạn Park, nơi tay vợt Novak Djokovic được đưa đến gần đây.

    “Bây giờ tôi đã 24 tuổi, và tôi vẫn ở đây”, anh chia sẻ, đồng thời nhắc đến khoảng thời gian 9 năm bị giam giữ.

    Cuộc sống của Mehdi chỉ gói gọn trong một căn phòng đơn sơ của một khách sạn do chính phủ trưng dụng để giam giữ người tị nạn, theo Guardian.

    “Tôi cố gắng tìm cách lấp đầy thời gian trong ngày. Tôi ngủ nhiều nhất có thể, còn không thì hút thuốc, xem phim, đọc sách. Tuy nhiên, thông thường, tôi không làm gì cả và chỉ nằm trên giường”, Mehdi nói.

    Vào đêm trước sinh nhật của mình, anh đã có một người hàng xóm mới ở tầng dưới của khách sạn Park (bang Victoria): Tay vợt số một thế giới Novak Djokovic. Tuy nhiên, anh không thể nhìn thấy nhà đương kim vô địch Australian Open vì các quy định cách ly. Bảo vệ cũng được bố trí ở mọi tầng. 

    Tay vợt số một thế giới đang bị giam giữ ngắn hạn ở đây vì không chịu tiêm chủng khi nhập cảnh Úc. Anh có nguy cơ bị trục xuất và không thể tham gia Giải Quần vợt Úc mở rộng.

    "Mọi người đều hỏi về Djokovic"

    “Có một sự thất vọng: Mọi người đều muốn hỏi tôi về Novak. Song họ không hỏi về chúng tôi. Chúng tôi đã bị giam giữ ở nơi này trong nhiều tháng, nhiều năm”, anh cho biết.

    “Tôi chưa bao giờ thấy nhiều máy ảnh và sự chú ý đến vậy. Tôi hy vọng Novak Djokovic biết về tình hình của chúng tôi ở đây, và hy vọng anh ấy sẽ nói về điều đó”.

    Khi đến Australia để tìm kiếm nơi an toàn, Mehdi chỉ là một đứa trẻ 15 tuổi. Là một thành viên của nhóm thiểu số Arab Ahwazi bị đàn áp ở quê nhà Iran, gia đình đã thúc giục anh chạy trốn. Họ hy vọng anh sẽ tìm kiếm được tự do ở bên kia của địa cầu.

    nguoi ti nan bi giam giu 9 nam 1
    Đương kim vô địch Australian Open bị hủy visa do không chứng minh được tình trạng tiêm chủng. Ảnh: New York Times

    Yêu cầu của Mehdi nhanh chóng được công nhận. Australia có nghĩa vụ pháp lý phải bảo vệ anh. Tuy nhiên, những quy định về tị nạn đã không mang lại cho Mehdi sự an toàn hay một khởi đầu mới. Anh đã bị giam giữ ở nhiều nơi, và giờ đây là khách sạn Park.

    Mehdi đã chứng kiến những người bạn cùng thuyền của mình rời khỏi khu giam giữ để bắt đầu cuộc sống mới ở Australia. Tuy nhiên, anh cũng chứng kiến ​​những người khác tự thiêu chết trong tuyệt vọng. Medhi đã bị đánh đập, lạm dụng và giam giữ không lý do.

    Mehdi chưa bao giờ bị buộc tội, cũng như không vướng bất kỳ cáo buộc nào, song anh vẫn chưa biết đến một ngày tự do ở Australia. Ngày 6/1 đánh dấu sinh nhật thứ 9 của anh trong khu giam giữ.

    Sự kết nối của anh với thế giới bên ngoài chỉ làm trầm trọng thêm nỗi đau đó.

    “Tôi thấy những người trẻ đang có khoảng thời gian vui vẻ và đăng hình lên Instagram. Và tôi vẫn ở đây, mỗi ngày”, anh cho biết.

    “Những ngày sinh nhật là buồn nhất”, anh cho biết. “Tôi dành cả ngày để nghĩ về tất cả năm tháng tôi đã đánh mất”.

    Mỗi ngày là một câu hỏi về việc tự bảo vệ của bản thân, Mehdi cho biết. “Tôi phải nghĩ ra phương pháp tốt nhất để sống sót. Đôi khi, tôi cảm thấy như thể nếu giao tiếp với những người khác trong cùng hoàn cảnh, sự thất vọng của họ có thể ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần của tôi”.

    Việc cố chấp thu hút sự chú ý của công chúng đến hoàn cảnh của mình cũng mang mục đích sinh tồn. Theo anh, đó là cách để không bị lãng quên.

    Mehdi đã được chấp thuận tái định cư ở Mỹ theo thỏa thuận hoán đổi của Australia với Mỹ. Theo đó, Mỹ đồng ý tái định cư những người tị nạn do Australia giam giữ ở ngoài khơi. Tuy nhiên, việc thực thi thỏa thuận này diễn ra rất chậm chạp.

    Niềm tin đang mất dần

    Mehdi đang mất niềm tin về ngày được tự do. “Không có cập nhật, không có thời hạn. Tôi không thể dựa vào nó, tôi không cảm thấy nó sẽ sớm xảy ra, và không có gì đảm bảo rằng nó sẽ xảy ra cả”.

    Mehdi đã chứng kiến nhiều người bạn bước ra khỏi nơi giam giữ để lên chuyến bay đi đến tự do. "Thật tốt khi thấy mọi người thoát khỏi đây, nhưng mặt khác, tại sao không phải là tôi, tại sao không phải là những người còn lại?”.

    Mehdi cho biết anh thấy sự mâu thuẫn trong chính sách của chính phủ Australia đối với những người tị nạn đến bằng thuyền. Chính phủ tiếp tục khẳng định không có người tị nạn nào đến bằng thuyền được tái định cư ở Australia, nhưng Mehdi nói rằng anh biết có hàng chục người được phép làm vậy.

