• Cuộc chiến chống người nhập cư đã trở thành một trong những trọng tâm chính trị của các đảng cánh hữu và cả các đảng trung dung trên thế giới. Trong diễn ngôn của nhiều chính khách, việc gia tăng người nhập cư thường được gắn với sự gia tăng tội phạm. Trong khi đó, các số liệu thống kê cho thấy không có mối liên hệ như vậy, hoặc nếu có thì ngược lại: ở những quốc gia có tỷ lệ người nhập cư cao, mức độ phạm pháp giảm xuống.

    Nhập cư gia tăng - tội phạm giảm xuống

    Tổng thống Trump không đơn độc - các đảng dân túy cánh hữu trên khắp thế giới đều biến người nhập cư thành mục tiêu chính cho những chỉ trích của mình, đồng thời coi đây là công cụ chủ yếu để huy động cử tri ủng hộ. Sau làn sóng tung tin sai lệch là làn sóng bạo lực, như các vụ bạo động đã xảy ra tại Anh mùa hè năm ngoái - điều này giống như những gì đã diễn ra cách đây một thế kỷ, chỉ khác ở chỗ đối tượng bị bài xích nay không còn là người Do Thái, mà là người nhập cư.

    Trong trường hợp nước Mỹ, tư tưởng bài xích người nhập cư mang tính chất hết sức nghịch lý. Mỹ là quốc gia được hình thành bởi người nhập cư, và suốt chiều dài lịch sử, người nhập cư luôn là nguồn lực chính cho sự phát triển của kinh tế và văn hóa nước này. Phát ngôn của Tổng thống Trump về việc “người nhập cư mang theo tội phạm vì có gen xấu” là hoàn toàn thiếu cơ sở. Số liệu thống kê cho thấy tỷ lệ người nhập cư trong dân số Mỹ đã tăng từ 6% vào năm 1990 lên 13% vào năm 2012, trong khi số vụ tội phạm bạo lực lại giảm từ 700 xuống còn 400 trên 100.000 người.

    nhap cu toi pham 1
    Bạo loạn chống người nhập cư ở thành phố Southport, Anh.

    Những số liệu thống kê tương tự cũng được ghi nhận trên quy mô toàn cầu: mặc dù số lượng người nhập cư trên thế giới đã tăng mạnh trong những thập kỷ gần đây (từ 150 triệu người lên hơn 300 triệu kể từ năm 1990), tỷ lệ tội phạm tại các nước phát triển vẫn giảm đều đặn. Tại Vương quốc Anh, trong bối cảnh gia tăng người nhập cư tương tự, số vụ tội phạm liên quan đến tài sản (như trộm cắp hay cướp giật) đã giảm từ 5.100 xuống còn 2.800 vụ mỗi năm.

    Các nghiên cứu về mối liên hệ giữa người nhập cư và tội phạm được tiến hành trong hơn một thế kỷ qua và liên tục chỉ ra rằng mối liên hệ này hoặc không tồn tại, hoặc mang tính tiêu cực - nghĩa là mức độ tội phạm giảm, nếu trong xã hội có nhiều người nước ngoài. Việc so sánh số liệu thống kê về số vụ giết người và tình hình nhập cư tại 55 quốc gia từ năm 1990 đến 2019 cũng cho thấy: dù người nhập cư gia tăng, số vụ tội phạm tính trên đầu người vẫn giảm một cách đều đặn.

    Người nhập cư ít phạm tội hơn

    Các nghiên cứu cho thấy người nhập cư thế hệ thứ nhất thường ít phạm tội hơn so với người bản địa. Ví dụ, ở Nga, cứ 1.000 cư dân địa phương thì có 6 tên tội phạm, trong khi đó tỷ lệ này ở người nước ngoài chỉ có 2 hoặc 3.

    Do tình hình chính trị bất ổn, năm 2014, có 2 triệu người Venezuela di cư sang Chile, Colombia và Peru. Số liệu thống kê cho thấy họ cũng phạm tội ít hơn nhiều so với dân bản địa. Như vậy, ở các nước có nhiều lao động nhập cư, tỷ lệ tội phạm thường giảm: một mặt, người nước ngoài ít có khuynh hướng phạm tội hơn, điều này giúp giảm số vụ tội phạm trên tổng số dân, mặt khác, sự di chuyển của những người lao động mới thúc đẩy sự phát triển kinh tế và tạo ra các việc làm hợp pháp mới.

    nhap cu toi pham 1
    Người nhập cư xếp hàng ở thành phố Ceuta, Tây Ban Nha.

