• thai tu red bull 2

    Một chiếc Ferrari gây tai nạn, một cảnh sát thiệt mạng, và một người thừa kế hàng tỷ USD. Mười năm trôi qua, Thái Lan vẫn không thể giải quyết vụ án gây phẫn nộ khắp đất nước.

    Vorayuth "Boss" Yoovidhya, người thừa kế tập đoàn nước tăng lực Red Bull Thái Lan, bị cáo buộc đã đâm chiếc Ferrari của mình vào xe máy của sĩ quan cảnh sát Wichean Glanprasert ở khu phố giàu có nhất Bangkok một thập kỷ trước, vào một ngày thứ 7 trong tháng 9.

    Sau khi né tránh công tố viên và cuối cùng trốn khỏi Thái Lan trên một chiếc máy bay tư nhân vào năm 2017, Vorayuth đã trở thành điển hình cho “đặc quyền” của giới siêu giàu ở vương quốc này.

    Việc thực hành hệ thống tư pháp khác nhau đối với các tầng lớp xã hội “đã làm tê liệt lòng tin của người dân vào năng lực của nhà nước Thái Lan trong việc thực hiện trách nhiệm bảo vệ nhân quyền cho tất cả người dân”, Tổ chức Ân xá Quốc tế Thái Lan nói với AFP.

    thai tu red bull 2
    Vorayuth Yoovidhya, người thừa kế của tập đoàn Red Bull. Ảnh: AP.

    Là cháu trai của người đồng sáng lập Red Bull, ông Chaleo Yoovidhya - đã qua đời vào năm 2012, Vorayuth sống trong sự xa hoa của gia tộc có tài sản ròng ước tính 26,4 tỷ USD, giàu thứ hai Thái Lan, theo Forbes.

    “Gia tộc này không chỉ quyền lực ở Thái Lan, mà cũng rất quyền lực trên toàn thế giới”, nhà phân tích chính trị Thái Lan Pavin Chachavalpongpun từ Đại học Kyoto nói với AFP.

    Hành động lỏng lẻo

    Trong vòng vài giờ sau khi vụ tai nạn xảy ra, các nhà điều tra đã theo dấu vết lưu lại hiện trường để tìm đến khu nhà ở Bangkok của gia đình Yoovidhya, nơi họ tìm thấy một chiếc xe bị móp nặng với kính chắn gió bị vỡ.

    Vorayuth trở thành nghi phạm chính gây ra vụ tai nạn, dù gia đình ban đầu tuyên bố rằng một tài xế trong nhà đã lái chiếc xe khi đó.

    Gia đình sau đó đã trả cho người thân của nạn nhân 100.000 USD tiền bồi thường, theo BBC và New York Times.

    Trong 5 năm, Vorayuth đã chơi trò “mèo đuổi chuột” với lệnh triệu tập của tòa án. Luật sư của Vorayuth nhiều lần tuyên bố rằng thân chủ của họ đang công tác ở nước ngoài hoặc bị ốm.

    Trong khi đó, các bức ảnh trên mạng cho thấy anh ta vẫn đang tận hưởng cuộc sống toàn cầu của mình: Ăn chơi ở London, tham dự các giải đua Red Bull, đi nghỉ mát trên bãi biển, hoặc đi trượt tuyết.

    Các cáo buộc lái xe quá tốc độ, say rượu và bỏ trốn sau khi gây tai nạn đã hết hiệu lực, trước khi một tòa án Bangkok ban hành lệnh bắt giữ muộn màng vào năm 2017.

    thai tu red bull 2
    Vorayuth Yoovidhya, người thừa kế của tập đoàn Red Bull. Ảnh: AP.

    Vào năm 2020, chính quyền Thái Lan đã bãi bỏ mọi cáo buộc chống lại Vorayuth, gây ra làn sóng phản đối dữ dội từ công chúng, bao gồm một chiến dịch truyền thông xã hội tẩy chay Red Bull, với hashtag #BoycottRedBull.

    Giữa những phản ứng dữ dội, TCP Group - công ty mẹ của Red Bull Thái Lan - tuyên bố vụ việc không liên quan gì tới công ty và đó là vấn đề cá nhân của riêng Vorayuth.

    Khi sự tức giận dâng cao, với các cuộc biểu tình chống chính quyền ngày càng tăng, văn phòng của Thủ tướng Prayut Chan-O-Cha đã ra lệnh xem xét lại, kết luận rằng toàn bộ cuộc điều tra đã “bị dàn xếp”.

    Cảnh sát Thái Lan đã thông báo sẽ hành động pháp lý đối với 21 sĩ quan bị cáo buộc xử lý sai vụ việc.

    Các nhà vận động nhân quyền đã không khỏi bất bình khi so sánh tốc độ hành động cũng như sự quyết liệt của chính phủ trước 2 loại đối tượng.

    Một bên là vụ án kéo dài ròng rã nhiều năm trời vẫn không hoàn thành đối với Vorayuth - với 3 cáo buộc lái xe khinh suất gây chết người; bỏ trốn sau khi gây tai nạn; và lạm dụng ma túy.

    Bên còn lại những người dẫn đầu các cuộc biểu tình, với hành động chống lại họ được đưa ra rất nhanh chóng. Nhiều người trong số họ đã bị kết nhiều tội danh, gồm phỉ báng hoàng gia, có mức án tù lên đến 15 năm.

    Kết quả đoán trước được

    Văn phòng Bộ trưởng Tư pháp Thái Lan đã công bố các cáo buộc mới đối với Vorayuth. Vào tháng 9/2020, Interpol cũng đã ban hành lệnh truy nã đỏ đối với anh ta.

    Chiang Rai Times cho biết lệnh truy nã đỏ của Interpol có nghĩa là nếu Vorayuth nhập cảnh vào bất kỳ quốc gia thành viên Interpol nào, Cảnh sát Hoàng gia Thái Lan sẽ nhận được thông báo.

    thai tu red bull 2
    Ảnh chụp từ video quay ngày 3/9/2012 cho thấy người thừa kế Red Bull Vorayuth Yoovidhya bước vào đồn cảnh sát Thong Lor ở Bangkok. Ảnh: AFP.

    Tuy nhiên, lệnh truy nã này không phải là bắt buộc. Quyết định thông báo về vị trí của Vorayuth cho Thái Lan tùy thuộc vào mỗi quốc gia.

    Bản cập nhật của lệnh truy nã đỏ từ tháng 3 năm ngoái cho biết Vorayuth có khả năng đang ở đâu đó quanh nước Pháp vào thời điểm này.

    Thông báo cũng trích dẫn Áo - nơi Red Bull đặt trụ sở chính - là một địa điểm khả dĩ.

    Văn phòng Bộ trưởng Tư pháp Thái Lan tháng trước cho biết cáo buộc sử dụng cocaine đã hết hạn, và chỉ còn một cáo buộc hiện có hiệu lực truy tố: Lái xe bất cẩn gây ra tai nạn chết người. Tội danh này có mức án tối đa 10 năm tù.

    Văn phòng Bộ trưởng Tư pháp nói với AFP rằng cáo buộc có hiệu lực đến năm 2027. Tuy nhiên, rất ít người cho rằng Vorayuth sẽ phải hầu tòa.

    “Ngay từ đầu, rất nhiều người đã đoán được kết quả”, ông Pavin Chachavalpongpun nói, đồng thời lưu ý đến sự tức giận của công chúng xung quanh vụ việc.

    "Người giàu thoát tội đã trở nên quá bình thường trong xã hội Thái Lan. Người dân Thái Lan không thấy điều đó là ổn”.

    Theo Zing

  • trom mo charlie chaplin 2

    THỤY SĨ - Chưa đầy ba tháng sau khi qua đời, mộ của Charlie Chaplin bị xới tung, quan tài mất tích. Vợ ông nhận được 27 cuộc điện thoại dồn dập, đòi tiền chuộc.

    Nhà làm phim kiêm diễn viên hài kịch câm Charlie Chaplin được hậu thế nhớ đến như một trong những nghệ sĩ vĩ đại nhất thế kỷ 20. Bắt đầu diễn xuất khi 10 tuổi, trong sự nghiệp kéo dài gần 80 năm, Chaplin đã chạm đến vô số trái tim với những màn trình diễn xuất sắc trong nhiều kiệt tác như The Great Dictator, Modern TimesCity lights...

    Bị đột quỵ trong những năm 1960 và 1970, Chaplin ốm yếu và phải ngồi xe lăn đã dành những năm cuối đời để sống với người vợ thứ tư, Oona, bên hồ Geneva ở Thụy Sĩ.

    Ngày lễ Giáng sinh năm 1977, ông qua đời trong giấc ngủ tại nhà riêng, thọ 88 tuổi. Theo nguyện vọng của Chaplin, một lễ tang nhỏ và riêng tư đã được tổ chức ngay tại nghĩa trang của ngôi làng nhỏ Corsier-sur-Vevey.

    trom mo charlie chaplin 2
    Charlie Chaplin, 83 tuổi, được đẩy trên xe lăn đến sân bay Heathrow ở London cùng vợ, Oona O'Neill (phải) và con gái trong kỳ nghỉ năm 1972. Ảnh: Fine Art America

    Nhưng sự yên nghỉ đó chỉ kéo dài vài tháng. Vào 2/3/1978, cảnh sát gọi điện đến dinh thự của Chaplin để thông báo cho bà goá Oona, 51 tuổi, rằng đã xảy ra một vụ trộm lúc nửa đêm. Quan tài của chồng bà đã mất tích.

    Các dấu vết tại hiện trường cho thấy, bọn cướp đã đào mộ của Chaplin và kéo lê quan tài trên một khoảng cách đáng kể đến xe của chúng. Trong quá trình điều tra, cảnh sát nhận được điện thoại từ một người tự nhận đứng sau vụ trộm.

    Bằng giọng Đông Âu đặc sệt, người tự xưng "ngài Rochat" nói rằng có một bức ảnh của chiếc quan tài để chứng minh anh ta có nó. Kẻ này đòi đưa một triệu franc Thụy Sĩ (tương đương 2 triệu USD ngày nay) mới trả lại chiếc quan tài.

    Trong vài tháng tiếp theo, bà Oona và luật sư nhận được khoảng 27 cuộc điện thoại từ những tên trộm, tiếp tục đòi tiền. Cảnh sát bắt đầu theo dõi các đường dây điện thoại của bà Oona cũng như 200 bốt điện thoại ở khu vực xung quanh, với hy vọng bắt được những tên tội phạm đang thực hiện hành vi này.

    trom mo charlie chaplin 2
    Ngôi mộ trống của Chaplin, một ngày sau vụ trộm. Ảnh: History by day

    Dù có những lời đe dọa đối với con út của Chaplin nhưng bà Oona không coi tình huống kỳ lạ này là điều gì quá nghiêm trọng. Bà khẳng định sẽ không có chuyện trả khoản tiền chuộc phi lý này, đồng thời khẳng định rằng "đến Chaplin quá cố còn phải thấy những yêu cầu này là ngớ ngẩn".

    Nhiều tuần trôi qua, những tên trộm vẫn chưa rõ danh tính tiếp tục đòi tiền chuộc và yêu cầu quản gia của Chaplin chuyển tiền xuống chiếc Rolls Royce của gia đình. Cảnh sát coi đây là cơ hội để truy bắt những tên trộm, và họ đã bố trí một sĩ quan bí mật làm quản gia và thực hiện một vụ "giăng bẫy".

    Thật không may, kế hoạch đã bị phá hỏng một cách hài hước khi sĩ quan này bị một bưu tá địa phương tưởng lầm là kẻ trộm xe và đuổi theo sau, hô hoán. Điều này khiến cảnh sát "phải" bắt chính sĩ quan ngầm đang cải trang để phục vụ cho kế hoạch giăng bẫy những tên trộm.

    Bối rối vì sơ suất này, cảnh sát tìm cách "chuộc lỗi" ngay sau đó 2 tháng, hồi hộp mong đợi một cuộc gọi tiếp theo. May mắn thay, kế hoạch lần này đã vận hành hoàn hảo.

    11 tuần sau vụ trộm quan tài, cảnh sát cuối cùng đã bắt Roman Wardas, 24 tuổi, một thợ sửa xe người Ba Lan. Đồng phạm của anh ta, Gantcho Ganev, 38 tuổi, người Bulgaria, cũng sa lưới.

    trom mo charlie chaplin 2
    Roman Wardas (trái) và Gantcho Ganev (giữa) đến tòa ngày 11/12/1978. Ảnh: History by day

    Cả hai đều là những người tị nạn chính trị. Wardas đã rời Ba Lan để tìm việc làm, nhưng hầu như sống trong cảnh túng thiếu ở Thụy Sĩ. Wardas giải thích rằng đã nghĩ ra âm mưu đánh cắp quan tài để tống tiền sau khi đọc được một bài báo về một vụ việc tương tự diễn ra ở Italy cách đó không lâu.

    Wardas thừa nhận không bao giờ muốn làm tổn hại đến hài cốt của Chaplin theo bất kỳ cách nào. "Tôi chỉ hy vọng kiếm được một khoản tiền nhanh chóng từ kế hoạch này", Wardas nói.

    Ban đầu họ chỉ dự định vờ tạo ra một vụ trộm mộ bằng cách chôn thi thể Chaplin bên dưới ngôi mộ thực sự của ông. Nhưng do "trời mưa và đất quá nặng", cuối cùng họ đã đánh cắp quan tài vì "không còn cách nào khác".

    Wardas bị cáo buộc chủ mưu với bản án bốn năm tù. Đồng phạm Ganev nhận bản án 18 tháng tù treo. Cơ quan công tố xác định anh ta chỉ là một gã "to xác ngờ nghệch" được Wardas sử dụng để làm các công việc chân tay trong phi vụ bất hảo.

    Cả hai đều tỏ vẻ hối lỗi và thậm chí còn viết một lá thư xin lỗi bà Oona, và đã được bà chấp nhận một cách nhã nhặn.

    Hai đạo chích cũng dẫn cảnh sát đến một cánh đồng ngô, chỉ cách nhà của Chaplin một dặm, chỉ chính xác nơi cần đào. May mắn thay, chiếc quan tài bằng gỗ sồi nặng 150 kg vẫn còn nguyên vẹn.

    trom mo charlie chaplin 2
    Mộ của Charlie Chaplin và vợ trong nghĩa trang nhân dân ở Corsier-sur-Vevey, Thuỵ Sĩ. Ảnh: Burials and beyond

    Thi thể của Chaplin sau đó đã được cải táng. Nhưng lần này, quan tài được phủ bê tông để đảm bảo không ai có thể trộm được nữa. Giờ đây, huyền thoại điện ảnh đã có thể yên nghỉ vĩnh viễn.

    Trong nghĩa trang sau này có thêm một bức tượng Chaplin để vinh danh ông. Năm 1991, bà Oona qua đời và được chôn cất cạnh chồng.

    VnExpress (Theo History by day, Far out Magazine, The Guardian)

  • ai dat bella vao cay du nui 1

    "Ai đã nhét Bella vào gốc cây du" là câu hỏi mà hơn 70 năm, cảnh sát và người dân ở hạt Worcestershire vẫn chưa tìm ra đáp an.

    "Ai đã nhét Bella vào gốc cây du?" là dòng chữ được viết theo phong cách graffiti trên tòa tháp cao chót vót ở Hagley, một ngôi làng nhỏ thuộc hạt Worcestershire, Anh. Ngày nay, du khách khi tới Worcestershire đều muốn đến thăm ngôi làng và tận mắt nhìn thấy dòng chữ này.

    ai dat bella vao cay du nui 1
    Gốc cây du núi

    Chuyện kể rằng, vào một buổi chiều tháng 4/1943, 4 thiếu niên trong làng rủ nhau vào rừng Hagley để săn trứng chim. Ở đó, họ bắt gặp một cây du cổ thụ, trong hốc cây có thứ trông giống xương sọ của một loài động vật nào đó.

    Tuy nhiên, tất cả nhanh chóng phát hiện ra đây là sọ người. Điều này khiến những đứa trẻ vô cùng sợ hãi vì biết rằng mình đã xâm phạm vào vùng đất của một ai đó. Vì vậy, chúng lặng lẽ đặt hộp sọ trở lại hốc cây và thỏa thuận rằng không ai được tiết lộ phát hiện khủng khiếp này với người khác.

    Thế nhưng, bí mật lại quá sức chịu đựng đối với Tommy Willetts - người ít tuổi nhất. Cậu đã kể chuyện cho bố mẹ và họ tìm gặp cảnh sát để trình báo.

    ai dat bella vao cay du nui 1
    Đài tưởng niệm Hagley - nơi dòng chữ được viết. Ảnh: Amusing.

    Trong quá trình khám nghiệm hiện trường, cảnh sát tìm thấy bộ xương người cùng một chiếc giày, nhẫn cưới bằng vàng, quần áo. Kết quả giám định pháp y cho thấy đây là xương của một phụ nữ khoảng 35 tuổi, chết cách đây ít nhất một năm rưỡi (tính từ lúc phát hiện) do ngạt thở.

    Dù có mẫu răng và tóc, cảnh sát vẫn không thể xác định được danh tính nạn nhân. Thời điểm đó, chiến tranh thế giới thứ hai đang giai đoạn cao trào, cản trở phần nào việc điều tra vì nhiều người ra trận hoặc di cư đến nơi khác.

    Giáng sinh năm đó, những hình vẽ graffiti bí ẩn bắt đầu xuất hiện trong làng với một câu hỏi ám ảnh: "Ai đã nhét Luebella vào gốc cây du?" hay "Ai đã nhét Bella vào gốc cây du?". Dòng chữ được viết in hoa bằng phấn trắng.