    “Tại sao chính phủ trả tự do cho hàng nghìn người đến bằng thuyền, nhưng lại giam giữ một số ít người tị nạn. Chúng tôi có phải là người hy sinh vì lợi ích của chính sách không?”.

    Khách sạn Park của Melbourne, Australia, chẳng có gì khác ngoài sự đơn độc. Mehdi dành cả ngày trong sự cô đơn của căn phòng khách sạn.

    nguoi ti nan bi giam giu 9 nam 1
    Khách sạn Park tại Melbourne, nơi tay vợt Djokovic và Mehdi đang bị giam giữ. Ảnh: AAP

    Ngay cả ban công nhỏ xíu, nơi từng mang đến cơ hội “ngắm bầu trời, cảm nhận không khí trong lành”, cũng đã bị bịt kín.

    Trước khi là một trung tâm giam giữ, khách sạn Park được sử dụng để cách ly. Nơi đây cũng chứng kiến 90% ca mắc trong tiểu bang (vào đợt dịch thứ hai) vì “không đáp ứng tiêu chuẩn phòng ngừa và kiểm soát dịch bệnh".

    Sau đợt bùng phát thứ hai, khách sạn không còn được dùng để cách ly. Nó bị bán, đổi tên và sau đó được chính phủ trưng dụng để làm nơi giam giữ cho người tị nạn, chủ yếu là những người mắc bệnh hiểm nghèo đến từ Nauru và Papua New Guinea.

    nguoi ti nan bi giam giu 9 nam 1
    Mehdi (phải) cùng thông điệp yêu cầu bộ trưởng Nội vụ Australia trao trả tự do. Ảnh: Adnan Choopani/Guardian.

    Vào ngày 27/12/2021, những người tị nạn tại khách sạn đã đăng tải hình ảnh về những con giòi được tìm thấy trong thức ăn mà họ được phục vụ.

    Một tuần trước đó, một đám cháy đã xảy ra ở các tầng trên của khách sạn. Khi những người tị nạn chạy đến sảnh tầng trệt, họ đã bị lính canh chặn lại.

    Ngôi nhà thời thơ ấu của Mehdi ở Iran đã bị thiêu rụi trong một đám cháy, “và điều đó khiến tôi bị tổn thương nặng nề", anh cho biết. Khi vụ hỏa hoạn này xảy ra, anh đã rất lo lắng và gặp vấn đề về hô hấp.

    “Tôi nghĩ mình chỉ cần được trả tự do để tận hưởng tuổi trẻ của mình. Thời gian đang bị lãng phí vào việc giam giữ”, anh cho biết.

    Theo Zing

  • Đây là thảm họa hàng hải thứ ba liên quan đến người di cư xảy ra trong tuần này với ít nhất 27 người tử vong ở vùng biển Hy Lạp.

    Lực lượng tuần duyên Hy Lạp vừa cho biết, có ít nhất 16 người đã thiệt mạng trong vụ tai nạn lật thuyền ngoài khơi đảo Paros của Hy Lạp, ở miền trung Biển Aegean. Đây là thảm họa hàng hải thứ ba liên quan đến người di cư xảy ra trong tuần này với ít nhất 27 người tử vong ở vùng biển Hy Lạp.

    Hy Lạp là một trong những tuyến đường chính vào Liên minh châu Âu cho người di cư và tị nạn đến từ châu Phi, Trung Đông và nhiều khu vực khác. Mặc dù số lượng người di cư tiến vào châu Âu qua khu vực này đã giảm đáng kể trong 2 năm trở lại đây, tuy nhiên đây vẫn là con đường mà người di cư thường xuyên di chuyển trái phép. Theo thông tin ban đầu của hãng thông tấn Hy Lạp, đã trục vớt được thi thể của 12 người đàn ông, 3 phụ nữ và một trẻ sơ sinh tại khu vực này.

    nguoi di cu tu vong o hy lap
    Người di cư vượt biển trái phép bằng đường biển. Ảnh minh họa: Independent

    Nhà chức trách Hy Lạp cũng cho biết, 5 tàu tuần tra của lực lượng bảo vệ bờ biển, 9 tàu tư nhân, 1 máy bay trực thăng và máy bay vận tải quân sự đã tiếp tục tìm kiếm thêm những người sống sót. Cơ quan chức năng cho hay, số lượng người thiệt mạng có thể còn nhiều hơn và thông tin ban đầu đã có khoảng 80 người có mặt trên con tàu để đi từ Thổ Nhĩ Kỳ đến Italy.

    Ông Giannis Plakiotakis, Bộ trưởng Vận tải biển của Hy Lạp nói rằng, các băng nhóm buôn người phải chịu trách nhiệm về thảm họa này, khi hàng chục người đã có mặt trên tàu không được đảm bảo các tiêu chuẩn an toàn.

    Trước đó, nhà chức trách Hy Lạp thông tin họ đã trục vớt được 11 thi thể từ hiện trường của một vụ đắm tàu ​​khác, bị chìm ngoài khơi một hòn đảo hoang ở miền nam Hy Lạp trong ngày 23/12, đã có 90 người khác đã được giải cứu trong chiến dịch này.

    Tunisia giải cứu 487 người di cư ngoài khơi

    Bộ Quốc phòng Tunisia cho biết, 487 người di cư, bao gồm 93 trẻ em, đã được giải cứu hôm thứ Sáu 24/12 ngoài khơi bờ biển của quốc gia Bắc Phi khi họ cố gắng băng qua Biển Địa Trung Hải để đến châu Âu trên một chiếc thuyền quá tải.

    nguoi di cu tunisia
    Tunisia giải cứu 487 người di cư trên chiếc thuyền đông đúc ngoài khơi bờ biển (Ảnh: Arabnews).