    Những người tị nạn và người nhập cư không có giấy tờ có xu hướng phạm các tội trộm cắp vặt (làm giả giấy tờ và các "tội phạm vì sinh kế") nhiều hơn so với người lao động nhập cư hợp pháp và dân bản địa. Sở dĩ như vậy là vì họ bị cấm làm việc ở quốc gia mới và không thể tự nuôi sống bản thân, ít nhất là cho đến khi hoàn tất quá trình hợp pháp hóa. Năm 2004, sau khi 8 quốc gia mới gia nhập EU, số tội phạm loại này ở Vương quốc Anh đã giảm, vì nhiều người nhập cư đã có thể hợp pháp hóa và tìm được việc làm.

    Tương tự, sau khi Romania và Bulgaria gia nhập EU, ở Ý, tỷ lệ “tội phạm vì sinh kế" của những người đến từ các quốc gia này đã giảm một nửa, nhờ họ được tiếp cận thị trường lao động hợp pháp. Hơn nữa, ở miền nam nước Ý, nơi nền kinh tế nông nghiệp tạo ra cho những người nhập cư không có giấy tờ nhiều việc làm phi chính thức hơn, nên tỷ lệ “tội phạm vì sinh kế” ở đó cũng thấp hơn.

    Việc đơn giản hóa thủ tục hợp pháp hóa cho người nước ngoài không hề ảnh hưởng đến các tội phạm bạo lực - một lần nữa là vì những người nhập cư thế hệ thứ nhất nhìn chung ít vi phạm pháp luật hơn.

    Tuy nhiên, tỷ lệ tội phạm đang gia tăng đáng kể trong nhóm người nhập cư thế hệ thứ hai (tức là những người sinh ra tại quốc gia mới). Về mặt này, số liệu của châu Âu và Hoa Kỳ bắt đầu có sự khác biệt.

    nhap cu toi pham 1
    An ninh Nga kiểm tra giấy tờ người nhập cư ở thành phố Krasnoyarsk.

    Tại Hoa Kỳ, người nhập cư thế hệ thứ hai mới chỉ bắt đầu có tỷ lệ phạm tội tiệm cận với người bản địa. Đến thế hệ thứ ba, tỷ lệ phạm tội đã ngang bằng với người bản địa, đồng thời cũng phản ánh tỷ lệ tội phạm chung của cộng đồng người nhập cư đang sinh sống tại nước này.

    Còn tại châu Âu, người nhập cư thế hệ thứ hai lại phạm tội nhiều hơn so với thế hệ thứ nhất, cũng như người bản địa. Theo một nghiên cứu năm 2010, tại Hà Lan, có 2,2% thanh niên bản địa (từ 18 đến 24 tuổi) từng bị bắt giữ, trong khi tỷ lệ này ở con cái của người nhập cư lên đến 4,4%. Một bức tranh tương tự cũng được ghi nhận ở Đan Mạch: năm 2006, có 1,4% người Đan Mạch trong độ tuổi từ 15 đến 45 từng phạm tội ít nhất một lần, trong khi ở thế hệ thứ hai người nhập cư đến từ các quốc gia không thuộc phương Tây, con số này là 5,4%.

    nhap cu toi pham 1
    Tù nhân là người nhập cư nước ngoài trong trại cải tạo Nga.

    Hiện tượng này được gọi là “đồng hóa đi xuống”, tức là sự suy thoái hoặc trì trệ về mặt kinh tế- xã hội của con cái những người nhập cư so với cha mẹ của họ. Có nhiều yếu tố dẫn đến tình trạng này, từ sự chênh lệch giữa kỳ vọng về cuộc sống tại quốc gia mới và thực tế, cho đến vấn đề phân biệt đối xử và hoàn cảnh kinh tế.

    Ví dụ, ở Đức, con cái của những người nhập cư từ các quốc gia Hồi giáo thường phải đối mặt với định kiến của giáo viên, điều này hạn chế cơ hội giáo dục và nghề nghiệp của họ. Hệ quả là, nhiều em tìm đến con đường tự khẳng định mình thông qua các tổ chức phi chính thức, chẳng hạn như các băng nhóm tội phạm đường phố. Các nghiên cứu cho thấy, việc có bạn bè đồng trang lứa tham gia các băng nhóm làm tăng nguy cơ dính líu đến hoạt động tội phạm đối với con cái những người nhập cư lẫn người bản địa.