    Đây là lần đầu tiên nạn nhân được gọi bằng một cái tên chính thức. Điều này chứng tỏ chủ nhân của bức vẽ có quen biết với người phụ nữ xấu số, hoặc cũng có thể đây chính là hung thủ trong vụ giết người man rợ, theo cảnh sát.

    Hành động này thể hiện hắn ta đang cố tình chế giễu cảnh sát bằng cách gửi thông điệp thách thức. Cái tên Bella cũng dần trở nên nổi tiếng khiến mọi người đều dần mặc định đó chính là tên của nạn nhân, và cảnh sát cũng bắt đầu sử dụng cái tên đó. Kết quả điều tra ban đầu đã truy lùng ra một cô gái bán hoa sống ở Birmingham có tên là Bella, người được báo cáo mất tích vào năm 1941, nhưng phía cơ quan điều tra vẫn chưa có kết luận chính thức nào.

    ai dat bella vao cay du nui 1
    Dòng chữ này đã ám ảnh người dân ở Hagley suốt 74 năm. Ảnh: Amusing.

    Nhờ những bức vẽ graffiti liên tục xuất hiện, bí ẩn về vụ án giết người không bị chìm vào quên lãng. Qua thời gian, những giả thuyết mới đã được đưa ra. Margaret Murray, một nhà nhân chủng học khẳng định vụ án này có liên quan đến thuật phù thủy. Bà cho rằng việc cắt bỏ bàn tay và nhốt cơ thể vào trong một thân cây rỗng là một trong những truyền thống cổ xưa nhằm một mục đích nào đó.

    Giả thuyết khác lại xác định rằng nạn nhân là gián điệp người Hà Lan có tên Clarabella Dronkers, người đã chuyển thông tin mật cho Đức Quốc Xã và bị chính phủ Hà Lan thanh trừng vì tội phản bội. Và cái tên Bella trong những nét vẽ graffiti bí ẩn kia cũng được trích ra từ tên thật của người này.

    ai dat bella vao cay du nui 1
    Mô tả nạn nhân

    Từ những năm 1970, câu hỏi gây ám ảnh này được sơn lên những bức tường trong lâu đài của công tước Wychbury Obelisk ở công viên Hagley. Đôi khi những bức vẽ này biến mất nhưng ngay sau đó sẽ có một bức vẽ mới thay thế như thể luôn có người trong ngôi làng nhỏ muốn bí ẩn đó được sống mãi.

    Ngay cả lực lượng cảnh sát cũng vẫn không ngừng điều tra về vụ án. Hồ sơ được mở cho đến tận năm 1999, hơn nửa thế kỷ sau khi người ta phát hiện ra xác phụ nữ xấu số. Tuy nhiên, đến nay, hầu hết nhân chứng đều đã chết và danh tính thực sự của "Bella" cùng người đầu tiên viết dòng chữ trên có lẽ sẽ mãi là một ẩn số chưa có lời giải.

    ai dat bella vao cay du nui 1
    Không ai biết tung tích người viết những dòng graffiti này.

    Worcestershire nằm cách sân bay quốc tế Birmingham 40 phút, cách thành phố Manchester và Heathrow khoảng 2 giờ lái xe. Ở đây có hệ thống giao thông công cộng rất phát triển như tàu hỏa, xe bus hoặc xe khách... Đến Worcestershire, du khách có cơ hội được chiêm ngưỡng kiến trúc tráng lệ tại nhà nguyện Worcesters, hòa mình vào thiên nhiên ở công viên Gheluvelt hay đến thăm bảo tàng Tudor House và tìm hiểu về lịch sử nước Anh thời trung cổ...

    Theo VnExpress

  • Võ sư Tiết Nãi Ấn khi chiếm được tình cảm của nữ sinh thuê nhà đã bộc lộ con người thật là kẻ bạo lực, cuồng ghen.

    Ngày 15/9/2007, đôi vợ chồng người Úc thấy một bé gái gốc Á đứng khóc cạnh thang máy trong ga tàu Melbourne. Họ đến gần hỏi han nhưng bé gái nghe không hiểu tiếng Anh, chỉ lắc đầu.

    Hai người liên hệ với cảnh sát để phát loa thông báo tìm cha mẹ bé gái song đợi rất lâu vẫn không có người xuất hiện. Cảnh sát đành để bé gái ở tạm trong phòng làm việc, tạm gọi cô bé là Little Pumpkin vì trên áo bé gái có in hình một quả bí đỏ.

    Đến tận 2 ngày sau không có gì tiến triển, cảnh sát mời tới một người phiên dịch tiếng Trung nói chuyện với cô bé để nắm tình hình. Em nói 5 tuổi, bố mình là Tiết Nãi Ấn, mẹ tên là Lưu An An. Khi đi du lịch. Bố nói đi mua kem, dặn em ngồi chờ nhưng sau đó không thấy ông quay lại.

    vo su tiet nai an 1
    Vợ chồng An và Ấn bên con gái. Ảnh: Toiutiao.

    Căn cứ thông tin này, cảnh sát Úc tra thông tin hộ khẩu, nhưng trong kho dữ liệu không có 2 cái tên này. Lúc này cảnh sát nghi ngờ cô bé rất có thể đến từ nơi khác, lại nhờ phiên dịch hỏi. Cô bé chỉ nhớ gần nhà mình có một số tượng và công viên.

    Sau khi nghe cô bé miêu tả cặn kẽ, người phiên dịch lại sống ở New Zealand mười mấy năm nên đoán địa điểm cô bé nói rất có thể nằm ở Auckland, thành phố lớn nhất New Zealand.

    Cảnh sát Úc tra thông tin xuất nhập cảnh, nhanh chóng tìm được bố cô bé. Tiết Nãi Ấn bay từ Auckland đến Melbourne ngày 13/9, hai ngày sau bay đi Los Angeles, Mỹ.

    Hành tung của Ấn khiến cảnh sát rất nghi hoặc. Nếu muốn bỏ con, tại sao không bỏ lại New Zealand mà phải bay sang Melbourne thực hiện? Hơn nữa Úc và New Zealand đều có luật con nuôi hoàn thiện, nếu hắn thật sự không muốn nuôi con, hoàn toàn có thể thông qua cơ chế cho nhận con nuôi để tìm cho con một gia đình tốt.

    Cảnh sát Úc liên hệ với đồng sự tại New Zealand, mới biết trước đó Ấn đã bị tạm giam bảy ngày vì bạo hành gia đình. Ngày 19/9, cảnh sát New Zealand xin lệnh khám nhà Ấn.

    Ôtô của Ấn vẫn đỗ trên đường bên ngoài nhà, chó nghiệp vụ đi tới gần bỗng sủa không ngừng. Cạy cốp xe lên, họ phát hiện thi thể An, vợ anh ta. Theo kết quả khám nghiệm, An chết vào đêm 11 hoặc rạng sáng 12/9, nguyên nhân do ngạt thở.

    vo su tiet nai an 1
    Cô bé bị bố bỏ lại ở ga tàu Melbourne. Ảnh: Toutiao.

    Trên quần lót của An có ADN của Ấn. Sau khi điều tra về Ấn, cảnh sát New Zealand xác định Ấn là nghi can số một của vụ án, ban hành lệnh truy nã đỏ và yêu cầu Interpol hỗ trợ truy bắt.

    Ngày 24/9, Mỹ phát lệnh truy nã toàn quốc với Ấn. Đến ngày 25/2/2008, Ấn với tên giả bị 5 người Hoa cùng nhà trọ khống chế nộp cho cảnh sát vì thấy rất giống người bị truy nã.

    Ấn sinh năm 1954 tại tỉnh Sơn Đông, từ 8 tuổi đã theo học võ. Năm 1983, Ấn được hiệp hội Thái Cực quyền tỉnh Liêu Ninh đề cử là một trong thập đại danh gia Thái Cực quyền Trung Quốc, sau đó tại cuộc họp thường niên Thái Cực quyền được bình chọn là danh sư Thái Cực quyền quốc tế. Dựa vào danh tiếng này, Ấn mở võ quán Thái Cực quyền ở bản địa, rất nhiều người đến báo danh học tập, nhờ vậy kiếm được rất nhiều tiền.

    vo su tiet nai an 1
    Tiết Nãi Ấn được bình chọn là danh sư Thái Cực quyền quốc tế, nổi tiếng trong nước. Ảnh: Toutiao.

    Năm 1996, sau ly hôn, Ấn mang theo con gái đến New Zealand, trở thành một huấn luyện viên võ thuật. Việc dạy võ ở New Zealand không thuận lợi như ở Trung Quốc, con gái cũng tách ra ở riêng, ông ta phải cho thuê một gian phòng trong nhà để kiếm thêm tiền. Năm 2003, nữ sinh 23 tuổi tên Lưu An An đến thuê phòng.

    An là người tỉnh Hồ Nam, cha mẹ có công ty riêng. Trong khi đang vào làm tại ngân hàng, An thông qua môi giới xin học tại New Zealand. Mẹ An phản đối quyết định này, cho rằng con không có khả năng tự lập, không chịu được khổ, ra nước ngoài nhất định sẽ vất vả. Nhưng An vẫn cố chấp, gia đình đành ưng thuận.

    Đến New Zealand, An mới phát hiện bị lừa. Cô không được nhận vào đại học ngay mà phải theo học một khóa ngôn ngữ sáu tháng, nếu không thi được chứng chỉ sẽ không được vào học. Khi An thi trượt, người môi giới lại đề nghị cô xin vào học dự khóa tại đại học khác. An đưa hết số tiền còn lại cho người môi giới, ngay sau đó người này biến mất.

    Gia đình có điều kiện, An có thể tìm kiếm sự giúp đỡ nhưng không muốn thừa nhận thất bại nên tự mình giải quyết vấn đề khó này. Việc đầu tiên cần giải quyết là thị thực và nhà ở. Cô đọc trên báo thấy một quảng cáo cho thuê phòng, chủ nhà người Trung Quốc, chính là Ấn, lớn hơn 25 tuổi.

    Ấn nói không cần lấy tiền thuê nhà, chỉ cần quét dọn nhà cửa là được. An mừng rỡ, nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuyển tới. Ấn bắt đầu theo đuổi An và thành công. Khi An phát hiện có thai, ông ta đề nghị kết hôn như vậy sẽ có thể xin được thẻ xanh New Zealand. Thấy đã gần hết một năm thị thực, An đồng ý, sinh con gái Tiết Thiên Tầm.

    Sau kết hôn, An mới phát hiện chồng hay ghen, cấm tiếp xúc với mọi người khác giới. Chỉ cần có mâu thuẫn nhỏ, Ấn lại thượng cẳng tay hạ cẳng chân với cô. Nhưng chưa nhận được thẻ xanh, An chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn.

    Năm 2006, cô nhận được thẻ xanh. Trong một lần cãi nhau, An lại bị đánh và lần này quyết đoán báo cảnh sát. Cảnh sát thấy trên người An có vết thương liền đưa tới trung tâm bảo hộ phụ nữ Auckland, đồng thời xin lệnh tòa án, không cho phép Ấn tới gần. Nhưng sau đó cô lại rút đơn kiện, quay về sống chung.

    Tháng 11/2006, sau một lần cãi nhau khác, An dẫn con gái về Hồ Nam một thời gian. Trong thời gian này, Ấn sống chung với một bạn gái người Sơn Đông, nhưng vẫn không quên An nên gửi tin nhắn cho cô, hứa hẹn sẽ “cải tà quy chính”.

    Nghe vậy, tháng 3/2007, An lại sang New Zealand sống cùng với Ấn. Chỉ ba tháng sau, lại bị bạo hành, cô đoạn tuyệt quan hệ, cùng con gái chuyển đến Wellington, sống trong nhà một người Hoa. Ấn mang rìu đến Wellington, đe dọa chủ nhà giao vợ con, không ngờ chủ nhà lại mang súng ra dọa bắn, Ấn đành hậm hực ra về. Nhưng một thời gian sau, An đành quay về Auckland với Ấn.

    Tháng 3/2008, Ấn bị dẫn độ về New Zealand xét xử, bị phạt án tù chung thân, 12 năm không được ân xá. Ngày 22/3/2020, ông ta thi hành án đủ 12 năm nhưng đơn xin ân xá vẫn bị bác bỏ do nhà chức trách nhận định hắn có khả năng tái phạm cao.

    Năm 2022, cô bé Little Pumpkin đã 18 tuổi, có cuộc sống êm đẹp. Để tránh các ảnh hưởng không đáng có, bà ngoại đổi tên cho cô bé, đồng thời không cho phép bất cứ ai nói với cháu sự thật về cái chết của mẹ.

    Theo VnExpress

  • Bị tuyên tử hình sau hai lần vượt ngục, Lý Hồng Đào được tòa sửa án ngay trước ngày ra pháp trường nhờ có phát minh lịch sử mang lại giá trị lớn cho đất nước.

    Lý Hồng Đào sinh năm 1966 ở tỉnh Hồ Bắc (Trung Quốc), từ nhỏ có thành tích học tập xuất sắc. Năm 14 tuổi, Đào giành giải Nhì cuộc thi học sinh giỏi Toán cấp quốc gia, nhận danh hiệu "Thanh niên ưu tú". Bốn năm sau, Đào thi đậu khoa Điện tử của Đại học Chiết Giang. Sau khi tốt nghiệp, Đào đến thành phố Côn Minh cùng bạn gái, được phân công làm việc trong một xí nghiệp quốc doanh có chế độ phúc lợi tốt, không bao lâu sau thì kết hôn.

    Vốn có cuộc sống yên ả tốt đẹp, nhưng Đào không thỏa mãn với quỹ đạo nhàm chán, ngày nào cũng như ngày nào. Anh ta bắt đầu ngoại tình với nữ sinh viên. Khi việc bại lộ, hai vợ chồng cãi vã gay gắt, khiến Đào không còn thiết tha với đời sống tình cảm, thậm chí nảy sinh tư tưởng chán đời.

    ly hong dao tu tu sieu tri nho
    Lý Hồng Đào. Ảnh: Sina

    Dưới sự khuyên nhủ và động viên của bạn bè, Đào dồn tâm huyết vào sự nghiệp. Muốn khởi nghiệp nhưng thiếu vốn, Đào nghĩ ra cách kiếm tiền phạm pháp. Anh ta làm giả con dấu của một công ty, lừa ngân hàng chuyển khoản 80.000 nhân dân tệ, một số tiền rất lớn vào năm 1990.

    Thấy kiếm tiền quá dễ dàng, Đào không muốn khởi nghiệp nữa mà tiếp tục đi lừa đảo. Tuy nhiên lần này, anh ta bị giám đốc ngân hàng phát hiện điểm đáng ngờ trong hợp đồng, tra ra Đào là kẻ giả mạo nên báo cảnh sát.

    Chỉ hai ngày sau khi bị bắt, Đào tự mở khóa còng tay, bỏ trốn khỏi đồn nhân lúc cảnh sát đang ăn vào tối 18/4/1992. Anh ta không cao bay xa chạy ngay mà về nhà để lấy bộ dụng cụ sửa chữa điện tự chế. Sau đó, Đào ngồi tàu hỏa rời Côn Minh, đến Quý Dương.

    Đang chạy trốn cảnh sát nhưng Đào không giữ kín hành tung, tiếp tục gây án ngay khi đến Quý Dương, ngày 26/4/1992. Mục tiêu của anh ta là một chiếc Audi nhập khẩu, giá trị xa xỉ, cả thành phố có không đến 5 chiếc. Nhìn thấy xe đậu bên đường, Đào lập tức bị mê hoặc. Không dùng gậy, đá đập vỡ cửa kính để lấy xe như những tên trộm khác, Đào lặng lẽ đứng đợi chủ xe ở góc đường suốt 5 tiếng đồng hồ. Sau đó anh ta chủ động tới gần bắt chuyện cùng chủ xe, tỏ ra rất hiểu biết về chức năng của xe, thậm chí mượn được chìa khóa để xem trong nửa phút.

    Chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, Đào đã ghi nhớ kích thước và cấu trúc bánh răng của chìa khóa. Tối đó, anh ta làm ra một chiếc chìa khóa khác giống hệt dựa trên trí nhớ. Nửa đêm, Đào tìm đến nhà chủ xe theo địa chỉ dò hỏi được khi trò chuyện, dễ dàng lái chiếc Audi đậu bên ngoài đi. Sau vài ngày lái xe, Đào thấy chán nên đã bỏ xe lại sau khi đến thành phố Nam Ninh, Quảng Tây.

    Suốt một tháng sau đó, Đào không còn hứng thú với những chiếc xe đắt tiền, mà "chơi ngông" trộm cả xe cảnh sát, lái ngược về Côn Minh. Lúc này, anh ta đang bị cảnh sát Côn Minh truy nã nhưng vẫn muốn về chốn cũ chỉ vì nhớ nhung người tình. Khi đang hẹn gặp tình nhân ở khuôn viên trường đại học ngày 19/6/1992, Đào bị cảnh sát bao vây, bắt.

    Sau khi bị bắt, Đào khai quá trình trốn chạy, do địa bàn liên quan quá rộng nên cảnh sát phải mất hai tháng để xác minh. Trong thời gian này, Đào thấy buồn chán vì bị nhốt trong trại tạm giam, bắt đầu tìm cách lấy lại tự do. Anh ta nghiên cứu kết cấu của trại tạm giam và chuẩn bị cho cuộc vượt ngục thứ hai.

    Vì từng trốn tù, Đào được cảnh sát đặc biệt chú ý, mọi hành tung đều bị giám sát. Đào xúi giục hai bạn tù đào xuyên bức tường mỏng của phòng giam chỉ trong 4 ngày. Đồng thời, anh ta cố ý tiếp cận cán bộ quản giáo, tìm cơ hội quan sát chìa khóa trại giam trên người quản giáo, sau đó khắc lại trên thanh tre. Nhờ đó, Đào thành công vượt ngục vào tối 16/11/1992, nhưng hai đồng bọn của anh ta không may mắn thoát khỏi cảnh sát đi tuần.