    Trong số những người di cư có 162 người Ai Cập, 104 người Bangladesh, 81 người Syria, 78 người Maroc và những người khác đến từ Pakistan, Palestine và một số quốc gia châu Phi. Con tàu đã rời từ nước láng giềng Libya. Hoạt động cứu hộ do một tàu tuần tra Tunisia và các tàu của lực lượng hải quân, lực lượng bảo vệ quốc gia Tunisia gần đảo Kerkennah ngoài khơi thành phố Sfax thực hiện.

    Chỉ trong năm nay, Liên Hợp Quốc ước tính đã có 1.600 người di cư chết hoặc mất tích ở Địa Trung Hải. Tuyến đường di cư nhộn nhịp nhất và nguy hiểm nhất đến châu Âu là trung tâm Địa Trung Hải, nơi nhiều người di chuyển bằng thuyền từ Libya và Tunisia hoặc từ Thổ Nhĩ Kỳ để đến Italia.

    Theo Cao ủy Liên hợp quốc về người tị nạn, khoảng 60.000 người đã đến Italia bằng đường biển trong năm nay và khoảng 1.200 người đã chết hoặc mất tích trên hành trình vượt biên tới châu Âu./.

     

    Theo VOV

  • Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM) cho biết, 160 người di cư đã thiệt mạng trong 2 vụ chìm tàu ngoài khơi Lybia trong tuần qua.

    nguoi di cu chet duoi tren dia trung hai
    Lực lượng tuần duyên Libya ngăn chặn một tàu chở người di cư trái phép. Ảnh Getty Images. 

    Safa Msehli, phát ngôn viên của IOM, ngày 21/12 cho biết, ít nhất 102 người di cư chết đuối sau khi chiếc tàu chở những người này bị lật ngoài khơi Libya cuối tuần trước. Chỉ có 8 người may mắn được cứu sống, Al Jazeera đưa tin. 

    Một vụ chìm tàu khác diễn ra ngày 18/12, lực lượng tuần duyên Libya đã vớt được ít nhất 62 thi thể người di cư. Cùng ngày, cơ quan chức năng Libya cũng phát hiện một tàu khác chở 210 người di cư bất hợp pháp.

    Đây là những vụ chìm tàu gây thương vong lớn mới nhất tại khu vực Địa Trung Hải, có liên quan đến người di cư. Bà Msehli cho biết số người chết trong hai vụ việc mới này đã đưa tổng số người di cư thiệt mạng trên tuyến đường biển Địa Trung Hải trong năm nay lên hơn 1.500.

    Số người vượt biên từ Libya tăng vọt trong những tháng gần đây khi các nhà chức trách đẩy mạnh chiến dịch trấn áp người di cư ở thủ đô Tripoli.

    Theo IOM, khoảng 31.500 người di cư đã bị phát hiện và buộc phải trở về Libya trong năm 2021, so với gần 11.900 người di cư vào năm trước. Ngoài ra theo IOM, khoảng 980 người di cư đã chết hoặc được cho là đã chết vào năm 2020.

    Libya trong thời gian qua nổi lên như một điểm trung chuyển lớn cho những người ở châu Phi và Trung Đông chạy trốn chiến tranh và đói nghèo. Những kẻ buôn người đã lợi dụng sự hỗn loạn ở quốc gia giàu dầu mỏ này và đưa người di cư qua đường biên giới dài của Libya.

    Theo CAND

  • Tới Nhật Bản để thực hiện ước mơ nhưng Wishma Rathnayake đã chết một cách đau đớn. Cái chết của cô để lộ nhiều lỗ hổng về sự yếu kém trong hệ thống quản lý di trú của Nhật Bản.

    Khi còn nhỏ, Wishma Rathnayake đã rất thích Oshin - bộ phim truyền hình Nhật Bản nổi tiếng những năm 1980 kể về cuộc đời của một cô gái nghèo vươn lên để trở thành chủ một chuỗi siêu thị Nhật Bản.

    Rathnayake bắt đầu học tiếng Nhật với mong ước được chuyển đến Nhật Bản. Cô tốt nghiệp đại học, thuyết phục mẹ rằng cô có thể trở thành giáo viên tiếng Anh ở nước ngoài để kiếm tiền.

    Wishma Rathnayake 1
    Wishma Rathnayake tới Nhật Bản để thực hiện ước mơ nhưng mãi vẫn là một ước mơ dang dở. Ảnh: CNN.

    Năm 2017, gia đình đã thế chấp căn nhà để Rathnayake từ Sri Lanka đến Narita, ngoại ô Tokyo, Nhật Bản, theo diện du học. Nhưng vào ngày 6/3, cô ấy qua đời ở tuổi 33, khi đã quá hạn visa, trong một trung tâm giam giữ người nhập cư tại Nhật Bản.

    Trường hợp của Rathnayake đã làm dấy lên tranh cãi về quy tắc ứng xử với người nước ngoài tại Nhật Bản, nơi có 27 người nhập cư bị giam giữ đã chết từ năm 1997. Cái chết của cô gái Sri Lanka đã cho thấy sự thiếu minh bạch trong một hệ thống quản lý người nước ngoài yếu kém từ lâu tại Nhật Bản, theo CNN.

    Giấc mơ dang dở

    Rathnayake mới 29 tuổi khi đến Narita, trang Facebook của cô tràn ngập hình ảnh du lịch và những người bạn mới. Từ Sri Lanka, các em gái của cô, Wayomi và Poornima, đều thấy yên tâm với cuộc sống của chị mình.

    Điều mà họ không biết là Rathnayake đã nghỉ học và bị đuổi học vào tháng 5/2018. Sau đó, cô làm việc trong một nhà máy trước khi xin tị nạn vào tháng 9/2018. Yêu cầu của cô bị từ chối vào tháng 1/2019, và từ đó cô bị coi là một người nhập cư bất hợp pháp.

