• Một quan chức giấu tên tại Yemen cảnh báo số người thiệt mạng có thể tiếp tục tăng khi lực lượng chức năng mở rộng phạm vi tìm kiếm dọc theo bờ biển.

    nguoi di cu troi dat
    Lực lượng cứu hộ chuyển thi thể người di cư. (Ảnh minh họa: AFP/TTXVN)

    Ngày 10/3, lực lượng chức năng Yemen đã phát hiện ít nhất 70 thi thể người di cư tại khu vực bờ biển gần Yakhtul, phía Bắc Mokha.

    Hiện công tác tìm kiếm vẫn đang được tiếp tục, với sự hỗ trợ của các ngư dân địa phương.

    Trước đó, ngày 7/3, Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM) báo cáo rằng có 186 người mất tích sau khi 4 chiếc thuyền chở người di cư bị lật ngoài khơi bờ biển Yemen và Djibouti.

    Vụ tai nạn này càng làm nổi bật sự nguy hiểm của tuyến đường biển nối khu vực Sừng châu Phi và Yemen.

    Một quan chức giấu tên tại Yemen cảnh báo số người thiệt mạng có thể tiếp tục tăng khi lực lượng chức năng mở rộng phạm vi tìm kiếm dọc theo bờ biển.

    Theo IOM, tuyến đường di cư này đã khiến 558 người thiệt mạng chỉ trong năm 2024.

    Tổ chức này kêu gọi cần có hành động khẩn cấp nhằm bảo vệ tính mạng của những người di cư đang liều mình trên các con thuyền chật chội và không đảm bảo an toàn do các nhóm buôn người điều hành.

    Báo cáo của Liên hợp quốc cũng cho thấy, trong năm 2024, đã có 60.897 người di cư từ châu Phi tới Yemen sau những chuyến hành trình đầy rủi ro.

    Phần lớn trong số người di cư này hy vọng có thể từ Yemen, đặt chân đến các quốc gia vùng Vịnh, tìm kiếm cơ hội việc làm và một cuộc sống tốt hơn.

    Tuyến đường biển từ Sừng châu Phi tới Yemen từ lâu đã nổi tiếng với mức độ nguy hiểm cao.

    Những chiếc thuyền chở quá tải, điều kiện thời tiết khắc nghiệt và sự tàn nhẫn của các nhóm buôn người đã biến hành trình này thành cái bẫy chết người đối với hàng nghìn người di cư mỗi năm.

    Theo Vietnamplus

  • Một người đàn ông Algeria chết đói vì bị kẹt tay vào cửa sổ khi cố đột nhập vào một ngôi nhà không có người ở tại London.

    Daily Mail đưa tin, Khaled Aribi, một người Algeria xin tị nạn tại Anh, đã cố đột nhập vào một ngôi nhà không có người ở tại Walthamstow, đông bắc London, vào mùa hè năm ngoái.

    Cuộc điều tra về cái chết của Khaled cho thấy người đàn ông 32 tuổi này đã qua đời khá lâu trước khi thi thể được phát hiện vào tháng 7/2024.

    nguoi ti nan mac ket
    Một nhà môi giới bất động sản phát hiện thi thể của Khaled khi cô đến xem ngôi nhà này ở Walthamstow. Ảnh: Goolge Street View.

    Theo thông tin từ tòa án giám định y khoa Đông London, Khaled có thể muốn tìm nơi trú ẩn khi cố đột nhập vào khu nhà ở đường Hatherley.

    Một nhà môi giới bất động sản đến xem nhà vào ngày 27/7/2024 và phát hiện thi thể Khaled. Cảnh sát đã tìm thấy đoạn camera giám sát ghi lại cảnh Khaled trèo qua tường của khu nhà 6 ngày trước đó.

    "Bàn tay của anh ta dường như bị kẹt giữa lớp kính của cửa sổ trời và lớp đá của trần nhà", Tiến sĩ Radcliffe nói.

    Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, nguyên nhân tử vong của Khaled là do mất nước, đói và nhiễm toan ceton.

    Được biết, Khaled mắc chứng lo âu và trầm cảm hỗn hợp và đã được nhóm sức khỏe tâm thần Camden và Islington chăm sóc vào cuối năm 2023.

    Vào thời điểm qua đời, Khaled đang nằm trong danh sách chờ tư vấn và được mô tả là "một người rất dễ bị tổn thương".

    Theo Kienthuc

  • Phóng viên TTXVN tại Caribe dẫn thông báo của Cơ quan Biên giới Quốc gia (Senafront) của Panama ngày 22/2 (giờ địa phương) cho biết một chiếc thuyền chở 19 người di cư đã bị lật úp ở vùng biển Caribe thuộc Panama do sóng dữ và điều kiện thời tiết xấu.

    Lực lượng chức năng đang nỗ lực triển khai tìm kiếm những người bị nạn, trong đó có nhiều người Colombia và Venezuela.

    Theo thông tin ban đầu từ Senafront, tai nạn xảy ra trong bối cảnh nhiều người di cư đang trên đường trở về quê hương bằng đường biển sau khi quyết định từ bỏ mục tiêu tiến về phương Bắc do chính sách nhập cư thắt chặt sau khi Tổng thống Mỹ Donald Trump lên nắm quyền.

    Vụ lật thuyền xảy ra ở vùng biển Guna Yala, một quần đảo với hàng trăm hòn đảo nhỏ ở Caribe, nơi những chiếc thuyền nhỏ có động cơ gắn ngoài thực hiện các chuyến đi đến các cộng đồng ven biển gần đó ở Colombia.

    lat thuyen panama
    Ảnh minh họa

    Dòng người di cư bất hợp pháp đến Panama qua khu rừng rậm đầy hiểm nguy Daríen, biên giới tự nhiên với Colombia, đã giảm 94% vào tháng 1 vừa qua so với cùng kỳ năm trước, trong bối cảnh các biện pháp an ninh của Panama và chính sách nhập cư của Mỹ được thắt chặt.

    Theo số liệu chính thức, tổng cộng 2.158 người di cư đã đến Daríen vào tháng 1/2025, so với con số 34.839 người ghi nhận tháng 1/2024.

    Trong những tuần gần đây, các nhóm người di cư đã cố gắng vào Panama từ nước láng giềng Costa Rica để quay về quê hương do những trở ngại ngày càng tăng để nhập cảnh Mỹ. Panama cũng đã đồng ý trở thành quốc gia “cầu nối” hồi hương những người di cư trái phép và trong khuôn khổ này đã tiếp nhận gần 300 người bị Mỹ trục xuất.

    Bộ trưởng An ninh Panama hôm thứ Ba cho biết hơn một nửa số người nhập cư bị trục xuất từ Mỹ trong những ngày gần đây đã đồng ý hồi hương tự nguyện về nước.

    Theo Baotintuc

  • Năm 2023 khép lại với một thống kê của Cao ủy Liên Hợp quốc về người tị nạn (UNHCR): Ít nhất 5.015 người, phần lớn là phụ nữ và trẻ em ở các nước Mỹ Latin, châu Phi, Trung Đông…, đã bỏ mạng trên đường đến châu Âu. Họ được chôn tại nhiều nơi ở Hy Lạp, Italy, Tây Ban Nha, Pháp, Ba Lan, Croatia, trong đó hơn 4.000 nấm mồ chưa được nhận dạng…

    1. Đó là môt đêm không trăng cuối tháng 3/2023, một chiếc thuyền gỗ ọp ẹp dạt vào bờ biển cách thị trấn Aguimes, tỉnh Gran Canaria, Tây Ban Nha hơn 30km rồi nằm lại trên bãi cát hoang vắng. Đến giữa tháng 6, một nhóm thanh niên đi dã ngoại tình cờ nhìn thấy nó. Aragon, thành viên trong nhóm nói với trang tin Inside Politics: “Lúc đến cạnh thuyền, chúng tôi thấy 15 xác người. Tất cả chỉ còn là những bộ xương, lớp da bên ngoài đã nhũn vì nước biển”. Thiếu tá Garcia, sĩ quan thuộc Lực lượng phòng vệ bờ biển Gran Canaria cho biết tất cả mọi giấy tờ tìm được trên tử thi đều mục nát vì bị ngâm nước nhiều ngày: “Chúng tôi biết họ là di dân nhưng không thể xác định tên tuổi, xuất xứ”.

    nam mo di cu 1
    Mộ cậu bé Alhassane Bangoura, người duy nhất có tên trong 70 ngôi mộ.

    Hôm sau, một cái hố được người dân thị trấn Aguimes đào bằng máy xúc. 15 di dân được chôn chung một chỗ. Trên nấm mồ tập thể ấy là tấm bảng với dòng chữ viết bằng sơn đen: “Đây là nơi yên nghỉ của 15 anh em. Họ đã mất mạng trước khi đặt chân lên bờ biển của chúng tôi”.

    Bờ biển thị trấn Aguimes chỉ là một trong nhiều nơi ở quần đảo Canary xuất hiện những nấm mồ vô danh mà người chết là di dân. Theo chính quyền Canary, năm 2023 đã có 35.410 đàn ông, phụ nữ và trẻ em đến các đảo thuộc quần đảo này bằng thuyền, nhiều nhất là đảo El Hierro nhỏ bé, nằm cách xa những đảo khác. Cũng tại El Hierro, một nghĩa trang với 70 ngôi mộ đã hình thành bởi dân địa phương, trong đó duy nhất chỉ 1 mộ có tên. Đó là mộ của Alhassane Bangoura, 6 tuổi, người Maroc. Ông Rodiguez, trưởng đảo El Hierro nói: “Chúng tôi biết danh tính cậu bé nhờ vào cái vòng đeo tay bằng đồng có khắc tên. Nhóm di dân này đến El Hierro bằng bè nhưng không rõ tổng số là bao nhiêu vì chúng tôi chỉ với được 70 xác”. Bà Lazaro, cũng là cư dân El Hierro nói tiếp: “Chôn cất xong cậu bé, chồng tôi lấy một đoạn ống cống bằng xi măng khắc tên cậu bé. Tôi trồng xung quanh mộ cậu mấy bụi hoa. Vài người khác đặt thêm vài viên đá để chó hoang khỏi đào bới…”.

    Không chỉ ở Tây Ban Nha, dọc theo biên giới giữa Croatia, Ba Lan, Litva, tất cả những ngôi mộ không tên đều được đánh dấu bằng những tảng đá và không có bất kỳ một chi tiết nào. Tại Pháp, trong các nghĩa trang ở Calais, có thể thấy trên những tấm bia đá là dòng chữ viết tắt “SN” (Sans Nom - Vô danh). 242 người di cư đã nằm lại nơi này trên đường tìm đến “miền đất hứa”, miền đất mà họ chỉ biết qua phim ảnh, qua lời kể và những đồng tiền, những gói quà của người đi trước gửi về.

    nam mo di cu 1
    Những huyệt mộ đào sẵn ở nghĩa trang Essada dành cho người không biết tên.

    Ở biên giới Ba Lan - Belarus, một clip video được ai đó tung lên mạng cho thấy lính biên phòng Ba Lan cười nhạo một nam thanh niên bị treo ngược vì mắc kẹt vào hàng rào dây thép gai phân chia ranh giới giữa Ba Lan và Belarus. Ánh đèn pha soi rõ khuôn mặt nạn nhân rúm ró vì đau và vì sợ. Bà Kafya Rachid, 50 tuổi, là mẹ của thanh niên nêu trên cho biết: “Đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy Mohammed Sabah con tôi còn sống”.

    Khởi hành từ Kurdistan, Iraq vào mùa thu năm 2022 để đến Belarus rồi sau đó, Mohammed Sabah, 22 tuổi được một đường dây buôn người đưa đến biên giới Ba Lan. Bà Kafya Rachid nói: “Lần vượt biên đầu tiên, nó bị bắt rồi bị trục xuất. Trong tin nhắn gửi về cho tôi, nó nói sẽ thử thêm một lần nữa nhưng kết quả chỉ là đoạn video trên mạng xã hội. Từ đó mọi liên lạc giữa tôi với nó đều không có hồi âm”.