    Tình hình có thể trở nên trầm trọng hơn, nếu cha mẹ quá bận rộn với công việc và không dành đủ sự quan tâm đến con cái. Chính vì vậy, các mạng lưới hỗ trợ như nhà trẻ, tổ chức tôn giáo và cộng đồng dân cư địa phương đóng vai trò rất quan trọng trong việc giúp đỡ trẻ em nhập cư hòa nhập với xã hội và đảm nhận một phần công việc chăm sóc cho các em.

    Trong khi đó, việc hội nhập của trẻ em nhập cư ở Hoa Kỳ, Canada và Úc lại diễn ra thuận lợi hơn. Những quốc gia này được xem là “các nước nhập cư” - tức là có truyền thống tiếp nhận nhiều người nước ngoài. Tại đây, tỷ lệ tội phạm trong cộng đồng người nhập cư thế hệ thứ nhất cũng thấp hơn so với châu Âu.

    nhap cu toi pham 1
    Người nhập cư thu hoạch ô liu ở Tây Ban Nha.

    Kinh nghiệm của châu Âu cho thấy rằng việc tạo ra các rào cản đối với quá trình hội nhập làm gia tăng đáng kể khả năng người nhập cư và con cái của họ bị cuốn vào con đường phạm pháp. Đức và Hà Lan là ví dụ điển hình - một thời gian dài, hai nước này không thừa nhận mình là “quốc gia nhập cư”. Vì vậy, khi làn sóng lao động nước ngoài tràn đến đây vào những năm 1960 (chủ yếu từ Thổ Nhĩ Kỳ, Maroc và các nước vùng Balkan), chính quyền không có kế hoạch hòa nhập họ vào xã hội, vì cho rằng cuối cùng họ sẽ về nước.

    Tuy nhiên, những người lao động này đã ở lại, họ đưa gia đình sang định cư hoặc lập gia đình tại Đức, đồng thời phải đối mặt với các vấn đề hợp pháp hóa, tìm việc làm và cho con cái đi học. Trong khi đó, hệ thống trường học và cảnh sát Đức chưa sẵn sàng tiếp nhận và hỗ trợ họ. Phải đến những năm 2000, nhóm nhập cư này mới dần được hợp pháp hóa. Kết quả là, Đức và Hà Lan đã phải đối mặt với tỷ lệ tội phạm gia tăng trong nhóm dân cư có nguồn gốc từ các quốc gia nói trên, cũng như con cái của họ - những người hiện nay thường được gọi là “thế hệ bị đánh mất”.

    Kinh nghiệm của các quốc gia trên thế giới cho thấy, phần lớn người di cư chuyển đến các quốc gia khác chủ yếu vì lý do kinh tế. Hơn 70% những người nhập cư trên thế giới là nhập cư lao động. Khi bị gạt ra ngoài lề xã hội và gặp khó khăn trong việc tiếp cận thị trường lao động chính thức, họ thường buộc phải dựa vào các công việc phi chính thức. Điều này làm gia tăng nguy cơ liên quan đến các hành vi phạm pháp trong nhóm người nhập cư.

    Người nhập cư phụ thuộc vào các chủ sử dụng lao động, đồng thời họ làm giảm khả năng cạnh tranh của người dân địa phương khi chấp nhận những điều kiện lao động bất lợi. Hoặc vì không có sự lựa chọn nào khác, họ có thể bị lôi kéo vào các mạng lưới tội phạm. Cách thức hiệu quả nhất để đối phó với vấn đề này là tạo cơ hội kiếm sống hợp pháp cho người nhập cư và hỗ trợ họ hòa nhập vào xã hội mới.

    Theo CAND

  • giai phong nha tu pham nhan nuoc ngoai 1

    Chính phủ vừa hứa sẽ nỗ lực trục xuất nhiều tội phạm nhập cư hơn về quê hương của họ, giữa lúc các bộ trưởng đang chịu áp lực phải tạo ra thêm nhiều chỗ chứa trong nhà tù. 