    Sau khi đào tẩu, Đào trốn đến thành phố Liễu Châu, tỉnh Quảng Tây. Anh ta trộm một chiếc Peugeot bằng chìa khóa giả, nhưng phát hiện xe bị hỏng. Không từ bỏ chiếc xe mình thích, Đào giả vờ là chủ xe, nhờ người qua đường giúp đẩy xe đến tiệm sửa. Chủ tiệm phát hiện thiết bị khởi động của xe bị hỏng. Thời điểm đó, ôtô thường sử dụng động cơ có chổi than - vốn bị hao mòn theo thời gian. Sau khi tìm ra nguyên nhân, chủ tiệm chỉ cần thay mô tơ là xe có thể chạy bình thường. Nhưng Đào đã mất đi hứng thú ban đầu, vài ngày sau anh ta cố tình lộ dấu vết để cảnh sát tìm ra, bị bắt lần ba vào 8/12/1992.

    Đào thay đổi suy nghĩ sau khi nghe lời nói của chủ tiệm sửa xe. Anh ta nảy ý tưởng chế tạo động cơ không chổi than, khắc phục nhược điểm của động cơ có chổi than hiện tại. Để thực hiện ý tưởng, Đào "chọn" nhà tù làm nơi nghiên cứu vì ở đây không lo bị cảnh sát bắt, cũng không cần lo ăn uống hay bị ai làm phiền.

    Trước đây, động cơ không chổi than được độc quyền bởi công nghệ Nhật Bản, các công ty Trung Quốc bị hạn chế bởi bản quyền sáng chế, nếu có thể tự phát minh ra động cơ không chổi than thì sẽ mang lại rất nhiều lợi ích.

    Sau khi xem xét tính khả thi, lãnh đạo cảnh sát Côn Minh phá lệ chấp thuận yêu cầu của Đào, cung cấp cho anh ta một nơi thí nghiệm đơn giản. Nhưng khi còn chưa phát minh ra động cơ mới. Đào bị đưa ra xét xử và bị phán tử hình vì tội lừa đảo, trộm cắp, bỏ trốn, ngày 1/11/1993. Sau phiên tòa phúc thẩm vào tháng 12/1993, tòa phê chuẩn bản án tử hình của Đào, thi hành án trong 7 ngày.

    Trong thời gian đợi thi hành án, Đào vẫn không ngừng nghiên cứu, đồng thời ghi chép lại tài liệu với mong muốn có người kế tục sau khi anh ta chết. Thấy nỗ lực của Đào, lãnh đạo trại giam báo cáo lên cấp trên để cung cấp cho anh ta đầy đủ phương tiện thí nghiệm, không bị còng tay chân, đồng thời mời một số chuyên gia đến hướng dẫn.

    Ngày 31/12/1993, ngay trước ngày hành quyết, cuộc thử nghiệm của Đào thành công. Giám đốc trại giam lập tức viết báo cáo yêu cầu dừng thi hành án với Đào, gửi đến Cục Công an thành phố Côn Minh, được cục trưởng phê duyệt và hỏa tốc trình lên TAND tỉnh Hồ Nam. Tòa chấp nhận sau khi nghị án.

    Đào chế tạo thành công động cơ kích từ không chổi than đầu tiên ở Trung Quốc. Dù chưa thể hoàn toàn thay thế động cơ không chổi than của Nhật Bản, Đào đã giúp đẩy trình độ của Trung Quốc trong lĩnh vực này lên một bước tiến lớn.

    Đào được tòa sửa đổi án tử hình thành tử hình treo vào 16/3/1995. Cùng năm, động cơ kích từ không chổi than do Đào phát minh giành được Giải Vàng của Triển lãm Phát minh Sáng chế Trung Quốc lần thứ 5, và hạng Nhất cuộc thi phát minh sáng chế xuất sắc của tỉnh Hồ Nam.

    Ngày 25/12/1997, Đào được sửa án thành 17 năm tù. Ngày 25/7/2000, Đào nhận được ba bằng phát minh sáng chế và ba bằng sáng chế cho các mô hình tiện ích, được giảm hai năm tù. Ngày 1/7/2002, bản án của Đào được giảm thêm một năm rưỡi. Năm 2009, Đào được trả tự do.

    Một trong những phát minh được nhiều người biết đến của Đào là thế hệ thẻ thông minh đầu tiên ở Trung Quốc. Ngoài ra, dựa trên kinh nghiệm hai lần vượt ngục, Đào còn thiết kế một hệ thống giám sát công nghệ điện tử, giúp nâng cao chỉ số an ninh của các trại giam.

    Theo CCTV

  • Joyce Carol Vincent 1

    Thử tưởng tượng như thế này: Bạn bước vào một căn hộ lộn xộn, ẩm mốc, bốc mùi với hàng đống thư chưa mở chất đống bên cửa và một bồn rửa đầy bát đĩa bẩn. Có âm thanh và ánh sáng rực rỡ từ chiếc tivi đang phát kênh BBC1 và một đống quà Giáng sinh được gói đang chờ gửi đi.

    Đó là tình trạng của căn hộ thuộc về cô gái tên Joyce Carol Vincent khi các quan chức từ một hiệp hội nhà ở phía Bắc thành phố London (Anh) bước vào bên trong. Điều gây sốc là, cô Vincent cũng ở đó, nhưng chỉ còn là một bộ xương bất động. Cơ thể của cô ấy đã bị phân hủy gần hết. Cô ấy đã chết trong cô độc tại chính căn nhà của mình, kênh BBC trên chiếc TV cũ vẫn phát liên tục suốt hơn 2 năm ấy...

    Joyce Carol Vincent 1
    Hình ảnh Joyce Carol Vincent khi còn sống.

    Cảnh tượng gây sốc sau cánh cửa căn hộ cho thuê

    Joyce Carol Vincent sống ở London trong một căn nhà, một kiểu nhà ở xã hội ở Vương quốc Anh. Các nhà chức trách đã đến căn hộ của cô vào ngày 5 tháng 1 năm 2006 với mục đích thu hồi nó do quá hạn trả tiền thuê nhà. Thế mà, người ta ước tính rằng cô ấy đã qua đời vào tháng 12 năm 2003.

    Suốt hơn 2 năm ấy, những người hàng xóm hề hay biết, họ không để ý đến sự vắng mặt của Joyce. Điều duy nhất, dễ dàng nhất để có thể phát hiện là mùi hôi bốc ra từ thi thể phân hủy của cô gái xấu số thì họ lại cho nó là mùi từ các thùng rác bên dưới căn hộ.

    Joyce Carol Vincent 1
    Cảnh tượng gây sốc trong căn hộ của Joyce.

    Joyce được tìm thấy trên sàn nhà, tay ôm một chiếc túi mua sắm. Bởi vì hài cốt của cô hầu hết là bộ xương, các nhà chức trách chỉ có thể xác định danh tính thông qua hồ sơ nha khoa. Cũng đã quá lâu để xác định nguyên nhân cái chết, mặc dù cảnh sát cho rằng cô chết vì nguyên nhân tự nhiên sau khi một cuộc điều tra hình sự loại trừ bất kỳ hành vi hãm hại nào. Joyce được cho là mắc bệnh hen suyễn và người ta suy đoán rằng cô có thể đã lên cơn hen mà không kịp dùng thuốc.

    Joyce Carol Vincent 1

    Joyce Carol Vincent 1

    Căn nhà mà Joyce ở đã được trả trước bằng hệ thống tín dụng, đồng thời được hỗ trợ bởi tổ chức cho nạn nhân bạo hành. Các hóa đơn truyền hình, điện nước cũng được tự động thanh toán. Chỉ đến gần 2 năm sau, tiền tích lũy do quá hạn trở nên quá nhiều thì mới có người đến tìm cô để thu lại nhà.

    Sau khi nguyên nhân cái chết được làm sáng tỏ, chỉ còn lại một câu hỏi: Làm sao một người phụ nữ đã chết trong hơn 2 năm mà không ai nhận ra?

    Hàng trình cay đắng trốn chạy khỏi cảnh bạo hành

    Theo hồ sơ của cảnh sát, Joyce (sinh ngày ngày 19 tháng 10 năm 1965) xuất thân trong một gia đình người da màu. Năm cô 11 tuổi, mẹ qua đời, Joyce cùng 4 chị gái nương tựa vào nhau mà sống bởi bố của họ đã cắt đứt liên lạc với các con.

    16 tuổi, Joyce quyết định bỏ học. Sau đó, cô làm nhiều công việc trước khi bỏ hẳn công việc tại công ty kế toán lớn Ernst & Young vào năm 2001 vì lý do không rõ. Có một thời gian, Joyce phải sống trong một trạm cứu hộ những nạn nhân của bạo hành gia đình. Đây cũng là điều khiến nhiều người kinh ngạc vì tất cả những người từng biết đến Joyce đều cho biết cô là một người rất hòa đồng, vui vẻ, hạnh phúc.

    Joyce Carol Vincent 1
    Tin tức về Joyce trên mặt báo.

    Cùng thời điểm đó, Joyce đã cô lập mình ra khỏi gia đình dù giữa họ không hề có cãi vã hay xung đột. Một vài nguồn tin cho hay, Joyce phải cố chạy trốn kẻ bạo hành nên đã tìm cách cắt đứt mọi liên hệ trong quá khứ để tránh làm ảnh hưởng đến bất kỳ ai. Là một nạn nhân của bạo lực, cô được chuyển đến ở căn hộ thuộc khu nhà ở xã hội gần Wood Green Shopping City vào tháng 2/2003.

    Chết trong cô độc đáng sợ như thế nào?

    Không phải bất cứ ai cũng đáng chết và không được chú ý trong vài năm, nhưng điều đặc biệt kỳ lạ là dường như tất cả mọi người, dù là người thân máu mủ hay người quen, dù là hàng xóm xa hay gần, không một ai biết Joyce đã qua đời. Cô mới chỉ 38 tuổi, cô đã làm việc chăm chỉ cần mẫn gần như cả cuộc đời, cô có gia đình và bạn bè, và cũng chẳng dính dáng gì đến ma túy hay bất kỳ rắc rối pháp lý nào.

    Carol Morley, một nhà làm phim đọc tin tức về Joyce, đã rất bối rối trước câu chuyện này nên cô quyết định làm một bộ phim tài liệu có tựa đề "Dreams Of A Life" (Tạm dịch: Những giấc mơ của một cuộc đời). Trong quá trình làm phim, Carol đã lần ra danh tính những người như bạn trai cũ và đồng nghiệp cũ của Joyce, biết đâu có thể làm sáng tỏ cái chết bí ẩn của cô.

    Joyce Carol Vincent 1
    Tin tức về Joyce trên mặt báo.

    Trong số đó phải kể đến Martin Lister, người đã hẹn hò với Joyce trong 3 năm và thường xuyên giữ liên lạc với cô cho đến năm 2002. Anh chỉ biết về cái chết của cô khi được Carol thông báo. Tin tức ấy khiến Martin bị sốc. Anh nói với Carol rằng Joyce là một nhân viên chăm chỉ và có công việc tuyệt vời. Martin cũng tỏ ra ngạc nhiên khi biết Joyce sống trong nhà ở xã hội. 

    Một thời gian sau vụ việc của Joyce, nhiều người vẫn không khỏi ám ảnh mỗi khi nhắc đến. Tình cảnh của cô khiến người ta hiểu rằng đôi khi những điều phô bày ra trước mắt không phản ánh hết tất cả, có những góc khuất trong cuộc đời mỗi người mà nếu không nói ra, đố ai biết được. Một người hoạt bát, vui vẻ, chan hòa và sống làm việc hết mình như Joyce, có ai ngờ lại chết trong cô độc mà chẳng ai biết như vậy!?

    Trong thời đại mạng xã hội bùng nổ, tất cả mọi người đều kết nối với nhau, chuyện một người bình thường chết trong hơn 2 năm mà không có ai đặt ra câu hỏi thì nghe có vẻ quá "điên rồ".

    Nhưng, cũng giống như cách mọi người có xu hướng đăng những bức ảnh đẹp nhất của họ lên mạng xã hội, thì rất có thể Joyce cũng đã từng làm như vậy trong cuộc sống thực. Cô phô ra tất cả những điều tốt đẹp về mình để mọi người thấy. Và thế là, không ai biết điều gì xảy ra đằng sau những cánh cửa đóng kín. 

    Câu chuyện của Joyce Vincent vừa buồn lại vừa lạ. Những người như Martin Lister, và cả những người biết Joyce và biết về cái chết của cô đều ước rằng giá như họ đã giữ liên lạc và quan tâm cô thường xuyên hơn thì kết cục có lẽ đã khác. 

    Câu chuyện này như một lời nhắc nhở rằng giao tiếp giữa người với người vẫn có vị trí đặc biệt của nó và rất quan trọng dù ở bất kỳ thời đại nào, bất kỳ nơi đâu trên thế giới này.

    Afamily (theo ATI)

  • Nhiều người lái xe báo cáo khi đang di chuyển trên đường Dartmoor, thi thoảng sẽ có những "bàn tay đầy lông" vươn ra và nắm lấy vô lăng hoặc ghi đông xe của họ.

    quai vat tay long o anh 1
    Quái vật "tay lông" gây sợ hãi trên khắp nước Anh. Ảnh: Getty

    Truyền thuyết về quái vật "tay lông" bắt nguồn từ Postbridge ở Dartmoor, trong khu vực ngày nay được gọi là B3212. Kể từ khoảng năm 1910, nhiều người đã báo cáo về những sự cố bất thường trên con đường nằm giữa Postbridge và Two Bridge này.

    Truyền thuyết kể rằng tay lái của nạn nhân sẽ bất ngờ bị nắm chặt bởi một đôi bàn tay đầy lông lá, sinh vật này sẽ cố gắng hết sức để ép người lái xe ra khỏi đường và lao xuống vực sâu.

    Tháng 6/1921, nạn nhân đầu tiên của con quái vật đã được ghi nhận. E.H. Helby, nhân viên y tế tại nhà tù Dartmoor, đã thiệt mạng vì không thể điều khiển chiếc xe máy của mình. Hai cô con gái của ông ngồi ở ghế phụ bên cạnh đã sống sót, họ nhớ lại rằng đã nghe thấy tiếng ông hét lên, bắt họ nhảy ra khỏi xe.

    quai vat tay long o anh 1
    Người dân Dartmoor lo lắng trước sự xuất hiện của sinh vật bí ẩn. Ảnh: Getty

    Chỉ vài tuần sau khi Helby qua đời, một tài xế xe khách được cho là đã mất kiểm soát trên đường, khiến một số hành khách bị văng ra khỏi ghế.

    Câu chuyện bắt đầu trở nên nổi tiếng toàn quốc vào tháng 8 cùng năm khi một Đại úy quân đội báo cáo rằng chiếc xe máy của ông đã bị một đôi tay vô hình ép xuống đường.

    Ông chia sẻ với giới truyền thông địa phương vào thời điểm đó: "Đó không phải là lỗi của tôi. Tin hay không thì tùy, có điều gì đó đã đẩy tôi ra khỏi con đường. Đó là một đôi bàn tay đầy lông! Tôi cảm nhận chúng một cách rõ ràng, những bàn tay to lớn, cơ bắp đầy lông lá". Ông nói thêm: "Chúng quá mạnh, đôi bàn tay ép tôi vào sát mép đường, tôi ngã bất tỉnh, nằm sấp mặt trên sân cỏ cách đó vài bước chân".

    Tờ Daily Mail đã đăng tải câu chuyện ngay sau đó và nó đã lan truyền khắp Vương quốc Anh. Nữ tác giả Theo Brown đã ở trong một đoàn lữ hành gần khu vực B3212 vào mùa hè năm 1924.

    Trong cuốn sách 'Những hồn ma Devon', cô nhớ lại: "Khi tôi nhìn lên cửa sổ nhỏ ở cuối đoàn xe, tôi thấy một thứ gì đó đang chuyển động, đó là những ngón tay và lòng bàn tay lông lá, nó đang trèo vào từ cửa sổ. Tôi rất lo lắng, chồng tôi khi ấy đang ngủ ở ngay bên dưới". Cô làm dấu Thánh giá và bàn tay lập tức biến mất.

    Một nhân chứng khác, Florence Warwick, đã bắt gặp quái vật "tay lông" vào năm 1962. Anh kể rằng: "Tôi nhìn lên và thấy một đôi bàn tay khổng lồ đầy lông đang áp vào kính chắn gió. Tôi cố hét lên nhưng không thể. Cơ thể tôi bị đóng băng vì sợ hãi".

    Đến thời điểm hiện tại, các nhà điều tra vẫn chưa thể chắc chắn liệu sinh vật bí ẩn này có thực sự tồn tại hay không.

    Theo Dân Việt

  • Chín người từng bày tỏ ý định muốn tự tử lên mạng bị cùng một người đàn ông tìm giết và chặt xác.

    Hôm 26-11, các công tố viên Nhật đã yêu cầu án tử hình đối với nghi phạm giết người hàng loạt Takahiro Shiraishi. Mức án đề xuất này nhận được sự ủng hộ rộng rãi của người dân, theo tờ South China Morning Post.

    Giết chín người từng có ý định tự tử

    Tại phiên tòa sơ thẩm ở chi nhánh Tachikawa của Tòa án quận Tokyo, các công tố viên đã yêu cầu án tử hình đối với Takahiro Shiraishi, 30 tuổi, người bị cáo buộc phạm tội giết người, phân xác và cất giữ thi thể của chín người trong căn hộ của anh ta gần Tokyo.

    Một công tố viên cho biết: “Chín sinh mạng trẻ đã bị lấy đi chỉ trong hai tháng ngắn ngủi”, và nói thêm rằng tội ác của anh ta “đáng phải nhận cái chết”.