    Trước tình cảnh này, ông Rekaut Rachid, chú của Sabah sống ở London, Anh quốc đã thực hiện 3 chuyến đi đến Ba Lan để tìm kiếm Sabah vì bà Kafya Rachid không thể xin được thị thực vào EU. Ông Rekaut Rachid nói: “Tôi tin rằng chính quyền Ba Lan đã che giấu sự thật khi họ trả lời tôi rằng người thanh niên trong video là người Ai Cập. Theo suy nghĩ của tôi, hoặc là cháu tôi đã chết, hoặc đang ở tù nhưng nếu nó ở tù, tại sao họ lại không cho tôi biết còn nếu đã chết thì vì sao nó chết và đã được chôn ở đâu?”.

    2. Cách Tây Ban Nha 2.183km tính theo đường thẳng là thành phố Alexandroupolis,  Hy Lạp, một trong những điểm đến của di dân nếu xuất phát từ Thổ Nhĩ Kỳ. Biên giới Thổ Nhĩ Kỳ, Hy Lạp chỉ cách nhau bằng con sông Evros nên di dân thường vượt sông bằng những thuyền nhỏ. Đại úy Prokop thuộc lực lượng biên phòng Hy Lạp cho biết sông Evros có rất nhiều bãi bồi và những thân cây mọc chìm dưới nước. Nếu không phải là người địa phương thì thuyền rất dễ bị dòng nước siết đẩy vào những cái bẫy này: “Hồi cuối tháng 10, chúng tôi vớt được 40 xác di dân chết đuối vì lật thuyền. Thi thể của họ vẫn để trong 2 container đông lạnh bên ngoài bệnh viện thành phố Alexandroupolis. Việc xác định danh tính rất khó khăn. Đến nay, chúng tôi mới chỉ biết được họ tên của 4 người”. Giáo sư Pavlos Pavlidis, chuyên gia pháp y Bệnh viện Alexandroupolis nói: “Ngoài việc xác định nguyên nhân gây chết, thu thập mẫu DNA, thống kê đồ vật, tư trang của từng người, chúng tôi còn đề nghị chính quyền quy tập họ về một nơi để sau này thân nhân họ có thể tìm ra phần mộ”. 

    Thế nhưng ở Lampedusa, là đảo lớn nhất trong quần đảo Pelagie, Italia, thi thể của những di dân lại không có được sự may mắn như ở Alexandroupolis. Salvatore Vella, công tố viên trưởng Sicilia, người đứng đầu các cuộc điều tra về các vụ đắm tàu của di dân cho biết: “Ở đây không có nhà xác và cũng không có phương tiện giữ lạnh. Sau khi cho vào túi nylon, thi thể được chuyển đến Sicily rồi chôn cất rải rác ở từng thị trấn tùy vào diện tích đất mà họ có thể cung cấp. Vì thế, các huyệt mộ chỉ được đánh số thứ tự. Việc xác định danh tính từng người là không thể”.

    Vẫn theo ông Salvatore Vella, 49 di dân khởi hành từ Bắc Phi đến châu Âu trên chiếc tàu có tên Abdelkader. Trên tàu, vài thanh niên đã quay phim ăn mừng khi nhìn thấy bờ biển Italy nhưng chỉ mấy phút sau, đoạn video do họ quay cho thấy chiếc thuyền bị lật úp khiến 27 người chết đuối, nâng con số di dân chết ở bờ biển Italy trong cả năm 2023 là hơn 1.000 người. Việc trục vớt các xác tàu để lấy thi thể rồi sau đó, sắp xếp 30.000 mảnh xương của hơn 1.000 người thành những bộ phận có thể nhận dạng đã tiêu tốn 9,5 triệu euro nhưng cũng chỉ biết được danh tính 528 người, và chỉ 6 người được cấp giấy chứng tử. Số còn lại phải chôn trong những ngôi mộ vô danh. Ông Filippo Furri, nhà nhân chủng học trực tiếp giám định tử thi nói: “Đó không chỉ khó khăn về mặt kỹ thuật mà còn là vấn đề chính trị. Nếu tính cả thân nhân của những người chết thì hàng trăm nghìn người ở nhiều nơi trên thế giới sẽ bị ám ảnh bởi câu hỏi người thân của mình đang ở đâu, có được đối xử tôn trọng khi chôn cất? Chúng ta có nghĩa vụ mai táng người chết một cách đàng hoàng đồng thời cũng phải trả lời cho thân nhân họ vì sao họ chết”.

    Tuy nhiên đến nay, việc này diễn ra rất chậm chạp, bất chấp nghị quyết của Nghị viện EU về vấn đề xác định danh tích của di dân tử vong bởi lẽ EU vẫn chưa có quy tắc chung về những thông tin nào nên được thu thập, cũng như chưa có nơi tập trung để lưu trữ những thông tin ấy. Ông Filippo Furri nói: “Quyền và phẩm giá của người tị nạn, người di cư phải được giải quyết cùng với việc thanh toán nạn buôn người nhưng đáng buồn thay, trọng tâm chính trị là truy bắt những kẻ buôn người hơn là tìm ra danh tính nạn nhân của chúng”.

    nam mo di cu 1
    Danh tính của di dân xấu số ở nghĩa trang Sidiro chỉ là những hòn đá.

    3. Theo Văn phòng Cao ủy Liên hợp quốc về người tị nạn, 3 tháng đầu năm 2023 là thời điểm nguy hiểm nhất đối với những người cố gắng vượt Địa Trung Hải vì số lượng tàu thuyền chở di dân bị đắm trên biển ngày càng tăng. Thi thể bao gồm cả trẻ em và phụ nữ mang thai thường xuất hiện trên các bãi biển ở Tunisia sau những đợt thủy triều. Một phúc trình của tổ chức Trăng Lưỡi liềm đỏ Tunisia cho biết từ đầu năm 2023 đến nay, hơn 1.100 thi thể đã được tìm thấy chỉ riêng ở khu vực Sfax. Các đám tang được tổ chức hầu như hàng ngày để giảm bớt áp lực vì hầu hết nhà xác địa phương đã vượt quá sức chứa cũng như quỹ đất ở nhiều nghĩa trang thành phố đã cạn kiệt. Thống đốc khu vực Sfax nói: “Các nhân viên điều tra Tunisia thực hiện khám nghiệm tử thi của những di dân nhằm mục đích xác định nguyên nhân cái chết chứ không phải tìm hiểu danh tính của nạn nhân vì họ không có nghĩa vụ này”. Điều đó đồng nghĩa với việc người chết sẽ được chôn và người chôn “không quan tâm đến ai là ai”.

    Với Hội Chữ Thập đỏ quốc tế (ICRC), từ năm 2013 đến nay, tổ chức này đã nhận được 165.000 đơn đề nghị cung cấp thông tin về nhân thân của những người mất tích trên đường di cư, đa số gửi từ Afghanistan, Iraq, Somalia, Guinea, Cộng hòa Dân chủ Congo, Eritrea, Syria, Venezuela, Honduras, Sudan… nhưng chỉ có 285 đơn được xử lý thành công. Ông Williams Corburn, thành viên điều hành ICRC khu vực Tây Phi nói: “Một trong những trường hợp mà chúng tôi xác định được danh tính là nhờ nạn nhân mang theo một số vật dụng trên người, như Oussama Tayeb 24 tuổi chẳng hạn…”.

    Là thợ hớt tóc, Oussama Tayeb cùng 22 người khác xuất phát từ phía Tây Bắc Algeria lúc 8 giờ tối lễ Giáng sinh 2022. Họ đã chung nhau trả tiền cho kẻ tổ chức với hy vọng chiếc thuyền của hắn sẽ đưa họ vào Tây Ban Nha nhưng đến ngày 9/2/2023, hải quân Tây Ban Nha phát hiện chiếc thuyền trôi dạt trên biển. Kết quả kiểm tra cho thấy trên thuyền có 19 tử thi, tất cả chết vì đói và mất nước. Trong một tử thi, cảnh sát thấy trên cổ là sợi dây chuyền bằng kim loại màu trắng cùng các vật trang trí là mấy cây kéo và một chiếc lược chải đầu bé tí.

    Sau khi chôn cất, sợi dây chuyền của Oussama Tayeb được lưu trữ ở Almería rồi được chụp hình đưa lên mạng. Abdallah, anh họ của Oussama Tayeb, người đã sống ở Madrid, Tây Ban Nha gần 10 năm nói: “Khi nhận được tin gia đình cho biết Oussama Tayeb đã lên đường đi Tây Ban Nha nhưng hơn nửa năm mà không thấy tin tức, tôi vào trang web của cảnh sát thì thấy kỷ vật của em tôi. Lúc đến Sở Cảnh sát Almería, tôi mới biết em tôi đã chết và đã được chôn nhưng tôi không biết nó nằm trong ngôi mộ nào. Lẽ ra sau khi chụp hình, họ đeo lại cho em tôi sợi dây chuyền thì việc tìm kiếm có lẽ sẽ dễ dàng hơn”.

    Bây giờ, trong hơn 600 ngôi mộ ở nghĩa trang Almería, thi thể của Oussama Tayeb đang nằm ở đâu đó! Và cũng như những ngôi mộ vô danh khác ở nghĩa trang Sidiro, Hy Lạp, nghĩa trang Lampedusa, Italia, nghĩa trang Calais, Pháp, nghĩa trang Aguimes, Tây Ban Nha…, rất nhiều những con người xấu số chỉ được định danh bằng những hòn đá, những cành sồi, những con số hoặc tử tế hơn là một cây thập giá làm từ gỗ thông. Thời gian rồi sẽ cuốn trôi dấu tích nhưng trong tâm khảm những người thân của họ, chỉ đến khi nhắm mắt mới có thể xóa  nhòa…

    CAND (theo Inside Politics)

  • Là một người làm công việc định cư gần 50 năm (41 năm chính thức và 9 năm tình nguyện). Có thể nói rằng tôi đã trải qua biết bao nhiêu điều vui buồn, tủi nhục, kể cả những phút hân hoan và phấn khởi, cho đến những giọt nước mắt âm thầm nhỏ lệ khi đọc thư của đồng bào viết cho tôi từ Thái Lan mấy ngày qua. Tất cả những hy sinh, hy vọng, những cam kết đấu tranh, vận động để cánh cửa tự do hé mở ra cho họ từ suốt 5 năm qua, không lẽ bây giờ đành cam chịu?

    Câu trả lời của tôi là KHÔNG! 50 năm trong nghiệp định cư người tị nạn, tôi đã từng trải qua 8 đời tổng thống Mỹ, và đây là lần thứ 9 một chính quyền mới ra đời. Luôn luôn họ mang theo một chính sách mới, chúng ta phải bình tĩnh, nghiên cứu, tìm hiểu để tạo ra một phương cách đấu tranh mới hầu tiếp tục những gì đang theo đuổi dở dang.

    Có người vội so sánh và trách cứ các sắc lệnh khắt khe của TT Trump với những quyết định đầy lòng nhân ái của cố TT Jimmy Carter. Theo tôi thì chúng ta nên thông cảm khi những nhà lãnh đạo phải đối đầu với áp lực của từng hoàn cảnh và thời điểm khác nhau. Hình ảnh của hàng trăm ngàn thuyền nhân lênh đênh trên biển cả, đối diện với giông tố bão bùng, với hải tặc, với đói khát trên đường tìm tự do, so với hình ảnh của hàng trăm ngàn người nối đuôi nhau, tìm cách vượt biên để nhập cảnh bất hợp lệ vào nước Mỹ qua đường biên giới Mễ Tây Cơ, mà trong đó có cả những người VN, đa số thuộc thành phần giầu tiền, lắm của, mua vé máy bay đến các quốc gia Trung Mỹ rồi trả tiền để bọn buôn người đưa lậu vào HK. Những biểu tượng đó khá trái ngược với nhau, ít nhất là dưới con mắt của các công dân Mỹ. Và đó cũng chính là sự quan tâm đưa đến quyết định mà họ dùng lá phiếu để chọn người lãnh đạo theo ý của mình.

    van dong hanh lang nhap cu my
    Người nhập cư giúp ích rất nhiều cho nền kinh tế Mỹ.

    Vậy thì chúng ta nên làm gì? Kinh nghiệm của tôi cho biết, chỉ cần làm một điều duy nhất: “VẬN ĐỘNG HÀNH LANG” mà người Mỹ thường sử dụng vũ khí này, họ gọi là “advocacy action”! Trong quá khứ, các chương trình tị nạn như: ODP, HO, Amerasian, ROVR, McCain children, Cứu Vớt Thuyền Nhân (Rescue Boat People), Thẻ Xanh cho diện PIP, định cư người Việt ở Phi Luật Tân hay Thái Lan v..v… Tất cả các chương trình này không phải tự nhiên mà có. Và nó sẽ không thành hiện thực nếu không có sự tranh đấu và vận động hành lang một cách tích cực bởi nhiều cá nhân, hội đoàn hay tổ chức cộng đồng của người Việt chúng ta tại hải ngoại. Từ lập pháp, đến hành pháp, ngay cả bộ tư pháp HK.