    Wishma Rathnayake 1
    Wishma Rathnayake (giữa) cùng hai em gái Poornima Rathnayake (trái) và Wayomi Rathnayake (phải). Ảnh: CNN.

    Các cuộc gọi về nhà thưa dần. Tháng 8/2020, Rathnayake tới một đồn cảnh sát ở quận Shizuoka xin giúp đỡ để thoát khỏi người bạn trai của mình. Rathnayake nói rằng visa của cô đã hết hạn, cô muốn đến Cục Di trú Nagoya nhưng không có đủ tiền để đến đó, theo lời ông Yasunori Matsui, Giám đốc của START, một tổ chức phi lợi nhuận chuyên giúp đỡ công dân nước ngoài bị giam giữ tại Nhật Bản.

    Ban đầu, Rathnayake đồng ý quay về Sri Lanka, nhưng cô đã thay đổi sau khi bị người bạn trai viết thư hăm dọa sẽ truy tìm và tấn công nếu cô có ý định đó.

    Gia đình Rathnayake không ai biết điều này. Vào tháng 3, Đại sứ quán Sri Lanka ở Tokyo gọi điện thông báo về gia đình rằng Rathnayake đã chết. Gia đình đã yêu cầu được cung cấp báo cáo và hình ảnh bằng chứng, nhưng không được hồi đáp.

    Tháng 5, hai người em gái của Rathnayake đến Nhật Bản để xác minh nguyên nhân cái chết. Họ thấy thi thể Rathnayake nằm trong quan tài ở Nagoya. Trong 7 tháng bị giam giữ, cô đã sụt 20 kg, nên rất khó nhận ra. Họ muốn xem đoạn video quay lại những tuần cuối cùng của chị gái trong thời gian bị giam giữ, nhưng đã bị từ chối.

    Một hệ thống bị buông lỏng

    Trong vòng 3 tháng, 2 cô gái và nhóm luật sư đã cùng nhau kêu gọi, yêu cầu công bố video. Lời kêu gọi của họ đã được những người ủng hộ và các chính trị gia ủng hộ quyền của công dân nước ngoài ở Nhật Bản hưởng ứng.

    Wishma Rathnayake 1
    Cuộc tuần hành phản đối luật kiểm soát nhập cư và công nhận người tị nạn diễn ra ở Tokyo hôm 16/5. Ảnh: CNN.

    Vào thời điểm đó, các nhà lập pháp Nhật Bản đang thảo luận về một dự luật sửa đổi các quy định về quản lý người nhập cư bị giam giữ, gồm các điều khoản trục xuất họ sau hai lần bảo lãnh thất bại.

    Mục đích của dự luật là giảm số lượng người nhập cư trong các trung tâm giam giữ, vốn đã tăng lên 1.054 người vào năm 2020, theo dữ liệu từ Cơ quan Di trú Nhật Bản.

    Nhưng các nhóm nhân quyền, trong đó có nhóm chuyên gia của Liên Hợp Quốc, cho rằng dự luật mới sẽ vi phạm các tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế. Ví dụ, điều khoản về trục xuất có thể vi phạm nguyên tắc trả lại người tị nạn cho một quốc gia mà họ có nguy cơ bị khủng bố. Sau đó, dự luật này đã bị bãi bỏ.

    Năm 2018, các nhà lập pháp đã thông qua một chính sách, tạo ra các loại thị thực mới, cho phép khoảng 340.000 lao động nước ngoài được làm các công việc tay nghề cao và các công việc lương thấp.

    Mới đây, chính phủ Nhật Bản cho phép lao động nước ngoài có tay nghề cao ở lại vô thời hạn, kể từ đầu năm 2022. Nhiều ý kiến cho rằng Nhật Bản còn một chặng đường dài phía trước, và cái chết của Rathnayake vẫn là "nút thắt" cần giải quyết trong vấn đề nhập cư.

    Sanae Fujita, một nhà nghiên cứu tại Khoa Luật, Đại học Essex, cho rằng vấn đề nằm ở cơ quan quản lý di trú của Nhật Bản đã nắm toàn bộ quyền lực trong tay, không ai chịu trách nhiệm, không có sự tham gia của tòa án, khác với các quốc gia khác.

    Fujita cho rằng cái chết của Rathnayake có thể tránh được, nếu chính phủ Nhật Bản lắng nghe thông điệp về Nhân quyền của Liên Hợp Quốc. Người phát ngôn của Cơ quan Dịch vụ Di trú từ chối bình luận về những tuyên bố của Fujita.

    Bài liên quan: Nhật xem xét cho lao động Việt Nam ở lại vô thời hạn

    Bị đối xử tệ

    Vào tháng 8, một báo cáo do Cơ quan Dịch vụ Di trú Nhật Bản thực hiện, với sự tham gia của các chuyên gia y tế, cho thấy Cục Di trú Nagoya đã lơ là trong việc chăm sóc y tế cho Rathnayake.

    Wishma Rathnayake 1
    Gia đình Wishma Rathnayake tham dự một phiên họp của Hạ viện Nhật Bản ở Tokyo, ngày 18/5. Ảnh: CNN.

    Những người đứng đầu của trung tâm đã bị khiển trách. Bộ trưởng Tư pháp Nhật Bản và người đứng đầu Cơ quan Dịch vụ Di trú đã đưa ra lời xin lỗi chính thức về cái chết của cô.

    Hai người em của Rathnayake đã được phép xem một đoạn video đã được chỉnh sửa, ghi lại cảnh 2 tuần bị giam giữ cuối cùng của Rathnayake. Họ chỉ được xem một nửa đoạn video.