    Ngày 25-11, Shiraishi cho biết anh ta có thể sẽ phải nhận án tử hình. Tuy nhiên, các luật sư bào chữa của anh ta lập luận rằng tội giết người nên được giảm nhẹ vì các nạn nhân anh ta giết đều muốn chết.

    truy lung twitter
    Takahiro Shiraishi bị buộc tội giết 9 người. Ảnh: KYOTO NEWS

    Theo cáo trạng, Shiraishi đã bóp cổ và phân xác tám phụ nữ và một đàn ông, 15 đến 26 tuổi, trong hai tháng gần cuối năm 2017. Thi thể của họ được phát hiện bên trong thùng lạnh trong căn hộ của anh ta ở Zama, tỉnh Kanagawa, và các thùng chứa khác. 

    Kẻ sát nhân cũng khai với cảnh sát rằng hắn ta liên lạc với các “con mồi” có ý định tự tử qua nền tảng Twitter và giết họ vào ngay lần gặp mặt đầu tiên tại nhà riêng. Anh ta cũng bị cho là đã chiếm đoạt tài sản của các nạn nhân và tấn công tình dục tất cả phụ nữ. Tòa án dự kiến sẽ đưa ra phán quyết vào ngày 15 tháng 12.

    Đa số người dân Nhật đều phẫn nộ trước lời khai của Shiraishi tại tòa, đồng thời đều ủng hộ tòa tuyên án tử hình cho anh ta.

    Một người dùng trên Twitter nói: "đó là một tội ác dã mang nên tử hình sẽ là một bản án hợp lý", trong khi một người khác đề nghị "phán quyết nên được đưa ra vào ngày hôm sau".

    Làn sóng ủng hộ án tử hình lan rộng

    Theo thống kê của chính phủ, khoảng 80% người Nhật vẫn ủng hộ việc treo cổ vì những tội ác tày trời.

    Vào tháng 7-2018, đã có một số cuộc tranh luận về vấn đề này, khi sáu thành viên cuối cùng của giáo phái khải huyền Aum Shinrikyo bị hành quyết vì tấn công bằng chất độc thần kinh Sarin trên hệ thống tàu điện ngầm Tokyo vào năm 1995.

    Tờ báo Asahi đã vận động để Nhật làm theo các quốc gia châu Âu và bãi bỏ việc treo cổ. Vài giờ sau khi các thành viên Aum bị treo cổ, tờ báo này đã xuất bản một bài xã luận mô tả vụ hành quyết là "gây sốc".

    Đồng thời, phát ngôn viên của Tổ chức Ân xá Quốc tế cho biết: “Không thể xem việc đền mạng là lời giải đáp được. Đã đến lúc chính quyền Nhật phải thiết lập một lệnh cấm ngay lập tức đối với tất cả các vụ hành quyết như những bước đầu tiên hướng tới việc bãi bỏ nó."

    Năm 2016, Liên đoàn Luật sư Nhật tự đặt mục tiêu chấm dứt hình phạt tử hình vào năm 2020. Họ đề xuất thay thế án tử hình đối với những tội phạm nghiêm trọng bằng án chung thân không có khả năng ân xá. Chiến dịch này đã đạt được một ít tiến triển.

    Tuy nhiên, khi họ cho rằng án tử hình ít mang tính răn đe, thì đại đa số công dân Nhật không thấy thuyết phục và vẫn xem tử hình là hình phạt cuối cùng.

    Ông Yoichi Shimada - giáo sư tại Đại học Fukui cho biết: “Tôi tin rằng sự trừng phạt là cần thiết để duy trì sự ổn định trong xã hội và cho thấy công lý đang được thực thi’.

    “Khi tội ác quá lớn và không còn cách nào khác để chuộc lỗi thì án tử hình là hoàn toàn phù hợp” - ông nói thêm.

    Nguồn: Plo

  • Cảnh sát Metropolitan cho biết hai người này được phát hiện tại Công viên Quốc gia Fryent ở phía tây bắc London vào chiều ngày 07/06.

    Cảnh sát được gọi đến công viên tại Slough Lane, Wembley lúc 1h8 phút chiều do người dân nhìn thấy hai phụ nữ bất tỉnh. Khi lực lượng cấp cứu có mặt tại hiện trường, hai người này đã tử vong.

    089.06.PRI 153923060Một chiếc xe cảnh sát đỗ tại Công viên Quốc gia Fryent ở Wembley (Ảnh: London News Pictures)

    Các điều tra viên đang tăng cường lực lượng tiếp tục điều tra về bối cảnh vụ việc.

    Chưa có ai bị bắt giữ và gia đình của nạn nhân đã được thông báo. Cảnh sát cho biết một cuộc khám nghiệm tử thi cũng sẽ diễn ra theo quy định. Hình ảnh từ hiện trường tối nay cho thấy rất nhiều cảnh sát vẫn túc trực ở đây. Lối vào công viên đã bị đóng cửa không cho công chúng qua lại kể từ 1.30pm.

    09.06. PRI 153923429Cảnh sát có mặt tại hiện trường nơi hai người phụ nữ tử vong (Ảnh: London News Pictures)

    Một phát ngôn viên của Đội Cứu thương London cho biết: “Chúng tôi đã được gọi vào lúc 1 giờ chiều ngày hôm nay (7 tháng 6), thông báo về một sự cố tại Công viên Quốc gia Fryent ở Kingsbury.

    Chúng tôi đã cử một đội cứu thương, bao gồm một kỹ thuật viên lành nghề giàu kinh nghiệm và một nhân viên ứng phó sự cố, cùng với bác sĩ chính của chúng tôi, có mặt trong vòng chưa đầy sáu phút. Đáng buồn thay, hai người được phát hiện đã tử vong tại hiện trường”.

    Phát ngôn viên của Cảnh sát Met nói thêm: “Chúng tôi vẫn tiếp tục điều tra nguyên nhân của vụ việc. Các thám tử phụ trách về án mạng đã được thông báo.”

    VietHome/ Theo Metro

  • Nghi phạm người Đức trong vụ bé gái người Anh mất tích 13 năm trước sắp mãn hạn tù nhưng đang đối mặt với cáo buộc hiếp dâm.

    Christian Brückner, 43 tuổi, người Đức, nghi phạm mới nhất trong vụ bé gái người Anh Madeleine McCann mất tích trong phòng ngủ tại một khu nghỉ dưỡng ở Bồ Đào Nha năm 2007, sẽ đủ điều kiện tạm tha vào 7/6.

    Điều kiện để tù nhân được tạm tha ở Đức là thụ án đủ hai phần ba thời gian, nhưng không tự động áp dụng với mọi tù nhân. Để được tạm tha, Brückner phải được hội đồng tạm ra xem xét và quyết định. 

    Y đang thụ án 15 tháng tù vì dính líu tới ma túy, nhưng chưa bị buộc tội trong vụ McCann, nên không thể bị bắt vì vụ này. Tuy nhiên, nghi phạm đang đối mặt với một bản án khác về tội hiếp dâm và có thể bị giam giữ tới khi hết thời hạn kháng cáo.

    be gai mat tich 14 nam 1
    Christian Brückner, nghi phạm mới nhất trong vụ sát hại bé gái người Anh Madeleine McCann. Ảnh: Telegraph.

    Brückner năm ngoái bị kết án 7 năm tù vì tội cưỡng hiếp một phụ nữ người Mỹ 72 tuổi năm 2005 tại Praia de Luz, thị trấn Bồ Đào Nha, nơi bé McCann mất tích năm 2007. Y vẫn chưa thụ án bởi đang kháng cáo và theo luật pháp Đức, bản án không được thi hành tới khi hết thời hạn kháng cáo. 

    Tuy nhiên, tòa đã ra lệnh giam Brückner tới khi xét xử vụ hiếp dâm năm 2005. Điều này nghĩa là, dù y có được tạm tha vào 7/6, nhưng vẫn không được phép ra khỏi nhà tù được canh gác cẩn mật ở thành phố Kiel, phía bắc nước Đức, nơi đang gã đang bị giam.

    be gai mat tich 14 nam 1
    Hung thủ vào tù ra khám suốt thời gian qua.

    Thời gian tối đa mà tù nhân có thể bị giam trong khi chờ xét xử ở Đức thông thường là 6 tháng, nhưng có thể bị kéo dài trong những vụ đặc biệt phức tạp. 

    Brückner đang kháng cáo vụ cưỡng hiếp năm 2005, cho rằng mình bị dẫn độ trái phép về Đức. Y bị dẫn độ từ Bồ Đào Nha sang Đức vì một tội khác. Luật sư của y biện hộ thân chủ không thể bị xét xử tội hiếp dâm mà không được sự đồng ý của Bồ Đào Nha.

    Dù Bồ Đào Nha không phản đối xét xử, công tố viên Đức cũng không lấy được lệnh đồng ý trước vụ xét xử. Khi Brückner bị dẫn độ theo lệnh truy nã châu Âu, tòa phúc thẩm Đức đã yêu cầu Tòa án Công lý châu Âu ra phán quyết.

    be gai mat tich 14 nam 1
    Madeleine McCann, bé gái mất tích tại Bồ Đào Nha năm 2007. Ảnh: Telegraph.

    Bé McCann mất tích gây xôn xao toàn thế giới. Ảnh của cô bé được in trên trang nhất một số báo của Anh hàng ngày trong 6 tháng. Từ tháng 5/2007 đến tháng 8/2008, báo Tây Ban Nha Correio da Manha đăng gần 400 bài báo về vụ mất tích. Tạp chí Mỹ People cũng in ảnh cô bé trên trang bìa số ra ngày 28/5/2007. Telegraph mô tả đây là "trường hợp mất tích được đưa tin nhiều nhất trong lịch sử hiện đại".

    Hàng triệu USD được treo thưởng để giúp tìm ra kẻ bắt cóc. Bố mẹ bé đã tới gặp Giáo hoàng xin giúp đỡ. Nhiều người nổi tiếng cũng dành sự quan tâm. Ngôi sao bóng đá David Beckham đã giơ ảnh cô bé trên truyền hình để kêu gọi mọi người hỗ trợ tìm kiếm. Nhà văn J.K. Rowling giúp McCann viết một cuốn sách về vụ mất tích của con gái.

    Vụ mất tích đã không có lời giải suốt 13 năm, tới ngày 3/6, khi giới chức Đức xác định nghi phạm mới là Brückner, kẻ ấu dâm đang ngồi tù ở Đức, từng ở Bồ Đào Nha từ năm 1995-2007.

    Tìm hiểu thêm vụ án https://viethome.co.uk/cuoc-song/toi-pham-va-tu-phap/54446-nghi-pham-moi-xuat-hien-trong-cuoc-dieu-tra-vu-be-gai-mat-tich-bi-an-12-nam-truoc

    VnExpress (Theo Telegraph)

  • Thảm kịch hàng không vào năm 1972 của hãng hàng không Cathay Pacific vẫn khiến nhiều người phẫn nộ khi nghi phạm được tuyên trắng án. Sự “vô tội” ấy tại sao lại tốn nhiều giấy mực của báo giới và sự phẫn nộ của dư luận quốc tế?

    Khoảng gần 13:00 chiều thứ năm, ngày 15/06/1972, khi hành khách trên chuyến bay mang số hiệu CX700Z của hãng Cathay Pacific đang chuẩn bị dùng bữa trưa ở độ cao gần 9000m, chiếc máy bay bất ngờ gặp sự cố.

    Trên chiếc máy bay Convair 880 được 11 năm tuổi đó có 71 hành khách và 10 thành viên phi hành đoàn. Khi lao xuống đất, máy bay vỡ ra làm 3 phần - khoang lái, thân máy bay với phần cánh và phần đuôi máy bay. Những hành khách đang đứng, xếp hàng chờ toilet và tiếp viên hàng không bị văng ra khỏi chiếc máy bay đang vỡ làm nhiều mảnh.

    Chỉ sau hơn 2 phút gặp sự cố, máy bay đâm thẳng xuống mặt đất.

    danh bom cathay pacific 1

    Xác máy bay vỡ ra làm nhiều mảnh, rơi xuống một sườn đồi hẻo lánh cách thành phố Pleiku, Việt Nam khoảng 40km. Động cơ máy bay phát nổ trong khi phần lớn hành khách vẫn mắc kẹt trên ghế. Buồng lái máy bay rơi xuống cách phần thân và đuôi máy bay không xa. Người ta nói thi thể bên trong buồng lái không thể nhận ra được vì tai nạn thảm khốc.

    Chiếc máy bay mang số hiệu CX700Z cất cánh từ sân bay quốc tế Don Muang, Bangkok vào lúc 11:55. Nó khởi hành từ Singapore vào sáng sớm, quá cảnh tại Thailand và đang trên đường đi tới Hong Kong. Máy bay dự kiến sẽ bay ngang qua khu vực Tây Nguyên của Việt Nam trước khi tiến về biển Đông.

    Một giờ, 4 phút và 2 giây sau khi khởi hành từ Bangkok, chiếc máy bay biến mất khỏi sóng radio của trạm điều khiển không lưu Sài Gòn.

    danh bom cathay pacific 1
    Chấm đỏ là nơi máy bay rơi

    Khi tin tức về vụ tai nạn thảm khốc diễn ra, trụ sở của hãng Cathay Pacific tại Hong Kong phát điện khẩn về trụ sở của tập đoàn Swire Group tại London. Những người quản lý cho rằng CZ700Z có thể đã va chạm với một máy bay quân sự Mỹ. Tuy nhiên, không có bằng chứng khẳng định về một cuộc va chạm trên không. Không có chiếc máy bay khác nào mất tích. Truyền thông bắt đầu đặt giả thuyết về việc CX700Z đã bị sét đánh.

    Giả định ban đầu cho rằng có thể có vài người sống sót sau vụ va chạm đã bị bác bỏ. Tin báo từ hiện trường về cho biết: “Không còn ai sống sót”.

    Bằng chứng xác đáng của một vụ nổ

    Thi thể của tiếp viên trưởng thứ hai Dicky Kong được tìm thấy trong tư thế nằm sõng soài, cách mũi máy bay chỉ vài mét. Xung quanh đó là rất nhiều thi thể khác nằm la liệt, phần lớn chỉ được nhận dạng thông qua trang phục.

    Cơ trưởng của chuyến bay là phi công người Úc Neil Morison, một người bạn của Adrian Swire - thành viên của gia đình Swire sở hữu hãng hàng không Cathay Pacific. Trên chuyến bay có 6 thành viên phi hành đoàn: 2 tiếp viên trưởng, William Yuen và Dicky Kong, 4 tiếp viên hàng không Winnie Chan, Ellen Cheng, Tammy Li và Florence Ng.

    Thi thể của Morison sau đó đã được di dời ra khỏi buồng lái. Thi thể của Boyer và Hickey - Sĩ quan trưởng và kỹ sư máy bay, được nhận dạng tại một nhà xác Sài Gòn. Phần lớn hành khách trên chuyến bay là người Nhật Bản, Thái Lan và người Mỹ, trong đó có một vài gia đình.

    danh bom cathay pacific 1
    Điều tra hiện trường

    Các chuyên viên điều tra của Cathay Pacific bắt đầu khảo sát hiện trường để thu thập bằng chứng. Ngoài nhân viên Cathay Pacific, hai chuyên viên hàng không người Anh, Vernon Clancy và Eric Newton, cũng đã đến hiện trường để hỗ trợ điều tra. Những giây phút cuối cùng của chuyến bay đã được mô phỏng lại.

    Sau khi xem xét rất kỹ khoang giữa máy bay, họ tìm ra bằng chứng xác đáng rằng, một vụ nổ lớn đã tạo miệng hố trên thân máy bay đằng sau ghế 10F trải dài tới cánh. Ít nhất một hành khách và khoảng 1-2 ghế đã bị hút ra khỏi hố, va đập vào đuôi máy bay và làm hư hại bộ phận giúp ổn định ở thân phải. Vụ nổ lớn cũng khiến khoang nhiên liệu bị cháy, lan ra tới toàn khoang giữa máy bay. Hỏng bộ phận ổn định, phi công không thể kiểm soát máy bay. Vụ nổ lớn cũng khiến động cơ và nhiều phần bên dưới máy bay hư hỏng nặng. Các kỹ sư và phi công không thể làm gì khác để ngăn chặn thảm họa tàn khốc xảy ra.

    Việc tiếp viên hàng không vẫn mặc quần áo phục vụ và các hành khách đứng trên lối đi chứng tỏ không ai được cảnh báo trước về sự cố. Không có bằng chứng gì về sự hoảng loạn. Trong một báo cáo gửi đến giám đốc hàng không dân dụng tại Sài Gòn, điều tra viên người Anh Vernon viết:

    “Có bằng chứng rõ ràng về việc một vụ nổ lớn đã diễn ra trong khoang máy bay, gần vị trí đuôi cánh”.

    Cathay Pacific CX700Z không gặp tai nạn do va chạm trên không hay bị sét đánh. Nó đã nổ tung trên bầu trời bởi một quả bom được gài bên trong máy bay.

    Nghi phạm quan trọng

    Các điều tra viên cho rằng, quả bom phải được cài đâu đó trước ghế 10E hoặc ghế 10F, dựa vào vị trí phát nổ. Hành khách ngồi ở khu vực này gồm 2 người Thái Lan - một bé gái 7 tuổi tên Sonthaya Chaiyasut và một phụ nữ 20 tuổi tên Somwang Prompin. Hai người này lên máy bay từ thủ đô Bangkok.

    Sonthaya là con gái của Somchai Chaiyasut, một sĩ quan làm việc trong cơ quan an ninh hàng không Thái Lan với người vợ cũ Alice Villiagus. Somwang là người bạn gái mới nhất của Somchai Chaiyasut.