    Tổng thống Jimmy Carter sẽ chẳng biết đến “boat people” là ai, nếu không có các nhóm người Việt biểu tình ngoài Tòa Bạch Ốc. Họ kêu gào và khóc lóc thảm thương cho số phận của các thuyền nhân đang chết đuối trên biển Đông, đến nỗi ông Carter phải ra tận ngoài hàng rào để tiếp xúc và lắng nghe nguyện vọng của họ. Kết quả là vị tổng thống giầu lòng nhân ái đó đã trở thành nhà lãnh đạo đón nhận người tị nạn đông đảo nhất trong lịch sử HK. Tổng thống Ronald Reagan cũng sẽ chẳng ký chấp thuận chương trình HO nếu không có sự vận động tích cực của Hội Gia Đình Cựu Tù Nhân Chính Trị VN cùng sự hiệp sức của đồng hương người Việt tại hải ngoại…

    Vậy thì có hy vọng gì hay không? Câu trả lời của tôi là CÓ, và có rất nhiều hy vọng NẾU cộng đồng người Việt tại hải ngoại quan tâm và vận động cho đồng bào của mình.

    Trước hết hãy đọc kỹ Sắc Lệnh Hành Pháp liên quan đến các chương trình định cư người tị nạn, để phân tích một số điểm tích cực ở trong đó: (https://www.whitehouse.gov/presidential-actions/2025/01/realigning-the-united-states-refugee-admissions-program/).    

    – Hy vọng thứ 1: Ngay tựa đề của sắc lệnh đã nói rõ là, TT Trump chỉ muốn “tổ chức lại” (realigning) chứ không phải chấm dứt chương trình định cư ngưới tị nạn.

    – Hy vọng thứ 2. Mục đích của việc tạm đình chỉ được nêu rõ trong Mục số 2 (Sec. 2) (Policy): “Chính sách của Hoa Kỳ là đảm bảo rằng an toàn công cộng và an ninh quốc gia là những cân nhắc tối quan trọng trong việc quản lý USRAP, và chỉ chấp nhận những người tị nạn có thể hòa nhập hoàn toàn và phù hợp vào Hoa Kỳ và đảm bảo rằng Hoa Kỳ bảo tồn nguồn tài nguyên của người nộp thuế cho công dân của mình”.

    Tôi tin là hầu hết những công dân HK, dù sinh ra ở nước Mỹ hay là người nhập tịch cũng đều đồng ý với mối quan tâm nói trên. Nền an ninh của một đất nước mình đang sống, và không ai muốn đón nhận những người nhập cư không những đã không hòa nhập vào xã hôi, hay tự lực cánh sinh, mà lại còn là gánh nặng cho những người dân đóng thuế.

    – Hy vọng thứ 3: Thời gian tạm đình chỉ có đề cập đến trong Mục số 4 (Sec. 4) của sắc lệnh (Sec. 4.  Resumption of the U.S. Refugee Admissions Program): Trong vòng 90 ngày kể từ ngày ban hành sắc lệnh này, Bộ Trưởng An Ninh Nội Địa, sau khi tham vấn với Bộ Trưởng Ngoại Giao, sẽ đệ trình báo cáo lên tổng thống thông qua Cố Vấn An Ninh Nội Địa về việc tiếp tục tiếp nhận người tị nạn vào Hoa Kỳ”.

    Trong toàn bản văn của sắc lệnh, đây là đoạn quan trọng nhất đối với tôi. Nó tựa như một cái chìa khóa để mở cánh cửa bế tắc hiện nay. Cộng đồng chúng ta có 90 ngày, hay 3 tháng để vận động, tranh đấu cho đồng hương tị nạn của mình.

    NẾU các vị đại diện cộng đồng người Việt ở khắp các tiểu bang. NẾU các cơ quan, đoàn thể hay các tổ chức tôn giáo tiếp xúc với các vị dân biểu, nghị sĩ, thống đốc hay dân cử địa phương, trình bầy và đạo đạt nguyện vọng về số phận của 2000 đồng bào của chúng ta đang vất vưởng ở Thái Lan (một con số rất nhỏ so với hơn 12 triệu di dân bất hợp lệ đang sống ở HK). Chính những vị dân cử này họ sẽ chuyển các lời thỉnh cầu của chúng ta lên quý vị bộ trưởng trách nhiệm trong vòng 90 ngày sắp tới.

    Hiện nay hầu hết các chức vụ chủ tịch cộng đồng, từ liên bang, đến tiểu bang hay thành phố đều nằm trong tay những người rất trẻ, thuộc thế hệ thứ hai. Trưởng thành, lớn lên ở HK nên họ rất thông suốt về ngôn ngữ cũng như phương cách vận động hay gõ cửa các nhà lập pháp, hành pháp trong chính quyền. Đấy là chưa kể đến kết quả của cuộc tổng tuyển cử vừa qua đã có rất nhiều khuôn mặt người Mỹ gốc Việt trở thành thượng nghị sĩ hay dân biểu quốc hội từ các cấp liên bang đến tiểu bang. Đặc biệt là vô số chức vụ giám sát viên hoặc nghị viên thành phố. Tất cả đều là những người có thẩm quyền để hỗ trợ cộng đồng trong các cuộc vận động hành lang.

    Ngoài ra một yếu tố rất quan trọng nữa là đã có không ít thành phần có khả năng và địa vị trong cộng đồng của chúng ta đã tích cực đóng góp, yểm trợ tổng thống đắc cử Donald Trump hoặc các vị dân cử khác. Mong rằng họ cũng sẽ được cân nhắc và bổ nhiệm vào một số chức vụ trong chính quyền hay trong hệ thống lập pháp. Và khi có quyền thì hy vọng họ sẽ không quên những người “thấp cổ, bé miệng”.

    Tôi còn nhớ vào năm 2001 nếu không có sự hỗ trợ của luật sư Đinh Việt, thứ trưởng bộ tư pháp HK thuở đó hỗ trợ, thì đạo luật Thẻ Xanh Cho Diện PIP (Indochinese Parole Adjustment Act.) do chúng tôi tranh đấu và vận động đã không được nhanh chóng thi hành để hơn 20 ngàn người Việt trở thành công dân Mỹ từ quy chế tạm dung (parole status). Một thí dụ điển hình khác, nếu không có sự tiếp tay và giúp đỡ của luật sư Thục Minh, phụ tá thượng nghị sĩ John McCain thì nhạc sĩ Việt Khang sẽ không đến được bến bờ tự do…  

    Đây cũng là lúc mà các YouTubers hay các cơ quan truyền thông đã mạnh mẽ và tích cực cổ vũ cho TT Donald Trump đắc cử (trong số đó có cả chính những người tị nạn tại Thái Lan). Các ban hãy lên tiếng kêu gọi các vị đại diện cộng đồng, các bạn hãy tiếp tay phỏng vấn đồng bào tị nạn tại Thái Lan cũng như các nhà bảo trợ, để cung cấp tin tức hầu tạo thêm sức mạnh cho công cuộc vận động định cư đồng hương của chúng ta. Không có tổ chức hay cá nhân nào có thể đơn phương làm được điều này. Tôi tin tưởng nếu cộng đồng chúng ta chung tay, sát cánh làm việc trong 90 ngày sắp tới thì kết quả sẽ rất khả quan.

    Những điểm cần nhấn mạnh (talking points) trong cuộc vận động liên quan đến 2 điều quan tâm chính nằm trong Mục số 2 (Sec.2) của sắc lệnh hành pháp, đó là “an toàn công cộng, an ninh quốc gia”  “chỉ chấp nhận những người tị nạn có thể hòa nhập hoàn toàn và phù hợp vào Hoa Kỳ”

    Cộng đồng người Việt tị nạn trong nửa thế vừa qua đã chứng minh, chúng ta không thuộc các thành phần này, kể cả 2000 đồng bào đang sống ở Thái Lan, hoặc các nhà tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền ở trong nước hiện nay.

    – Chưa có bất cứ một người tị nạn VN nào bị chính phủ Mỹ truy tố vì đã vi phạm hay có các hành động làm nguy hại đến nền an ninh của quốc gia HK. Ngược lại, hàng chục ngàn người gốc tị nạn VN, cả nam lẫn nữ đã và đang phục vụ trong các cơ quan quốc phòng, tư pháp hoặc gia nhập quân đội để bảo vệ sự an toàn của nước Mỹ.

    – Hầu hết người tị nạn VN đều tự lực cánh sinh. Họ không những KHÔNG là gánh nặng của nước Mỹ, mà ngược lại đã đóng góp tích cực vào nền kinh tế quốc gia HK. Chỉ nội 2 ngành, cung cấp thực phẩm và kỹ nghệ móng tay, người tị nạn VN đã đóng góp hàng trăm tỷ dollars mỗi năm. Cung cấp cả triệu việc làm và thúc đẩy sự phát triển sang các lãnh vực khác v..v…

    Nói tóm lại, định cư người tị nạn VN, chỉ đem thêm nguồn tài nguyên và lợi ích cho đất nước HK mà thôi, lịch sử đã chứng minh điều này. Và với tất cả những điều phân tích kể trên, chúng ta có thể kết luận rằng:

    TƯƠNG LAI VÀ SỐ PHẬN CỦA ĐỒNG BÀO TỊ NẠN NẰM TRONG TAY CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TẠI HẢI NGOẠI.

    Tác giả: Nam Lộc / Baocalitoday

  • Theo phóng viên TTXVN tại châu Phi, ngày 4/11, Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM) cho biết ít nhất 25 người, bao gồm cả phụ nữ và trẻ em, đã bị tử vong khi thuyền của họ bị những kẻ buôn người cố tình lật úp ngoài khơi quốc gia Đông Phi Comoros.

    Tuyên bố của IOM dẫn thông tin từ những người sống sót sau vụ chìm tàu xảy ra vào tối 1/11 cho biết chiếc thuyền chở khoảng 30 người thuộc nhiều quốc tịch khác nhau, bao gồm 7 phụ nữ và ít nhất 6 trẻ nhỏ bị những kẻ buôn người cố tình lật úp ngoài khơi Quần đảo Comoros, giữa Anjouan của Comoros và Mayotte của Pháp.

    Các ngư dân ở khu vực xung quanh đã cứu được năm người sống sót vào sáng 2/11.

    Anjouan, một trong ba hòn đảo tạo nên quốc gia Comoros ở Ấn Độ Dương, nằm cách lãnh thổ Mayotte của Pháp khoảng 70 km.

    Theo IOM, tuyến đường di cư thường chạy qua giữa hai hòn đảo này, nơi hàng nghìn người đã thiệt mạng.

    Mặc dù là tỉnh nghèo nhất của Pháp, Mayotte có cơ sở hạ tầng và phúc lợi của Pháp, khiến nơi đây trở thành điểm đến hấp dẫn đối với người dân Comoros sống trong cảnh nghèo đói.

    co tinh lat xuong di cu
    Ảnh minh họa

    Nhiều người phải trả tiền cho những kẻ buôn người để thực hiện chuyến vượt biển nguy hiểm, đôi khi gây tử vong đến Mayotte trên những chiếc thuyền đánh cá ọp ẹp.

    IOM cho biết một báo cáo năm 2012 của Thượng viện Pháp ước tính rằng từ 7.000 đến 10.000 người đã thiệt mạng khi cố gắng vượt biển từ Comoros đến Mayotte kể từ năm 1995. Tuy nhiên, nhiều phân tích cho thấy con số này có thể cao hơn nhiều.

    Tuyên bố của IOM cho biết đã có hai thảm kịch tương tự xảy ra ở cùng khu vực trong ba tháng qua.

    Hồi tháng 9, một chiếc thuyền chở 12 người bao gồm hai trẻ em và một bà mẹ tương lai đã rời bờ biển Anjouan và không bao giờ đến được Mayotte. Trước đó, vào tháng 8, tám người bao gồm một bé trai 12 tuổi đã thiệt mạng trong một vụ việc tương tự.