    Bộ trưởng Tư pháp, ông Alex Chalk, đã kí duyệt một số quyết định, trong đó có việc hạn chế giam giữ tù nhân "phạm tội mức độ thấp". Ngoài ra, vào hôm thứ Hai đầu tuần, ông cũng đã công bố nhiều cải cách ở England và Wales.

    Trong số các kế hoạch này, chính phủ Anh sẽ xúc tiến các chính sách cho phép giam giữ tù nhân ở hải ngoại, đây là một động thái bắt chước Bỉ và Na Uy. 

    Hiện tại các nhà tù ở Anh đều đang quá tải một cách đáng lo ngại, với 88.225 người đang bị giam giữ ở England và Wales. 

    Bộ trưởng Tư pháp cho biết có hơn 3.100 tội phạm người nước ngoài đã được thả tính đến tháng 3 năm nay, nhưng 10.500 người còn lại vẫn bị giam giữ ở England và Wales, tiêu tốn chi phí quản lý tới 500 triệu bảng/năm.

    Theo kế hoạch mới, tội phạm nước ngoài sẽ được thả sớm trước khi mãn hạn tù. Các trại giam sẽ thuê thêm nhân viên để đẩy nhanh tốc độ thả người. Hiện tại, tội phạm nước ngoài có thể được thả sớm 1 năm trước khi mãn hạn tù. Hiện các bộ trưởng đang muốn thả sớm 1 năm 6 tháng, như vậy sẽ giúp tiết kiệm £70,000 chi phí quản lý mỗi tù nhân.

    Giới chức cũng đang tìm kiếm giải pháp phóng thích nhanh những người nhập cư phạm tội ít nghiêm trọng, trong đó có việc cấm người phạm tội quay trở lại UK. 

    "Tội phạm nhập cư nên bị trừng phạt, nhưng không thể vì trừng phạt họ mà khiến nhà nước tiêu tốn £47,000 tiền thuế mỗi năm để nuôi nhốt họ, tốt nhất là trục xuất sớm. Thay vì để tội phạm nước ngoài chiếm chỗ trong nhà tù và tiêu tốn tiền thuế của dân, chúng ta nên tìm cách trục xuất họ về nước và cấm quay trở lại UK. ", ông Chalk nói. 

    Bộ trưởng Tư pháp cũng nhắc lại rằng, tống giam những phạm nhân ít nguy hiểm đồng nghĩa với việc sử dụng nhà tù chưa đúng cách. Ông cho rằng nên để tù nhân ra ngoài lao động công ích, dọn dẹp đường phố, lau chà grafitti trên tường hoặc trồng rừng.

    Ông Chalk cũng khẳng định rằng các tù nhân phạm tội h.iếp d.âm vẫn sẽ phải thụ án đầy đủ trong tù, không được tha sớm.

    Viethome (theo ITV News)

  • Bị Đức từ chối nhận vì có tiền án, không được Ấn Độ cấp visa, Edgard Ziebat đã bị mắc kẹt ở khu vực quá cảnh của sân bay quốc tế Delhi gần 8 tuần.

    Người đàn ông 40 tuổi quá cảnh ở Delhi khi đang bay từ Hà Nội đến Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ) hôm 18/3. Không may, hành trình bị đứt quãng khi Ấn Độ đột ngột hủy tất cả các chuyến bay quốc tế đến và đi từ nước này để ngăn chặn Covid-19.

    0 mac ket o san bay
    Edgard Ziebat tại sân bay Delhi. Ảnh: Rediff.

    Ấn Độ phát lệnh phong tỏa toàn quốc từ ngày 24/3 và cho đến nay, Ziebat đã phải sống 54 ngày cùng hành lý của mình trong phòng chờ quá cảnh.

    Truyền thông Ấn Độ so sánh tình huống này với nhân vật của Tom Hanks trong bộ phim "The Terminal" (2004).

    Giới chức sân bay đã cung cấp cho Ziebat những vật dụng cơ bản như khăn, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, thuốc chống muỗi, ghế tựa để ngủ và một ít quần áo.

    Ziebat gần như hoàn toàn cô độc trong phần lớn thời gian ở đây. Anh đọc báo, tạp chí, nói chuyện với gia đình và bạn bè qua điện thoại, đi bộ trong sân bay, trò chuyện với các nhân viên vệ sinh và an ninh.

    4 hành khách khác cũng ở trong tình trạng tương tự khi các chuyến bay bị hủy, gồm hai người Sri Lanka, một người Philippines và một công dân Maldives.