    Nguồn tin cho biết vào ngày xảy ra vụ tai nạn, Somchai khi đó đang ở Don Muang có những biểu hiện không bình thường. Anh hộ tống bạn gái và con gái đến quầy check-in tại sân bay, mặc quân phục và yêu cầu nhân viên sắp xếp cho họ ngồi ghế 10E và 10F bên cánh phải. Khi biết hai ghế này đã có người ngồi, Somchai khăng khăng yêu cầu nhân viên đổi ghế này cho con gái và bạn gái.

    danh bom cathay pacific 1
    Somchai Chaiyasut

    Cuối cùng, anh ta cũng đổi được hai ghế trên cho bạn gái và con gái. Somchai nói rằng, họ muốn ngồi ở ghế 10E và 10F để có thể nhìn ra ngoài cửa sổ rõ hơn, mặc dù ghế 15E và 15F (hai ghế đáng nhẽ ra họ sẽ ngồi) có tầm nhìn tốt hơn vì không bị che bởi cánh máy bay.

    Sonthaya và Somwang không có hành lý ký gửi. Somwang chỉ mang một hành lý xách tay - dạng một chiếc vali nhỏ đựng đồ cá nhân, và đặt dưới ghế.

    Sau vụ tai nạn, hãng hàng không chở người nhà của các nạn nhân tới Sài Gòn để xác nhận thi thể. Somchai cũng được đưa tới. Các điều tra viên của hãng Cathay Pacific rất bất ngờ vì thái độ của Somchai khi tới Sài Gòn. Anh ta không quan tâm tới việc tìm thấy thi thể, chỉ một mực hỏi về hộp đựng đồ cá nhân của Somwang. Thay vì đau khổ trước cái chết của bạn gái và con gái, anh ta cứ hỏi đi hỏi lại một câu - mọi người có biết nguyên nhân của vụ tai nạn không? Somchai không giống với những thân nhân khác của vụ tai nạn máy bay kinh hoàng.

    Người ta không thể tìm thấy thi thể của bé gái 7 tuổi Sonthaya. Kết luận được đưa ra rằng Sonthaya đã ngồi cạnh cửa sổ và bị hút ra khỏi máy bay sau vụ nổ. Thi thể của Somwang sau đó được tìm thấy không còn nguyên vẹn. Điều tra viên cho biết có thể quả bom được giấu trong hộp đựng đồ cá nhân - hành lý xách tay Somwang để dưới ghế. Quả bom dường như đã nổ khi Somwang cúi xuống và mở hành lý.

    Các nhân viên Cathay Pacific sau đó phát hiện ra thêm những tình tiết đáng nghi ngờ khác. Somchai đã mua bảo hiểm du lịch cho Somwang và Sonthaya trước chuyến đi. Sau cái chết của hai người, anh ta sẽ được nhận khoảng 3,1 triệu baht - tương đương 225 nghìn USD thời điểm bây giờ.

    “Chúng tôi muốn cung cấp thông tin về đối tượng tình nghi chính là một sĩ quan người Thái. Anh ta đang ở Sài Gòn cùng các thân nhân khác để xác định thi thể”, chủ tịch hãng hàng không Cathay Pacific Duncan Bluck gửi thư tới tập đoàn Swire tại London. “Anh ta đã mua bảo hiểm cho vợ và con gái với số tiền lớn. Vợ và con gái nghi phạm không có hành lý ký gửi mà chỉ có một túi xách tay đặt ở dưới ghế được anh ta lựa chọn”.

    Một trong những vụ thảm sát tồi tệ nhất lịch sử

    Cathay Pacific sau đó đã yêu cầu điều tra kỹ hơn vụ việc. Tại Siam Square, Geoffrey Binstead - giám đốc an ninh của Cathay Pacific người trực tiếp tham gia điều tra, đã trò chuyện với hai người bạn của Somwang: Tommy và Dang. Tommy và Dang nói rằng Somchai thường xuyên ghé thăm quán cafe 24-Hour nơi Somwang làm việc. Cô đã dọn tới ở với Somchai 6 tuần trước khi vụ tai nạn máy bay diễn ra.

    Somchai đã nhanh chóng cầu hôn Somwang và yêu cầu cô bay tới Hong Kong cùng con gái Sonthaya. Anh ta nói rằng mẹ mình sẽ đón hai người và đưa cho họ 500 USD để đi mua sắm. Somchai hứa sẽ bay qua Hong Kong sau đó vài ngày.

    danh bom cathay pacific 1

    Binstead cũng nhận ra rằng đó không phải lần đầu tiên Somchai thuyết phục một người phụ nữ Thái Lan đưa con gái mình sang nước ngoài. Somchai từng hứa sẽ cho một cô gái 30,000 baht nếu cô đưa Sonthaya đi shopping tại Hong Kong. Ban đầu cô gái kia đồng ý nhưng sau đó vì nghi ngờ nên đã yêu cầu Somchai đưa trước 5,000 để thử lòng anh ta. Sau khi Somchai từ chối đưa tiền, cô gái trẻ cũng dừng lại kế hoạch - một quyết định sáng suốt cứu đời cô.

    Ngày 31/08/1972, Somchai Chaiyasut bị bắt. Nghi phạm khăng khăng mình vô tội và nói rằng mình không bao giờ có ý định giết con gái. Phiên tòa xử Somchai diễn ra vào ngày 11/05/1973. Trong lần trình diện đầu tiên trước hội đồng thẩm phán, Somchai vẫn một mực cho rằng mình vô tội.

    “Nghi phạm ăn vận gọn gàng, trông có vẻ căng thẳng và mệt mỏi. Nếu bị cáo buộc, Somchai sẽ trở thành một trong những tội đồ gây ra thảm sát lớn nhất trong lịch sử”, tờ Bangkok Post đưa tin. “Tuy nhiên, anh ta trở nên bình tĩnh hơn sau cú vỗ vai của luật sư biện hộ”. Luật sư biện hộ của Somchai chính là cha đẻ của anh, ông Sont - một luật sư có tiếng tại Bangkok.

    “Một viên đạn không bao giờ là đủ”

    Thái Lan vào thời điểm bấy giờ được cai trị bởi chế độ độc tài quân sự. Colonel Narong, con trai của Thanom Kittikachorn - nhà độc tài quân sự nổi tiếng Thái Lan vào thời điểm đó từng lên tiếng:

    “Chúng tôi đã thu thập đủ bằng chứng để buộc tội Somchai. Một viên đạn không thể đủ cho tội ác ấy, phải là 81 viên đạn”.

    Tuy nhiên, vụ việc trở nên phức tạp hơn khi trở thành tâm điểm quốc tế. Chính quyền e sợ rằng hình ảnh Thái Lan sẽ trở nên xấu đi nếu một cảnh sát người Thái dính líu tới một vụ án nghiêm trọng như vậy. Sự thật rằng quả bom đã được tuồn lên máy bay tại Don Muang cũng là một sự sỉ nhục cho những kẻ độc tài, vốn từ lâu luôn tự hào về việc kiểm soát an ninh sân bay chặt chẽ và nghiêm ngặt. Nguyên soái Prapas và các quan chức khác lên tiếng nói rằng không có quả bom nào trên máy bay cả. Hãng hàng không chỉ đang cố gắng hạ bệ danh tiếng của sân bay Don Muang.

    Prapas khăng khăng bảo vệ Somchai với lý lẽ không đời nào một người Thái lại đi sát hại con mình. Cathay Pacific chỉ đang cố gắng làm mất uy tín của sân bay Don Muang. Khi được hỏi về những cáo buộc kỳ quặc, một quan chức chính phủ Thái Lan phát biểu: “Nguyên soái Prapas và các quan chức khác đã nói rằng không có quả bom nào trên máy bay. Đó chỉ là sự tuyên truyền của hãng hàng không để cố gắng hủy hoại danh tiếng của Don Muang”.

    Tuy nhiên, những bằng chứng đưa ra trong phiên tòa lại chứng tỏ Somchai có tội.

    danh bom cathay pacific 1

    Bốn vali hành lý tương tự chiếc mà bạn gái của Somchai mang lên máy bay đã được tìm thấy tại nhà anh ta. Somchai đã khoan lỗ trên hai trong số đó và giải thích rằng, mình có ý định lắp tay cầm để kéo.

    Một sĩ quan Thái khai trước tòa rằng mình đã đưa cho Somchai gần 1kg chất nổ dẻo C4 trong một khóa huấn luyện cả hai tham gia.

    Một sĩ quan khác nói rằng Somchai đã từng hỏi mình xem đặt bom ở đâu trên máy bay thì hiệu quả nhất và được khuyên rằng nên đặt gần cánh máy bay. Một kỹ sư hàng không cũng kể việc Somchai từng hỏi mình về ảnh hưởng của một vụ nổ trên máy bay. Tổng cộng có 67 nhân chứng đã tham gia trong phiên xét xử và chỉ có 4 người đứng ra biện hộ bảo vệ cho Somchai.

    Ngày 30/04/1974, Thẩm phán trưởng Chitti Vuthipranee ra tuyên án. Bản tuyên án nói rằng không có bằng chứng về việc Somchai đã sắp đặt việc mang bom lên máy bay. Không có nhân chứng nào nhìn thấy Somchai đặt bom trong vali của bạn gái và Somwang cũng không nhận thấy điều gì bất thường trong vali.

    Hơn nữa, gia đình Somchai không nghèo nên việc sát hại con gái vì động cơ tài chính dường như không hợp lý.

    Tòa tuyên án: Vô tội.

    Công tố viên yêu cầu phúc thẩm và một phiên tòa khác được mở. Tuy nhiên, phiên tòa vào năm 1976 vẫn cho ra một kết quả tương tự - vô tội.

    Somchai Chaiyasut trở lại với công việc tại cơ quan cảnh sát hoàng gia Thái Lan. Anh ta sau đó đã nhận được 5,5 triệu baht. Đến năm 1983, Somchai di cư tới Mỹ.

    Người thân của các nạn nhân giận dữ với phán quyết của tòa án, chỉ trích nền tư pháp Thái Lan.

    Năm 1985, Somchai trở về Bangkok sau khi bị chẩn đoán mắc ung thư gan. Hắn ta qua đời ít lâu sau đó, thọ 43 tuổi, khép lại một vụ án nổi tiếng trong lịch sử ngành hàng không thế giới.

    Theo Trí Thức Trẻ

  • Từng là gương mặt sáng giá ở Schalke 04 cùng thời với Manuel Neuer, cựu hậu vệ Hiannick Kamba bị "báo tử" năm 2016 nhưng giờ lại là một chuyên viên hóa chất làm việc ngay tại Đức.

    Bốn năm trước, trong lần về thăm quê hương Congo, Hiannick Kamba vô tình trở thành nạn nhân của một âm mưu tồi tệ có thể do chính cô vợ của anh bày ra. 

    Cùng tham gia một chuyến du lịch "phượt", Kamba đã bị bạn bè bỏ rơi giữa đường, trong người không có cả giấy tờ tùy thân, tiền bạc lẫn điện thoại di động. Kamba đã cùng với cha mẹ di tản khỏi Congo gần 30 năm trước nên gần như chỉ là khách du lịch ở những lần hiếm hoi trở về thăm cố hương.

    cau thu congo 1
    Thông tin của Bild gây xôn xao dư luận làng bóng Đức

    Từ vụ "mất tích" bí ẩn ấy, Hiannick Kamba được cho là đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi và giấy báo tử có chứng thực của nhà chức trách Congo đã được gửi đến những nơi cần phải đến. Đội bóng ở giải Hạng tám của Đức VFB Huls... đăng cáo phó chia buồn còn công ty bảo hiểm đã bồi thường số tiền lên đến hàng trăm nghìn USD mà người thụ hưởng chính là cô vợ của Kamba.

    cau thu congo 1
    Hiannick Kamba

    Câu chuyện ngỡ đã đi vào quên lãng thì mới đây, tuần báo Bild bất ngờ công bố thông tin Kamba còn sống và cựu cầu thủ bóng đá 33 tuổi này hiện là kỹ thuật viên hóa học tại một nhà cung cấp năng lượng ở vùng Ruhr. 

    Bild tiết lộ, đầu năm 2018, Hiannick Kamba đã đến đại sứ quán Đức ở thủ đô Kinshasa (Congo) để trình báo về "cái chết giả" của anh rồi sau đó trở về Đức, sinh sống gần ngôi nhà cũ ở Gelsenkirchen. Công tố viên tòa thành phố Essen, ông Annette Milk, đích thân chỉ đạo việc điều tra vụ việc.

    Người vợ của Kamba bị nghi ngờ đứng sau tất cả mọi chuyện, cụ thể là việc cô hưởng lợi rất nhiều từ "cái chết" của chồng. Tuy nhiên, người phụ nữ này – có chung một con trai đã 10 tuổi với Kamba – kiên quyết phủ nhận mọi cáo buộc tội lừa đảo. Cô cho rằng mình chỉ bắt đầu tìm hiểu về chính sách bảo hiểm nhân thọ sau khi chồng "chết" và với tư cách người vợ, cô đương nhiên được hưởng số tiền bồi thường này.

    cau thu congo 1
    Kamba trong đội hình trẻ Schalke 04, có thủ thành Neuer.

    Cuộc điều tra, vì thế, đành phải chuyển hướng sang việc xem xét độ xác thực của giấy báo tử tại Congo, có thể đã bị "nhiễu" thông tin từ chuyện Kamba mất tích hoặc do các viên chức chính quyền nhận hối lộ để làm giả. 

    Công tố viên Annette Milk cho biết sẽ mời Hiannick Kamba ra tòa làm nhân chứng vụ việc "chết đi sống lại" của chính anh, bất chấp những lời xầm xì vì sao Kamba không hề bị nghi ngờ có liên quan hoặc có thể là nhân vật chính của vụ việc

    Kamba từng là một hậu vệ phải tài năng của đội trẻ Schalke 04, cùng thời với thủ môn rất nổi tiếng sau này của Bayern Munich và tuyển Đức Manuel Neuer. Kamba rời đội vào tháng 6-2007, lưu lạc qua nhiều đội bóng ở các giải hạng dưới và là thành viên của đội bóng Hạng tám VFB Huls khi vụ mất tích xảy ra.

    cau thu congo 1

    Cũng vì được đánh giá cao về tài năng khi còn ở đội trẻ Schalke 04 mà Kamba không bị trục xuất khỏi Đức cùng với cha mẹ của anh, những người buộc phải hồi hương về Congo năm 2005. Chính vụ việc này đã gây xôn xao dư luận tại Đức một thời, bởi tất cả cũng đồng nghĩa với việc Kamba đương nhiên được cấp quyền tị nạn và quyền cư trú đầy đủ cho đến ngày nay.

    NLD (theo SportMail/The Sun)

  • Nữ sinh Canada chết sau khi có những hành động lạ trong thang máy, tại một khách sạn mang lịch sử nhuốm màu kinh dị.

    elisa lam 1

    Ngày 1/2/2013, Elisa Lam đột nhiên mất tích khi đang ở khách sạn Cecil, trung tâm Los Angeles, California, Mỹ. Nữ sinh viên 21 tuổi người Canada gốc Hoa này khi đó đang đi thăm thú bờ tây nước Mỹ một mình, theo LA Times.

    Để tìm kiếm cô, sở cảnh sát Los Angeles đã công bố những hình ảnh cuối cùng về Lam mà họ có được, từ camera giám sát ở thang máy khách sạn Cecil vào ngày cô biến mất. Đoạn băng cho thấy Elisa Lam có những biểu hiện rất khác thường.

    elisa lam 2
    Elisa Lam

    Cô bước vào thang máy và nhấn nhiều nút một lúc. Buồng thang máy không di chuyển và cửa vẫn mở. Lam đã ló đầu nhìn ra ngoài hành lang và đi ra đi vào vài lần. Cô tỏ vẻ lo lắng và tay cô có những động tác như thể cô đang giao tiếp với ai đó phía ngoài hành lang mà camera không thấy được. Cuối cùng, Lam đi ra ngoài hành lang phía bên trái và biến mất, cánh cửa thang máy khép lại.

    Đoạn video được tung lên mạng và nhanh chóng gây chú ý. Nó nhận được hơn 16 triệu người lượt xem trên Youtube. Một số người đặt ra giả thiết rằng Lam phê ma túy hoặc có vấn đề tâm thần. Một số người nói cô đang trốn ai hoặc điều gì đó không thể thấy trong đoạn băng ghi hình.

    Theo trang Daily Maverick, có ý kiến còn cho rằng cô bị ma ám, khi xét đến lịch sử u ám của khách sạn. Họ cho rằng cô đã giao tiếp với thế lực siêu nhiên vô hình. "Tôi sợ quá, tôi đang run lên đây", một người viết trên trang Youku sau khi xem video.

    Khách sạn Cecil nổi tiếng với lịch sử gắn liền với những vụ chết chóc. Elizabeth Short, có biệt danh Thược Dược Đen, được cho là lưu lại khách sạn này trước khi cô bị sát hại dã man vào năm 1947. Thi thể không mặc quần áo của cô bị chặt thành hai khúc tại một mảnh đất trống ven đường ở Los Angeles. Mặt của cô bị băm nát từ khóe miệng đến mang tai. Vụ án mạng này vẫn chưa có lời giải.

    Goldie Osgood, nổi danh với tên gọi "Quý bà bồ câu" cũng bị cưỡng hiếp và sát hại tại phòng của bà ở khách sạn Cecil vào năm 1964. Tên sát nhân hàng loạt người Mỹ Richard Ramirez và kẻ học theo hắn, tên sát nhân hàng loạt người Áo Jack Unterweger cũng từng lưu trú tại khách sạn Cecil khi chúng gây án. Đây cũng là nơi diễn ra nhiều vụ tự tử, bao gồm trường hợp một phụ nữ nhảy từ cửa sổ khách sạn để kết liễu đời mình, nhưng đồng thời làm chết một người đi đường vì cô rơi trúng người này.