    IOM cũng nhấn mạnh "tầm quan trọng của việc thiết lập các con đường di cư an toàn và hợp pháp để giảm thiểu nguy hiểm mà trẻ em, phụ nữ và nam giới phải đối mặt trên tuyến đường này trong những chuyến đi nguy hiểm".

    Theo TTXVN

  • Ngày 5/10, cảnh sát Croatia cho biết, một chiếc xe tải chở người di cư đã gặp nạn ở miền Trung nước này khiến 2 người thiệt mạng và 25 người bị thương, trong đó 9 người bị thương nặng.

    Theo thông báo của cảnh sát Croatia, một đội tuần tra đã phát hiện một chiếc xe tải khả nghi mang biển số xe Đức ở thành phố Novska cách thủ đô Zagreb của Croatia khoảng 100 km về phía Đông Nam. Sau khi phát hiện thấy cảnh sát bám theo, tài xế đã tăng tốc khiến chiếc xe trượt khỏi đường, lật úp và đâm vào một ngôi nhà.

    xe tai gap nan
    Một chiếc xe tải chở đầy người di cư trượt khỏi đường ở Croatia ngày 5/10/24. (Ảnh: Reuters)

    Vụ tai nạn đã khiến tài xế và một hành khách  tử vong và 25 người bị thương. Những người bị thương đã được đưa vào các bệnh viện trong khu vực để điều trị.

    Truyền thông địa phương đưa tin, những người di cư trên xe chủ yếu là công dân một số quốc gia ở Trung Đông như Iraq, Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, cũng như người Palestine.

    Trước đó, vào tháng 9 vừa qua, một chiếc xe tải chở người di cư cũng đã gặp nạn ở miền Đông Croatia, khiến 14 người bị thương.

    Croatia được cho là quốc gia trung chuyển chính cho người di cư vào châu Âu theo tuyến đường Balkan. Hàng ngàn người di cư cố gắng vượt qua Croatia, hy vọng đến được các quốc gia Tây Âu thịnh vượng hơn.

    Theo cơ quan bảo vệ biên giới và bờ biển EU (Frontex), gần 100.000 người di cư đã sử dụng tuyến đường Balkan để vào châu Âu trong năm 2023.

    Theo VOV

  • Những người đánh cá Pháp đã rơi nước mắt khi bất ngờ vớt được một số thi thể từ chiếc thuyền di cư nhỏ đã vỡ tan ngoài khơi bờ biển phía Bắc nước Pháp hôm 3/9/2024.

    Những dòng người di cư, vượt biên trái phép vào các nước châu Âu vẫn ngày đêm không ngừng nghỉ. Nhiều chuyến đi rất nguy hiểm do phương tiện vận chuyển sơ sài, thiên nhiên khắc nghiệt, nhiều người đã thiệt mạng khi chưa tới được bến bờ mơ ước. Nhiều ngư dân Pháp đã rất đau lòng khi tìm thấy những con thuyền di cư trên biển, mà trên đó không còn ai sống sót.

    Eo biển Manche là một trong những tuyến đường vận chuyển người di cư tấp nập nhất thế giới. Dòng chảy rất mạnh khiến việc vượt biển bằng thuyền nhỏ từ Pháp sang Anh trở nên nguy hiểm.

    Những người đánh cá Pháp đã rơi nước mắt khi bất ngờ vớt được một số thi thể từ chiếc thuyền di cư nhỏ đã vỡ tan ngoài khơi bờ biển phía Bắc nước Pháp hôm 3/9/2024. 12 người trên tàu đã tử nạn.

    tau ngu dan phap

    Các ngư dân cho biết ban đầu họ thu thập được các vật dụng trôi dạt và đồ dùng cá nhân của những người bị đắm tàu, cho đến khi họ bắt gặp một số thi thể đã không còn sự sống.

    Ông Jean-Marie Baheu (thuyền trưởng tàu cá Pháp) kể lại: "Khi tôi đến hiện trường, tất cả họ đều ở dưới nước, vẫn còn bám vào phần cuối của thuyền".

    Theo chia sẻ của ông SAMBA SY NDIAYE (ngư dân Pháp): "Thi thể của những người phụ nữ còn rất trẻ. Tôi đã khóc suốt cả ngày. Tôi không thể dừng lại vì vậy khi chúng tôi trở về, người ta có hỏi tôi có cần gặp bác sĩ tâm lý không. Thật buồn. Rốt cuộc, họ đều là con người. Những phụ nữ còn trẻ như vậy".

    Anh Axel Baheu (ngư dân Pháp) vẫn chưa hết bàng hoàng: "Điều khiến tôi sốc nhất là thi thể của một cô gái khoảng 15 - 20 tuổi với chiếc điện thoại đeo quanh cổ trong một chiếc túi chống nước. Khi chúng tôi đưa cô ấy ra khỏi nước, điện thoại reo lên và trong suốt thời gian sau đó điện thoại vẫn reo".

    Theo VTV

  • Ngày 23/9, quân đội Senegal cho biết hải quân nước này đã trục vớt được ít nhất 30 thi thể từ một chiếc thuyền trôi dạt cách bờ biển thủ đô Dakar khoảng 70km.

    Sau khi nhận được thông tin vào tối 22/9/2024, một đội tuần tra hải quân đã kéo chiếc thuyền đánh cá dài bằng gỗ đang trôi dạt đến cảng Dakar. Các thi thể trên thuyền đều trong tình trạng phân hủy nặng. Cho đến nay, lực lượng chức năng đã tìm thấy 30 thi thể. Trong thông báo trên mạng xã hội, quân đội nêu rõ đang tiến hành điều tra để xác định thuyền đến từ đâu cũng như tổng số người thiệt mạng.

    "Cho đến nay đã tìm thấy 30 thi thể" - quân đội Senegal cho biết thêm rằng các cuộc điều tra sẽ cung cấp thông tin chính xác hơn về số người tử vong và nguồn gốc của con thuyền. Tình trạng phân hủy nặng của các xác chết khiến quá trình nhận dạng trở nên khó khăn.

    senegal phat hien 30 thi the
    30 thi thể được trục vớt ngoài khơi Senegal. (Ảnh: Report.az)

    Bờ biển Senegal là một trong những điểm khởi hành chính của nhiều người di cư hy vọng đến được châu Âu, đồng thời là khu vực thường xuyên chứng kiến các thảm kịch di cư bằng thuyền. Nhiều người trong số này đã chấp nhận hành trình vượt Đại Tây Dương đầy nguy hiểm để hướng đến Quần đảo Canary của Tây Ban Nha.

    Nhóm bảo vệ quyền di cư Walking Borders cho biết vào tháng 6 rằng đã có gần 5.000 người di cư thiệt mạng trên biển trong 5 tháng đầu năm 2024 khi cố gắng đến quần đảo của Tây Ban Nha này.

    keo thuyen go senegal
    Người dân kéo thuyền gỗ vào bờ. Ảnh: Yeni Safak

    * Ít nhất 3 người di cư đã thiệt mạng và khoảng 25 người khác mất tích trong vụ chìm thuyền xảy ra ngày 23/9 ngoài khơi đảo Samos của Hy Lạp, phía Đông biển Aegean.

    Đài truyền hình nhà nước Hy Lạp đưa tin lực lượng bảo vệ bờ biển nước này đã giải cứu được 5 người di cư. Hoạt động tìm kiếm, cứu nạn vẫn đang được thực hiện khẩn trương tại vùng biển ngoài khơi thành phố Agios Isidoros, phía Tây Bắc của đảo Samos, với 4 tàu của lực lượng bảo vệ bờ biển và tư nhân cùng 1 máy bay trực thăng được huy động.

    Lực lượng bảo vệ bờ biển Hy Lạp chưa nhận được báo cáo cụ thể về số người có mặt trên chiếc xuồng cao su chở nhóm người di cư vừa gặp nạn. Hiện chưa có thông tin về danh tính hoặc quốc tịch của những người được cứu cũng như 3 thi thể được tìm thấy.

    Hy Lạp là cửa ngõ thường được người di cư và người tị nạn từ Trung Đông, châu Phi và châu Á tìm đến để từ đó đi vào Liên minh châu Âu (EU). Trong giai đoạn đỉnh điểm làn sóng di cư đến "lục địa già" năm 2015-2016, khoảng gần 1 triệu người đổ bộ lên các đảo của Hy Lạp, chủ yếu bằng xuồng cao su.

    Các biện pháp ngăn chặn di cư bất hợp pháp được Chính phủ Hy Lạp áp dụng đã giúp giảm đáng kể dòng người đổ đến trước khi tăng trở lại vào năm ngoái. Hàng nghìn người vẫn vượt biển, trên những xuồng cao su không đủ an toàn, từ bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ đến các đảo Hy Lạp gần đó.

    Theo TTXVN

  • Ngày 15/9, thông tin từ cơ quan chức năng Pháp cho biết, 8 người di cư đã thiệt mạng khi cố gắng vượt qua eo biển Manche từ Pháp để sang Anh trong đêm thứ bảy, rạng sáng chủ Nhật (theo giờ địa phương).

    8 nguoi di cu
    Lực lượng hiến binh Pháp tuần tra tại bãi biển ở Ambleteuse, Pháp, ngày 15/9/2024. (Ảnh: Reuters)

    Theo kênh truyền hình BFMTV, ông Jacques Billant, Tỉnh trưởng vùng Pas-de-Calais cho biết, thảm kịch đã xảy ra vào khoảng 1 giờ sáng 15/9, khi một chiếc thuyền chở 59 người gặp nạn ngoài khơi bờ biển gần thị trấn Ambleteuse, Pas-de-Calais.

    Ông Billant cho biết, 51 người còn lại đã được lực lượng cứu hộ đưa lên bờ an toàn và hiện đang được chăm sóc y tế. Ngoài 8 người thiệt mạng, 6 người khác cũng được tìm thấy trong tình trạng nguy kịch.

    Những người thiệt mạng bao gồm các nam giới đến từ nhiều quốc gia khác nhau, trong đó có Eritrea, Sudan, Syria, Ai Cập, Iran và Afghanistan.

    Cơ quan Cảnh sát biển Pháp cũng cho biết, đã giải cứu khoảng 200 người vào đêm thứ sáu, khi họ đang cố gắng vượt qua eo biển Manche trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.

    Trước đó, vào ngày 3/9, ít nhất 12 người di cư đã thiệt mạng trong một vụ việc tương tự khi chiếc thuyền của họ bị lật trong lúc vượt qua eo biển Manche trên đường tới Anh.

    Số người thiệt mạng trong vụ việc mới nhất đã nâng tổng số người chết trong các nỗ lực vượt eo biển này lên con số 46 kể từ đầu năm 2024.

    Khu vực Pas-de-Calais ở miền bắc nước Pháp là điểm xuất phát ngắn nhất mà nhiều người di cư lựa chọn để vượt qua eo biển Manche tới Vương quốc Anh. Tuy nhiên, hành trình này luôn tiềm ẩn nhiều nguy hiểm, đặc biệt khi các thuyền nhỏ thường xuyên quá tải phải đối mặt với dòng chảy mạnh và thời tiết bất lợi.

    Theo số liệu của Chính phủ Anh, chỉ trong khoảng thời gian từ ngày 7 đến 13/9 năm nay, đã có 412 người di cư bất hợp pháp tìm cách vượt qua eo biển bằng thuyền nhỏ mà không được phép nhập cảnh vào Anh. Chỉ riêng trong ngày 14/9, đã có tới 8 vụ cố gắng vượt qua eo biển này.

    Vấn đề di cư này đã trở thành một trong những thách thức lớn đối với cả hai quốc gia Anh và Pháp.

    Trong chuyến thăm Pháp vào tháng trước, Thủ tướng Anh Keir Starmer và các nhà lãnh đạo Pháp đã khẳng định mong muốn tăng cường hợp tác trong việc ứng phó với làn sóng di cư bất hợp pháp qua eo biển Manche, đặc biệt trong việc triệt phá các đường dây buôn người.

    Đây là nỗ lực chung của hai nước nhằm ngăn chặn tình trạng nguy hiểm này và bảo đảm an toàn cho những người di cư.

    Theo Nhân Dân

  • Để đến được “đồng cỏ xanh hơn” ở các nước châu Âu giàu có, những người di cư chạy trốn xung đột và đói nghèo thường bất chấp nguy hiểm tính mạng.