    Đoạn video khiến Poornima Rathnayake thấy ghê sợ. Còn Wayomi Rathnayake nói với phóng viên rằng chị gái cô ngã khỏi giường, còn bảo vệ phòng giam cười cợt khi thấy sữa trào ra từ lỗ mũi của Wishma.

    "Trong video, bảo vệ phòng giam nói Wishma tự đứng dậy. Chị ấy liên tục xin giúp đỡ nhưng không ai trả lời, họ chỉ tới khi yêu cầu chị ấy quay lại giường. Chị ấy đã cố gắng kêu cứu, nhưng bị phớt lờ", Wayomi Rathnayake nói.

    Một số phần trong đoạn video đã bị can thiệp, cho thấy nhà chức trách đang che giấu sự thật. Tới tận tháng 10, hai chị em mới được xem đoạn video gốc có thời lượng dài hơn.

    Trong đoạn video, nhân viên đang cố gắng cho Rathnayake ăn, mặc dù cô bị nôn ói. Một ngày trước khi cô chết, họ không hề gọi cấp cứu.

    Báo cáo của Cơ quan Dịch vụ Di trú cho thấy Rathnayake có phản ánh về chứng đau dạ dày và các triệu chứng khác trước khi qua đời. Trước đó, cô đã được khám bệnh tổng quát.

    Vào tháng 1 và tháng 2, Matsui đã liên tục yêu cầu các nhà chức trách đưa Rathnayake đến bệnh viện hoặc trả tự do tạm thời để cô ấy được đến bệnh viện. Nhưng tất cả đều bị từ chối mà không có lý do.

    Những bước tiến nhỏ

    Tháng trước, chị em nhà Rathnayake đã đệ đơn tố cáo các lãnh đạo cấp cao tại Cục Di trú Nagoya cố ý sơ suất gây hậu quả nghiêm trọng. Theo Oie, luật sư của gia đình, cuộc điều tra trước đó đã phát hiện ra những khiếm khuyết trong hệ thống, nhưng không xác định được nguyên nhân cái chết và người chịu trách nhiệm.

    Cho đến nay, hành trình đòi công lý của gia đình đã có những chiến thắng nhỏ. Yoichi Kinoshita, cựu cán bộ nhập cư cho biết: “Đây là lần đầu tiên cơ quan di trú cho phép một gia đình xem video và người đứng đầu cơ quan di trú công khai xin lỗi".

    Ông cũng cho rằng cần phải có sự giám sát mạnh mẽ từ phía tòa án khi Cơ quan di trú đang toàn quyền kiểm soát mọi thứ, từ visa, việc giam giữ, trục xuất và việc trả tự do tạm thời cho họ.

    Cơ quan Dịch vụ Di trú đã đề xuất một số thay đổi sau cái chết của Rathnayake. Trong báo cáo tháng 8, họ sẽ tăng cường dịch vụ chăm sóc y tế tại các cơ sở giam giữ người nhập cư, cho phép người bị bệnh được tạm thời trả tự do và trình bày kế hoạch đánh giá hành vi của các nhân viên.

    Đối với nhà Rathnayake, sự việc này đã tạo áp lực tinh thần quá lớn. Wayomi Rathnayake đã trở về Sri Lanka vào cuối tháng 10 do căng thẳng tâm lý sau khi xem đoạn video. Nhưng Poornima Rathnayake vẫn ở lại Nhật Bản, tiếp tục chiến đấu giành công lý.

    "Chúng tôi muốn người phải chịu trách nhiệm với cái chết của Wishma phải bước ra và hy vọng điều này không bao giờ xảy ra thêm với ai nữa", cô nói.

    Bài liên quan: Nhật xem xét cho lao động Việt Nam ở lại vô thời hạn

    Theo Zing

  • Ít nhất 53 người đã thiệt mạng cùng hàng chục người khác bị thương sau khi xe tải chở các nạn nhân đâm vào tường chắn và bị lật úp trên đường cao tốc ở bang Chiapas, miền Nam Mexico.

    Theo báo cáo sơ bộ từ các công tố viên ở bang Chiapas, vụ tai nạn xảy ra khi chiếc xe tải chở hơn 100 người bị lật vào chiều ngày 9/12 (giờ địa phương). Các quan chức cho rằng tài xế chạy quá tốc độ và mất lái trên đường cao tốc nối thành phố Chiapa de Corzo với thủ phủ Tuxtla Gutierrez, AFP đưa tin.

    Cơ quan Bảo vệ Dân sự của bang Chiapas cho biết 58 người bị thương, trong đó có 17 người thương nặng, đang được điều trị. Số người thiệt mạng có thể tiếp tục tăng lên.

    Theo hình ảnh và video chia sẻ trên mạng xã hội, nhiều thi thể phủ bởi tấm vải trắng nằm trên đường. Hiện quốc tịch của các nạn nhân vẫn chưa được tiết lộ.

    49 nguoi di cu thiet mang
    Hiện trường nơi xảy ra vụ tai nạn. Ảnh: Reuters.

    Thống đốc bang Rutilio Escandón gửi lời chia buồn tới các nạn nhân. "Cơ quan thực thi pháp luật sẽ xác định xem ai là người phải chịu trách nhiệm".

    Sự cố này là một trong những vụ tai nạn nghiêm trọng nhất liên quan tới người di cư trong nhiều thập niên qua, sau cái chết vì tai nạn ôtô của 13 người di cư ở biên giới Mỹ hồi tháng 3.

    Bang Chiapas, nằm ở miền Nam Mexico, là một bang giáp biên giới với Guatemala. Đây được coi là một điểm trung chuyển chính của những người di cư không có giấy tờ tùy thân từ Trung Mỹ cố gắng vào bên trong lãnh thổ Mỹ.

    Những năm gần đây, Mỹ chứng kiến làn sóng di cư ồ ạt từ Trung Mỹ. Hơn 1,7 triệu người đã tìm cách nhập cư bất hợp pháp tới Mỹ trong vòng 12 tháng qua.