    Hai tuần sau khi Elisa Lam mất tích, khách lưu trú ở Cecil phàn nàn về việc nước trong phòng họ chảy quá yếu và có màu nâu. Sáng 19/2/2013, một nhân viên khách sạn tên Santiago Lopez kiểm tra 4 bồn chứa nước trên mái của khách sạn. Anh phát hiện thấy phần nắp của một bồn nước đã bị mở ra. Lopez trèo lên kiểm tra và kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt: một thi thể phụ nữ trẻ nổi úp mặt xuống mặt nước trong bồn. Đó chính là Elisa Lam.

    elisa lam 2
    Khách sạn Cecil.Ảnh: Wiki

    Khó lý giải

    Lopez khai với cảnh sát rằng không ai có thể lên được mái của khách sạn mà hệ thống báo động không phát hiện. Thực tế, Lopez đã phải ngắt hệ thống báo động trước khi đi lên mái. Chỉ có nhân viên khách sạn mới có chìa khóa để đi vào cầu thang và cánh cửa ở mái khách sạn. Theo một nhân viên kỹ thuật, cho dù người nào đó có thể lên mái mà không làm kích hoạt hệ thống báo động, thì người đó cũng phải trèo lên giàn đỡ bồn nước, rồi tiếp tục leo lên một cái thang thứ hai để đến nắp bồn nước. Cuối cùng, người đó phải dỡ cái nắp kim loại nặng trịch và nhảy vào bên trong. Một điều kỳ lạ nữa là ngay sau khi Lam mất tích, cảnh sát cùng chó nghiệp vụ đã kiểm tra mái khách sạn nhưng không phát hiện ra dấu vết.

    Cơ quan khám nghiệm pháp y cho biết thi thể của Lam nổi lõa thể trong bồn nước và trang phục của cô, chính là bộ quần áo mà cô mặc lúc ở thang máy, trôi nổi xung quanh thi thể cô. Thi thể cô bị phân hủy tương đối mạnh vì đã gần hai tuần trôi qua kể từ khi cô mất tích. Tuy nhiên, không có bằng chứng cho thấy cô bị hành hung hay cưỡng hiếp. Trong cơ thể cô chỉ có hoạt chất ibuprofen (có tác dụng chống viêm, giảm đau, hạ sốt), chứ không có ma túy.

    elisa lam 2
    Bồn nước trên mái khách sạn, nơi thi thể Lam được phát hiện. Ảnh: allday

    Cơ quan khám nghiệm pháp y kết luận Lam tử vong do đuối nước. Tuy nhiên, vào thời điểm cô tử vong, nước trong bồn chỉ đầy một nửa hoặc 3/4. Điều này dẫn đến nghi vấn làm sao một phụ nữ khỏe mạnh, lành lặn lại có thể chết chìm trong một bồn nước với khối lượng ít ỏi như vậy.

    Để chuẩn bị cho chuyến đi định mệnh khám phá bờ tây nước Mỹ, Lam đã tạo một tài khoản có tên Nouvelle/Nouveau trên mạng xã hội Tumblr. Và tài khoản này vẫn tiếp tục cập nhật thông tin ngay cả sau cái chết của Lam. Dù Lam có thể cài đặt để Tumblr đăng các thông tin tự động theo các mốc thời gian cô lập ra, nhiều người tự hỏi liệu chúng có phải là các thông tin được gửi "từ thế giới bên kia".

    Gia đình Lam đã gửi đơn kiện yêu cầu khách sạn Cecil phải chịu trách nhiệm cho cái chết của cô nhưng đơn kiện bị bác vào cuối năm 2015. Thẩm phán cho biết không có bằng chứng nào cho thấy khách sạn cho phép Lam đi lên mái khách sạn hoặc khẳng định rằng mái khách sạn và các bồn nước an toàn.

    Mặc dù khách sạn Cecil đã chứng kiến nhiều cái chết, tai tiếng từ vụ việc của Lam đã đe dọa uy tín của nó. Khách sạn này sau đó được đổi tên thành Stay on Main.

    Theo VnExpress

  • Patrick Wang, người tiên phong báo lá cải Hong Kong, nhớ lại ngày ông chụp chiếc cổ sưng phồng của huyền thoại võ thuật Lý Tiểu Long đang nằm trong quan tài. Nhưng ông bị cấm chụp các bộ phận thân thể khác của Lý để tìm bằng chứng võ sĩ này qua đời khi đang quan hệ tình dục.

    thi the ly tieu long 1

    Mua chuộc nhân viên nhà xác

    Cựu phóng viên Patrick Wang Sai-yu có thể được coi là người tiên phong về báo lá cải ở Hong Kong, theo báo Hong Kong South China Morning Post. Ông thành lập tờ “Kam Yeh Pao” (Kim Dạ Báo) khi mà chưa có điện thoại di động, internet, ống kính tele để chụp ảnh từ xa. Tuy nhiên, ông đã xoay xở để có được những tác phẩm cực kỳ ăn khách.

    Một trong những tác phẩm báo chí ông ưng ý nhất là bức ảnh liên quan cái chết của ngôi sao võ thuật Lý Tiểu Long hồi tháng 7/1973. Thời đó, người ta đồn rằng, Lý qua đời khi đang “lên đỉnh" và phần thân dưới của Lý chính là bằng chứng thuyết phục nhất.

    “Tôi trả cho nhân viên nhà xác phụ trách trang điểm cho người quá cố 1.500 đô la Hong Kong để được vào chụp ảnh thi thể Lý Tiểu Long. Bên cổ trái của Lý sưng phồng. Khi tôi cố chụp ảnh phía dưới (thân dưới), bà ấy (nhân viên nhà xác) xô tôi sang bên, kéo tôi ra khỏi nhà xác, nói rằng tôi sẽ khiến bà ấy bị đuổi việc”, ông Wang kể.

    Trong lễ tang, thi thể Lý Tiểu Long được che kín từ chân lên cằm bằng một mảnh vải. “Bức ảnh của tôi là bức duy nhất trên thế giới chụp Lý với chiếc cổ sưng phồng”, ông Wang nói.

    Ông Wang cho đăng bức ảnh chụp thi thể Lý Tiểu Long trên trang nhất của tờ “Kam Yeh Pao” và tờ báo bỗng chốc bán chạy nhất Hong Kong. Có người đã trả hơn 1.000 đô la Hong Kong (tương đương hơn 1.000 USD nếu tính theo tỷ giá bây giờ) cho số báo ngày hôm đó. Hồi đó, giá bìa tờ báo chỉ là 50 xu (1/2 đô la Hong Kong).

    thi the ly tieu long 1
    Bức ảnh duy nhất trên thế giới chụp thi thể huyền thoại võ thuật Lý Tiểu Long với cổ sưng phồng (đăng trên trang nhất Kim Dạ Báo). Nguồn: SCMP. 

    Lý Tiểu Long chết trong căn hộ của nữ diễn viên Đài Loan

    Ngay trước khi bức ảnh độc nhất vô nhị được đăng tải là một bài báo độc quyền với nội dung Lý Tiểu Long tử vong trong căn hộ của nữ diễn viên Đài Loan Đinh Phối (Betty Ting Pei), chứ không phải tại nhà của Lý như nhà sản xuất phim Hong Kong Trâu Văn Hoài (Raymond Chow Man-wai) ban đầu nói với báo giới.

    “Tôi nhận được điện thoại của một độc giả nói rằng, bạn trai của bà ấy (độc giả)  lái xe cứu thương tới nhà Đinh Phối ở Waterloo Hill (khu Cửu Long) và chở Lý đi. Tôi đã xác minh với các quan chức, đúng là một xe cứu thương đã dừng lại tại địa chỉ đó vào thời điểm đó”, ông Wang kể.

    Năm 2013, Đinh Phối thừa nhận bà và Lý Tiểu Long có quan hệ yêu đương bí mật khi Lý đã có vợ. Tuy nhiên, bà phủ nhận hai người có quan hệ tình dục vào ngày ngôi sao võ thuật tử vong, báo Trung Quốc People’s Daily đưa tin. Hôm đó, Lý kêu đau đầu nên bà đưa một viên thuốc Equagesic cho ông uống. Nhiều người cho rằng, Lý tử vong do phản ứng dị ứng dẫn tới phù não.

    thi the ly tieu long 1
    Diễn viên Đinh Phối sinh năm 1947. Ảnh: Notrecinema.

    thi the ly tieu long 1
    Ngôi sao võ thuật Lý Tiểu Long và người tình Đinh Phối. Ảnh: Matthew Polly.

    Được Kim Dung tin dùng, ngày viết 4 vạn chữ

    Năm 1972, ông Wang lập ra tờ “Kam Yeh Pao”, đăng nhiều tin lá cải, lời khuyên về đua ngựa, truyện ngôn tình...

    Ông Wang quê ở tỉnh Sơn Đông, tới Hong Kong năm 1957 và làm người đọc rà soát cho tờ “Ming Pao” (Minh Báo) vào năm 1959. Ông Tra Lương Dung (Louis Cha Leung-yung) lập từ “Minh Pao” năm 1959, viết nhiều tiểu thuyết võ hiệp kỳ tình nổi tiếng với bút danh “Kim Dung”, như “Anh hùng xạ điêu”, “Thần điêu đại hiệp”, “Ỷ thiên đồ long ký”, “Thiên long bát bộ”, “Tiếu ngạo giang hồ”, “Lộc đỉnh ký”…

    “Sau khi tôi làm việc được 3 ngày, Kim Dung hỏi tôi liệu tôi từng viết gì trước đó hay không. Tôi cho ông xem những bài báo trước đó tôi viết cho mục sinh viên ‘Hwa Chiao Jit Pao’. Ông bảo tôi viết tốt và cho tôi làm biên tập viên vào ngày thứ 6. Ông ấy rất tin tưởng tôi”, ông Wang nói.

    Ông Wang trở thành thư ký riêng đầu tiên của Kim Dung và làm việc với tất cả xuất bản phẩm do “Ming Pao” sản xuất. Nhiệm vụ của ông giống như “lẩu thập cẩm”, từ lên ý tưởng tới sắp xếp phỏng vấn, viết bài, biên tập, thậm chí đánh máy.

    “Mỗi ngày tôi viết tới 4 vạn chữ”, ông Wang kể. Các chuyên mục ông phụ trách rất đa dạng, từ hướng dẫn tự vệ (ông biết quyền Anh và karate), phong thủy đến xuân dược, tranh ảnh “tươi mát”. Trên mặt báo, ông cũng sẵn sàng tranh luận với các nhà khoa học về sự tồn tại của năng lực siêu phàm.

    Giữa những năm 60 của thế kỷ trước, căng thẳng ở Hong Kong gia tăng. Kim Dung sang Singapore để tránh sự hỗn loạn, để ông Wang phụ trách tờ báo.

    thi the ly tieu long 1
    Ông Patrick Wang (trái), cựu giám đốc Đài Phát thanh-Truyền hình Hong Kong Cheung Man-yee (giữa) và Kim Dung (phải) năm 2014. Ảnh: SCMP.

    Vài năm sau, do bất đồng với vợ Kim Dung, ông Wang gia nhập nhật báo “Hong Kong Daily News”. Dù không làm ở “Hong Kong Daily News” được lâu, ông gặp được vị hôn thê tại đó.

    “Tôi biết xem chỉ tay. Một hôm, 20 người xếp hàng nhờ tôi xem bói. Cô ấy lúc đó làm ở phòng kế toán, đứng thứ 3 trong hàng. Sau khi đọc chỉ tay cho cô ấy xong, tôi nói rằng, cô ấy có thể trở thành vợ tôi trong tương lai. Cuối cùng, điều đó trở thành sự thật”, ông Wang kể.

    Sự vụt sáng của “Kam Yeh Pao” đúng là điều thần kỳ, ông Wang nhận định. Tờ báo chỉ có một nhân viên nhưng bán được 100.000 bản, gấp đôi lượng phát hành của tờ “Ming Pao” nổi tiếng. Nội dung “Kam Yeh Pao” ướt át tình ái nhưng không thô tục, không có gì là rõ ràng, và độc giả phải dùng đến trí tưởng tượng của họ, ông nói.

    Năm 1983, ông Wang bán tờ báo của mình và di cư sang Mỹ để đoàn tụ anh chị em ở bang Florida, nhưng ông cũng không ở đó lâu. Khi Kim Dung mời ông trở lại “Ming Pao” năm 1986 để vực dậy tờ báo này (lượng phát hành giảm mạnh sau khi các báo có nội dung kinh doanh như “Hong Kong Economic Journal” xuất hiện), ông nhanh chóng nhận lời.

    thi the ly tieu long 1
    Ông Patrick Wang. Ảnh: Jonathan Wong.

    Sau hơn 3 thập kỷ làm báo, ông Wang cuối cùng nghỉ hưu năm 1990 và di cư sang Canada cùng gia đình.

    Ông nghiên cứu đông y và sau khi nhận chứng chỉ của Canada, ông mở một phòng khám ở thành phố Vancouver, tư vấn miễn phí cho bệnh nhân. Ông đã xuất bản hơn 20 cuốn sách về đông y.

    Dù bị đau tim và phải nong mạch năm 2003, ông Wang nói rằng, lối sống của ông vẫn như hồi làm báo – thức khuya dậy sớm. “Quan trọng nhất là vui vẻ thôi”, ông nói.

    Theo Tiền Phong

  • Mặc dù vụ án này không phải một vụ lớn trong lịch sử nhưng vẫn được nhắc nhiều đến hiện tại. Bởi vì sau khi kẻ sát nhân bị xử tử và được chuyển đến cơ sở hỏa táng thì thi thể đã bất ngờ ngồi dậy. Cảnh tượng kinh hoàng khiến những người có mặt choáng váng. Đây không phải là một bộ phim ma, đó chính là những gì đã diễn ra trong đời thật. 

    tat le mai 1

    Ngày 1/4/2005, Toà án Nhân dân huyện Phương Chính, tỉnh Hắc Long Giang, đã tuyên án tử hình một cặp tội phạm nam và nữ, trong đó có Tất Lệ Mai, người đã ra tay giết chết nạn nhân là Tưởng Lai Nghĩa.

    Được biết, Tất Lệ Mai lớn lên ở nông thôn cùng ông bà nội và không được ăn học nhiều, cô chỉ học đến cấp 2 rồi nghỉ. Nhưng với vẻ đẹp hơn người, cô được nhiều chàng trai theo đuổi.

    Tháng 4/2003, Tất Lệ Mai mở 1 thẩm mỹ viện mang tên mình. Và qua đó, cô quen biết với Tưởng Lai Nghĩa. Nạn nhân lớn hơn Tất Lệ Mai 3 tuổi. Sau một thời gian, họ bắt đầu hẹn hò.

    Tưởng Phú Quý, 64 tuổi, là một nông dân trung thực và tốt bụng. 10 năm sau khi kết hôn, hai vợ chồng ông Tưởng vẫn không có mụn con nào. 5 năm tiếp theo phải điều trị bằng thuốc, Tưởng Lai Nghĩa đã ra đời. Chính vì thế, ông rất yêu thương con trai, luôn muốn làm những điều tốt đẹp cho con, thậm chí có lúc gia đình phải bán nhà để Tưởng Lai Nghĩa được học đại học. Tưởng Lai Nghĩa là thanh niên duy nhất được đi học đại học trong làng.

    Đầu năm 2004, Tưởng Lai Nghĩa thông báo đang hẹn hò Tất Lệ Mai. Điều này khiến vợ chồng già ở quê nhà rất vui mừng. Họ muốn con trai dành dụm tiền tổ chức đám cưới. 

    Khi đó, một vị khách giàu có hơn đã xuất hiện khiến Tất Lệ Mai không còn một lòng với Tưởng Lai Nghĩa nữa. Trước sự phũ phàng của người tình, nạn nhân vẫn quyết tâm níu kéo.

    Ngày 19/6/2004, Tưởng Lai Nghĩa đến tìm Tất Lệ Mai bày tỏ ý muốn nối lại tình xưa.

    Ngày 8/7/2004, một người nông dân phát hiện 1 xác chết nam với nhiều xương bị gãy và đang phân hủy. Đó chính là Tưởng Lai Nghĩa và thời gian tử vong là 15 ngày trước.

    Lần theo các manh mối, cảnh sát đến tìm Tất Lệ Mai thì cô đã rời khỏi nơi cư trú. Cô đã không còn ở Quảng Châu mà đã đến Thâm Quyến.

    Hóa ra, trong ngày xảy ra vụ án, Tất Lệ Mai đã hẹn gặp Tưởng Lai Nghĩa để vay tiền nhưng cô ta lại đưa người này đến một khu rừng. Cô ta đã đầu độc nạn nhân với chất độc trong 1 chai coca.

    Sau khi lấy sạch tiền bạc và tư trang, Tất Lệ Mai vứt xác nạn nhân xuống vực núi. Sau khi vụ việc xảy ra, để trốn tránh sự truy đuổi của cảnh sát, Tất Lệ Mai đã lừa đảo một người bạn trai khác số tiền 200 nghìn NDT và trốn sang thành phố Thâm Quyến để chuẩn bị trốn sang Hồng Kông, nhưng vẫn không thể thoát khỏi pháp luật.

    Ngày 28/12/2004, Tất Lệ Mai bị kết án tử hình và bồi thường 100 nghìn NDT. Nhưng không ai ngờ cô ta lại sống sót 1 cách phi thường sau khi thi hành án.