    Thoạt nhìn vào mặt nước xanh biếc của sông Drina, người ta có thể nghĩ rằng việc vượt qua khúc sông này "dễ như ăn kẹo". Tuy nhiên, đừng để vẻ bề ngoài đánh lừa.

    Trên dòng sông là ranh giới tự nhiên giữa Serbia và Bosnia-Herzegovina vào đêm 21-22/8, 11 người được cho là đã thiệt mạng khi một chiếc thuyền chở người di cư bị lật.

    Trong số các nạn nhân có một em bé 9 tháng tuổi. Được biết, 16 người trong số họ là người Syria, trong khi 2 người còn lại đến từ Ai Cập. Họ chết đuối sau khi chiếc thuyền chở khoảng 30 người di cư bất hợp pháp gặp sự cố trong đêm khi đang cố gắng vượt biên từ Serbia vào Bosnia-Herzegovina.

    Các đội cứu hộ phòng vệ dân sự, lực lượng cảnh sát và biên phòng cũng như thợ lặn của hai nước đã được triển khai dọc theo bờ sông Drina để tìm kiếm những người sống sót.

    balkan 1
    Cảnh sát tiến hành tìm kiếm sau khi một chiếc thuyền chở người di cư bị lật khi đang cố gắng vượt sông từ Serbia đến Bosnia-Herzegovina, ngày 22/8/2024. Ảnh: Balkan Insight

    Bộ trưởng Nội vụ Serbia Ivica Dacic hôm 22/8 thông báo rằng lực lượng cứu hộ đã tìm thấy 18 người còn sống, bao gồm 3 trẻ em, những người đã đến được bờ ở phía Bosnia-Herzegovina. Thảm kịch xảy ra ở khúc sông gần làng Tegara, miền Đông Bosnia.

    Hàng năm, hàng nghìn người di cư sử dụng tuyến đường bộ Balkan để vào biên giới Liên minh châu Âu (EU). Họ đến Serbia từ Bulgaria hoặc Bắc Macedonia trước khi di chuyển đến Hungary, Croatia hoặc Bosnia.

    Để đến được "đồng cỏ xanh hơn" ở các nước châu Âu giàu có, những người di cư chạy trốn xung đột và đói nghèo thường bất chấp nguy hiểm tính mạng lựa chọn những tuyến đường nhiều rủi ro như vậy.

    Ngoài 11 người bị đuối nước trong vụ việc mới nhất, nhiều người khác cũng chịu chung số phận. Khoảng 60 người di cư, nhiều người trong số họ vẫn chưa rõ tên, quốc tịch và tôn giáo, đã được chôn cất tại các nghĩa trang ở bên kia bờ sông Drina thuộc phía Bosnia.

    Có khả năng vùng nước nguy hiểm này đã cướp đi sinh mạng của nhiều người hơn cả số liệu được báo cáo.

    Tuyến đường Balkan

    Theo dữ liệu chính thức từ Tổ chức Di cư Quốc tế (IMO) của Liên Hợp Quốc, vào năm 2023, 45 người – thường là những người chạy trốn khỏi đói nghèo và chiến tranh – đã tử vong trên hành trình dài và gian khổ từ châu Phi và châu Á qua Balkan đến Tây Âu.

    Tuyến đường Balkan đã trở nên nổi tiếng vào năm 2015, khi hơn 760.000 người di cư và người tị nạn đi qua Tây Balkan trên đường đến EU. Hầu hết trong số họ đến từ Syria đang bị chiến tranh tàn phá, theo dữ liệu chính thức từ cơ quan biên giới và bảo vệ bờ biển châu Âu, Frontex.

    Thông thường, những người di cư tuyệt vọng di chuyển bằng đường biển hoặc đường bộ từ Thổ Nhĩ Kỳ đến Hy Lạp, sau đó đi qua Bắc Macedonia và Serbia, trước khi cố gắng vào EU qua Hungary, Croatia hoặc Slovenia. Những người khác đi qua Bulgaria thay vì Hy Lạp.

    balkan 1
    Người di cư từ Afghanistan tụ họp bên đống lửa tại nhà máy kim loại Krajina cũ ở Bihac, Bosnia-Herzegovina, gần biên giới Croatia, năm 2021. Ảnh: NPR

    Một quan chức của Bộ An ninh Bosnia, cơ quan thực thi chính sách nhập cư và tị nạn của đất nước, đã nói với chi nhánh Balkan của RFE/RL rằng những người di cư đi dọc theo tuyến đường Balkan có 2 lựa chọn chính.

    Theo vị quan chức này, một lựa chọn là trả cho những kẻ buôn người ở Thổ Nhĩ Kỳ 100-400 Euro (112-448 USD) để nhận tọa độ GPS cụ thể cho các tuyến đường đến Bulgaria.

    Sau đó họ trả một số tiền tương tự ở Bulgaria để có tọa độ dẫn đến Serbia, và sau đó lại trả một lần nữa ở Serbia để được mở đường dẫn đến Bosnia. Họ cứ tiếp tục phải chi tiền như vậy cho đến khi đến được Croatia, một quốc gia thành viên EU.

    Lựa chọn thứ hai, theo vị quan chức Bosnia, là người di cư phải trả khoảng 10.000 Euro (11.195 USD) cho dịch vụ "trọn gói" hơn.

    Dịch vụ này bao gồm một người hộ tống do những kẻ buôn người cung cấp, đưa họ đến từng biên giới trước khi giao họ cho một hướng dẫn viên mới ở phía bên kia. Tài xế địa phương thường chở họ trên những con đường nông thôn nhỏ.

    Đối với những kẻ buôn người, Bosnia là tuyến đường được ưa chuộng do biên giới tương đối dễ đi qua và lực lượng biên phòng mỏng.

    Năm 2023, 162 người đã bị buộc tội buôn người ở Bosnia. Hầu hết những kẻ bị buộc tội là người Bosnia, cũng như một số công dân Đức, Tây Ban Nha và Thổ Nhĩ Kỳ.

    Đích đến yêu thích

    Trong tương lai, biên giới của Bosnia có thể trở nên dễ dàng xâm nhập hơn nữa, vì gần 1/3 trong số khoảng 1.800 cảnh sát biên phòng của nước này sẽ nghỉ hưu trong vòng 3 năm tới.

    Mặc dù EU đã đề nghị giúp đỡ, nhưng các sĩ quan từ cơ quan biên phòng và bảo vệ bờ biển châu Âu Frontex vẫn chưa được triển khai đến Bosnia, một phần là do những bất đồng chính trị liên tục ở quốc gia vùng Balkan này.

    Số lượng người di cư đi dọc theo tuyến đường Balkan đã giảm đáng kể so với mức đỉnh điểm vào năm 2015, chủ yếu là do an ninh biên giới được thắt chặt, xu hướng di cư thay đổi và sự hợp tác tốt hơn giữa các quốc gia trong và ngoài EU.

    balkan 1
    Những người di cư rời khỏi trại Lipa ở vùng Krajina, phía Tây Bắc Bosnia-Herzegovina, năm 2021. Ảnh: Balkan Insight

    Theo dữ liệu từ Ủy ban Người tị nạn và Di cư Serbia, hơn 107.000 người di cư đã đi qua Serbia vào năm 2023. Theo ủy ban này, thời gian lưu trú trung bình của họ tại Serbia là 12 ngày.

    Năm 2023, Bộ An ninh Bosnia ghi nhận khoảng 34.400 người di cư đi qua đất nước này. Và cho đến nay trong năm nay, đã có 16.778 người di cư được đăng ký cho đến ngày 18/8.

    Trong số đó, có khoảng 14.400 người Afghanistan, 7.100 người Maroc (Morocco), 2.500 người Syria và khoảng 1.000 người từ Pakistan, Thổ Nhĩ Kỳ, Bangladesh và Iran.

    Rất ít người ở lại Bosnia trong thời gian dài, vì đích đến yêu thích của những người di cư là EU, nơi được cho là có cơ hội việc làm tốt hơn.

    Người di cư chủ yếu vượt biên giới vào những tháng ấm hơn, nhiều người dành mùa đông tại 4 trung tâm tiếp nhận trên khắp Bosnia, nơi cung cấp khoảng 4.000 giường.

    Dữ liệu chính thức từ Bosnia cho thấy chưa đến 1% người di cư nộp đơn xin tị nạn, với trung bình khoảng 150 đơn mỗi năm. Trong số những đơn đó, chỉ có khoảng 10% được chấp thuận.

    Ngoài những rủi ro do môi trường và địa hình gây ra, người di cư còn đối mặt với nhiều vấn đề khác. Ví dụ, các sĩ quan tuần tra biên giới và cảnh sát bị cáo buộc là thường xuyên đánh đập và truy đuổi người di cư qua Balkan.

    Tại biên giới Bosnia với Croatia, nhiều người di cư đã cáo buộc rằng cảnh sát Croatia đã đánh đập họ và tịch thu tiền, điện thoại di động và các vật dụng khác của họ. Chính quyền Croatia đã bác bỏ những cáo buộc như vậy.

    Nguoiduatin (Theo RFE/RL, Euronews)

  • Tổ chức phi chính phủ Open Arms đã giải cứu hàng chục người di cư ở Địa Trung Hải sau các hoạt động tìm kiếm và cứu nạn.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Một người phụ nữ bế đứa con nhỏ khi họ đang đi trên một chiếc thuyền sắt, gần tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, miền trung Địa Trung Hải, ngày 11/8. Ảnh: REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    19 người di cư, gồm 2 bé gái và 1 em bé, đứng trên một chiếc thuyền sợi thủy tinh có chăn giữ nhiệt do tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms cung cấp ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ngày 11/8. Ảnh: REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư đi thuyền sắt gần tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ở miền trung Địa Trung Hải, ngày 11/8. REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư trên một chiếc thuyền sắt gần tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, miền trung Địa Trung Hải, ngày 11/8. Ảnh: REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Thành viên Guardia di Finanza người Ý bế con nhỏ trong quá trình cứu hộ, gần tàu "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ở miền trung Địa Trung Hải, ngày 11/8. Ảnh: REUTERS.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Một đứa trẻ trên một chiếc thuyền sợi thủy tinh với 18 người di cư bao gồm hai bé gái khác, đang chờ tàu cứu hộ "Astral". Ảnh: Reuters.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Một người di cư bế đứa con nhỏ khi đứng trên một chiếc thuyền sợi thủy tinh cùng những người di cư khác, trong đó có hai bé gái, đang chờ được tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms hỗ trợ. Ảnh: Reuters.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Các thành viên của Guardia di Finanza người Ý chuẩn bị đưa người di cư lên thuyền sắt trong một cuộc giải cứu gần tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa. Ảnh: Reuters.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Các thành viên của Lực lượng bảo vệ tài chính Italy lên tàu di cư trong một cuộc giải cứu gần tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ngày 11/8. Ảnh: REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Những người di cư, trên một chiếc thuyền sắt, được các thành viên tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms hỗ trợ ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ở miền trung Địa Trung Hải, ngày 10/8. REUTERS.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Những người di cư trôi nổi trên mặt nước khi được các thành viên tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms hỗ trợ ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ở miền trung Địa Trung Hải. Ảnh: Reuters.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Những người di cư được vận chuyển trên một chiếc thuyền đến tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ở miền trung Địa Trung Hải, ngày 10/8. Ảnh: REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư nghỉ ngơi trên tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms, ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, miền trung Địa Trung Hải, ngày 10/8. Ảnh: REUTERS/Juan Medina

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư nhận được hướng dẫn từ các thành viên Guardia Costiera (Lực lượng bảo vệ bờ biển) của Ý gần tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư trôi nổi trên mặt nước khi được các thành viên tàu cứu hộ "Astral" của tổ chức phi chính phủ Open Arms hỗ trợ ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, miền trung Địa Trung Hải, ngày 10/8. Ảnh: REUTERS

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Một đứa trẻ được điều phối viên Tìm kiếm và Cứu nạn (Sarco) David Llado, 40 tuổi và Đại úy Orestes Perez Jaume, 58 tuổi giúp đỡ trên tàu cứu hộ "Astral".