    Tuy nhiên, sau khoảng một tuần, khi biết rõ lệnh cấm các chuyến bay quốc tế sẽ kéo dài, Ấn Độ đã có thỏa thuận đặc biệt với quốc gia của các hành khách. Họ được phép vào Ấn Độ và được đưa đến khách sạn để cách ly.

    Nhưng có vấn đề phát sinh với trường hợp của Ziebat nên anh không được vào Ấn Độ và cũng không được về Đức. Ziebat có tiền án liên quan đến một số vụ tấn công và nhiều tội danh khác. Đức không muốn đưa công dân này về nước và Ấn Độ cũng không thể cấp cho anh thị thực vì lý do đó.

    Giữa tháng 4, hành khách này có vẻ không được khỏe nên một vài quan chức đã đến kiểm tra và kết quả cho thấy Ziebat vẫn ổn cả về thể chất và tinh thần. Kể từ đó, Ziebat được kiểm tra sức khỏe thường xuyên hơn.

    Ấn Độ đã hỏi Thổ Nhĩ Kỳ về việc Ziebat có thể sơ tán tới Istanbul hay không, nhưng các quan chức Thổ Nhĩ Kỳ cho biết những chuyến bay đó chỉ dành riêng cho công dân và thường trú nhân nước này.

    Giới chức sân bay Delhi cho biết, ngày 12/5, người đàn ông này đã lên một chuyến bay của hãng KML để đến Amsterdam (Hà Lan). Trước khi lên máy bay, Ziebat đã được xét nghiệm Covid-19 và đảm bảo không nhiễm bệnh.

    VnExpress (Theo Independent)

  • Một công dân nước ngoài cho biết anh muốn ở lại Vương quốc Anh sau án tù vì tội trộm cắp mắc phải chỉ một ngày sau khi hạ cánh ở đất nước này.

    Leonard-Valter Tudor, 20 tuổi, ăn cắp rồi nhét đồ vào một chiếc túi lót giấy bạc để tránh các máy dò tại TK Maxx ở Nottingham vào thứ Bảy (8/6) - chỉ vài giờ sau khi đến Anh. 

    Một đồng phạm của anh đã trốn thoát nhưng anh bị nhân viên an ninh bắt được và phải ra tòa án vào thứ Hai (10/6).

    Công tố viên Sanjay Jerath nói: “Trong cuộc phỏng vấn, bị cáo nói rằng anh ta đã hạ cánh ở đất nước này một ngày trước đó. Anh đến một địa chỉ ở Doncaster với ý định tìm việc.

    “Anh ta được một người đàn ông Rumani không quen biết tiếp cận. Người này đề nghị giới thiệu việc làm ở Nottingham và công việc đó là đánh cắp đồ từ một cửa hàng. Anh ta đã thừa nhận hành động mở túi và lấy cắp đồ.

    “Anh ta có một chiếc túi lót giấy bạc và chịu trách nhiệm hoàn toàn cho hành động của mình.”

    Với sự gúp đỡ của một thông dịch viên, tại tòa, Tudor đã thừa nhận tội ăn cắp số hàng hóa trị giá 508 bảng và phải vào trại tội phạm thanh thiếu niên trong 16 tuần.

    Quan tòa Leo Pyle nói với bị cáo: “Bản án nên là một biện pháp ngăn chặn trong trường hợp cụ thể của bị cáo.”

    Luật sư Neil O’Sullivan cho biết Tudor mới lên chức bố được hai tuần.

    Anh có cơ hội làm việc ở Nam Yorkshire và đến ở với một người bạn ở vùng Doncaster.

    Ông O’Sullivan nói: “Đơn giản là lời hứa hẹn tiền bạc đã khiến anh ấy phạm tội. Như mọi người có thể tưởng tượng, anh ấy không có thu nhập gì khi chỉ mới vừa hạ cánh vào thứ Sáu.

    “Anh ấy bị nhân viên an ninh bắt giữ ngay lập tức. Tất cả đồ đạc đã được trả lại.

    “Có thể nói đây là một công việc mà anh ấy tham gia với một chút miễn cưỡng. Theo một cách nào đó, hành động đó nảy sinh vì nhu cầu cần thiết.”

    Ông nói Tudor đã thừa nhận các hành vi phạm tội ngay lập tức và dự định quay lại Nam Yorkshire nếu được thả.

    VietHome (Theo Metro)