    Vào lúc 11 giờ sáng ngày 1/4/2005, Tất Lệ Mai bị đưa đến nơi hành quyết. Khi cơ quan chức năng chuẩn bị hành hình, ông Tưởng Phú Quý đã chạy đến khóc lớn: "Hãy để tôi tự tay đánh giết ả! Đánh chết con yêu tinh này để báo thù cho con trai tôi".

    tat le mai 1

    Những tiếng hét bất ngờ gây ra một cuộc hỗn loạn tại pháp trường, khiến những người có mặt tại đây có nhiều cảm xúc khác nhau. Lực lượng vũ trang đã vội vàng kéo ông Tưởng Phú Quý đi. Gương mặt cụ ông hốc hác và tiều tụy sau khi trải qua cái chết thảm khốc của con trai.

    Nghe tin hung thủ bị xử tử, ngày 31/3/2005, cụ ông Tưởng Phú Quý đã đến pháp trường từ sáng sớm. Sau khi công tố viên và pháp y xác nhận hai phạm nhân đã chết, họ chụp lại ảnh và đưa hai thi thể rời đi.

    Bố mẹ của hung thủ Tất Lệ Mai đã chờ đợi ở nơi hỏa táng, nhìn thi thể con gái được đưa đến đã òa khóc. Sau khi người thân lau máu trên thi thể người chết thì chúng được đưa vào lò hỏa táng. 

    Tuy nhiên, ngay sau đó, từ bên trong cửa lò hỏa táng, một giọng nói đáng sợ vọng ra. Những người đứng bên ngoài bắt đầu rơi vào tình trạng hoảng loạn. 

    Thi thể của Tất Lệ Mai đã ngồi dậy trên bàn dài, máu chảy dài từ miệng và sau ót. Các pháp y đứng từ xa quan sát, chuyển động của Tất Lệ Mai không giống như một xác chết, họ thử gọi tên cô. 

    Tất Lệ Mai mở miệng nhưng không phát ra thành tiếng, cô ta chỉ gật đầu. Hóa ra, đầu lưỡi của nữ phạm nhân bị tổn thương nên không thể nói chuyện. Nhưng cô ta vẫn sống. 

    Lúc này, tất cả các thành viên trong gia đình Tất Lệ Mai quỳ xuống trước mặt vị thẩm phán và năn nỉ: Tất Lệ Mai không chết khi hành hình, chứng tỏ Tất Lệ Mai không nên chết. 

    Tuy nhiên, mặc người nhà năn nỉ hết lời, cơ quan chức năng vẫn quyết định thi hành án lần 2. Tại lò hỏa táng, cảnh sát đã rút súng lục bắn 2 phát vào đầu cô ta.

    Tất Lệ Mai chết ở tuổi 22, dùng sinh mạng của mình để bồi đáp cho linh hồn của Tưởng Lai Nghĩa.

    Nguồn: Toutiao

  • “Ai đặt Bella vào trong cây du núi?” đã trở thành câu hỏi mang tính biểu tượng liên quan đến vụ án 1 người phụ nữ vô danh chết kỳ lạ trong hốc cây du, giữa khu rừng cấm nước Anh. Cho đến nay, vụ án đã trở thành ý tưởng cho nhiều tác phẩm điện ảnh, âm nhạc, sách, ảnh thời hiện đại.

    cay du nui 1
    Cây du núi nơi tìm thấy thi thể của người phụ nữ bí ẩn.

    Hộp sọ trong hốc cây

    77 năm trước, vào thời kỳ khốc liệt nhất của Thế chiến II, nước Anh rơi vào hỗn loạn. Vô số người bị mất nhà cửa vì chiến tranh và có những người lang bạt nay đây mai đó chỉ để tìm một nơi sinh sống an toàn. Vào tháng 4/1943, có 4 cậu bé đi tìm tổ chim ở rừng Hagley gần Stourbrige, 1 thị trấn trong khu vực West Midlands. Trên thực tế đây là địa điểm cấm nhưng chúng vẫn lẻn vào chỉ để thỏa mãn máu thám hiểm của mình.

    Trong khu rừng, chúng nhìn thấy 1 cây du lớn. Một trong những cậu bé quyết định trèo lên cây để tìm xem có tổ chim nào không. Nhưng rốt cuộc, thứ mà cậu tìm được lại là điều không ngờ. Ở giữa phần thân rỗng của cây, cậu bé nhìn thấy một thứ mà cậu nghĩ là hộp sọ động vật. Nhưng khi cúi xuống nhặt nó lên, cậu bé mới kinh hoàng nhận ra vật thể trên tay mình thực sự là hộp sọ của con người, lành lặn với răng và các mảng tóc. Cậu bé nhanh chóng ném trả lại hộp sọ vào hốc cây. Cả bốn thống nhất với nhau rằng, vì chúng đang lẻn vào khu vực cấm, nên mọi điều chúng thấy ở đây sẽ được giữ bí mật.

    Tuy nhiên, một trong những cậu bé đã không thể giấu kín được những gì mình vừa nghe kể trong chuyến thám hiểm kỳ lạ. Cậu nói với cha mẹ về việc tìm thấy hộp sọ người trong rừng và họ đã ngay lập tức báo với chính quyền địa phương. Cảnh sát tìm đến cây du theo chỉ dẫn của bọn trẻ. Các nhà điều tra tìm sâu hơn bên trong thân cây và tìm thấy 1 bộ xương đầy đủ (trừ 1 tay), 1 chiếc nhẫn cưới, 1 chiếc giày và miếng vải rách nhét trong miệng hộp sọ. Sau khi đào xung quanh gốc cây, bàn tay bị mất cũng được tìm thấy.

    Kết quả giám định pháp y cho biết, bộ xương thuộc về một phụ nữ khoảng 35 tuổi. Ước tính người này đã chết khoảng 18 tháng trước. Cơ thể nằm gọn vào trong gốc cây cho thấy người này đã bị thủ phạm nhét vào gốc cây khi còn sống hoặc vừa mới chết xong. Theo phân tích, thi thể sẽ không thể vừa với hốc cây nếu được đặt vào sau khi chết. Miếng vải trong miệng hộp sọ cho thấy khả năng cao người phụ nữ xấu số này đã chết vì ngạt.

    Cái tên Bella xuất hiện bí ẩn

    cay du nui 1
    Dòng chữ “Ai đặt Bella vào trong cây du núi”.

    Vụ án diễn ra vào thời điểm làn sóng người di cư vì chiến tranh ở Anh lên cao, nên việc xác định danh tính nạn nhân là rất khó khăn. Người phụ nữ này có thể là người địa phương, nhưng cũng có thể chỉ là một người từ nơi khác đến. Số lượng phụ nữ mất tích trong thời kỳ này là rất lớn.

    Các nhà chức trách đã nỗ lực hết sức để tìm kiếm một cái tên khả dĩ và truy xét nguyên nhân cái chết. Vì đang trong thời chiến, có quan điểm cho rằng người phụ nữ này tham gia vào nhiệm vụ gián điệp cho người Đức và bị thủ tiêu do biết quá nhiều. Hoặc có thể, đây là 1 nữ gián điệp người Anh bị phát hiện và bắt buộc phải im lặng mãi mãi. Dù nghe có vẻ mơ hồ nhưng đó là một lời giải thích khá hợp lý vào thời điểm đó.

    Một trong những phỏng đoán đáng sợ hơn cho rằng, việc một cánh tay của người phụ nữ được tìm thấy tách ra khỏi phần còn lại của cơ thể cho thấy nạn nhân chết vì một nghi thức hiến tế nào đó. Truyền thuyết dân gian Anh từng nói về cái gọi là “Bàn tay Vinh quang” mang lại sức mạnh ma thuật. Thông thường bàn tay của một tên tội phạm bị xử tử sẽ được sấy khô và sử dụng cho các mục đích huyền bí. Tuy nhiên, các nhà chức trách đưa ra lời giải thích hợp lý hơn khi mô tả bàn tay ban đầu được đặt cùng với bộ xương nhưng bị động vật hoang dã trong khu vực tha đi.

    Vụ án tiếp diễn trong vài tháng sau đó mà không có kết quả, thậm chí còn trở nên bí ẩn hơn với một tình tiết ly kỳ mới. Kể từ tháng 12 năm đó, những dòng chữ nguệch ngoạc bí ẩn bắt đầu xuất hiện trên toàn khu vực. Ban đầu, dòng chữ được viết ngay gần nơi tìm ra thi thể với nội dung như một câu hỏi thảm thiết nhưng cũng ẩn ý giống như thể một lời trêu ngươi cảnh sát: “Ai đặt Lubbella vào trong cây du núi?”.

    Lubbella là một cái tên không bình thường và nó đã được cảnh sát gán cho bộ xương. Tuy nhiên, không có manh mối nào được phát hiện liên quan đến cái tên này. Mọi chuyện không dừng lại ở đó. Một dòng chữ khác với cùng nội dung nói trên, chỉ khác cái tên, đó là: “Ai đặt Bella vào trong cây du núi?” tiếp tục được viết trên một tượng đài bằng đá gần đó. Cuối cùng dòng chữ xuất hiện khắp nơi mà không rõ ai là người viết.

    Cảnh sát bắt đầu đặt ra câu hỏi về cái tên mới. Phải chăng có ai đó ở địa phương biết danh tính của người phụ nữ bị giết? Có phải người phụ nữ tên là Bella? Nhưng hướng điều tra mới tiếp tục đi vào ngõ cụt khi ở địa phương không có báo cáo nào về trường hợp mất tích có cái tên này. Những dòng chữ bí ẩn liên tiếp được viết trên tường và các tượng đài trong một thời gian khá lâu cho đến khi dừng lại hoàn toàn. Không ai biết lý do tại sao.

    Câu chuyện “Ai đặt Bella vào trong cây du núi” đã trở thành truyền thuyết địa phương và vẫn được kể cho đến ngày nay. Bí ẩn về vụ án người phụ nữ bất hạnh trong cây du núi sẽ còn tồn tại trong nhiều năm tới.

    Theo Người Đưa Tin

  • Cuộc đời của Anneliese nổi tiếng trong cộng đồng tín đồ Công giáo cũng như trở thành nguồn cảm hứng cho các nhà làm phim thực hiện những tác phẩm kinh dị liên quan đến nghi thức "trừ tà".

    anneliese 1

    Anneliese Michel sinh ra trong một gia đình tôn sùng đạo Chúa ở Bvaria, miền tây nước Đức vào những năm 1960. Mỗi tuần, cô luôn đều đặn đi lễ thánh 2 lần. Một ngày năm 16 tuổi, Anneliese đột ngột rời khỏi trường học và bắt đầu đi lang thang khắp nơi. Bản thân Anneliese không nhớ nổi những chuyện này nhưng gia đình và bạn bè kể lại rằng khi đó cô như bị thần kinh.

    Một năm sau, Anneliese lặp lại chuyện này với tần suất nhiều hơn. Thỉnh thoảng, cô thức giấc trong tình trạng mơ màng và tè dầm trên giường. Do thường xuyên bị co giật nên cơ thể Anneliese thường bị run mà cô không thể kiểm soát.

    anneliese baby 1584803304338308214159 horz

    Bệnh tình của Anneliese

    Sau sự kiện thứ 2, Anneliese đến gặp bác sĩ khoa thần kinh và bị chẩn đoán mắc bệnh động kinh thùy thái dương. Bệnh lý này có thể gây ra co giật, mất trí nhớ, ảo giác và ảnh hưởng đến thính giác. Động kinh thùy tạm thời cũng có thể gây ra hội chứng Geschwind, một rối loạn được thể hiện thông qua sự hiếu động.

    Anneliese được cho trở về nhà và uống thuốc để chữa bệnh động kinh. Năm 1973, cô nộp đơn vào trường đại học Wurzburg. Tuy nhiên, số thuốc kia lúc này lại không còn tác dụng nên bệnh tinh của Anneliese ngày càng nghiêm trọng hơn. Dù vẫn tiếp tục uống thuốc nhưng Anneliese lại bắt đầu tin rằng bản thân có thể đang bị quỷ ám và bắt đầu tìm kiếm một giải pháp chữa trị khác ngoài thuốc men.

    Từ dạo đó, Anneliese đi đâu cũng thấy ác quỷ và thậm chí còn nghe chúng thầm thì bên tai. Mỗi lúc nghe thấy ác quỷ nói "Chết đi" hay "Mày sẽ thối rữa ở địa ngục", cô liền cầu nguyện và càng thêm tin vào giả thiết mình bị quỷ ám.

    Cô gái bị "ác quỷ" ám

    Anneliese đã tìm đến những linh mục ở nhà thờ để cầu cứu nhưng lần nào đến đây cô cũng bị từ chối. Tất cả mọi người đều khuyên Anneliese nên tìm kiếm sự chữa trị y khoa và hơn nữa, họ cũng không được những linh mục đứng đầu nhà thờ cho phép làm điều gì khác.

    Thời điểm này, ảo tưởng về ma quỷ của Anneliese đã trở nên vô cùng nghiêm trọng.

    Tin chắc mình bị ám, Anneliese xé hết quần áo trên người, cố bắt ép bản thân squat 400 lần một ngày, bò dưới bàn ăn và sủa liên tiếp 2 ngày như một chú chó. Chưa dừng lại ở đó, cô còn ăn cả nhện và than, cắt đầu một con chim chết và liếm cả nước tiểu của mình trên sàn.

    Cuối cùng, 2 mẹ con Anneliese cũng tìm được một vị linh mục có tên là Ernst Alt, người tin rằng cô gái trẻ kia bị quỷ ám. Trong tài liệu của tòa án cho thấy, người này nói Anneliese "không hề trông giống một người bị động kinh".

    Về phía Anneliese, cô từng viết cho vị linh mục duy nhất tin lời mình nói rằng: "Con không là gì cả. Mọi thứ về con đều là những điều phù phiếm. Xin Cha hãy cầu nguyện cho tình trạng của con được cải thiện và những điều con nên làm... Con muốn thay người khác chịu đựng... nhưng thế này thì bất công quá".

    anneliese 1
    Mẹ Anneliese giữ chặt con gái trong những buổi trừ tà.

    Sau đó, Ernst đã thỉnh cầu giám mục địa phương, Đức cha Josef Stangl, và nhận đuọc sự chấp thuận giao cho linh mục Arnold Renz thực hiện buổi trừ tà nhưng tất cả buộc phải diễn ra trong bí mật.

    Tại sao lại là trừ tà?

    Trừ tà tồn tại trong rất nhiều nền văn hóa và tôn giáo trong hàng nghìn năm qua. Nghi thức này từng phổ biến trong Giáo hội Công giáo vào những năm 19500, các linh mục sẽ đọc câu thần chú tiếng Latin "Vade retro satana" (tạm dịch: Hãy trở về đi, Satan) để trừ khử ác quỷ ra khỏi cơ thể vật chủ.

    Tuy nhiên, đến những năm 1960, nghi thức trừ tà trong Giáo hội Công giáo không còn phổ biến như trước nữa nhưng lại bắt đầu xuất hiện trong phim ảnh và sách vở đơn cử như The Exorcist vào đầu những năm 1970, khiến mọi người cảm thấy nó rất thú vị.

    10 tháng sau, 2 mục sư Ernst và Arnold đã thực hiện tổng cộng 67 buổi trừ tà, mỗi buổi kéo dài đến tận 4 tiếng, lên người Anneliese. Sau đó, cô gái trẻ tin rằng đã có thể xác định được danh tính của 5 con ác quỷ đang đeo bám mình, bao gồm: Lucifer, Cain, Judas Iscariot, Adolf Hitler và Nero. Chúng chiếm lấy sức mạnh tâm hồn của Anneliese và giao tiếp thông qua những tiếng gầm gừ phát ra từ miệng cô gái trẻ.

    anneliese 1
    Dù quỳ đến bị gãy xương, tổn thương gân nhưng Anneliese vẫn đều đặn tham gia buổi trừ tà.

    Anneliese chết như thế nào?

    Các "ác quỷ" xảy ra tranh cãi, Hitler nói: "Con người ngu ngốc như lợn. Họ đều nghĩ rằng chết là hết nhưng không phải như vậy", trong khi Judas lại chê bai Hitler chẳng có gì ngoài cái miệng khoát lác, người chẳng có bất kì tiếng nói nào ở thế giới địa ngục. Trong những buổi trừ tà, Anneliese thường nói về "cái chết để chuộc lỗi", đồng thời bị gãy xương và bị thương gân đầu gối vì phải quỳ quá nhiều.

    Hơn 10 tháng trôi qua, Anneliese không thể làm gì theo ý mình vì phải giao phó tất cả cho các vị linh mục thực hiện nghi thức trừ tà. Dần dần, Anneliese ngừng ăn rồi qua đời vào ngày 1/7/1976 vì bị suy dinh dưỡng và thiếu nước.

    Năm đó, Anneliese chỉ mới 23 tuổi.

    anneliese 1

    Cái chết của Anneliese thu hút sự chú ý của dư luận nước Đức. Bố mẹ cô và 2 vị linh mục tiến hành nghi lễ trừ tà đã bị cáo buộc tội vô tình giết người. Trước phiên tòa xét xử, những người này đã trình lên tòa án những đoạn clip quay lại cảnh trừ tà đối với Anneliese và cố gắng biện minh cho hành động của mình.

    anneliese 1
    Từ trái qua phải: Linh mục Ernst, Arnold, mẹ và bố của Anneliese.

    2 vị linh mục bị kết án tội ngộ sát và nhận về mức án 6 tháng tù giam cùng 3 năm án treo. Về phía bố mẹ Anneliese, họ không phải nhận bất cứ hình phạt nào bởi vì thẩm phán cho rằng việc mất đi con gái đã khiến họ "chịu đau khổ quá nhiều", một trong những tiêu chí để xem xét tuyên án trong luật pháp Đức.