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Một đứa trẻ được bác sĩ Isabel Zamarron, 36 tuổi hỗ trợ trên tàu cứu hộ NGO Open Arms "Astral" ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, tại trung tâm Địa Trung Hải, ngày 10/8.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Một thành viên của tổ chức phi chính phủ Open Arms hướng dẫn người di cư gần tàu cứu hộ của Open Arms "Astral" ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, ở trung tâm Biển Địa Trung Hải.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư trên một chiếc thuyền chờ đợi gần tàu cứu hộ Open Arms NGO "Astral" của Lực lượng bảo vệ bờ biển Ý ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, tại trung tâm Biển Địa Trung Hải, ngày 9/8. Ảnh: REUTERS.

    giai cuu thuyen thuy tinh 1

    Người di cư đứng trên một chiếc thuyền sắt gần tàu cứu hộ của tổ chức phi chính phủ Open Arms "Astral" ở vùng biển quốc tế phía nam Lampedusa, tại trung tâm Biển Địa Trung Hải, ngày 11/8. Ảnh: REUTERS.

    Theo Giaoducthoidai

  • Hàng chục người thuộc nhóm thiểu số Hồi giáo Rohingya ở Myanmar thiệt mạng vì bị drone tấn công khi đang tìm cách 'chạy loạn' qua Bangladesh.

    drone tan cong nguoi ti nan
    Một chiếc thuyền chở những người Rohingya tìm cách đi khỏi Myanmar hồi năm 2015 - Ảnh: AFP

    Hãng tin Reuters ngày 10-8 xác nhận việc một máy bay không người lái (drone) đã tấn công đoàn người thuộc nhóm thiểu số Hồi giáo Rohingya ở Myanmar, khiến hàng chục người thiệt mạng hôm 5-8.

    Trước đó, nhiều đoạn video lan truyền trên mạng xã hội cho thấy rất nhiều tử thi nằm rải rác trên nền bùn đất bên cạnh rất nhiều vali và ba lô.

    Reuters xác nhận vị trí đoạn video được quay là thị trấn Maungdaw thuộc bang Rakhine, Myanmar.

    Bốn nhân chứng, một số nhà hoạt động và một nhà ngoại giao khẳng định với Reuters rằng đoàn người trên bị drone tấn công khi đang chờ đến lượt vượt qua biên giới Myanmar - Bangladesh để trốn khỏi cảnh bạo lực ở Rakhine.

    Trong số nạn nhân bị tấn công có nhiều trẻ em và phụ nữ có thai. Anh Mohammed Eleyas (35 tuổi) cho biết người vợ sắp sinh và đứa con gái 2 tuổi của mình bị thương nặng bởi cuộc tấn công và tử vong sau đó.

    Anh Eleyas chia sẻ với Reuters: "Tôi đang đứng ngoài bờ sông (Myanmar và Bangladesh có biên giới tự nhiên là sông Naf) thì drone bắt đầu đến. Tôi nghe liên tục nhiều tiếng nổ đinh tai".

    Anh Eleyas vội nằm xuống đất để bảo vệ bản thân. Khi đứng dậy, anh đã thấy vợ con mình bị thương nặng và rất nhiều người thân thiệt mạng. Hiện anh Eleyas đã an toàn đến một trại tị nạn ở Bangladesh.

    Trong các đoạn video trên mạng xã hội, cũng có nhiều hình ảnh người sống sót bước qua "cánh đồng xác" để tìm kiếm người thân.

    Đây là vụ tấn công dân thường đẫm máu nhất tại bang Rakhine trong nhiều tuần qua, giữa bối cảnh chính quyền quân sự Myanmar đụng độ gay gắt với các phiến quân nổi dậy.

    Ba nhân chứng khẳng định với Reuters rằng Đội quân Arakan - nhóm vũ trang mạnh mẽ nhất khu vực Rakhine - đứng đằng sau vụ tấn công. Tổ chức này đã lên tiếng bác bỏ cáo buộc trên, đồng thời cho rằng quân đội Myanmar mới là bên phải chịu trách nhiệm.

    Theo truyền thông Bangladesh, cũng trong ngày 5-8, một số con tàu chở những người Rohingya tìm cách vượt sông qua Bangladesh đã bị chìm, khiến hàng chục người thiệt mạng.

    Trước những vụ việc này, một người phát ngôn của Cao ủy Liên Hiệp Quốc về người tị nạn cho biết cơ quan này "biết về những người tị nạn thiệt mạng do lật thuyền ở vịnh Bengal", đồng thời đã nghe báo cáo về nhiều thường dân qua đời ở Maungdaw. Tuy nhiên cơ quan này chưa thể xác nhận con số tử vong cụ thể.

    Mâu thuẫn sắc tộc tại bang Rakhine (Myanmar) giữa nhóm người Arakan theo Phật giáo và nhóm Rohingya thiểu số theo Hồi giáo đã kéo dài nhiều thập kỷ, và được xem là một trong những cuộc khủng hoảng nhân đạo tồi tệ nhất châu Á.

    Nhóm Arakan cho mình là người bản địa ở khu vực này và coi người Rohingya là người di cư bất hợp pháp từ Bangladesh trong thế kỷ 20. Tuy nhiên, nhiều người Rohingya lại khẳng định gia đình mình sống tại Rakhine nhiều thế hệ.

    Người Rohingya không được cả người Arakan ở Rakhine và Chính phủ Myanmar công nhận, bị từ chối quyền công dân và bị hạn chế nhiều quyền tự do đi lại, giáo dục...

    Tình trạng bạo lực trở nên tồi tệ hơn vào năm 2012, khi xảy ra các vụ xung đột nghiêm trọng giữa hai cộng đồng này, dẫn đến hàng ngàn người Rohingya phải tìm cách ra nước ngoài tị nạn.

    Đỉnh điểm của cuộc khủng hoảng là vào năm 2017, khi quân đội Myanmar bị cáo buộc thực hiện các cuộc đàn áp quy mô lớn, bị Liên Hiệp Quốc và nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế lên án là một cuộc "thanh lọc sắc tộc" đối với người Rohingya.

    Theo Tuổi Trẻ

  • Trong số hơn 80 người di cư trên con thuyền gặp nạn, 41 người đã được giải cứu, trong đó 11 người phải điều trị y tế do bỏng.

    Hôm 19/7, thông cáo của Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM), cho biết, ít nhất 40 người di cư đã thiệt mạng và một số người khác bị thương sau khi một chiếc thuyền chở họ bốc cháy ngoài khơi bờ biển thành phố Cap Haitien, phía bắc Haiti.

    Trước đó, vào ngày 17/7, chiếc thuyền chở hơn 80 người đã khởi hành từ bờ biển Fort Saint-Michel của Cap Haitien, hướng đến Quần đảo Turks và Caicos, lãnh thổ thuộc Anh, trên một hải trình dài 250 km, theo Văn phòng Di cư Quốc gia Haiti (ONM).

    Bốn mươi mốt người di cư sống sót trên thuyền đã được Cảnh sát biển Haiti giải cứu và hiện đang được chăm sóc, hỗ trợ về y tế, thực phẩm, nước và hỗ trợ tâm lý do IOM cung cấp. Trong số này 11 người di cư đã được đưa đến bệnh viện gần nhất để điều trị, bao gồm các trường hợp bị thương do bỏng. 

    Trong thông cáo, Trưởng phái bộ IOM tại Haiti, Grégoire Goodstein, đổ lỗi cho thảm kịch này là do cuộc khủng hoảng an ninh cũng như tình trạng nghèo đói ngày càng trầm trọng ở Haiti cũng như việc thiếu con đường di cư an toàn và hợp pháp, khiến người Haiti buộc phải lựa chọn con đường tuyệt vọng, đầy rủi ro, nhất là nhóm dễ bị tổn thương là trẻ em, phụ nữ.

    thuyen chay haiti 1
    Tai nạn xảy ra ngoài khơi phía bắc Haiti. Nguồn: IOM.

    Haiti đang phải vật lộn với tình trạng bạo lực băng đảng. Việc thiếu cơ hội kiếm sống, hệ thống y tế sụp đổ, thiếu hụt nguồn cung cấp thiết yếu, trường học đóng cửa và không có tương lai đang thúc đẩy nhiều người coi di cư là cách duy nhất để tồn tại.

    Một nghiên cứu của IOM năm 2023 cho thấy, 84% người di cư trở về đã tiếp tục rời đi để tìm kiếm cơ hội việc làm ở nước ngoài.

    Đối với phần lớn người Haiti, di cư hợp pháp là một hành trình cực kì khó khăn để cân nhắc, khiến nhiều người coi di cư bất hợp pháp là lựa chọn duy nhất của họ, dù con đường này đầy rủi ro.

    Cuộc khủng hoảng ở quốc gia Caribe đã leo thang vào đầu năm nay khi xung đột băng đảng bùng nổ, buộc chính phủ phải từ chức.

    Kể từ ngày 29/2, Cảnh sát biển Haiti đã chứng kiến sự gia tăng về số lượng các nỗ lực vượt biên bằng thuyền.

    thuyen chay haiti 1
    Hàng trăm ngàn người Haiti phải rời bỏ nhà cửa, trốn chạy bạo lực và nghèo đói. Nguồn: IOM.

    Cảnh sát biển từ các quốc gia trong khu vực, bao gồm Mỹ, Bahamas, Quần đảo Turks và Caicos và Jamaica, cũng đã báo cáo về số lượng ngày càng tăng các tàu thuyền xuất phát từ Haiti bị chặn lại trên biển. 

    Theo IOM, hơn 86.000 người di cư Haiti đã bị các nước láng giềng cưỡng bức hồi hương về nước trong những tháng đầu năm nay. Trong  tháng 3, mặc dù bạo lực gia tăng và các sân bay trên khắp cả nước đóng cửa, số người bị cưỡng bức hồi hương đã tăng 46%, lên đến13.000 người. 

    IOM lo ngại về số lượng lớn người Haiti bị cưỡng bức hồi hương trong giai đoạn nước này đang bất ổn và hỗn loạn.

    "Việc cưỡng bức hồi hương theo IOM phải được thực hiện một cách có cân nhắc. “Nhiều người di cư bị cưỡng bức hồi hương, bao gồm cả trẻ em không có người lớn đi kèm và bị li tán cũng như phụ nữ mang thai và cho con bú, trở về Haiti trong điều kiện rất dễ bị tổn thương và rất ít cơ hội. Họ rất cần sự hỗ trợ nhân đạo sau khi phải đối mặt với nhiều mối lo ngại về sức khỏe và an toàn trong suốt hành trình của mình.”, IOM nhấn mạnh.  

    Baovephapluat (theo IOM, CNN)

  • Ngày 24/7, Tổ chức Di cư Quốc tế cho biết ít nhất 15 người thiệt mạng, hơn 195 người mất tích sau khi thuyền chở người di cư bị lật ở ngoài khơi TP Nouakchott (Mauritania).

    195 nguoi lat
    Người di cư chờ được cứu trên Địa Trung Hải. Ảnh minh họa

    Theo IOM, bên cạnh hơn 210 người chết hoặc mất tích, lực lượng bảo vệ bờ biển Mauritania đã cứu sống 120 người kể từ khi chiếc thuyền bị lật vào hôm 22/7, trong số này bao gồm nhiều trẻ em bị lạc, không có người thân đi kèm.

    Những người di cư trái phép này đã lên thuyền ở quốc gia Tây Phi Gambia hôm 17/7. Theo lực lượng cảnh sát biên phòng SENAFRONT, những người di cư nói trên thiệt mạng do lũ sông dâng cao.

    "Chúng tôi vô cùng đau buồn trước sự ra đi của 15 người di cư và ước tính hơn 195 người mất tích trên biển sau khi thuyền bị lật ở Nouakchott", Văn phòng IOM tại Tây Phi và Trung Phi lên tiếng.

    Ít nhất 210 người di cư trái phép đã thiệt mạng hoặc mất tích sau khi chiếc thuyền chở hàng trăm người bị lật ngoài khơi Mauritania (Ảnh minh họa: The Sudan Times).

    Hiện, cơ quan chức năng đang nỗ lực phối hợp tìm kiếm các nạn nhân mất tích. IOM cũng lưu ý, thảm kịch trên xảy ra trong bối cảnh làn sóng di cư ồ ạt qua tuyến đường Tây Đại Tây Dương.

    Đầu tháng 7, một con thuyền chở hơn 170 người di cư bất hợp pháp bị lật, khiến ít nhất 89 người thiệt mạng hoặc mất tích.

    Tính từ năm 2014, IOM ghi nhận 4.500 trường hợp tử vong hoặc mất tích trên tuyến đường biển này, bao gồm hơn 1.950 người thiệt mạng vào năm 2023.