    Theo Zing

  • Giữa lúc thế giới đang trong cuộc chiến gian nan chống lại đại dịch COVID-19, có một cuộc khủng hoảng khác vẫn âm ỉ trong suốt thời gian qua, đó là khủng hoảng di cư.

    Dòng người di cư quốc tế trong năm 2021 tăng bất chấp các biện pháp hạn chế do COVID-19. Trong năm 2021, chỉ riêng tại Địa Trung Hải, 1.600 người di cư đã thiệt mạng hoặc mất tích.

    Cuộc khủng hoảng di cư lại một lần nữa nóng trở lại với những vụ tai nạn trên các tuyến đường vượt biên trái phép vào châu Âu, hay làn sóng di cư mới nổi của những người dân Afghanistan tìm đường sang nước láng giềng Iran.

    Tính đến cuối tháng 11/2021, Liên Hợp Quốc ước tính, có đến 2.000 người di cư đang bị mắc kẹt tại Ba Lan. Còn tại khu vực biên giới Belarus, con số này là 7.000 người, chủ yếu là những người từ Iraq, Syria, Iran, Afghanistan, Yemen, Cameroon.

    Trong đó, có rất nhiều phụ nữ và trẻ em. Số người di cư vượt biển bất hợp pháp từ Pháp sang Anh vẫn tiếp tục tăng cao. Số liệu mới nhất của Bộ Nội vụ Anh cho biết, số người di cư đến nước này bằng thuyền từ đầu năm tới nay cao gấp hơn 3 lần so với năm 2020, với hơn 26.000 người di cư vượt eo biển Manche sang Anh.

    di2021221 1638418994016254658177
    Hàng nghìn người di cư đang mắc kẹt tại biên giới giữa Ba Lan và Belarus trong thời tiết giá rét và thiếu thốn. Ảnh: AP

    Chưa bao giờ châu Âu thôi đau đầu với bài toán "người di cư", dù là khi đại dịch lắng dịu hay trong thời điểm hiện tại, làn sóng dịch mới đang bùng phát. Những người di cư chấp nhận mọi cách để có thể đến được cửa ngõ châu Âu cho dù họ phải đánh đổi cả sinh mạng của mình.

    Tổ chức Di cư Quốc tế cho biết, trong hai năm qua, số người thiệt mạng và mất tích trên tuyến đường Đại Tây Dương đã tăng gấp gần 5 lần, lên 937 người đến thời điểm này trong năm nay. Trên thực tế, năm 2021 là một năm đầy bi kịch đối với những người di cư cố gắng đến Tây Ban Nha qua Đại Tây Dương hoặc Địa Trung Hải bằng đường biển.

    Từ đầu năm nay, những người di cư từ Iraq, Syria, Afghanistan, Pakistan, châu Phi đã tìm được một con đường vào EU theo một cung đường khác, đó là đường bộ từ Belarus tới Ba Lan, Litva và Latvia. Hầu hết những người vượt biên đều là nạn nhân của đường dây buôn người. Có những người đã mất hết tiền, bị bỏ rơi ở trong những khu rừng ở biên giới Ba Lan, không giấy tờ tùy thân, không thực phẩm và nguy cơ bị chết rét vào bất cứ lúc nào giữa thời tiết ngày một giá lạnh của châu Âu.

    Theo Ủy ban châu Âu (EC), trong nửa đầu năm 2021, đã có 85.700 lượt vượt biên bất hợp pháp vào châu Âu, tăng hơn 66% so với cùng kỳ.

    Giữa cuộc khủng hoảng di cư thế giới, thời gian gần đây nổi lên một làn sóng di cư của người dân Afghanistan. Nhiều người trong số họ chỉ mong muốn đặt chân sang nước láng giềng Iran, chưa dám nghĩ đến "trời Âu". Kể từ khi lực lượng Taliban lên nắm quyền tại Afghanistan vào giữa tháng 8/2021, hàng trăm nghìn người Afghanistan đã vượt biên trái phép vào Iran. Và con số này vẫn chưa dừng lại, với tỷ lệ khoảng 4.000 - 5.000 người di cư tìm đường vào Iran mỗi ngày.

    Giải pháp cho cuộc khủng hoảng di cư vẫn là một câu hỏi lớn do chưa tìm được tiếng nói đồng thuận giữa các nước. Hiện trục xuất vẫn là một trong những giải pháp đối với dòng người di cư trái phép. Theo Tổ chức Di cư Quốc tế, năm nay, Iran đã trục xuất hơn 1,1 triệu người Afghanistan tính đến ngày 21/11, cao hơn 30% so với tổng số cả năm 2020.

    Tại châu Âu, từ tháng 12/2021, Cơ quan Kiểm soát biên giới của Liên minh châu Âu sẽ triển khai máy bay để theo dõi, kiểm soát tình trạng buôn người di cư ở eo biển Manche. Trong một diễn biến mới nhất, Ủy ban châu Âu đã đề nghị nới lỏng các quy định về người tị nạn nhằm giải quyết tình trạng di cư bất hợp pháp tại châu lục này.

    Theo VTV

  • Có mặt trên một chiếc thuyền buồm hạng sang, nhưng đây là những người di cư vượt biển trái phép vào châu Âu. Tuyến đường được sử dụng là từ Thổ Nhĩ Kỳ đến Calabria, Italy.

    Tình trạng người di cư trái phép vượt biển vào châu Âu là vô cùng nan giải với nhiều quốc gia, vấn đề này càng trở nên khó khăn hơn khi những kẻ buôn người luôn tìm ra những mánh lới để đưa người trái phép vào châu Âu. Một trong những cách thức mới gần đây là sử dụng thuyền hạng sang trên những tuyến đường ít bị chú ý.

