Cảm thán nhiều người trẻ ở nhà không biết nấu cơm mà sang Đức xin làm nhà hàng

Gửi đến những đồng hương máu đỏ da vàng: hiện nay, người Việt Nam mình sang Châu Âu quá nhiều, đa số là các bạn trẻ vừa học xong cấp ba. 19, 20 tuổi chưa từng đi xa nhà, lần đầu tiên rời xa khỏi vòng tay của ba mẹ, nghề nghiệp không có, ngôn ngữ không biết chút nào, kinh nghiệm va chạm trong cuộc sống cũng chưa tích lũy được gì,…

Gia đình bố mẹ chỉ nghe hàng xóm, họ hàng xa, xem đọc qua trên mạng xã hội về cuộc sống ở nước ngoài, thấy người ta gửi tiền về mà trong khi con em mình vừa học xong, nghề nghiệp không, việc làm không, thi đại học thì trượt, một số em có trúng tuyển đại học thì chi phí 4,5 năm học đại học là một khoản tiền khổng lồ. Mà những người làm đường dây đi nước ngoài thì họ nói trời nói biển, hứa hươu hứa vượn nhưng khi con em mình xong thủ tục, tiền đã thanh toán thì họ chẳng còn nhớ họ nói gì.

Nói tóm lại là: cho con đi nước ngoài để kiếm tiền. KIẾM TIỀN, đúng Kiếm Tiền chứ không phải là nhặt tiền, xúc tiền, mà đã gọi là đi làm kiếm tiền thì phải có điều kiện là gì: là sức khỏe, là nhanh nhẹn, là am hiểu kiến thức về công việc.

Rất rất và rất nhiều em: nồi cơm chưa biết nấu mà xin đi làm phụ nhà hàng, dao chưa biết cầm mà xin đi thái rau, thái thịt, … xin đi rửa bát mà máy không biết sử dụng, các loại nước rửa, bột rửa loại nào làm bong, loại nào tẩy dầu mỡ... Giấy phép lao động thì không có, bảo hiểm y tế không có… và… thế rồi ngày qua tháng lại không xin được việc.

tiem viec nha hang o duc
Ảnh minh họa

Vấn đề tiếp theo là chỗ ở. Ra nước ngoài chỗ ăn chỗ ở là vấn đề đầu tiên và rất khó khăn thuê mướn (với những bạn không có giấy tờ hợp pháp thì không thể tìm được) mà người thân, người quen, đồng hương… họ giúp thì cũng chỉ vài ngày một tuần, hơn lắm tốt lắm thì một tháng.

Từ tình trạng này xuất hiện một số người lợi dụng vấn đề khó khăn của những bạn mới sang không có việc làm, chỗ ở nên sinh ra cái nghề: môi giới việc làm, môi giới chỗ ở tạm thời … Họ lắm bắt được tâm lý của những người mới sang và tâm lý của gia đình ở Việt Nam nên họ Hút những giọt mồ hôi cuối cùng của các bạn và gia đình.

Họ mai mối kiếm vài trăm còn các bạn đến nhà hàng có làm được hay không thì kệ, có bạn chỉ làm được 2-3 ngày chủ cho thôi việc vì có làm được gì đâu. Gọi lại cho anh chị môi giới thì anh chị ấy nói là: anh chị đã xin việc cho em rồi, chủ nhận rồi là chị hết trách nhiệm. Có bạn thuê nhà, vào ở được 2 ngày thì chủ nhà đến đuổi ra, đành ra đường thôi, biết ai mà tìm, biết ai mà kiện… đòi tiền ai, đòi ở đâu...

Biết các bạn mới sang không có việc làm thì khó khăn vô cùng, nhưng các bạn phải chịu khó xem thông tin tìm việc, trực tiếp gọi điện với người cần: nói chuyện thẳng thắn, thật thà, và phải chấp nhận hưởng mức thu nhập học việc 2-3 tháng. Nhà hàng nào nhận các bạn họ sẽ rất thoải mái với sự chân thật của các bạn và họ sẽ chỉ bảo bài bản. Còn nói dối thì chỉ cần một tiếng nhìn qua các bạn làm việc là người chủ sẽ biết ngay trình độ các bạn nằm ở đâu.

Mình chưa biết việc, giấy tờ không có, ngoại ngữ không biết… nói chung là không có gì ngoài con người và sức khỏe, thì đừng so đo, tính hơn tính thiệt. Nhanh, Gọn : lướt mạng tìm việc, gọi điện xin, nói ít nói thật không hỏi lương (cứ xin về đã, chịu khó, nhanh nhẹn, thức khuya dậy sớm thể hiện hết bản năng một tuần, 10 ngày).

Sau thời gian đầu 1 tuần thì ngồi chuyện trò với người quản lý: em, cháu mới qua sau 1 tuần cháu làm việc như vậy, như thế… mong cô chú tạo điều kiện cho cháu ở lại làm và học việc 2-3 tháng. Hiện tại cháu mong cô chú chỉ dạy… cháu sẽ cố gắng chăm chỉ vừa làm vừa học tiếp thu nhanh để sau này được ở lại làm việc với cô chú lâu dài… Nếu người ta đã nhận thì sớm hay muộn các bạn làm tốt, chủ cũng bù đắp cho các bạn cái phần thiệt thòi về kinh tế mà lúc đầu các bạn học việc.

Tặng các bạn mới sang một câu: Dù ở đâu, khi nào và việc gì thì mình luôn luôn phải biết: mình là ai? Mình muốn làm gì vì mục đích gì?

Hãy ghi nhớ điều đó, chúc các bạn như ý.

Nguồn: Vô Danh