    Chỉ tính riêng năm 2024, đã có hơn 19.700 người di cư bất hợp pháp đến quần đảo Canary (Tây Ban Nha), so với 7.590 người cùng kỳ năm ngoái.

    Trong đó từ tháng 6 đến nay, phát hiện hơn 76 thuyền chở khoảng 6.130 người di cư tại quốc gia Tây Phi Mauritania. Ít nhất 190 người đã thiệt mạng hoặc mất tích trên các con thuyền này.

    Theo TTXVN

  • Những lời có cánh "chỗ làm bao ăn ở miễn phí, đi nhanh, chỉ trả trước một phần" thực chất là cái bẫy để các đường dây buôn người đưa lao động di cư vào tình trạng dễ tổn thương và lệ thuộc nợ nhằm kiểm soát họ nơi xứ người.

    4 năm về trước, thảm kịch 39 người Việt tử vong trong xe tải đông lạnh ở hạt Essex, Vương quốc Anh, đã đặt ra cho các bên liên quan hai câu hỏi chính. Một, vì sao đã biết hành trình là bất hợp pháp mà họ vẫn quyết định đi? Và hai, liệu họ có phải là nạn nhân của hoạt động buôn người?

    ngay quoc te chong nan buon nguoi 1
    Ảnh: Luso Life

    Nhìn lại nhiều thập kỷ qua, bên cạnh các chương trình thực tập sinh và xuất khẩu lao động hợp pháp mà Chính phủ đã ký kết với nhiều quốc gia trên thế giới, những con số đáng chú ý về hoạt động di cư bất hợp pháp và lao động chui của người Việt Nam cũng ngày một gia tăng, bất chấp nguy cơ bị tước đoạt quyền con người, xâm hại phẩm giá, sức khỏe và tính mạng nếu rơi vào tay các băng nhóm tội phạm có tổ chức xuyên quốc gia.

    Hội đồng Kinh tế và xã hội Liên Hiệp Quốc năm 2017 ước tính các đường dây buôn người đã đưa khoảng 18.000 lao động Việt Nam mỗi năm đến châu Âu qua các lộ trình bất hợp pháp. 

    Liên tục trong 4 năm 2017-2020, Báo cáo thường niên của Chính phủ Vương quốc Anh về vấn đề nô lệ hiện đại cũng chỉ ra nạn nhân Việt Nam luôn nằm trong top 3 các quốc gia xuất xứ phổ biến.

    Theo Cơ quan Phòng chống ma túy và tội phạm LHQ (UNDOC) năm 2017, Việt Nam được đánh giá là "điểm nóng" trong khu vực các nước tiểu vùng sông Mekong vì tình trạng đưa người di cư trái phép và mua bán người. 

    Tháng 5 vừa qua, đánh giá về tình hình vi phạm pháp luật và tội phạm buôn bán người giai đoạn 2018-2022, Ủy ban Tư pháp Quốc hội đánh giá vấn đề là "ngày càng nghiêm trọng và có xu hướng gia tăng, với tính chất, thủ đoạn ngày càng tinh vi, xảo quyệt, mang tính vô nhân đạo".

    Đặc điểm của hoạt động di cư

    10 năm gần đây, việc tham gia các thể chế quốc tế về chống buôn bán người và thúc đẩy nhân quyền của Việt Nam đã góp phần nội luật hóa các hoạt động quản lý lao động di cư. 

    Dẫu vẫn cần điều chỉnh để tiệm cận thêm pháp luật quốc tế, Việt Nam đã có những điểm sáng trong nỗ lực thúc đẩy tính minh bạch của quá trình di cư lao động quốc tế, thông qua thực thi Luật Phòng chống mua bán người (2011), Bộ luật Hình sự (sửa đổi 2015, bổ sung 2017), Luật Người Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài theo hợp đồng (2020), hay Chương trình phòng chống mua bán người giai đoạn 2021-2025 và định hướng đến năm 2030.

    Nghiên cứu về di cư lao động quốc tế hầu hết đều đồng thuận về nguyên nhân là mưu cầu lợi ích kinh tế hộ gia đình. Khi hoạt động di cư có ba đặc điểm là tính cộng đồng, tính lịch sử và tính bất hợp pháp thì cần xem xét liệu có thể chế phi chính thức nào đang tác động lên quyết định di cư của người dân trong cộng đồng đó hay không.

    Lợi ích từ kiều hối đã thực sự làm thay đổi bộ mặt kinh tế gia đình lẫn cộng đồng những làng quê thuần nông, trở thành những "làng tỉ phú, làng châu Âu" như một số nơi ở Nghệ An, Hà Tĩnh với truyền thống di cư lao động, cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp. Những thành tựu trực quan này đã ngầm thuyết phục được niềm tin của cộng đồng theo thời gian, dần được chấp nhận và là hình mẫu để dẫn dắt hành vi.

    Khi thấy người làng, người quen từng đi và thành công, những người có ý định đi cảm thấy tự tin về quyết định của mình hơn, từ đó tạo ra quy phạm xã hội và niềm tin rằng có thể thay đổi kinh tế hộ gia đình nhanh chóng bằng di cư lao động qua con đường bất hợp pháp. 

    Không thể đánh giá thấp thể chế phi chính thức và thông lệ xã hội ngoài khuôn khổ pháp luật này. Chính vì vậy nhiều gia đình từ các làng quê vẫn chấp nhận bỏ chi phí lớn, thậm chí vay mượn, thế chấp chính căn nhà đang ở... để con em đến được những "miền đất hứa" làm việc qua các lộ trình không chính thức.

    Nhiều tranh luận đã nổ ra. Nếu họ chủ động đầu tư như vậy thì làm sao gọi họ là nạn nhân buôn người được. Lãnh đạo ngành công an của một tỉnh cũng từng trả lời như thế.

    ngay quoc te chong nan buon nguoi 1
    Thi thể những nạn nhân vụ buôn người vào Anh năm 2019 được đưa về Việt Nam. Ảnh: Sky News

    Những nạn nhân chủ động?

    Có thể chia các cộng đồng di cư lao động có yếu tố ngoài pháp luật thành hai nhóm.

    Nhóm một là những người chưa có năng lực tìm kiếm và kiểm định thông tin về chuyến đi. Họ cũng bất định về rủi ro như công việc thực tế tại điểm đến. Nhóm này thường chỉ đưa ra quyết định di cư dựa vào tư vấn của người "tuyển quân" (thường là chân rết tại Việt Nam của đường dây mua bán người xuyên quốc gia). 

    Sự bất cân xứng thông tin trong giao dịch việc làm xuyên biên giới này xuất hiện trong các vụ lừa bán người Việt Nam để cưỡng bức lao động ở các xưởng may đen tại Nga, công trường xây dựng tại Serbia và Romania, hầm mỏ ở Trung Quốc hay tàu cá đánh bắt xa bờ, nạn mua bán phụ nữ, trẻ em gái và thai nhi hay lừa bán nội tạng sang Trung Quốc, hoặc khu vực sòng bài ở Campuchia với bẫy việc nhẹ lương cao...

    Trong khi đó, nhóm hai là những người có khả năng lên kế hoạch cho chuyến đi và quyết định di cư của họ thường có sự tham gia của hộ gia đình. Họ dựa vào nguồn tin từ người thân quen trong làng xã đã đi trước, nhờ liên lạc qua Internet để kiểm định thông tin. 

    Nhóm này thường xác định được phần nào và chấp nhận các rủi ro trên hành trình cũng như những thử thách của loại hình công việc họ sẽ phải đối mặt. Cộng đồng di cư lao động đến Anh và châu Âu qua các lộ trình không hợp pháp trong nhiều thập kỷ qua thường thuộc nhóm này.

    Xét về đặc điểm di cư theo khung chỉ báo về lao động cưỡng bức của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO), có thể thấy hầu hết các trường hợp thuộc cả hai nhóm đều dễ tổn thương và gặp nhiều rủi ro. 

    Những khó khăn bao gồm thiếu kiến thức về pháp luật tại quốc gia điểm đến, ngoại ngữ hạn chế, lệ thuộc khoản nợ tại quê nhà và nợ tiền đường dây tổ chức di cư, ít lựa chọn về sinh kế, bị kiểm soát giấy tờ nhân thân, lệ thuộc chủ lao động về nơi ở, thức ăn, cơ hội học việc và nhận việc...

    Lệ thuộc nợ được nhiều chuyên gia cho là áp lực rất lớn khiến lao động di cư không thể rời bỏ đường dây dù bị bóc lột. Một nhân vật mà tôi có biết, anh Long (tên nhân vật đã được thay đổi), lao động di cư hơn 40 tuổi, là trường hợp bị bắt và trục xuất về Việt Nam hai lần, nhưng vẫn liều mình đến lần thứ ba để vào được Anh. 

    Anh Long phải chấp nhận rủi ro pháp lý, thậm chí cả đe dọa mạng sống, bởi sức ép từ khoản nợ với người trong đường dây. Họ liên tục tạo áp lực về khoản nợ với anh trong trại tạm giam và cả với gia đình anh ở Việt Nam.

    ngay quoc te chong nan buon nguoi 1
    Cám dỗ việc nhẹ lương cao là một trong những lời chào mời chính của các đường dây buôn người sang Campuchia. Ảnh: Bangkok Post

    Hoán đổi con mồi và kẻ săn mồi

    Trong khi đó, Võ Văn Hồng, 45 tuổi, là người nhập cư bất hợp pháp tại Bỉ và từng là nạn nhân của nạn buôn người. Hồng cầm đầu nhóm 19 công dân Bỉ gốc Việt và công dân Việt Nam vận chuyển 335 người Việt Nam vào châu Âu, trong đó có 195 người đến Anh. 

    Năm 2022, tất cả đã bị tòa án Bỉ kết án với tội danh buôn người và đưa lậu người. Một số chân rết tại Việt Nam là những người từng lao động chui ở Anh trở về, thậm chí từng là nạn nhân như Hồng. 

    Họ hiểu biết tường tận đường đi, rủi ro và thực trạng, nhưng vẫn thực hiện các hành vi lôi kéo, dụ dỗ và sẵn sàng tham gia đe dọa người thân tại quê nhà của người di cư trong trường hợp họ bỏ trốn khỏi mạng lưới giám sát của đường dây buôn người.

    ngay quoc te chong nan buon nguoi 1
    Ảnh: Boston University

    Theo số liệu của Tổ chức Pacific Links và thống kê của cơ quan công an Việt Nam năm 2019, khoảng 60% kẻ tham gia vào đường dây buôn bán người bị cảnh sát Việt Nam bắt đều từng là nạn nhân. Với mỗi người được đưa đi thành công, lợi nhuận được chia có thể từ 18-70 triệu đồng cho mỗi mắt xích trong đường dây, thậm chí có trường hợp hưởng lợi đến 376 triệu đồng.

    Hoạt động buôn bán người là một tội ác và lao động di cư dù bất kỳ hoàn cảnh nào đều không phải là món hàng để trao đổi. Nhưng thực tế cho thấy có nhiều cộng đồng ngầm chấp nhận đánh đổi, một số tiếp tay, coi đây là một thị trường giao dịch, dù đầy rủi ro và nằm ngoài phạm vi pháp luật.

    Ngày 30-7 hằng năm đã được LHQ và Chính phủ Việt Nam công nhận là Ngày phòng chống mua bán người. Thay đổi nhận thức từ góc độ cộng đồng là nền tảng đầu tiên để phòng ngừa hoạt động buôn người. 

    Công nghệ tiến bộ đã khiến hoạt động buôn người phức tạp hơn nhiều, khi tội phạm buôn người có thể tăng cường tiếp cận, khai thác và theo dõi nạn nhân vượt qua biên giới một quốc gia. Vì vậy, nếu chỉ dựa vào nỗ lực từ các cơ quan hữu quan thì không thể kịp thời ngăn chặn.

    Di cư vì mưu cầu thịnh vượng kinh tế vẫn là xu hướng thuận tự nhiên, nhưng nếu cứ thuận theo những thông lệ xã hội ngoài pháp luật, lựa chọn những con đường phải đánh đổi tính mạng, tài sản và sức khỏe thì thiệt hại cuối cùng vẫn là bản thân và gia đình của người lao động di cư. 

    Như thế, việc xác định tư cách nạn nhân của những lao động bị buôn bán, bóc lột là một cách tiếp cận dựa vào quyền con người được khuyến khích và thực hành theo các khuôn khổ thể chế quốc tế.