    Những người di cư vượt biển trái phép vào châu Âu có mặt trên một chiếc thuyền hạng sang được cho là kín đáo hơn, lại thêm cái vỏ dễ che mắt của thuyền hạng sang, nên giá không hề rẻ. Trung bình là 8.500 euro cho mỗi người lớn, trẻ em thì giá rẻ hơn khoảng 1 nửa.

    di cu tren tau hang sang
    Chiếc thuyền buồm First Class này chở tới 101 người.

    Anh Hamid - Người di cư Afghanistan chia sẻ: "4,5 ngày đầu chúng tôi có nước uống, ít thôi, nhưng 2 ngày cuối chỉ có cách lấy nước biển, cho ít đường vào để khử bớt mặn rồi uống. Đó là cách duy nhất để chúng tôi có thể sống sót".

    Hành trình này được gọi là những cuộc vượt biên hạng nhất, nhưng người di cư bị nhồi nhét bên dưới boong để trốn tránh các cuộc tuần tra trên không hoặc nơi bờ biển.

    Ông Vittorio Zito - Thị trưởng thị trấn Roccella Jonica, Italy cho biết: "Những kẻ buôn người không có lương tâm, chúng nhồi nhét người di cư để có thể vận chuyển nhiều người nhất có thể. Tuyến đường chúng sử dụng lại khó bị phát hiện, nên rất khó để lực lượng chức năng xử lý".

    Hình ảnh chiếc thuyền buồm tròng trành cập bờ.

    Sau mỗi hành trình, khi mỗi "chuyến hàng" là những con người được giao tới nơi, những chiếc thuyền này bị bỏ lại trên bờ biển. Người dân địa phương gọi chúng là những con tàu ma.

    Còn với những người di cư sử dụng dịch vụ này, họ là những người có học vấn và tài chính cao hơn những người di cư phổ thông khác. Thế nhưng, họ cũng chỉ là những bánh răng nhỏ trong guồng quay của một hoạt động tội phạm lớn. Và điểm đến của họ là những khu tạm giữ để chờ được xử lý đơn xin tị nạn hoặc bị yêu cầu hồi hương.

    Với mỗi chuyến hành trình bằng tàu đánh cắp, bọn buôn người thu về khoảng 500,000 euro. Hội chữ thập đỏ đếm được trên tàu của Hamid có 101 người, đem về cho bọn buôn người khoảng 858,500 euro.

    Theo VTV

  • Vương Quốc Anh có một số trại giam giữ người nhập cư lớn ở nước ngoài, trong đó có 2 trại nằm ở đảo Nauru và Manus thuộc Papua New Guinea, một đất nước thuộc khối thịnh vượng chung. Quốc gia này chịu sự kiểm soát của chính phủ Australia.

    Tuần này, quốc hội Anh sẽ bỏ phiếu việc nhân rộng các trại giam giữ này. Thay mặt cho những người tị nạn bị giam giữ vô thời hạn ở đây, Thanush Selvarasa và Elahe Zivardar, 2 người đã từng bị giam giữ tại những trại này, đã gửi thư đến tờ Guardian, kêu gọi các nghị sĩ không nên bỏ phiếu cho Luật Quốc tịch và Biên giới (Nationality and Borders Bill). 

    Nếu luật này được thông qua vào hôm nay, thứ Tư ngày 8/12/2021, người tị nạn sẽ không còn được bảo vệ gì nữa. Sẽ ngày càng có thêm nhiều trại giam giữ người nhập cư trong khi chờ đợi đơn xin tị nạn của họ được xem xét.

    nguoi ti nan tren dao hoang
    Người tị nạn trong trại giam giữ trên đảo Manus Island.

    4 nhân vật kí tên kháng nghị Luật Quốc tịch và Biên giới

    Thanush Selvarasa là một người tị nạn đã bị giam giữ trên đảo Manus suốt 7 năm, sau đó được đưa vào đất liền (ở Úc) và hiện đang là một nhà vận động cho quyền của người tị nạn. Elahe Zivardar là một họa sĩ người iran, anh bị giam giữ trên đảo Nauru suốt 6 năm trước khi được chuyển đến Mỹ vào năm 2019.

    Hai người cùng với 2 nhân viên từng làm việc trong các trại cấm túc đã viết thư kể về những gì họ đã chứng kiến. Tiến sĩ Nick Martin là một bác sĩ đa khoa và là cựu trung úy quân y chuyên ngành giải phẫu thuộc Lực lượng Hải quân Anh. Ông đã có 9 tháng làm việc tại trại cấm túc Nauru vào năm 2016, và hiện ông đang lên tiếng về tình trạng tồi tệ ở đây. Carly Hawkins là một chuyên gia giáo dục có nhiệm vụ dạy học cho trẻ em trong các trại giam giữ ở Nauru. 

    Tình hình tuyệt vọng trong các trại giam giữ nhập cư của chính phủ Anh

    Lá thư này viết: ''Thay mặt cho những người bị giam giữ vô thời hạn tại đảo Nauru và Manus, chúng tôi vô cùng lo lắng khi chính phủ Anh tiếp tục dùng quyền lực để đưa người xin tị nạn đến những trại giam giữ ngoài khơi. Chúng tôi không thể hiểu sao vì sao một quốc gia, một chính phủ lại muốn nhân rộng mô hình độc ác, tốn kém và vô nghĩa như thế này''. Hành động này chỉ góp phần tô đậm thêm vết nhơ không thể xóa nhà của chính quyền Anh.

    Detention Action cùng nhiều tổ chức vì người tị nạn khác như Amnesty International (UK và Australia), Lancet Migration, Royal College of Psychiatrists, Refugee Council, Human Rights Watch và Doctors of the World đều lên tiếng ủng hộ lá thư này.

