Trẻ ngủ với mẹ và không ngủ với mẹ có gì khác biệt khi lớn lên?

2 thói quen ngủ này có những ảnh hưởng lớn đối với quá trình phát triển của trẻ.

Ở một số quốc gia, trẻ nhỏ ngủ với ai là chủ đề được nhiều người quan tâm. Thông thường, trẻ sẽ ngủ với cha mẹ (chủ yếu là trẻ ngủ với mẹ), trong khi số khác lại sớm được cha mẹ cho ngủ một mình, ngay từ khi mới sinh ra đã không ngủ chung giường với ai cả. 2 thói quen ngủ khác nhau này có thể ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của một đứa trẻ. Nhiều người thắc mắc rằng, sự khác biệt này sẽ tác động như thế nào đối với trẻ khi chúng lớn lên.

Sự khác biệt khi trẻ ngủ với mẹ và trẻ ngủ một mình

- Trẻ ngủ với mẹ

Những đứa trẻ ngủ chung giường với cha mẹ mình luôn được mẹ ôm ấp, vỗ về khi ngủ. Đối với những đứa trẻ này, thói quen ngủ như vậy mang lại cảm giác an toàn và thoải mái cho chúng.

Trẻ ngủ gần mẹ có thể tạo điều kiện thuận lợi cho giấc ngủ của trẻ. Sự gần gũi và an toàn trong việc ngủ cùng mẹ có thể giúp trẻ dễ dàng chuyển sang trạng thái ngủ sâu hơn.

Tuy nhiên, việc ngủ với mẹ lâu dài cũng có thể mang lại một số tác động tiêu cực. Đầu tiên, trẻ trở nên lệ thuộc vào mẹ mình, khó tự đi vào giấc ngủ, ngủ không ngon giấc. Khi trở thành thanh thiếu niên, trẻ có thể gặp thêm nhiều vấn đề khác như khó ngủ một mình, muốn có cảm giác được tự lập. Điều này ít nhiều có tác động tới tính tự lập và tự chủ của trẻ.

Trẻ ngủ cùng mẹ có thể dễ bị ảnh hưởng bởi các tác nhân bên ngoài như tiếng ồn, di chuyển và thói quen ngủ của người lớn. Điều này có thể ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của trẻ và có thể gây khó khăn trong việc tự ngủ độc lập sau này.

tre khong ngu voi me

- Trẻ ngủ một mình

Trong khi đó những đứa trẻ không bao giờ ngủ chung với mẹ sẽ quen với việc ngủ một mình. Điều này tốt cho việc rèn luyện khả năng tự lập của trẻ, trẻ dần học được cách tự xoa dịu và chìm vào giấc ngủ.

Khi trẻ ngủ một mình, có thể tạo ra một môi trường ngủ yên tĩnh và thoải mái. Điều này có thể giúp trẻ có một giấc ngủ tốt hơn, không bị ảnh hưởng bởi tiếng ồn và các yếu tố khác có thể xảy ra khi ngủ cùng người khác.

Hơn nữa trẻ ngủ một mình có thể giúp trẻ phát triển độc lập trong việc ngủ mà không cần sự hiện diện của người khác. Điều này có thể tạo ra sự tự tin và tự chủ trong việc quản lý giấc ngủ của mình.

Theo thời gian, trẻ có thể dễ dàng thích nghi với cuộc sống tự lập, biết xử lý cảm xúc tiêu cực và dám đương đầu với khó khăn.

Tuy nhiên, việc trẻ ngủ một mình cũng có một số hậu quả tiêu cực. Một số trẻ có thể cảm thấy cô đơn và lo lắng khi ngủ một mình, gây khó ngủ và chất lượng giấc ngủ kém. Trẻ có thể mất một thời gian để thích nghi với việc ngủ một mình và tự trấn an bản thân.

Những đứa trẻ không bao giờ ngủ cùng mẹ có thể dễ thích nghi hơn với cuộc sống tự lập và có thói quen ngủ tốt hơn. Tuy nhiên, trẻ có thể gặp khó khăn trong việc thể hiện cảm xúc và sự thân mật với cha mẹ vì chúng không có nhiều gắn kết với mẹ trong những năm đầu đời.

Nhìn chung, thói quen ngủ của trẻ có ảnh hưởng nhất định đến sự tăng trưởng và phát triển của trẻ. Dù là ngủ với mẹ hay không bao giờ ngủ với mẹ, điều quan trọng là cha mẹ phải đưa ra những lựa chọn phù hợp dựa trên nhu cầu và hoàn cảnh của con mình. Khi rèn cho trẻ thói quen ngủ, điều quan trọng không kém là cha mẹ cần tập trung vào nhu cầu cảm xúc và phát triển tính tự lập.

Theo Afamily