    "Tôi cho rằng 90% còn là do áp lực nợ buộc phải liên tục lên đường đi như vậy. Có trường hợp một người nam đã hơn 40 tuổi mà tôi gặp, anh ấy (Long) bị bắt rồi trục xuất về Việt Nam nhưng vẫn phải đi Anh đến lần thứ ba mới vào được. Lúc về Việt Nam thì anh ấy bị người của mạng lưới đe dọa, đòi nợ, nên áp lực cũng thôi thúc phải tiếp tục lên đường để có tiền trả nợ" - bà T.T., phiên dịch viên của Bộ Tư pháp Anh có hơn 6 năm kinh nghiệm phiên dịch và làm việc với các lao động Việt Nam nhập cư bất hợp pháp tại Anh giai đoạn 2016-2022, cho biết.

    Các đường dây buôn người thường sử dụng nhiều thủ đoạn để dụ dỗ lao động di cư rơi vào bẫy nhằm kiểm soát và cưỡng bức lao động. Như vậy dù ban đầu có chủ động tìm cách để đi chăng nữa thì về bản chất người có nhu cầu di cư lao động qua con đường không chính thống như anh Long vẫn là con mồi, là nạn nhân của hoạt động buôn bán người, vốn mang lại nguồn siêu lợi nhuận cho các băng nhóm tội phạm có tổ chức xuyên quốc gia. Ước tính của Văn phòng LHQ về chống ma túy và tội phạm (UNODC) vào năm 2013, thị trường buôn người vào châu Âu do các mạng lưới tội phạm có tổ chức người Việt điều hành có lợi nhuận hằng năm khoảng 300 triệu euro (315,6 triệu USD).

    Theo Tuổi Trẻ

  • di cu senegal
    Người di cư đến từ Gambia, Nigeria và Senegal chờ tàu cứu hộ trên Địa Trung Hải. Ảnh minh họa

    Trong thông báo trên tài khoản mạng xã hội X, Quân đội Senegal nêu rõ ngày 19/7, lực lượng tuần tra duyên hải đã phát hiện và chặn con tàu trên tại vùng biển gần Lompoul, phía Tây Bắc Senegal. Vào thời điểm đó, trên tàu đang chở 202 người, trong đó có 5 phụ nữ và 1 trẻ vị thành niên.

    Đầu tháng này, một chiếc thuyền với khoảng 170 người khởi hành từ Senegal đã bị lật ở ngoài khơi Mauritania, khiến gần 90 người thiệt mạng. Sau thảm họa này, Tổng thống Senegal Ousmane Sonko đã kêu gọi người dân không mạo hiểm tìm cách vượt Đại Tây Dương trên những tàu, thuyền bé, không đủ an toàn để vượt biển. Ông nhấn mạnh người dân không nên tìm cách rời bỏ quê hương vì tương lai của thế giới là ở châu Phi - lục địa duy nhất vẫn còn tiềm năng đáng kể để tiến bộ và tăng trưởng.

    Khi lực lượng chức năng các nước tăng cường giám sát các tuyến đường biển ở Địa Trung Hải thì tuyến đường qua Đại Tây Dương này trở thành lựa chọn thay thế cho người di cư từ châu Phi muốn vào châu Âu. Theo tổ chức phi chính phủ Caminando Fronteras, trong 5 tháng đầu năm nay, hơn 5.000 người đã thiệt mạng trong hành trình vượt biển đến Tây Ban Nha, đánh dấu mức trung bình hằng ngày cao nhất kể từ khi các số liệu này được thống kê vào năm 2007.

    Bài liên quan: Cháy tàu chở người di cư khiến ít nhất 40 người thiệt mạng

    Ít nhất 40 di dân Haiti thiệt mạng ngoài khơi sau khi chiếc tàu chở họ bốc cháy, Tổ Chức Di Trú Quốc Tế (IOM) ở Haiti loan báo hôm Thứ Sáu, 19 Tháng Bảy, theo Reuters.

    Sự việc xảy ra hôm Thứ Tư khi chiếc tàu chở hơn 80 người đang trên đường từ Fort Saint-Michel ở Bắc Haiti đi tới quần đảo Turks and Caicos, IOM ra thông báo cho hay, dẫn nguồn tin cơ quan di trú Haiti.

    di cu haiti
    Biên Phòng Mỹ, cùng với giới chức công lực địa phương và cơ quan khác, phát giác tàu chở hàng chục di dân Haiti ở Miami, Florida, ngày 12 Tháng Giêng, 2023. (Hình minh họa: Joe Raedle/Getty Images)

    Tổng cộng 41 di dân sống sót trong vụ cháy và được Tuần Duyên Haiti giải cứu. Hiện tại, họ đang được IOM chăm sóc và giúp đỡ, và 11 trong số đó được đưa đi bệnh viện gần nhất, theo IOM.

    Những người trên tàu dùng que diêm thắp đèn cầy làm lễ cầu cho chuyến đi được an toàn, làm thùng xăng trên tàu bốc cháy và nổ tung, ông Jean-Henry Petit, người phụ trách văn phòng bảo vệ dân sự ở Bắc Haiti, nói với báo Miami Herald.

    “Sự kiện đau lòng này cho thấy rõ mối nguy hiểm mà trẻ em, phụ nữ, và đàn ông phải đối mặt khi di cư bằng những tuyến đường bất thường,” ông Gregoire Goodstein, người phụ trách văn phòng IOM ở Haiti, cho hay.

    Nạn bạo lực ác liệt do băng đảng gây ra ở Haiti mấy tháng qua khiến người dân Haiti “đành liều mạng” bỏ chạy khỏi đất nước, ông Goodstein nhấn mạnh.

    Từ đầu Tháng Bảy tới nay, Kenya cử hàng trăm cảnh sát viên tới hỗ trợ cảnh sát Haiti chống những băng đảng vũ trang đã chiếm hầu hết thủ đô Port-au-Prince.

    Tới nay, tình trạng bạo lực ở Haiti khiến gần 600,000 người bỏ nhà ra đi và 5 triệu người thiếu ăn trầm trọng. 

    Viethome (theo ITV News)

  • Hàng chục người di cư kiệt sức đã cập bờ bằng một chiếc thuyền gỗ tại bãi biển ở quần đảo Canary, Tây Ban Nha vào cuối tuần qua, trong bối cảnh số lượng người vượt biên nguy hiểm từ châu Phi tăng mạnh.

    Chiếc thuyền chở 64 người đã cập bến tại bãi biển Las Burras trên đảo Gran Canaria, theo cơ quan chức năng. Mười một người di cư đã được đưa đến bệnh viện, trong đó bốn người trong tình trạng nguy kịch đã được chuyển bằng trực thăng.

    kiet su si
    Một người di cư kiệt sức tại bãi biển Las Burras, Gran Canaria, ngày 19 tháng 7 năm 2024. Ảnh: REUTERS

    Số lượng người di cư đến quần đảo Canary qua đường biển đã tăng 160% từ tháng 1 đến ngày 15 tháng 7 so với năm trước, đạt gần 20,000 người, theo Bộ Nội vụ Tây Ban Nha. Tổng số người đến Tây Ban Nha qua đường biển, bao gồm cả đất liền, đã tăng 88% lên khoảng 25,300 người.

    Sau khi cập bến bãi biển, nhiều người di cư nằm trên cát, trông yếu ớt và kiệt sức. Một người nằm bất động, trong khi nhiều người khác khó khăn khi đi lại.

    Tuyến đường từ châu Phi đến quần đảo Canary là tuyến di cư phát triển nhanh nhất ở châu Âu, với số lượng vượt biên bất hợp pháp tăng 303% từ tháng 1 đến tháng 5 so với năm trước, theo dữ liệu mới nhất từ cơ quan kiểm soát biên giới châu Âu Frontex.

    Một chiếc thuyền khác chở 145 người di cư đã được cứu gần Gran Canaria vào thứ Sáu, theo cơ quan chức năng.

    Congluan (theo Reuters)

  • Ít nhất 40 di dân Haiti thiệt mạng ngoài khơi sau khi chiếc tàu chở họ bốc cháy, Tổ Chức Di Trú Quốc Tế (IOM) ở Haiti loan báo hôm Thứ Sáu, 19 Tháng Bảy, theo Reuters.

    Sự việc xảy ra hôm Thứ Tư khi chiếc tàu chở hơn 80 người đang trên đường từ Fort Saint-Michel ở Bắc Haiti đi tới quần đảo Turks and Caicos, IOM ra thông báo cho hay, dẫn nguồn tin cơ quan di trú Haiti.

    di cu haiti
    Biên Phòng Mỹ, cùng với giới chức công lực địa phương và cơ quan khác, phát giác tàu chở hàng chục di dân Haiti ở Miami, Florida, ngày 12 Tháng Giêng, 2023. (Hình minh họa: Joe Raedle/Getty Images)

    Tổng cộng 41 di dân sống sót trong vụ cháy và được Tuần Duyên Haiti giải cứu. Hiện tại, họ đang được IOM chăm sóc và giúp đỡ, và 11 trong số đó được đưa đi bệnh viện gần nhất, theo IOM.

    Những người trên tàu dùng que diêm thắp đèn cầy làm lễ cầu cho chuyến đi được an toàn, làm thùng xăng trên tàu bốc cháy và nổ tung, ông Jean-Henry Petit, người phụ trách văn phòng bảo vệ dân sự ở Bắc Haiti, nói với báo Miami Herald.

    “Sự kiện đau lòng này cho thấy rõ mối nguy hiểm mà trẻ em, phụ nữ, và đàn ông phải đối mặt khi di cư bằng những tuyến đường bất thường,” ông Gregoire Goodstein, người phụ trách văn phòng IOM ở Haiti, cho hay.

    Nạn bạo lực ác liệt do băng đảng gây ra ở Haiti mấy tháng qua khiến người dân Haiti “đành liều mạng” bỏ chạy khỏi đất nước, ông Goodstein nhấn mạnh.

    Từ đầu Tháng Bảy tới nay, Kenya cử hàng trăm cảnh sát viên tới hỗ trợ cảnh sát Haiti chống những băng đảng vũ trang đã chiếm hầu hết thủ đô Port-au-Prince.

    Tới nay, tình trạng bạo lực ở Haiti khiến gần 600,000 người bỏ nhà ra đi và 5 triệu người thiếu ăn trầm trọng. 

    Theo Nguoi-Viet

  • nguoi di cu dai tay duong
    (Ảnh minh họa: The Sudan Times)

    Ngày 4/7, hãng Thông tấn nhà nước Mauritania đưa tin ít nhất 89 người di cư đã thiệt mạng khi tàu chở họ bị lật ở ngoài khơi bờ biển Mauritania hôm 1/7.

    Hãng Thông tấn nhà nước Mauritania cho biết các sĩ quan của Lực lượng bảo vệ bờ biển nước này đã trục vớt thi thể của những người di cư trên một chiếc tàu đánh cá truyền thống lớn khi nó bị lật. Cơ quan này đưa tin 9 người đã được giải cứu, trong đó có một bé gái 5 tuổi.

    Theo hãng thông tấn này, con tàu bị lật ở ngoài khơi bờ biển Đại Tây Dương - cách thành phố Ndiago của Mauritania khoảng 4 km về phía Tây Nam.

    Dẫn lời những người sống sót sau vụ chìm tàu chở người di cư, hãng Thông tấn nhà nước Mauritania cho biết con tàu rời biên giới Gambia - Senegal 6 ngày trước đó. Vụ chìm tàu di cư diễn ra khi con tàu đang trên đường tới châu Âu và có ít nhất 170 người trên tàu.

    Hàng nghìn người di cư Tây Phi cố gắng vượt qua tuyến dường vượt Đại Tây Dương và Địa Trung Hải đầy nguy hiểm để đến châu Âu nhằm tìm kiếm việc làm và cơ hội sống tốt hơn.

    Theo báo cáo năm 2024 của Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM), việc vượt Đại Tây Dương được coi là cực kỳ nguy hiểm do hành trình đến châu Âu này quá dài, "với những người di cư thường bị mắc kẹt trên biển Đại Tây Dương trong thời gian dài trên những con tàu, chiếc thuyền chật chội chở quá tải, trong khi thiếu các dụng cụ, trang bị cứu hộ chuyên dụng".

    Theo VTV