    Ủy viên cấp cao của Liên Hiệp Quốc cũng đã lên án kế hoạch này và cảnh báo nếu Luật Quốc tịch và Biên giới được thông qua, nó sẽ mâu thuẫn với Hiệp ước Tị nạn 1951 cũng như hệ thống bảo vệ người tị nạn trên toàn thế giới.

    Thanush Selvarasa nói: ''Tôi đến Úc để xin tị nạn và tìm kiếm sự an toàn. Nhưng không ngờ tôi lại bị giam cầm suốt 7 năm do chính sách thù địch của chính phủ Úc. Năm này qua năm khác, tôi chứng kiến từng người chết đi. Họ mất mạng sống và tương lai vì chờ đợi sự tự do. Phải đối mặt với hoàn cảnh không chắc chắn khiến tinh thần của chúng tôi đều hỗn loạn. Cuộc đời trong trại giam giữ vô thời hạn, sống chẳng bằng chết. Chúng tôi gào thét ngày đêm nhưng chẳng ai nghe thấy''.

    Elahe Zivardar nói: “Tôi rời bỏ Iran để tìm kiếm sự an toàn, nhưng trớ trêu thay tôi lại trở thành tù nhân. Những nhà tù trên đảo hoang này là đại diện cho sự phân biệt giữa người với người, là nơi đã hành hạ và sỉ nhục chúng tôi vô cùng tàn nhẫn. Chúng khiến những con người vô tội, bao gồm hàng trăm phụ nữ và trẻ em, phải lựa chọn trở về đất nước nơi họ đã bỏ ra đi, hoặc là chết dần chết mòn trên đảo.

    Nick Martin nói: “Tôi không thể nói hết những thiệt hại do các trại giam giữ này gây ra. Chúng không chỉ tốn kém về mặt chi phí mà còn hủy hoại danh tiếng của Anh và Úc. Điều quan trọng nhất, chúng hủy hoại sức khỏe tinh thần và thể chất của những con người ra đi mưu cầu hạnh phúc''.

    Phát ngôn viên Bộ Nội vụ tuyên bố: ''Mọi người nên xin tị nạn ở quốc gia an toàn đầu tiên mà họ đến. Chúng tôi không khuyến khích mọi người đến UK và sẽ phối hợp với chính phủ các nước để chấm dứt những chuyến hành trình nguy hiểm đến Anh. Chúng tôi luôn tuân thủ các nghĩa vụ quốc tế và hiệp ước châu Âu về nhân quyền''.

    Viethome (theo Guardian)

  • Những người di cư sẽ phải trả từ 3.000 tới 7.000 Euro, tùy thuộc vào mạng lưới của những kẻ buôn lậu, để được đưa qua Eo biển Manche tới Anh.

    Theo hãng tin AP, thông thường số tiền trên bao gồm cả tiền thuê lều trong thời gian ngắn tại những cồn cát lộng gió ở miền bắc nước Pháp, tiền thức ăn. Đôi khi, nó còn bao gồm cả tiền áo phao và nhiên liệu.

    Những kẻ thu tiền, lên tới 300.000 Euro cho mỗi chiếc thuyền vượt qua Eo biển Manche, thường không phải là những người bị bắt trong các cuộc đột kích dọc bờ biển. Đó là những đối tượng mà cảnh sát Pháp gọi là “những bàn tay nhỏ”.

    Theo Bộ Nội vụ Anh, tính tới 17/11, có 23.000 người đã vượt qua Eo Manche thành công, Pháp đã chặn được 19.000 người. Như vậy, trong năm nay các tổ chức buôn lậu đã bỏ túi 69 triệu Euro, tương đương 2 triệu Euro/km, để giúp người di cư vượt qua eo biển này.

    Ông Dan O’Mahoney thuộc Bộ Nội vụ Anh tuyên bố trước Quốc hội nước này rằng, số tiền mà bọn tội phạm kiếm được nhiều tới mức Anh sẽ phải cần tới những nỗ lực phi thường để thay đổi.

    chi phi vuot bien

    Mimi Vu, người thường xuyên dành thời gian tại các khu trại phía bắc nước Pháp nhận xét, khoảng thời gian giữa Brexit và đại dịch Covid-19 là thời kỳ hoàng kim cho những kẻ buôn lậu và các nhóm tội phạm có tổ chức.

    Giới chức Áo ngày 27/11 cho biết, nước này đã bắt giữ 15 đối tượng tình nghi đưa lậu người di cư Syria, Lebanon và Ai Cập vào nước này bằng các xe tải chở 12-15 người. Các đối tượng này đã vận chuyển hơn 700 người với tổng chi phí là hơn 2,5 triệu Euro.

    Theo Mimi Vu, những kẻ buôn lậu, từ Moldova, Ukraina và Uzbekistan, được tuyển dụng tại quê hương qua các quảng cáo trên mạng xã hội, và được trả từ 2.000-3.000 Euro để làm lái xe. Các đối tượng này chịu trách nhiệm vận chuyển người di cư ở chặng cuối và nếu bị bắt sẽ được thay thế bằng người khác.

    Cơ quan An ninh biên giới châu Âu (Frontex) cũng đề cập tới thông tin này trong một báo cáo đánh giá rủi ro năm 2021. Theo đó, các ông trùm điều phối hoạt động kinh doanh từ xa, trong khi những kẻ tội phạm cấp thấp liên quan đến vận chuyển và hậu cần mới là những người bị cơ quan thực thi pháp luật phát hiện.

    Trước đây việc vượt biển từ Pháp sang Anh là khá hiếm, song cho tới vài năm gần đây, khi giới chức Anh và Pháp siết chặt an ninh tại khu vực xung quanh lối vào đường hầm qua Eo biển Manche thì tuyến đường này đã được sử dụng nhiều hơn.

    Theo Vietnamnet