    Câu chuyện về Anneliese đã trở thành nguồn cảm hứng để các nhà làm phim thực hiện tác phẩm điện ảnh kinh dị The Exorcism of Emily Rose được phát hành vào năm 2005. Những cảnh quay đáng nhớ trong phim là khi nữ chính hét lên tên gọi của ác quỷ trước mặt linh mục trong suốt thời gian bị "ám".

    anneliese 1
    Cảnh trong phim The Exorcism of Emily Rose.

    (Nguồn: ATI)

  • Bị chồng phản bội nhiều lần nhưng vì tình yêu, người phụ nữ này vẫn chấp nhận tha thứ. Tuy nhiên, cô không hề biết rằng cùng với sự trở về của người chồng trăng hoa ấy là cả một kế hoạch tàn ác.

    ga chong trang hoa
    Nancy Lyon và Richard Lyon thời còn mặn nồng.

    Cái chết khó hiểu

    Đêm 9/1/1991, Nancy Lyon được chồng là Richard Lyon đưa tới bệnh viện thành phố Dallas, bang Texas (Mỹ) cấp cứu trong tình trạng nôn mửa và đau bụng liên tục. Nancy nhanh chóng rơi vào tình trạng hôn mê sâu trong khi bác sĩ còn chưa xác định được nguyên nhân. Tới ngày 14/1/1991, cô qua đời ở tuổi 37.

    Ngày hôm sau, việc khám nghiệm tử thi được tiến hành. Kết quả cho thấy liều lượng asen rất lớn có trong gan, thận, máu và tóc của nạn nhân. Nguyên nhân cái chết được xác định là do sốc nhiễm độc. Nancy đã bị nhiễm độc trong một thời gian dài.

    Người thân của Nancy có mặt ở bệnh viện khi vừa nhận được điện thoại thông báo con gái phải đi cấp cứu. Ngay từ đầu, cha của Nancy đã cảm thấy có điều bất thường và thậm chí còn không ngần ngại nói với các bác sĩ rằng ông nghi ngờ con rể cố tình đầu độc con gái mình.

    Nancy là cô gái xinh đẹp xuất thân từ một gia đình giàu có còn bố mẹ Richard chỉ là những người lao động bình thường. Cả hai gặp nhau sáu năm trước, khi cùng theo học chương trình sau đại học tại khoa kiến trúc Đại học Harvard. Dù không được "môn đăng hộ đối" nhưng Nancy vẫn lựa chọn Richard vì luôn cảm thấy thoải mái khi ở bên người đàn ông này, bất chấp việc hơn Richard 3 tuổi. Hai người nhanh chóng kết hôn sau đó.

    Tuy nhiên, sau khi kết hôn, trong khi Nancy có một sự nghiệp khá thành công thì Richard ngược lại. Bản thân anh ta luôn trong cảnh khó khăn về tài chính, nhất là kể từ khi xuất hiện những mối quan hệ ngoài luồng.

    Mùa hè năm 1989, vài tháng sau khi Nancy sinh con gái thứ 2, Richard công khai qua lại với một cô gái trẻ khác. Richard bỏ mặc vợ mình, cùng tình nhân mới đi nghỉ dưỡng. Nancy đã vô cùng sốc nhưng cũng chấp nhận lời xin lỗi của chồng sau đó.

    Tuy nhiên, đến tháng 9/1990, Nancy Lyon quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân của mình khi biết Richard vẫn chứng nào tật ấy. Tức giận, Nancy đã đóng toàn bộ tài khoản ngân hàng của hai vợ chồng và hủy bỏ các thẻ tín dụng. Richard lại vội quay về xin lỗi Nancy. Vẫn còn yêu chồng, Nancy lại mủi lòng trong sự lo ngại của người thân. Và họ đã đúng.

    Người chồng độc ác

    Giám định viên xác định Nancy uống liều nhỏ asen mỗi tuần trong bốn tháng trước khi chết. Liều lượng asen tăng dần theo thời gian và tăng đột biến trong bốn tuần cuối cùng. Điều này có sự trùng hợp vì bốn tháng trước cũng là thời điểm Richard quay trở về với Nancy.

    Vài ngày trước đó, Nancy bất ngờ nhận được món quà không có tên người gửi. Bên trong túi quà là một chai rượu vang. Nancy đã uống một ly rượu đêm hôm đó và cảm thấy buồn nôn. Ngay sáng hôm sau, cô gọi điện cho chị gái mình cùng luật sư để kể lại sự việc.

    Cũng trong tháng đó, Richard chủ động rủ Nancy đi xem phim. Trong khi bộ phim đang chiếu, Richard chạy ra ngoài mua cho Nancy một chai nước. Nancy cảm thấy mùi vị chai nước rất khó chịu và còn có thứ gì đó như bột trắng bên trong. Sự việc hôm đó cũng được Nancy nói với chị gái.

    Sau này chị gái cô mới biết rằng hôm đó Richard đã trộn một loại độc dược vào chai nước của Nancy, và đó không phải lần duy nhất. Nancy luôn cảm thấy mình không được khỏe. Bệnh của cô không thể chẩn đoán được. Những triệu chứng như buồn nôn, tiêu chảy thường xuyên xảy ra cho đến khi phải đi cấp cứu và tử vong.

    Qua điều tra, cảnh sát phát hiện trong các hóa đơn mua hàng của Richard có một số hóa chất được anh ta mua tại một cửa hàng hóa chất ở Houston.

    Bác sĩ điều trị cho Nancy trong những ngày cuối đời cũng ra làm chứng. Trước khi chết, Nancy có kể vài tháng trước được Richard đưa cho những viên thuốc mà hắn nói là vitamin tốt cho sức khỏe.

    Với tình tiết này, cảnh sát tới nhà thu giữ toàn bộ viên thuốc và đưa đi giám định. Kết quả cho thấy đa số thuốc là vitamin, nhưng hai viên trong đó chứa bari cacbonat – chất độc thường được dùng để sản xuất thủy tinh.

    Tuy nhiên, Richard luôn khẳng định mình vô tội và đặt nghi vấn cho anh trai của Nancy là Bill Dillard. Nancy đã từng bị anh trai lạm dụng khi mới 11 tuổi. Nancy đã chủ động tiết lộ câu chuyện của mình và cả những ám ảnh cô từng phải trải qua trong nhiều năm. Bill Dillard đã thừa nhận những chuyện đã xảy ra giữa hai anh em khi còn nhỏ và coi đó là một tội lỗi lớn. Tuy nhiên, Bill khẳng định mọi chuyện xảy ra khi họ còn là những đứa trẻ và anh chưa bao giờ có ý định hại em gái mình. 

    Với những bằng chứng có được, công tố viên cáo buộc Richard muốn sống với người tình và thụ hưởng 500.000 USD bảo hiểm của vợ nên đã bỏ độc vào chai rượu vang để trước cửa nhà. Khi thấy không thành công, Richard giả vờ muốn quay lại với vợ nhưng thực tế đã lên kế hoạch giết người. Richard cuối cùng đã bị kết tội giết người cấp độ một và chịu án chung thân.

    Dân Việt (theo Texas Monthly)

  • nguoi phu nu 8 ho chieu 3
    Ảnh minh họa.

    Khi cơ thể bị bỏng nặng của một người phụ nữ được tìm thấy trong rừng cùng với một chiếc vali chứa đầy mật mã, tóc giả và tám cuốn hộ chiếu giả, cảnh sát không khỏi ngỡ ngàng. Cô ấy là ai và tại sao cô ấy bị sát hại dã man đến như vậy?

    Một buổi sáng Chủ nhật (29/11/1970) với tiết trời lạnh lẽo, ảm đạm, người cha và 2 cô con gái đi bộ vào khu rừng phía sau núi Ulriken, thuộc địa phận Bergen (Na Uy) thì bất ngờ phát hiện một thi thể người bị cháy đen đến nỗi không thể nhìn rõ được khuôn mặt nữa. Thi thể nằm giữa hai tảng đá trong một khu vực được gọi là "thung lũng tử thần" Isdalen. 

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3
    Thi thể của người phụ nữ được tìm thấy vào ngày 29 tháng 11 năm 1970 gần thành phố Bergen, Na Uy.

    Sở dĩ nơi đây được gọi tên như vậy là vì từ thời Trung Cổ, thung lũng này là nơi xảy ra nhiều vụ tự sát kỳ lạ. Vài thế kỷ sau, những người leo núi, đi bộ đến nơi đây cũng biến mất không dấu vết. Kể từ đó, thung lũng Isdalen còn được biết đến với tên gọi "thung lũng tử thần".

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3
    Một phần quần áo chưa cháy hết.

    Cảnh sát khu vực lập tức được gọi đến để điều tra. Họ tìm thấy 1 chiếc ô từ thiện, 2 chai nước và 1 chai rượu có hương vị giống như được sản xuất tại địa phương, cùng 1 chiếc khăn choàng, 1 đôi ủng và chiếc áo len.

    Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy có tới 50 viên thuốc ngủ trong dạ dày của người phụ nữ này. Nhưng các bác sĩ pháp y lại phát hiện ra bằng chứng cho thấy người này hít khói vào lồng ngực, vì vậy có thể khẳng định nạn nhân vẫn còn sống khi cơ thể bà bắt đầu cháy.

    Người ta cho rằng nạn nhân tử vong một phần vì ngộ độc carbon monoxide từ đám cháy.

    Kết quả phân tích hàm răng cho thấy nạn nhân chỉ khoảng 30 tuổi và phán đoán ban đầu của cảnh sát là người này đã tự sát. Nhưng những manh mối khác lại cho thấy sự thật tàn nhẫn hơn nhiều.

    Trong khi quần áo của nạn nhân phần lớn đã bị cháy rụi nhưng các nhà điều tra thấy rằng tất cả các logo và nhãn hiệu trên quần áo đều đã bị cắt đi, có lẽ để che giấu nguồn gốc của chúng. Đồ trang sức của nạn nhân, bao gồm một chiếc đồng hồ đã được tháo ra và sắp xếp xung quanh nạn nhân, theo một điều tra viên thì đây có thể là một hình thức “tưởng nhớ, kỷ niệm nạn nhân". Một nhân chứng cho biết nạn nhân bị một nhóm đàn ông truy đuổi trong khu rừng.

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3
    Sở dĩ nơi đây được gọi tên như vậy là vì từ thời Trung Cổ, thung lũng này là nơi xảy ra nhiều vụ tự sát kỳ lạ.

    Chiếc vali bị bỏ rơi tại nhà ga 

    Không một manh mối nào có thể giúp cảnh sát nhận diện được nạn nhân, cô được gọi là The Isdal Woman, theo tên của thung lũng nơi họ đã phát hiện ra cô.

    Mặc dù cơ thể người phụ nữ đã bị cháy nhưng cảnh sát vẫn có thể lấy dấu vân tay và phát hiện nó trùng khớp với vân tay trên 2 chiếc vali da bị bỏ rơi tại một nhà ga xe lửa địa phương.

    Bên trong chiếc vali, cảnh sát tìm thấy quần áo, kem dưỡng da theo toa, nhật ký và tấm bưu thiếp. Nhưng điều kỳ lạ lại xảy ra, nhãn mác của mọi thứ đều đã được cắt ra một cách cẩn thận để không ai có thể lần ra được thương hiệu và ngày giờ mua hàng, từ đó lại đưa bên điều tra vào ngõ cụt.

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3

    Tấm bưu thiếp được gửi lại cho một nhiếp ảnh gia người Ý. Khi được hỏi, anh ta nhớ đã đưa nó cho một người phụ nữ bí ẩn trong bữa tối nhưng anh ta không biết gì về cô. Cảnh sát cũng tìm thấy tóc giả, kính không độ, và tiền bằng nhiều loại tiền tệ khác nhau. Tất cả những bằng chứng đó đưa cảnh sát đến giả thuyết rằng người phụ nữ bí ẩn này là một gián điệp.

    Tám cuốn hộ chiếu và lịch trình di chuyển phức tạp

    Các nhà điều tra phát hiện ra người phụ nữ đã đi lại liên tục giữa các nơi Stavanger, Bergen, Trondheim và Oslo ở Na Uy. Cô cũng đã đến thăm Paris, Hamburg và Basel. 

    Đến mỗi khách sạn, người phụ nữ này lại sử dụng 1 trong 8 hộ chiếu giả. Các nhà điều tra đã phát hiện ra những cái tên cô đã sử dụng - trong số đó có tên Vera Schlossneck, Alexia Zarna-Herchel và Elizabeth Leenhouwer - tất cả đều không tồn tại.

    Túi hành lý cuối cùng của người phụ nữ này được tìm thấy tại một cửa hàng ở thành phố Bergen. Chủ cửa hàng mô tả cô là một người phụ nữ thanh lịch và ăn mặc đẹp, tóc màu nâu trầm, nói tiếng Anh tốt. 

    Lillian Menes Kohne, một nữ phục vụ tại khách sạn Neptun ở thành phố Bergen, nhớ lại: "Cô ấy chủ yếu mặc áo sơ mi trắng và quần đen, tóc dài trung bình. Về cơ bản đó là một quý cô xinh đẹp. Cô ấy có vẻ rất nghiêm túc nhưng đầy bí ẩn".

    Frank Ove Sivertsen, một cựu nhân viên phục vụ ở khách sạn này, cho biết thêm: "Cô ấy là kiểu phụ nữ mà chúng tôi hầu như không bao giờ thấy ngoài các bìa tạp chí và phim ảnh". Anh chàng này cũng cho biết cô thông thạo tiếng Pháp và tiếng Đức. Và có một điều kỳ lạ nữa là người phụ nữ yêu cầu đổi phòng khách sạn nhiều lần. Các nhân chứng khác mô tả thêm rằng răng cửa của cô khá thưa.

    Cảnh sát tìm được nơi xuất xứ của vài món đồ tang vật, sau đó nói chuyện với những người đã từng tiếp xúc với The Isdal Woman và cho ra bản vẽ để công bố cho mọi người.

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3
    Hình ảnh do cảnh sát phác họa.

    Nhiều câu hỏi vẫn bỏ ngỏ

    Cuối cùng, nguyên nhân tử vong chính xác của người phụ nữ với biệt danh "The Isdal Woman" vẫn là tự sát. Nhưng kết luận này không giải đáp được những uẩn khúc còn lại về thi thể đã bị cháy rụi ngoài phần lưng. Một tang lễ đã được tổ chức vào năm 1971, và vụ án được khép lại. Nhưng các nhà điều tra biết vẫn còn nhiều dấu hỏi về cái chết bí ẩn của cô.

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3
    Phần xương hàm của người phụ nữ.

    Nhiều thập kỷ trôi qua, nhờ vào những tiến bộ vượt bậc trong khoa học pháp y, bao gồm xét nghiệm DNA, vụ án đã được mở lại. Khi tang lễ được tổ chức vào năm 1971, cảnh sát đã quyết định giữ lại phần xương hàm của người phụ nữ vì mục đích điều tra. Sau này, nhờ vào những phương pháp xét nghiệm mới, họ rút ra một kết luận mới rằng người phụ nữ trẻ này có xuất thân từ Trung Âu.

    nguoi phu nu 8 ho chieu 3

    Phát hiện này kết hợp với việc The Isdal Woman có thể nói được nhiều thứ tiếng đề ra khả năng người phụ nữ bí ẩn này có thể là một gián điệp. 

    Nhiều giả thuyết đã được đưa ra kể từ khi cảnh sát công khai về cái chết của "The Isdal Woman".

    Có giả thuyết cho rằng người phụ nữ này đã bị sát hại vì là gián điệp. Bộ tóc giả, hộ chiếu, viết nhật ký bằng mật mã, thường xuyên thay đổi khách sạn... đều là để xóa dấu vết ở những nơi cô từng đặt chân đến. Tuy nhiên, đến nay danh tính của nạn nhân vẫn chưa được làm rõ, và danh tính kẻ sát nhân cũng không ai biết.

    Trí Thức Trẻ (Nguồn: The Sun)

  • Cảnh sát hạt Tây Yorkshire, Anh, vừa tìm thấy một thi thể người đàn ông trong bức tường của ngân hàng cũ ở thị trấn Batley. Ba kẻ tình nghi đã bị bắt.

    Cảnh sát đang tiến hành xác nhận danh tính của nạn nhân và điều tra về cái chết của người này.

    Vụ án giết người được mở ra sau khi cảnh sát phát hiện thi thể một người đàn trong bức tường của ngân hàng hôm 29/12, theo The Sun.

    “Thi thể, được cho là của một người đàn ông, đã được tìm thấy bên trong trụ sở ngân hàng cũ ở con phố thương mại hôm chủ nhật”, Sở Cảnh sát hạt Tây Yorkshire cho biết các sĩ quan đã buộc phải vào tòa nhà.

    Hiện trường vụ án bị phong tỏa. Ảnh: YappApp

    Ba người đã bị bắt vì tình nghi âm mưu giết người. Hai người đã được thả trong quá trình điều tra, người thứ ba được bảo lãnh.

    Hiện trường vụ án vẫn bị phong tỏa.

    Hiện một cảnh sát và các nhân viên khám nghiệm hiện trường vẫn tìm kiếm các manh mối tại hiện trường. Danh tính nạn nhân sẽ không được tiết lộ đến khi cảnh sát hoàn tất điều tra về cái chết của ông ta.

    Người phụ nữ bị đâm 3 nhát trước mặt con nhỏ

    Nạn nhân 36 tuổi bị một người đàn ông tấn công từ phía sau khi cô đang đẩy con trên phố. 

    Sự việc xảy ra tại Downton Avenue, Streatham Hill, nam London vào khoảng 5h30 chiều ngày 30/12.

    Người phụ nữ đã được đưa đến bệnh viện, may mắn các vết thương không đe dọa tính mạng. Đứa trẻ không sao. 

    Hung thủ được mô tả là người da đen, cao khoảng 6ft (1m82) và mặc đồ tối màu. Vụ việc vẫn đang được điều tra.

    Zing (theo The Sun/SkyNews)